Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2024: Chuẩn bị lên đường vào thủ đô (2)

Nói chuyện một hồi, bọn họ đã đến chỗ ở.

Đó là một căn hộ năm tầng, còn là tòa nhà được trang bị đầy đủ, có hội trường và phòng tập gym.

Đám người Hàn Hạp được người trẻ tuổi dẫn đường đi một lúc, lại nhìn thấy rất nhiều người quen.

Hàn Hạp không còn dáng vẻ lạnh lùng thường ngày mà chủ động chào hỏi đối phương. Tất cả những người bọn họ gặp được, không người nào có thân phận địa vị kém hơn ông ta.

Khỏi phải nói, Hàn Hạp không chỉ chào hỏi, chủ yếu chính là giới thiệu con trai mình cho đối phương biết.

Chỉ mới đi qua đại sảnh tầng một, đám người Hàn Hạp đã phải dừng lại mấy lần.

Người trẻ tuổi dẫn đường thấy thế thì nhìn đồng hồ, nhân lúc đám người Hàn Hạp tạm thời không nói chuyện với người khác, anh ta nói xen vào:

- Ngài Hàn, đã đến nơi rồi. Phòng của ngài ở tầng bốn, đây là chìa khoá phòng. Tôi thấy các ngài không vội về phòng, có thể trao đổi với bạn bè của ngài nhiều hơn. Bên phía tôi còn có việc, tôi cũng không muốn quấy rầy ngài nữa.

Hàn Hạp thấy thế thì lập tức xin lỗi đối phương. Dù sao cũng đã để cho người ta đi theo chờ mấy lần, sau đó lại cảm ơn.

Hàn Tử Trí cũng mau mồm mau miệng, cảm ơn đối phương.

Người trẻ tuổi kia mỉm cười đưa chìa khoá rồi xoay người rời đi.

Không có người bên ngoài, Hàn Hạp cha con càng tự do hơn, dứt khoát đi loanh quanh ở tầng một, cố gắng đánh tiếng chào hỏi với mọi người.

Đến lúc này, cha con bọn họ còn thật sự gặp được một ít nhân vật cấp quan trọng.

Đầu tiên là hai người đàn ông trung tuổi mặc trang phục giản dị, đầu đội mũ lưỡi trai, hình như mới tới chỗ tập gym về. Không ngờ là Lục Vân của tập đoàn Đằng Vân và Giả Thành Sơn của tập đoàn Giả thị. Còn có một người đi theo phía sau hai người này, vừa nói vừa cười đi vào, thật sự là đặc biệt bắt mắt.

Hàn Hạp khó tránh khỏi sửng sốt.

Ông ta sớm nghe nói hai người này bất hòa, sao có thể cùng đi tập với nhau được?

Trong lòng Hàn Hạp thoáng nghi ngờ. Ông ta cũng không quan tâm tới tin đồn bên ngoài, chỉ tin vào lợi ích trước mắt. Lúc này ông ta tươi cười dẫn theo Hàn Tử Trí đi tới.

Hàn Tử Trí vừa thấy hai người kia thì hai mắt liền sáng lên.

Bất kể là Lục Vân hay Giả Thành Sơn đều trong nhân vật lớn trong một lĩnh vực của giới kinh doanh, có thành tựu cao cấp nhất.

Có thể tạo ấn tượng cho bọn họ thì hắn phát tài rồi.

- Ngài Lục, ngài Giả, hai ngài đến sớm vậy.

Hàn Hạp cười ha hả đi tới chào hỏi.

Lục Vân và Giả Thành Sơn cũng nhìn thấy Hàn Hạp thì hơi ngẩn người ra, sau đó đều mỉm cười nói:

- Ngài Hàn, ngài cũng đến à.

- Ngài tới lúc nào vậy?

Ba người chào hỏi một chút rồi nói chuyện.

Hàn Hạp không bỏ lỡ cơ hội giới thiệu con trai cho hai ông trùm trong giới kinh doanh. Lục Vân, Giả Thành Sơn tất nhiên cũng lịch sự khen ngợi Hàn Tử Trí một lúc.

Điều này cũng đủ cho Hàn Tử Trí kích động, mặt đỏ bừng.

Hai bên nói chuyện với nhau khoảng năm phút, Lục Vân, Giả Thành Sơn muốn về phòng.

Nhưng trước khi đi, Lục Vân mỉm cười nói với Hàn Hạp một câu:

- Nghe nói ngài Hàn mở rộng kinh doanh mới ở phía tây, còn làm rất tốt nhỉ.

- Tôi cũng nghe nói lần này làm tương đối nhanh chóng và mãnh liệt đấy.

Giả Thành Sơn cũng cười tủm tỉm nói.

- Hai ngài cảm thấy hứng thú thì chúng ta có thể làm cùng nhau.

Hàn Hạp không bỏ lỡ thời cơ nói.

Đây cũng không phải là lời khách sáo, nếu có thể mượn cơ hội này để quan hệ hợp tác sâu hơn với tập đoàn Đằng Vân và tập đoàn Giả thị, vậy cho dù là lợi nhuận của hai mươi mấy doanh nghiệp cũng không tính là gì.

- Thôi đi, chúng tôi không tâm tới việc phát triển bên đó, tất nhiên sẽ không cướp phần của ngài Hàn. Chỉ là ngài Hàn này, làm chuyện buôn bán vẫn là mọi người cùng phát tài, tìm bạn hợp tác mới tốt.

Lục Vân cười ha hả nói.

Giả Thành Sơn cũng cười nói:

- Đóng cửa ăn mảnh không phải là thói quen tốt đâu.

Hàn Hạp nghe được hai người nói vậy thì ngẩn người, muốn hỏi thêm vài câu nhưng hai người này đã tạm biệt rời đi, ông ta cũng chỉ đành thôi.

Hàn Tử Trí cũng không biết rõ hai nhân vật lớn nói thêm một câu như vậy là có ý gì.

Hai cha con đang muốn nói chuyện lại chợt phát hiện ra mục tiêu mới.

Hai nhà Lâm, Hồng của Tương Cảng đã dẫn đầu đám người đi đến.

Lúc này, hai cha con Hàn Hạp tạm thời bỏ lại nghi ngờ trong lòng, mỉm cười đi tới.

Sau khi trao đổi một lúc, Lâm Thiên Nghĩa của gia tộc Lâm thị và Hồng Thành Thiên của gia tộc Hồng thị không ngờ cũng nói vài câu quan tâm tới việc kinh doanh mới của nhà họ Hàn, còn khen ngợi bọn họ nhanh chóng chiếm trước thị trường.

Chỉ có điều cha con Hàn Hạp luôn cảm thấy trong lời khen ngợi của đối phương hình như còn có ý tứ khác, khiến bọn họ có cảm giác kỳ lạ nói không nên lời.

Chờ những người này đi rồi, Hàn Tử Trí vẫn không nhịn được nói với cha mình:

- Sao nhà chúng ta làm chút chuyện ở phía tây mà cả Trung Quốc đều biết rõ vậy? Gần tây chúng ta tuyên truyền quá mạnh, đến Tương Cảng cũng biết sao?

Hàn Hạp cũng nhíu mày, khẽ lắc đầu.

Lúc này thật sự không phải là tác dụng để bọn họ trao đổi về chuyện này, bởi vì trong khi nói chuyện, bọn họ lại nhìn thấy được mục tiêu mới.

Một người đẹp quyến rũ đang vừa nói chuyện với một người trung tuổi vừa đi tới.

Không ngờ đó là Đổng Thiên Lộ của Bắc Phong Holdings và Trương Thanh Lâm của tập đoàn Tử Ngữ.

Cha con Hàn Hạp đồng thời ra phát hiện hai người này, lập tức tươi cười đi tới.

Sau khi nói chuyện một lúc, hai cha con phát hiện ra Đổng Thiên Lộ, Trương Thanh Lâm hình như rất không vui, cũng nhắc tới chuyện làm ăn của bọn họ.

Hàn Hạp nghĩ tới, trước đây hai người này còn gọi điện thoại cho ông ta, muốn đứng ra hòa giải xung đột giữa bọn họ và Bạch Tiểu Thăng, bị ông ta dùng vài lời đẩy đi.

Nghĩ đến cũng cảm thấy mất mặt, có chút mâu thuẫn.

Trong trường hợp này, Hàn Hạp cũng không thể nói gì để xóa bỏ hiềm khích lúc trước, chỉ đành phải ghi nhớ trong lòng, tính sau này sẽ bù đắp lại sau.

Cứ như vậy, cha con Hàn Hạp ở lại tầng một hơn nửa giờ, thấy đã tiếp xúc đủ người rồi, mới quay về phòng của mình.

Đó là một gian phòng có hai phòng ngủ một phòng khách, cho dù trang trí không sang trọng, thậm chí có chút cổ xưa nhưng rất thoải mái.

Sau khi đi đường mệt nhọc, lại chào hỏi với những người trong giới thương mại khiến hai cha con đều mệt mỏi.

Hàn Tử Trí còn đỡ, dù sao vẫn là thanh niên.

Nhưng Hàn Hạp thật sự không chịu nổi, còn phải uống thuốc.

- Cha, khi tới đây, sao con thấy cha để ý tới cục trưởng Hầu Doãn Thành vậy?

Chờ tới lúc không có người, Hàn Tử Trí cuối cùng cũng hỏi cha mình về nghi ngờ trong lòng.

- Tất nhiên là vì cục trưởng Hầu kia không đơn giản!

Hàn Hạp nói:

- Cha đã đặc biệt tìm hiểu qua về ông ta. Năng lực của ông ta đặc biệt xuất chúng, ở trong ban ngành đặc biệt này lại có tốc độ thăng chức cực nhanh. Theo cha suy đoán, tương lai ông ta sẽ chịu trách nhiệm những công việc quan trọng trong lịch vực kinh tế của cả trong và ngoài nước. Với nhân vật như vậy, chúng ta nên tiếp xúc nhiều hơn, thậm chí còn có lợi ích hơn là quan hệ với những người trong giới kinh doanh kia.

Nói đến đây, Hàn Hạp dừng lại một lát, khẽ nhíu mày.

Hàn Tử Trí không quá để ý đến vẻ mặt thay đổi của cha mình, không nhịn được gật đầu.

- Tử Trí.

Hàn Hạp bỗng nhiên mở miệng, vẻ mặt không xác định.

- Dạ?

Hàn Tử Trí không biết cha mình muốn nói gì, theo bản năng nhìn sang.

- Con có cảm giác được, những người chúng ta vừa gặp ở dưới kia có hơi lạ không?

Hàn Hạp lẩm bẩm nói.

Hàn Tử Trí lập tức sửng sốt, hỏi:

- Cha nói tới ai?

Hàn Hạp thoáng ngập ngừng rồi chậm rãi mở miệng:

- Tất cả mọi người.

Bạn cần đăng nhập để bình luận