Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1182: Có thể nhìn, tất cả đều xem hết

Sau khi Dư Song Dục rời đi, Bạch Tiểu Thăng thả tờ giấy ở trong tay xuống, mắt nhìn ra phía cổng, ngẫm nghĩ lại, rồi lắc lắc đầu nở nụ cười.

Ném cho mình nhiều tư liệu như vậy, còn có công việc làm thêm, trong vòng hôm nay cho đến sáng mai bắt mình phải tạo ra thành quả nhất định. Và chắc hẳn sáng mai sẽ còn yêu cầu công việc cho ngày mốt, rồi ngày mốt sẽ còn yêu cầu cho nhiều ngày mốt hơn nữa, đây rõ ràng là làm khó dễ mình đây mà.

- Hẳn là Dư Song Dục cảm thấy mình có thể sẽ uy hiếp địa vị của hắn. Theo những gì hắn nói, thì cái tên Sở Uy kia cũng ở trong bóng tối chơi trò ngáng chân mình? Xem ra, chắc hẳn là do mình 'Đoạt' vị trí trợ lý của hắn, khiến cho hắn cảm thấy không vui đây mà.

Bạch Tiểu Thăng tự lẩm bẩm, sau đó trên mặt lộ ra một nụ cười mỉm vô cùng thư thái.

- Chỉ có điều ngược lại, ta thật sự là muốn cảm ơn các ngươi. Cảm ơn các ngươi đã khai thác dùm ta.

- Công việc à, đương nhiên là càng nhiều càng tốt rồi. Tư liệu nữa, đương nhiên càng nhiều càng tốt.

Chỉ sợ đây chính là lần đầu tiên có người cảm ơn người khác vì đã hãm hại mình, cố ý làm khó dễ cho mình...

Bạch Tiểu Thăng khẽ vươn người ra thư giãn vòng eo, sau đó cả người ngồi thẳng lên, hít sâu một hơi, sau đó chậm rãi thở ra, ổn định tất cả cảm xúc trong lòng lại, rồi hắn cầm lấy một chồng tư liệu kia, bắt đầu lật từng trang đọc.

- Hồng Liên, mở ra chức năng phụ trợ ký ức, chỉnh đốn tư liệu lại một phen.

Trong đầu của Bạch Tiểu Thăng thầm mặc niệm một tiếng.

- Được.

Giọng của Hồng Liên hô ứng vang lên.

Sau đó, Bạch Tiểu Thăng cầm lấy những phần tư liệu mà Dư Song Dục đưa cho nhanh chóng lật xem.

Trong thời gian này, cả người của Bạch Tiểu Thăng tựa hồ như là tượng gỗ vậy, bất động không nhúc nhích, chỉ có hai con mắt đảo liên tục từ trên xuống dưới, nhanh chóng xem qua nội dung của văn kiện.

Đọc nhanh như gió, chỉ sợ cũng đuổi không kịp nổi loại tốc độ như thế này.

Nội dung bên trong của mớ tư liệu này, không những có luận văn, mà còn có những nghiên cứu bên ngoài, biểu đồ thống kê, nhưng tất cả cũng không thể làm trì hoãn tốc độ Bạch Tiểu Thăng một chút nào.

Nhìn qua một tập tài liệu, Bạch Tiểu Thăng tiện tay để nó ở một bên, bắt đầu nhìn xem một tập tài liệu khác.

Tốc độ xem lướt qua nhanh chóng như thế này, nếu như lọt vào mắt của người bên ngoài, thì chắc hẳn ai cũng cho rằng Bạch Tiểu Thăng hắn đang đùa giỡn với mấy tập tư liệu này.

Nhưng bọn họ thật tình không biết, tất cả mọi thứ đều như khắc sâu ở trong đầu của Bạch Tiểu Thăng, giống như là dùng đèn pha chiếu vào vậy rõ ràng vô cùng.

Sai lầm sao?

Sơ hở à?

Căn bản không tồn tại.

Hiện tại, Bạch Tiểu Thăng hắn quả thật giống như một cái máy vi tính hình người vậy.

Còn giờ phút này, Dư Song Dục lại đi qua chỗ của Hàn Hà Phi chờ đợi, chờ đợi được phân phó công việc.

Đồng thời, hắn cũng là muốn "Tránh" Bạch Tiểu Thăng.

Nhiều tư liệu như vậy, nếu để cho chính hắn đi làm, nếu như không ngủ không nghỉ coi suốt một đêm, nếu như có thể xem hết gần một nửa thôi thì cũng là tốt rồi. Huống hồ, nhìn thôi còn có thể ghi lại sao? Sáng mai còn muốn làm ra thành quả gì cơ chứ? Quả thực là nói chuyện viển vông.

Trong lòng của Dư Song Dục vô cùng khoái trá.

Mấu chốt là Hàn tổng đã phân phó mình phải bố trí để cho hắn lịch luyện, Lâm Thăng hắn lại thoải mái tiếp nhận nhiệm vụ. Vậy thì hết đường chối cãi. Bên kia, mình cũng không trở về, hắn muốn hỏi mình giải đáp mấy vấn đề gì còn thắc mắc? Mình liền biến mất để cho hắn ngay cả bóng dáng của mình cũng không nhìn thấy.

Trong lòng của Dư Song Dục thầm hạ quyết định, bắt đầu chơi trò tản mạn mặc kệ.

Nhưng hắn lại không biết rằng, Bạch Tiểu Thăng ở trong văn phòng lại vui vẻ biết bao nhiêu.

Một chồng tư liệu thật dày, nhưng tất cả những tập tư liệu này nhanh chóng chuyển từ bên này sang bên kia, và nội dung bên trong được ghi lại vô cùng chi tiết với tốc độ vượt quá sự hiểu biết của con người.

Siêu nhân cũng không gì hơn thế này.

Kỳ thực những phần tư liệu kia, Dư Song Dục đã yên tâm để cho một người chưa chính thức nhận chức nhìn và tìm hiểu, tự nhiên là liên quan đến số liệu ở bên trong, bảng báo cáo, nhưng tất cả không phải là bí mật chân chính.

Hơn nữa những phần công việc kia cũng không liên quan đến việc cơ mật của công ty.

Nếu không phải vậy, Dư Song Dục cũng không có khả năng tuỳ tiện giao cho Bạch Tiểu Thăng xem, lại còn cho phép hắn mang về nhà nghiên cứu.

Nhưng mà, bất cứ sự vật gì đều không bị cô lập.

Những số liệu này không liên quan đến tư liệu hạch tâm, nhưng kỳ thực xâu chuỗi lại tất cả thì đều có từng sợi liên hệ với nhau và hướng về bí mật to lớn hơn.

Quan trọng là làm sao ngươi có thể đào móc ra được.

Mà đối với loại sự tình này, ba người Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh chính là đại hành gia trong việc này, đặc biệt là Bạch Tiểu Thăng có thể nắm giữ toàn bộ nội dung bên trong, dựa vào sự hỗ trợ phân tích của Hồng Liên, càng có thể cẩn thận thăm dò từng ngóc ngách, nhìn ra những vấn đề mà người bình thường nhìn không thấu.

Ước chừng sau một giờ, Bạch Tiểu Thăng đã đem toàn bộ tư liệu nhận được khắc ghi hết ở trong đầu.

Kỳ thực, lưu trữ tư liệu hoàn toàn không cần thời gian lâu như vậy.

Bạch Tiểu Thăng còn thuận tiện đem những công tác được giao sắp xếp lại một lần rõ ràng.

- Cũng đủ xấu. Nếu như muốn làm xong toàn bộ những thứ này, với sức một người thì ít nhất cũng phải cần thời gian nửa tháng, đối với một người mới nhận chức như mình đây, thì chí ít phải cần thời gian một tháng, hơn nữa trong đó còn có rất nhiều chuyện phải yêu cầu tư liệu từ các phòng nhân sự, phòng hành chính và các bộ môn nghiệp vụ khác.

- Tên Dư Song Dục kia có nói, có thể ủng hộ cho mình, đồng thời giúp mình câu thông với các bộ môn khác, chuyện này quả thực quá tốt. Mình phải dẫn hắn đi mấy lần mới được.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng khẽ cảm thán xong, thì nở nụ cười mỉm nói.

Nói xong, Bạch Tiểu Thăng hơi trầm ngâm suy nghĩ, liền đứng dậy đi tìm Dư Song Dục.

Kết quả, sau khi Bạch Tiểu Thăng đi qua mới biết rằng Dư Song Dục không có ở đây, ngay cả Hàn Hà Phi cũng không có mặt ở công ty.

Nghe nói, buổi chiều này bọn họ ra ngoài, đầu tiên sẽ đi công ty thực phẩm thuộc tập đoàn để thị sát quá trình lắp đặt dây chuyền sản xuất, sau đó sẽ đi đến công ty bất động sản để nghe báo cáo về các hạng mục hiện tại.

Tập đoàn quốc tế đa quốc gia, thì tất nhiên sẽ có một loạt các dự án, một loạt các vấn đề cần giải quyết, chuyện này cũng có thể lý giải.

Nói rõ ràng tình huống với Bạch Tiểu Thăng, chính là người phụ trách đợt khảo hạch vừa rồi - Vương Tính. Hiện tại, thái độ hắn đối với Bạch Tiểu Thăng đã chuyển sang vô cùng cung kính.

Dù sao, toàn bộ công ty đều thấy được một màn Bạch Tiểu Thăng cùng với Hàn Hà Phi trò chuyện nói nói cười cười vô cùng vui vẻ.

Huống chi, hiện tại trên danh nghĩa thì Bạch Tiểu Thăng đã là người trợ lý thứ ba.

Người phụ trách Vương Tính kia, kỳ thực chỉ là một vị chủ quản của bộ phận nhân sự mà thôi, địa vị cách xa, nên thái độ không dám bất kính chút nào.

Lúc đó, thái độ của Bạch Tiểu Thăng đối với hắn phi thường khách khí, vừa rồi trở về còn ở trước mặt mọi người nói lời cảm ơn.

Vị trợ lý Lâm Thăng này, quả thật là lễ phép.

So sánh với thái độ của Sở Uy lúc trước, thì trong lòng người phụ trách Vương Tính vô cùng cảm thán.

Trở lại văn phòng trợ lý, Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy chỉ có bản thân mình một người một phòng, lặng lẽ cười.

Hai người Hàn Hà Phi và Dư Song Dục đều không có mặt ở đây...

Chuyện này không thể nào tốt hơn.

- Vậy ta không khách khí nữa, xem hết tất cả.

Bạch Tiểu Thăng đi dạo chơi một vòng đến bên một cái kệ sách, nhìn thấy rất nhiều văn kiện được để trong từng cái ngăn chứa, mỉm cười nói.

Tư liệu chân chính trọng yếu của tập đoàn, tự nhiên không có khả năng đặt trong văn phòng trợ lý, coi như là mấy cái văn kiện hơi trọng yếu đi chăng nữa, cũng sẽ được cất giữ trong cái két sắt cao bằng nửa người được đặt trong góc phòng kia, nhưng mà không sao, chỉ cần nắm giữ tư liệu đủ nhiều, phân tích đầy đủ triệt để, thì sẽ bắt được rất nhiều manh mối ẩn giấu trong đó.

Tập đoàn Thần Hợp là một dạng công ty có quy mô lớn, tất nhiên sẽ có sự hợp tác tới lui cùng với các công ty của tập đoàn khác ở địa phương. Có lẽ cũng không ít lần tiếp xúc với nhóm người thuộc phe cánh của Trầm Bồi Sinh.

Bạch Tiểu Thăng bắt đầu lật tư liệu lên xem.

Giờ phút này, Dư Song Dục đang ở bên ngoài, đang suy nghĩ về cảnh Bạch Tiểu Thăng sứt đầu mẻ trán nhìn chồng tư liệu cao hơn nửa thước kia, nhất thời trong lòng cảm thấy vô cùng thoải mái dễ chịu.

Nhưng có đánh chết hắn cũng không nghĩ tới, thứ mà bây giờ Bạch Tiểu Thăng đang nhìn, chính là toàn bộ tư liệu trên giá sách của phòng trợ lý.

Nhìn thấy nội dung trọng điểm được che giấu, Bạch Tiểu Thăng cầm điện thoại di động lên tiện tay bấm số gọi cho hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Hai người kia tuy rằng đang ở trong khách sạn, nhưng mà sau khi dùng phần mềm nói chuyện phiếm với Bạch Tiểu Thăng xong, cũng đồng thời triển khai công tác.

...

Cho tới tận đêm khuya, thời điểm mà Dư Song Dục về lại tổng bộ, thì cũng đã chín giờ tối.

Hàn Hà Phi thì trực tiếp về nhà, còn Dư Song Dục thì quay lại lấy đồ.

Khi hắn biết được thông tin là Bạch Tiểu Thăng mới rời đi cách đây nửa giờ, khi rời đi còn cầm theo một chồng tư liệu rất cao, lập tức cười lạnh không thôi.

- Người trẻ tuổi thật hiếu thắng. Một mực tự mình nghiên cứu tư liệu à, không có gọi điện thoại cho mình hỏi han sao, rất tốt, vậy ta liền chơi chết ngươi.

Trong lòng của Dư Song Dục vô cùng khoái trá, tựa hồ như một ngày mệt mỏi, trong nháy mắt đều bị quét sạch sành sanh.

Mà giờ khắc này, Bạch Tiểu Thăng đang phát cho hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh mỗi người một phần văn kiện photo.

- Đây là tư liệu ở bên phía tập đoàn Thần Hợp sau khi được anh chỉnh lý in ra, bản tư liệu này vô cùng đơn giản, nội dung bên trong liên quan đến hiện trạng của tập đoàn Thần Hợp bây giờ, kế hoạch phát triển trong tương lai, cùng mấy chiến lược khả năng, còn có mối liên hệ với mấy công ty ngoại tỉnh nữa, sau này có thể làm sách tham khảo, thời điểm cần dùng thì có thể đi thẩm tra một chút là được.

Bạch Tiểu Thăng nói thì như vậy.

Đến khi hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cầm thứ mà Bạch Tiểu Thăng đưa cho, nhìn quét qua đại khái một chút, ngay lập tức sững sờ trợn mắt há mồm.

Bản tư liệu tinh luyện như thế này, tất cả nội dung đều như hoa quả khô, có thể là bất thường, là tài liệu văn kiện bí mật được sử dụng trong nội bộ tập đoàn Thần Hợp?

Không đúng, bọn hắn ăn nhiều tất sẽ chết no, làm ra cái bản tư liệu tinh luyện như thế này để làm cái gì?

- Chẳng lẽ nói, anh Tiểu Thăng, đây là thành quả mà hôm nay anh làm ra sao?

- Loại đồ vật như thế này, nếu làm được, sợ là cần phải nắm giữ rất nhiều tư liệu a.

- Ừm, là anh sau khi xem xong tư liệu, tiện tay dùng máy tính ở tại chỗ đó sửa sang lại một chút, còn có máy đánh chữ, thuận tiện đánh ra hai phần.

Bạch Tiểu Thăng tùy ý nói.

- Dấu vết sử dụng máy tính và máy đánh chữ cũng đã được thanh trừ cả rồi, yên tâm đi.

Hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh trợn mắt há mồm, hai mặt nhìn nhau ngạc nhiên không biết nói gì.

Tuy rằng Bạch Tiểu Thăng rất thần kỳ, nhưng Siêu Nhân cũng không gì hơn cái này a.

- Nguyên một ngày này, đến cuối cùng anh ở bên kia canh giữ, nhìn hết bao nhiêu tư liệu rồi?

Hai người không hẹn mà cùng hỏi một câu.

Bạch Tiểu Thăng chỉ cười nhạt một tiếng, vô cùng khiêm tốn nói.

- Tài liệu có thể nhìn, tất cả đều xem hết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận