Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1539: Các người gặp phiền phức lớn rồi! (2)

Gordon nhất định là đã cài người của anh ta vào hai bộ ngành này, hơn nữa tên đó còn là thân tín của Henry và Jihane nữa, nếu không cũng sẽ không thể nào lấy ra được những chứng cứ này!

Nhưng mà cái này cũng không phải chuyện quan trọng nhất, chỗ mấu chốt là vì sao tên Gordon kia không hề lo lắng mà sa thải một lượt hai người quan lí của hai ngành, hơn nữa còn là người quản lí có quan hệ vô cùng chặt chẽ với mình!

Hay là, hắn ta muốn xé rách mặt với mình?!

Vậy thì chờ đến khi hắn ta xuống đài, chính mình lên sân khấu xong thì mình cũng không cần phải giữ tình 'hữu nghị' với hắn ta sao!

Trong ánh mắt của Berman bây giờ cũng đã đằng đằng sát khí

- Thị trưởng Gordon đang suy nghĩ gì vậy chứ!

Berman giơ tay đẩy bọn họ ra, quơ quơ tờ công văn đuổi việc trong tay, tức giận gầm lên với Joseph

Ánh mắt của Henry và Jihane đều đã tuyệt vọng, cùng nhau quay qua nhìn Berman.

- Thị trưởng muốn làm cái gì thì tôi cũng không biết.

Joseph lười biếng đáp, liếc mắt nhìn Berman

- Berman tiên sinh, ngài vẫn chưa bước chân vào tòa thị trưởng nên quyết định của thị trưởng ngài cũng không có quyền có ý kiến! Còn có, ông cũng không có bất cứ quyền hạn nào cho phép bản thân mình xuất hiện ở chỗ này! Xin mời rời khỏi ngay lập tức!

Bí thư Joseph của thị trưởng Gordon vậy mà dám đuổi Berman đi!

Henry và Jihane nhìn thấy mà kinh hãi vô cùng

Sau khi Joseph dứt lời, những nhân viên công tác đứng phía sau anh ta cũng bước lên phía trên, thủ sẵn tư thế chuẩn bị

- Berman tiên sinh!

- Chúng ta phải làm sao đây!

Henry va Jihane bị người ta lôi kéo, đau khổ nói

Sự tức giận của Berman gần như không cần phải che giấu nữa rồi, gương mặt đầy vẻ dữ tợn.

Nhưng mà gã cũng hiểu rõ, bây giờ cho dù gã có phản ứng kịch liệt cỡ nào thì cũng vô dụng mà thôi, ngược lại càng sẽ làm trò cười cho người khác!

- Các người cứ chờ mà coi!

Berman hung dữ trừng mắt liếc Joseph một cái, không hề để ý tới lời cầu cứu của Henry và Jihane, nhanh chóng rời khỏi chỗ này

Hai người lập tức lâm vào tuyệt vọng

Nói lời tốt đẹp có ích lợi sẽ cùng nhau hưởng, vậy mà trong nháy mắt đã vứt bỏ bọn họ.

Lời nói của chính khách, quả nhiên là hoàn toàn không thể tin tưởng được mà!

Joseph phất tay, cho người mang Henry và Jihane đi, sau đó mới tươi cười đi vào phòng thẩm vấn.

Rhino bây giờ đã kinh ngạc tới nói không ra lời

Rốt cục Bạch Tiểu Thăng đã cho vị thị trưởng Gordon kia uống thuốc gì vậy, làm cho anh ta có thể cứng như vậy, dám xé rách mặt với Berman để cứu mình ra?

Quả thật là làm người khác không thể nào tin nổi.

- Rhino tiên sinh, để ngài ở đây chịu thiệt thòi rồi, chúng tôi vô cùng xin lỗi! Xin mời ngài đi theo tôi, bạn của ngài đang đợi ở ngoài!

Ngữ khí của Joseph khi nói chuyện với Rhino vô cùng khách khí lễ độ, ngay cả đám Berman cũng chưa từng được hưởng đãi ngộ như vậy đâu.

Rhino cảm thấy bản thân mình giống như là đang nằm mơ vậy, trong lòng cũng phục Bạch Tiểu Thăng sát đất luôn rồi.

Kế tiếp, Rhino được Joseph đưa đến văn phòng thị trưởng, ở đó hắn gặp được Bạch Tiểu Thăng và cả Grace nữa.

Vẻ mặt của Bạch Tiểu Thăng luôn mỉm cười, làm cho hắn cảm thấy an tâm vô cùng.

Vẻ mặt của Grace cũng xen lẫn giữa sợ hãi và vui mừng.

- Thị trưởng Gordon đang công khai cuộc họp thông báo tin tức, có lẽ không có thời gian để gặp chúng ta nữa, chúng ta vẫn cứ đi về nhà trước đi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói

Joseph đứng bên cạnh ân cần có ý giữ lại nhưng không được, cuối cùng chỉ đành tự mình lái xe, đích thân đưa bọn họ về nhà.

Chờ đến khi Bạch Tiểu Thăng dẫn theo Grace và Rhino về đến nơi ở thì các thành viên trong nhóm Rhino cũng đều nháo nhào cả lên. Mà Joseph vừa mới đưa bọn họ về cũng tỏ vẻ, phòng thí nghiệm bị niêm phong có thể mở ra, điều này càng làm cho đám thành viên la to um sùm.

Thiết bị mới trong phòng thí nghiệm có thể bảo tồn tiêu bản dưới trạng thái không người trông chừng được đến một tuần mà không phải chỉ là hai mươi bốn giờ như trước kia, nhưng thời gian có dài mấy thì cũng phải hết, đây mới là chuyện bọn họ lo lắng nhất.

Joseph ở không đến hai phút đã chào tạm biệt Bạch Tiểu Thăng rồi rời đi

Tiễn Joseph đi, toàn bộ thành viên trong nhóm Rhino đều vây quanh Bạch Tiểu Thăng, đem hắn vòng vào chính giữa, chuẩn bị cúng bái hắn luôn

Nhưng mà, đối mặt với những câu hỏi đầy tò mò của mọi người, Bạch Tiểu Thăng chỉ mỉm cười và giữ kín như bưng, chỉ nói Gordon thị trưởng sẽ tiếp tục nhận chức, mà bọn họ cũng sẽ được thị trưởng Gordon giúp đỡ.

Đối với việc này, mọi người đều chậc lưỡi khen ngợi không dứt miệng

- Ngày mai, tôi sẽ ở lại thêm một ngày, ngày mốt, tôi sẽ trở về thành phố Renton, bên kia cũng đang vội muốn chết

Bạch Tiểu Thăng nói với đám người Rhino

Hắn ở đây thêm một ngày cũng là bởi vì ngày mai Tam cự đầu tửu nghiệp sẽ phái người đến đây, sau đó sẽ tổ chức cuộc họp tuyên bố việc liên hợp, Bạch Tiểu Thăng cũng đảm bảo vị thị trưởng Gordon kia an tâm.

Trong lúc đám người Rhino đang vô cùng vui vẻ thì Berman lại đang ở trong nhà đập phá đồ vật, gã vất vả lắm mới liên lạc được với Gordon, đang chuẩn bị giận dữ mắng chửi thì Gordon lại dùng lời lẽ chính đáng mà mắng gã là người có hạnh kiểm không tốt.

Cúp điện thoại, Berman tức muốn nổ phổi,

- Gordon tên chó chết này, mày còn dám âm tao!

Berman đập phá đồ vật một trận xong thì nắm chặt tay gầm nhẹ

- Trước tiên tao phải làm cho mày xuống đài trước rồi sẽ đi thu thập tên họ Bạch kia sau.

Để ăn mừng Rhine bình an trở về và phòng thí nghiệm được mở lại, mấy người trong đội Rhine mua cả tá đồ ăn bày đầy một bàn mỹ thực, hơn nữa còn khui nào là rượu đỏ nào là Champagne, đám người quyết định nhậu thả ga đêm nay không say không về.

Bạch Tiểu Thăng vì không muốn làm giảm hưng phấn của mọi người, tất nhiên cũng đi theo bồi tiếp.

Lần này, Bạch Tiểu Thăng sáng tạo ra kỷ lục "cứu vãn" không thể tưởng tượng nổi, không những đưa Rhine về trong một ngày, còn khiến cho thị trưởng Gordon phải dốc sức ủng hộ bọn hắn.

Theo Rhine nói, ngay cả hai gã chủ quản của cục quản lý y tế và bộ môn an toàn thành phố đều bởi vì chuyện này mà bị miễn chức, quả thực làm người ta líu lưỡi không nói nên lời.

Đám người vô cùng cảm kích và khâm phục, ai nấy đều cùng với Bạch Tiểu Thăng uống nhiều thêm hai ly.

Đối với lòng nhiệt tình của sáu người, xem như chỉ là rượu đỏ và Champagne, nhưng uống nhiều như vậy cũng khiến Bạch Tiểu Thăng say chếnh choáng.



Ngày thứ hai.

Mặt trời lên cao, Bạch Tiểu Thăng còn đang say giấc chợt bị một tràng tiếng gõ cửa đánh thức.

Bạch Tiểu Thăng hãy còn buồn ngủ, thò tay cầm lấy điện thoại di động hé mắt nhìn thời gian, nửa năm qua hắn chưa bao giờ rời giường muộn như vậy, hôm qua lại uống quá nhiều, hắn cứ để nguyên quần áo như vậy mà ngủ, ngồi dậy hơi sửa sang áo xống một phen, lập tức đi ra mở cửa, đứng ngoài cửa chính là Grace.

Grace đang bê một cái khay trên tay trái, trên khay là một tách cà phê nóng hổi tỏa hương thơm phức, một dĩa xúc xích bánh mì nướng và trứng ốp la, vừa nhìn đã biết cô nàng cố tình mang bữa sáng đến cho Bạch Tiểu Thăng.

- Thật có lỗi vì đã đánh thức anh. Hôm qua anh uống hơi nhiều nên tôi đến xem anh một chút, thuận tiện mang bữa sáng tới cho anh luôn.



Giọng nói của Grace mềm mại, nhỏ nhẹ dịu dàng, so với lúc hai người mới gặp nhau lần đầu tiên thì có hương vị nữ nhân hơn nhiều.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được chăm chú nhìn nàng thêm một chút, Grace bị nhìn đến mức gò má róng ran gương mặt phát hồng.

- Cảm ơn, thật là làm phiền cô rồi, vào đi.



Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhận lấy khay thức ăn, lịch sự mời Grace vào phòng ngồi.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng vào phòng vệ sinh rửa mặt súc miệng một phen rồi trở lại bàn, bắt đầu ăn bữa sáng mà Grace đặc biệt mang tới.

Grace thì ngồi ở bên cạnh nhìn hắn.

- Rhine đâu?



Bạch Tiểu Thăng hỏi.

- Sáng sớm anh ta có lên đây tìm anh nhưng thấy anh vẫn chưa ngủ dậy nên không quấy rầy, có lẽ là muốn để anh nghỉ ngơi nhiều hơn một chút, sau đó anh ta đã đi đến phòng thí nghiệm rồi.



Grace trả lời:



- Có điều anh ta là người một khi tiến vào trạng thái nghiên cứu là sẽ quên hết tất cả mọi chuyện còn lại.

Kỳ thực Grace cũng giống vậy, tất cả mọi người trong đoàn đội Rhine đều có tính tình như nhau.

Bạch Tiểu Thăng cười cười. Hắn đã sớm biết rõ. Mấy kẻ làm nghiên cứu này đều xem công việc như là sinh mệnh thứ hai của mình vậy.

- Đúng rồi, buổi sáng hôm nay, lúc tôi xem thời sự thấy có rất nhiều tin tức mới, mà còn là tin nóng nữa, không những thế toàn bộ đều có liên quan với chúng ta và thị trưởng Gordon đấy. Anh đã nói, Berman sẽ không từ bỏ ý đồ quả không sai, anh nhìn đi, đây đều là mấy trò quấy rối sau lưng của hắn.



Grace nhịn không được lấy điện thoại di động ra, mở bản tin mới cho Bạch Tiểu Thăng xem.

- Vậy sao.



Bạch Tiểu Thăng cầm lấy điện thoại di động của nàng qua xem, ánh mắt lướt sơ qua các tin tức trên mạng.

Đương nhiên, cử động này đều chỉ là làm ra vẻ cho Grace xem mà thôi.

Bạn cần đăng nhập để bình luận