Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1867: Chuyện phiền toái

Ngày thứ năm khi đến Ganand, buổi sáng Bạch Tiểu Thăng bớt chút thời gian trong lúc bận rộn, không đi trụ sở chính làm việc mà gọi Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi uống cà phê.

Anh cũng muốn thuận tiện nói chuyện một lát về tình hình khắp nơi.

- Trong nhà đều như cũ, tất cả công việc vẫn đâu vào đấy, trên cơ bản nếu như không có tình hình gì lớn đột ngột phát sinh, anh Tiểu Thăng hoàn toàn có thể làm một chưởng quỹ không cần quan tâm.

Lâm Vi Vi báo cáo tình hình chung của từng giai đoạn trong khu Đại Trung Hoa, mỉm cười và nói với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cải cách và xây dựng lại khu Đại Trung Hoa tập đoàn Chấn Bắc đã bỏ ra rất nhiều công sức và tâm huyết để xây dựng tất cả dàn giáo, lại một đường tự mình chú ý.

Tất cả hoạt động triển khai bên kia đều có quy có củ, có đường có lối.

Nhân viên ở cơ sở và người quản lý trung tầng, người quản lý lãnh đạo cấp cao đều được sàng lọc từng tầng, chín mươi chín phần trăm công việc đều không cần người chịu trách nhiệm cao nhất là Bạch Tiểu Thăng quan tâm.

Còn lại một phần trăm, Bạch Tiểu Thăng cũng chỉ tốn chút tâm tư quan tâm là được.

Bởi vậy, người dùng hết tài, vật dùng hết chức năng.

Không cần bất cứ việc gì cũng đổ lên phía trên, cũng phải nâng cao hiệu suất làm việc lên hết mức, tiết kiệm tài nguyên.

Đây là điều Bạch Tiểu Thăng vẫn luôn cần cù cố gắng đạt được cho tới lúc này.

Anh rất thỏa mãn về điều này.

- Trước mắt, tình hình hoạt động của bảy doanh nghiệp của chúng ta rất tốt, dựa vào thị trường Châu u và Châu Á, còn có thị trường bên phía nhà họ Ngụy ở Bắc Mỹ, có thể nói tiến triển cực nhanh. Đồng thời, bọn họ đã từng có người nghĩ kế hoạch để chúng ta ở Nam Mỹ thu được cơ hội tiến quân vào thị trường Nam Mỹ. Tôi sẽ nhanh chóng gửi cho anh xem.

Lôi Nghênh cũng mỉm cười nói.

Lúc này, bảy doanh nghiệp của Bạch Tiểu Thăng, doanh nghiệp nào cũng là ngôi sao mới trong ngành của mình, ngay cả những bá chủ trong ngành đó cũng phải cẩn thận dò xét bọn họ.

Giống như công ty Ambre ở trong lĩnh vực y dược, lại xác định Dược phẩm công nghệ sinh học Phi Thăng là đối thủ trong của bọn họ ở Châu u.

Có thể nói, chỉ dựa vào bảy công ty này, Bạch Tiểu Thăng cũng có thể sánh vai với một ít gia tộc nhỏ, tương đương với giá trị thị trường của Đằng Vân hai năm trước!

Bạch Tiểu Thăng nghe xong tất nhiên vui mừng, mỉm cười gật đầu.

- Còn nữa, ông Hạ nói đã lôi kéo đám người Lý Hạo Phong, Trịnh Hồng Hộc, Trần Vũ Thành đặc biệt thành lập một nhóm phối hợp, giúp Tiểu Thăng xây dựng liên minh thương mại trên thế giới, phối hợp quan hệ với các nơi, xử lý tin tức các nơi, sẽ không để cho hợp tác càng lúc càng nhiều mới gia nhập của chúng ta rơi vào tình trạng hỗn loạn được.

Lâm Vi Vi lại nói.

Về điểm này, đúng là ông Hạ có lòng!

Bạch Tiểu Thăng cũng gật đầu:

- Ông Hạ có nói với tôi!

Đây là chuyện tốt. Chỉ có điều, trước mắt vẫn căn cứ vào khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc làm trụ cột để xây dựng dàn giáo hợp tác.

Sau này, Bạch Tiểu Thăng hi vọng bất kể là kế hoạch liên minh thương mại trên thế giới, hay tổ quản lý này đều lấy chỗ của anh làm trụ cột mà không phải là tập đoàn.

Đây không phải là do tâm tư riêng của Bạch Tiểu Thăng quá nặng, không muốn tập đoàn tốt.

Dù sao, có thể nói anh là người thừa kế của tập đoàn Chấn Bắc, sao có thể không hy vọng tập đoàn của mình đạt tới tầng cao hơn chứ?

Chỉ có điều, càng đi sâu vào trụ sở chính, Bạch Tiểu Thăng càng cảm giác quan hệ nội bộ của tập đoàn quá mức phức tạp, rất nhiều chuyện quá mức nguyên tắc, quá mức cứng nhắc, rất có khả năng tràn ngập nhiệt tình đến cuối cùng bị làm cho thành kiệt sức. Cho nên, Bạch Tiểu Thăng muốn thành lập một tổ chức khác.

Đây cũng là một việc rất có cảm giác thành tựu.

Không biết bắt đầu từ lúc nào, Bạch Tiểu Thăng thậm chí cảm thấy kế thừa tập đoàn còn không bằng mình tự tay tạo dựng giang sơn, còn có cảm giác thành tựu hơn!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh báo cáo với Bạch Tiểu Thăng xong lại thấy Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm. Cô không nhịn được hỏi:

- Anh Tiểu Thăng, chúng ta còn phải ở lại Bắc Mỹ bao lâu? Cô Caroline kia còn chưa nói chuyện hợp tác với anh sao?

Lôi Nghênh cũng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt hỏi thăm.

Bạch Tiểu Thăng cầm cốc cà phê lên uống một ngụm, xuyên qua cửa sổ sát đất của quán cà phê liếc nhìn cảnh đường phố Ganand, sau đó mới nói với hai người:

- Trụ sở chính bên kia, chỉ trong hai ba ngày cũng không thể làm xong hết những trình tự vụn vặn được. Về Caroline, khi tôi gặp cô ta ở trụ sở chính, cô ta không nói bất kỳ chuyện gì liên quan tới việc hợp tác, nhưng tôi tin tưởng cô ta chắc chắn đã chuẩn bị bản thảo hợp tác!

Hợp tác tập trung rất nhiều người mạnh mẽ như vậy, Caroline và gia tộc của cô ta không thể không động tâm.

Bạch Tiểu Thăng đặt cốc cà phê xuống và dường như suy nghĩ tới điều gì đó lại lẩm bẩm nói:

- Nhưng sợ rằng hợp tác với cô ta sẽ... có chút phiền phức đấy.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không khỏi nhìn nhau.

- Anh sợ cô ta thấy chúng ta muốn hòa hoãn quan hệ mà trắng trợn mở miệng đưa ra giá trên trời sao?

Lôi Nghênh hỏi.

- Nếu như quá đáng quá, chúng ta cũng không thể đồng ý được. Dù sao đều tập đoàn kinh doanh, không phải chỉ là bản thân chúng ta, chúng ta có lí do thoái thác. Hơn nữa cô ta dựa vào đâu mà đòi hỏi nhiều chứ. Tất cả đều là do em trai của cô ta làm sai mà.

Lâm Vi Vi lầm bầm.

Bạch Tiểu Thăng lại lắc đầu nói:

- Rắc rối không hoàn toàn chỉ là Caroline.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nghe vậy thì sửng sốt.

Vậy còn có phiền toái gì nữa sao?

Bạch Tiểu Thăng than khẽ một tiếng, nói:

- Hôm qua, Ôn Ngôn lại trò chuyện với tôi.

- Ông ấy nói cho tôi biết, phó tổng giám đốc Ma Căn có sức ảnh hưởng rất lớn đối với Bắc Mỹ bên này. Bất kể ở ngoài tập đoàn hay là bên trong tập đoàn, phó tổng giám đốc Ma Căn đều có sự thù địch với khu Đại Trung Hoa của chúng ta. Trên các nghị quyết thường ngày lại rất nhiều phiếu chống. Lần này hợp tác, ông ta chắc chắn phải sẽ can thiệp từ bên trong. Như vậy Caroline không thể không bị ảnh hưởng...

Vị phó tổng giám đốc Ma Căn kia lại xem bọn họ như kẻ thù sao?

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh thầm nghĩ.

- Ngăn cản của Phó tổng giám đốc Ma Căn này không chỉ tồn tại ở trên hợp tác của khu Bắc Mỹ của tập đoàn, sợ rằng doanh nghiệp bên ngoài tập đoàn cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày nói.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe được lại cảm thấy bất đắc dĩ.

Phó tổng giám đốc Ma Căn phải có thù oán với khu Đại Trung Hoa lớn tới mức nào mới phải ngăn cản từ trong ra ngoài. Rốt cuộc ông ta là phó tổng giám đốc tập đoàn hay là đối thủ, kẻ địch vậy.

Cho dù là người ngoài cũng sẽ không tuyệt tình như thế.

- Quả nhiên là người một nhà, có đôi khi ra tay còn ác hơn cả kẻ địch.

Lâm Vi Vi thậm chí lẩm bẩm nói.

Lôi Nghênh liếc nhìn cô và thật lòng muốn khen ngợi cô một câu.

Suy nghĩ thông suốt!

Bạch Tiểu Thăng chống cằm và buồn bực nói:

- Rắc rối cũng không chỉ có vậy.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh lập tức nhìn về phía hắn.

- Nếu như nói phó tổng giám đốc Ma Căn đứng ở phía đối lập với chúng ta, vậy Ôn Ngôn có thể đứng ở phía đối lập với hắn.

Bạch Tiểu Thăng lẩm bẩm nói:

- Ôn Ngôn nói cho tôi biết, vị trí thứ hai của bộ giám sát trong tập đoàn này không phải là quá rảnh rỗi, không thể hoàn toàn không có thành tích, nhất định phải thực hiện trách nhiệm, cũng chính là thăm dò vấn đề của công ty con. Chà chà, tôi có cảm giác hình như chúng ta lại liên quan tới vụ việc gì nữa rồi.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh vừa nghe anh nói thì cũng có ý đó.

Chỉ có điều, lần này bọn họ là lấy danh nghĩa của trụ sở chính trong tập đoàn, có thể xét xử tệ nạn công ty con của tập đoàn ở trong phạm vi toàn cầu!

Đồng thời, Bạch Tiểu Thăng có quyền trách hỏi đối với những nhân vật cùng cấp bậc, cho dù là người như Landvo, anh cũng có thể trực tiếp đề nghị điều tra!

Điều này thật lợi hại!

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nghĩ không ra vì sao Bạch Tiểu Thăng xem điều này là rắc rối.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn bọn họ và cười gượng nói:

- Ôn Ngôn kiến nghị tôi làm quan mới nên đốt ba ngọn đuốc. Vậy hai người hiểu điều này có ý nghĩa gì không? Chính là bảo tôi xét xử một vài vấn đề của doanh nghiệp trong thời gian ngắn.

Cái này không phải gọi là kiến nghị nữa mà tương đương với Ôn Ngôn - lãnh đạo trực tiếp sắp xếp công việc cho anh.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng nên đốt "ba cây đuốc" này ở đâu?

Bản doanh lớn của mình đã bị Bạch Tiểu Thăng chấn chỉnh qua.

Châu u sao? Bạch Tiểu Thăng và Sách n Tư lại là bạn hợp tác có quan hệ không tệ, không thích hợp.

Nam Mỹ sao? Tập đoàn doanh nghiệp bên kia vừa bị Bạch Tiểu Thăng khuấy cho lật trời.

Châu Úc à? Hay Châu Phi?

Bạch Tiểu Thăng còn định lần đầu tiên tiếp xúc s nói chuyện hợp tác hữu nghị đấy.

Khi hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh còn đang suy nghĩ, Bạch Tiểu Thăng đã trực tiếp cho ra đáp án.

- Ôn Ngôn nói, dù sao chúng ta cũng đang ở Bắc Mỹ, không bằng bắt đầu từ nơi này!

Bạn cần đăng nhập để bình luận