Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2442: Ép hết tất cả mọi người ở đó (2)

Bạch Tiểu Thăng dời tầm mắt nhìn sang Jonas đang đổ mồ hôi hột, mỉm cười nói:

- Ngài hỏi thử ngài Jonas, xem ngài ấy nói thế nào.

Lúc này Subdu mới nhíu mày nhìn về phía Jonas.

Gembe cũng nhìn sang Jonas, lập tức kinh ngạc phát hiện ra có vài phần không thích hợp.

Theo tính tình của Jonas, ông ta đáng lẽ phải lên tiếng trước, hơn nữa lập trường sẽ nhất trí với bọn họ.

Sao đến bây giờ còn trầm mặc không lên tiếng như vậy?

Khi thấy Jonas sốt ruột tới mức đầu đầy mồ hôi, cơ thể vẫn run nhè nhẹ, Subdu và Gembe đều bị dọa tới giật mình, không biết tại sao vị này lại đột nhiên phát bệnh như vậy.

- Ngài Jonas?

Bạch Tiểu Thăng nhìn Jonas, mỉm cười và gọi lần nữa.

- Hả? A!

Jonas như bị giật mình tỉnh giấc, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt có chút sợ hãi.

- Thân phận của tôi đúng như ngài suy đoán.

Bạch Tiểu Thăng từ ánh mắt Jonas đã nhìn ra được suy nghĩ trong lòng ông ta, mỉm cười nói:

- Cho nên bây giờ ngài có thể nói cho bọn họ biết, tôi là ai.

Subdu, Gembe không nhịn được nhíu mày nhìn nhau.

Jonas cũng biết thân phận của những người này?

Không ngờ bọn họ lại không biết?

Jonas cười còn khó coi hơn cả khóc, nhìn Bạch Tiểu Thăng, giọng cũng khàn khàn:

- Ngài, tổng giám đốc sự nghiệp… của tập đoàn Chấn Bắc, tập đoàn của chúng tôi, ngài Bạch Tiểu Thăng!

Một câu nói mà Jonas phải dừng vài lần mới nói hết được.

- Ngài quả nhiên rất thông minh đấu, ngài Jonas.

Bạch Tiểu Thăng thật lòng khen:

- Thông minh đến mức lập lờ đánh lận con đen, lừa dối, nhiều năm như vậy cũng chưa từng bị lộ ra!

Câu "Khen ngợi" này làm cho Jonas dựng ngược tóc gáy.

Ông ta làm những chuyện kia nhiều năm như vậy, một khi tập đoàn nghiêm túc điều tra, 70, 80% là chạy không thoát, đến lúc đó mình chỉ có thể đi tới một nơi, chính là nhà tù!

Ngày thường Jonas là một nhân vật thâm trầm đầy khí phách, trong thời gian ngắn trong lòng đã suy sụp, mắt thấy cũng sắp khóc rồi.

- Ngài Jonas, chú ý cảm xúc của ngài, nên giảm bớt một chút, chẳng qua chỉ là tám năm, mười năm mà thôi.

Lôi Nghênh ở bên cạnh còn nhỏ giọng khuyên nhủ.

Tám năm, mười năm tất nhiên là chỉ thời gian bị ngồi tù rồi.

Đây không "khuyên" còn tốt, Lôi Nghênh vừa khuyên, Jonas thật sự không nhịn được, cả gương mặt vặn vẹo, thật sự muốn khóc.

Sau khi thân phận của Bạch Tiểu Thăng bị vạch trần, vẻ mặt của Subdu, Gembe cũng vô cùng đặc sắc, ánh mắt lập tức thay đổi.

Bọn họ không ai ngờ được người trẻ tuổi như vậy lại là Tổng giám đốc sự nghiệp của quái vật khổng lồ như tập đoàn Chấn Bắc, trọng lượng của Tổng giám đốc này còn nặng hơn Subdu gấp trăm ngàn lần, căn bản không phải là cùng một cấp.

Cho dù Tổng giám đốc Quốc tế Gaolun cũng còn xa mới có thể sánh vai được.

- Anh là… tổng giám đốc sự nghiệp… của tập đoàn Chấn Bắc à...

Subdu trợn trừng mắt nhìn Bạch Tiểu Thăng, một lúc lâu sau mới thở hắt ra một hơi, lẩm bẩm nói:

- Thật không vậy?

- Bây giờ cũng chỉ có một mình anh là ... không tin thôi.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn Gembe, mỉm cười nói với Subdu.

Gembe quen biết Jonas từ lâu, từ phản ứng của ông ta đã tin tưởng vào thân phận của Bạch Tiểu Thăng.

Lúc này, vẻ mặt Gembe cũng tái xanh, ánh mắt run rẩy, tâm trạng xáo lộn.

Nói cho cùng, công ty Ice Spring Valley và Chi nhánh quốc tế Gaolun làm chút hoạt động ngầm này không thể để cho người khác biết, đặc biệt là không thể bị lãnh đạo cấp cao của tập đoàn Chấn Bắc biết được, nếu không rắc rối lớn!

Một khi bị vạch trần, tập đoàn Chấn Bắc chắc chắn phải nghiêm khắc điều tra, đến lúc đó cho dù mình không phải là người của tập đoàn bọn họ, cũng chạy không thoát!

Gembe biết quá rõ, chút sổ sách che giấu mình làm căn bản là vô nghĩa.

Không nói đến mình ngầm cướp đoạt rất nhiều tài sản, tất cả rơi vào túi mình đã khó có thể thoát thân.

Đến lúc đó, cho dù ông ta nói những chuyện mình làm là do cấp trên bày mưu đặt kế, lãnh đạo cao cấp của Quốc tế Gaolun căn bản sẽ không thừa nhận.

Một khi bêu tiếng xấu, lãnh đạo cấp cao của Quốc tế Gaolun chỉ biết giải quyết thật nhanh, không thể do dự, để cho ông ta gánh vác hết trách nhiệm.

Hơn nữa những lợi ích mà ông ta ngầm nhận được, cấp trên của Quốc tế Gaolun chưa chắc đã không biết, chỉ là mắt nhắm mắt mở thả cho ông ta, xem như bịt miệng để bồi thường xảy ra sau này.

Những điều này, Gembe đều hiểu hết.

Nếu ông ta không biết trời cao đất rộng, dám cả gan chọc ra chuyện phía sau, vậy không chỉ ngồi tù là có thể bù đắp được, còn có thể gây hoa cho cả người nhà.

Trong đầu Gembe lập tức nghĩ đến những hậu quả đáng sợ, sắc mặt cũng từ xanh chuyển thành trắng, cảm giác sức lực toàn thân đã bị rút mất hơn nửa.

Subdu xoay mặt nhìn phản ứng của Gembe thì sắc mặt trở nên khó coi.

Giống như Bạch Tiểu Thăng nói, trừ anh ta ra, những người khác đều tin tưởng.

Nhưng không đau điếng người, không có hậu quả nghiêm trọng, Subdu vẫn tính là rất bình tĩnh, ánh mắt thâm trầm nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Cho dù anh là Tổng giám đốc sự nghiệp tập đoàn Chấn Bắc, thì tính sao? Anh không được tham gia vào cuộc gặp riêng của chúng tôi, còn cảm thấy có thể dựa vào thân phận kia của anh để quản tới đầu người không phải trong tập đoàn sao? Tôi vẫn không cần phải nể mặt anh!

Subdu cứng rắn nói.

Bạch Tiểu Thăng không tức giận chỉ nhìn đối phương, thậm chí vẫn tươi cười.

- Ngài Subdu, xem anh nói như vậy, tôi làm sao có thể ngang ngược như vậy chứ?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Tôi chẳng qua tới gặp mặt mọi người, thuận tiện nói cho các người biết một tiếng.

Bất kể tâm trạng mọi người thế nào đều ngẩng đầu nhìn về phía anh.

- Anh phải nói cho chúng tôi biết điều gì?!

Subdu híp mắt lại, lạnh lùng nói.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Jonas, giọng điệu lạnh lùng nghiêm nghị:

- Ngài Jonas, tập đoàn đã quyết định tạm thời cách chức ngài, nó có hiệu lực bắt đầu từ bây giờ, đồng thời đã đệ trình lên các ban ngành có liên quan ở thành phố Domido, tiến hành hạn chế phạm vi hoạt động của ngài. Bây giờ nhân viên điều tra đã cho gọi những nhân viên chức vụ quan trọng và tầng quản lý của công ty ngài để tiến hành điều tra tài liệu. Bây giờ ngài đã không thể liên hệ với bất kỳ ai nữa. Cá nhân tôi hy vọng ngài phối hợp, đương nhiên ngài không muốn cũng không sao. Hậu quả sẽ không thay đổi!

Jonas nghe Bạch Tiểu Thăng nói xong thì cuối cùng suy sụp, người đàn ông lớn như vậy đã sợ đến òa khóc.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Gembe, nói tiếp:

- Ngài Gembe, ngài bị tình nghi tiến hành hợp tác thương nghiệp bất kính trong thời gian dài với ngài Jonas, trộm tài sản của tập đoàn chúng tôi, chúng tôi đã đề nghị tố tụng ngài, hơn nữa chứng cứ có thừa.

Gembe cũng thiếu chút nữa suy sụp theo.

- Dừng lại, bất kể thế nào, người của các anh không quyền điều tra sổ sách của chúng tôi!

Subdu cắn răng nói.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười liếc nhìn Lâm Vi Vi.

Lâm Vi Vi nói với giọng đều đều:

- Rất xin lỗi, ngài Subdu, trong mấy ngày qua, tôi đã đến thăm công ty chi nhánh bên ngài, ngài Gembe tiếp đón tôi, đồng thời rất thành thật mở ra tất cả nguyên liệu cho tôi xem.

Subdu sửng sốt và trợn tròn mắt, không thể tin nổi nhìn về phía Gembe.

Gembe ngồi phịch xuống ghế, hai mắt thất thần.

Subdu lập tức cảm giác vô cùng đau đầu.

- Về phần ngài Zakri.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía Zakri.

Zakri cũng có vài phần khẩn trương, nhưng vẫn mỉm cười nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Tôi đã làm báo cáo với tập đoàn, lãnh đạo cấp cao của tập đoàn rất khen ngợi việc ngài đồng ý đứng ra làm chứng nhân, bằng lòng ngừng truy cứu trách nhiệm của ngài.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Zakri giống như trút được gánh nặng, không ngừng nói cảm ơn.

- Họ Bạch, anh nghĩ là anh đã thắng sao? Chúng ta cứ chờ xem!

Subdu bỗng nhiên đứng lên, vỗ bàn một cái và quát lạnh, làm như muốn đi.

Nhưng anh ta phần lớn cũng chỉ là phô trương thanh thế mà thôi.

Anh ta muốn nhanh chóng rời đi để báo cáo lên cấp trên, không thể để cho tập đoàn Chấn Bắc đánh tới trở tay không kịp.

- Ngài Subdu, đừng đi vội.

Lôi Nghênh bên cạnh Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên mỉm cười nói:

- Chúng tôi cũng chuẩn bị cho ngài một món quà nhỏ.

Khi nói chuyện, Lôi Nghênh móc ra một xấp ảnh ném qua.

Subdu chỉ mới liếc nhìn đống ảnh chụp tản đã lập tức sợ hãi, luống cuống tay chân cầm nó lên.

Những ảnh này chính là tả thực cuộc sống ung dung, tự tại, sung sướng của anh ta ở biệt thự trên đảo cùng với những người đẹp được Kim ốc tàng kiều.

- Chụp không tốt, xin lỗi.

Lôi Nghênh rất khiêm tốn:

- Tôi đã lưu vào hòm thư, có thể gửi cho bạn gái ngài bất kỳ lúc nào.

Subdu ngã ngồi xuống ghế, thất thanh nói:

- Các người làm sao có thể hèn hạ như vậy!

- Tôi cho anh một cơ hội, nói lại lần nữa.

Bạch Tiểu Thăng bĩu môi mỉm cười nói.

Subdu dại ra một giây, lập tức thay đổi ý.

- Anh trai, chị gái, vừa rồi là tôi sai, là thái độ của tôi không tốt, bây giờ tôi không đi nữa. Các người nói gì, tôi đều nghe theo!

Bạn cần đăng nhập để bình luận