Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2495: Người ngông cuồng (2)

Bing bị Kleb đẩy sang một bên, người sau đi tới gần Bạch Tiểu Thăng.

- Giọng điệu của cậu lớn thật đấy. Cậu bảo tôi xin lỗi cậu à? Cậu là ai, cậu tính là gì chứ!

Ánh mắt Kleb dữ tợn nói:

- Chỉ dựa vào cậu cũng dám sỉ nhục tôi à? Tôi sẽ làm cho cậu muốn khóc cũng không kịp, cậu tin không?

Dựa vào sự ủng hộ của Phó tổng giám đốc Ma Căn, Kleb ở Bộ sự nghiệp thứ sáu như mặt trời ban trưa, cho dù là Margaret thấy anh ta cũng phải khách sáo.

Không ngờ hôm nay bị một người trẻ tuổi sỉ nhục ở trước mặt mọi người!

Ai có thể nhịn được nhưng Kleb không nén được cơn giận.

Xung quanh im lặng, đám người Bing lại cười lạnh nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Dám chọc tức ngài Kleb, anh chết chắc rồi!

Cô Clark lo lắng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, vẫn muốn hòa giải.

Bạch Tiểu Thăng nhìn ra cô ta có ý đó liền cười ngăn lại.

- Chỉ vài ba câu lại có thể nổi giận, ngài Kleb cũng xứng làm một người quản lý doanh nghiệp lớn sao. Nếu có thật nhiều người như anh, Bộ sự nghiệp thứ sáu sớm muộn cũng kết thúc.

Bạch Tiểu Thăng than thở làm người ta kinh ngạc đến nghẹn lời.

Cậu ta thật đúng là cái gì cũng dám nói.

Ngay cả cô Clark cũng có phần há hốc mồm.

- Thằng nhóc miệng còn hôi sữa lại dám ăn nói bừa bãi, xem tôi có giáo huấn cậu không!

Kleb nổi giận, chộp về phía cổ của Bạch Tiểu Thăng.

Đáng tiếc, trước khi bàn tay múp míp của Kleb tới nơi, đã bị Bạch Tiểu Thăng nắm lấy.

Sau đó, không thấy Bạch Tiểu Thăng dùng bao nhiêu sức lực, chỉ vặn ra ngoài, trong tiếng kêu gào thảm thiết, cơ thể của Kleb nghiêng qua một bên.

- Người yếu thận hỏng, không cần động một tí lại ra tay với người trẻ tuổi chúng tôi, nếu không sẽ khó coi lắm.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Nghe Kleb kêu thảm, vẻ mặt mọi người xung quanh lập tức thay đổi.

Ngài Kleb đường đường là người được đề cử làm giám đốc điều hành, không ngờ lại bị một người trẻ tuổi kìm chế như vậy, đúng là quá khó coi.

- Thả tay ra!

Bing kinh sợ, quát.

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía bọn họ nhưng tay lại dùng sức, mỉm cười hỏi:

- Các người nói gì?

Kleb phát ra tiếng kêu thảm lớn hơn nữa. Đám người Bing khẩn trương nhìn anh ta, không biết nên tiếp tục hét dừng hay nhỏ giọng xin tha thay cho anh ta.

- Xin hãy nương tay!

Đúng vào lúc này, có người vội hô lên một tiếng, chạy chậm tới.

Mọi người xung quanh đều quay đầu nhìn lại.

Bing nhìn thấy người tới thì lập tức mừng rỡ:

- Ba... Ngài Ryder, ngài tới thật đúng lúc. Người này quá vô lễ với ngài Kleb, ngài mau gọi bảo vệ, không, báo cảnh sát!

Người chạy tới không phải ai khác, chính là ngài Ryder tổng giám đốc HBB, ba của Bing.

Thật ra người tới phía sau không chỉ có Ryder.

Đã có người liên tục kêu lên thành tiếng.

- Phu nhân Margaret!

- Phu nhân Margaret tới!

Từ bên ngoài phòng tiệc lại có mấy người đi vào. Dẫn đầu chính là phu nhân Margaret, Phil đi cùng ở bên cạnh.

Ryder chạy chậm tới gần, thấy Bạch Tiểu Thăng nắm lấy cổ tay của Kleb, người sau thì nhe răng trợn mắt thể hiện hết vẻ xấu xí, trên mặt lập tức cười gượng.

Lúc cô Clark nhìn thấy Ryder, thật ra không có phản ứng gì lớn.

Nhưng khi trông thấy phu nhân Margaret từ phía xa tới, cô ta vội vàng đứng lên, sau đó có chút lo lắng nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

- Nhanh thả anh ta ra đi, phu nhân Margaret đến rồi!

Cô Clark sốt ruột khẽ nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Lát nữa, tôi sẽ qua giải thích với bà ấy, chuyện này không phải hoàn toàn do cậu sai. Lát nữa... cậu cứ nhận sai với phu nhân Margaret là được rồi.

Thấy Bạch Tiểu Thăng vẫn mỉm cười nhìn mình, cô Clark liếc mắt nhìn Ryder và Kleb rồi không để ý tới hai người này nữa, hấp tấp nói khẽ:

- Đợi lát nữa cậu đừng nói gì cả, để tôi nói giúp cho cậu!

Lần này trong giọng nói của cô ta không hề che giấu sự ân cần.

Ryder làm sao có thể không nghe ra được, ông ta liếc nhìn cô Clark đầy ẩn ý, cười làm lành nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Thưa ngài, mong ngài hãy thả ngài Kleb ra.

Bạch Tiểu Thăng thấy Kleb không chịu được nữa, cũng sắp quỳ xuống rồi, anh nghĩ mình trừng phạt anh ta mấy phút cũng đủ rồi, mới thả cổ tay ra.

Cơ thể Kleb rụt lại phía sau, suýt nữa ngã nhào, Ryder vội vàng đỡ anh ta.

Trong ngày thường ngài Kleb vô cùng khoa trương, bây giờ nước mắt cũng sắp rơi, đang cầm cổ tay mình hít hà, trông rất chật vật, thê thảm.

Ryder cũng không nhịn được có phần thông cảm, còn nhìn lén về phía Bạch Tiểu Thăng.

Gương mặt Trung Quốc, trẻ tuổi, khí chất hơn người, đôi mắt sâu thẳm giống như ngân hà trong bầu trời đêm, các điều kiện tập hợp chung một chỗ, nghĩ cũng biết đây là người nào.

Trong thời gian đó, phu nhân Margaret cũng dẫn theo Phil đi tới, tất cả các vị khách ở đó đều vây quanh.

Phu nhân Margaret đến, Bạch Tiểu Thăng mới đứng lên, vẻ mặt bình tĩnh.

Phu nhân Margaret nhìn Bạch Tiểu Thăng lại nhìn cô Clark, lại nhìn Kleb đang không ngừng hít sâu và Ryder đỡ của anh ta, bình tĩnh mở miệng:

- Có chuyện gì xảy ra ở đây vậy?

- Phu nhân Margaret, đây là xung đột do ngài Kleb gây ra, không phải lỗi của cậu ấy.

Cô Clark vội vàng giải thích cho Bạch Tiểu Thăng.

Phu nhân Margaret thấy cô ta chủ động che chở cho người khác như vậy, tròng mắt lóe lên.

Phil liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng đầy ẩn ý.

Trong mắt Cô Clark lộ vẻ quan tâm Bạch Tiểu Thăng mà không hề che giấu, trước đây hai người chắc chắn không quen biết...

Có lẽ là do mị lực nhân cách quá lớn...

Phil nhìn chăm chú vào Bạch Tiểu Thăng.

- Không đúng!

Kleb hít sâu và hét lớn:

- Là tên khốn kiếp này đột nhiên sỉ nhục tôi, ra tay với tôi! Tôi không thể nhịn được cơn giận này, tôi phải báo cảnh sát! Bắt cậu ta!

Bing bên cạnh thấy phu nhân Margaret đang nhíu mày, ngài Kleb lại là người tiến cử cậu ta và Tiver, vội vàng đứng ra nói:

- Tôi có thể làm chứng, ngài Kleb nói không sai!

Lúc này không bỏ đá xuống giếng cho người Trung Quốc này thì còn đợi tới khi nào!

Cho dù Phil cũng không bảo vệ nổi cậu ta!

Vẻ mặt Ryder thoáng biến đổi, âm thầm nháy mắt cho con trai mình. Thế nhưng, Bing không nhìn thấy, chỉ hưng phấn nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, muốn thấy Bạch Tiểu Thăng gặp xui xẻo.

Phu nhân Margaret khẽ gật đầu, nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng hỏi:

- Chuyện thế sao vậy, ngài Bạch Tiểu Thăng.

Margaret đọc rõ ràng ba chữ Bạch Tiểu Thăng.

Lúc đầu mọi người ở đây không có cảm giác gì, nhưng rất nhanh đã có người hiểu ra.

Một lát sau, xung quanh nổi lên những tiếng kêu kinh ngạc.

- Cậu ta là Bạch Tiểu Thăng!

- Tổng giám đốc sự nghiệp do Tổng bộ phái xuống... Bạch Tiểu Thăng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận