Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 655: Tiểu Doãn rất tuyệt vọng



Phùng Ly mời, Bạch Tiểu Thăng tự nhiên là sẽ không khách sáo. Dù sao đối với hắn mà nói, cùng giám khảo giữ quan hệ không có hại gì.

Phùng Ly nói muốn dẫn một người bạn đến, Bạch Tiểu Thăng cũng đồng ý.

Cứ như vậy, hai người trò chuyện vô cùng đơn giản, không tới 5 phút, liền kết thúc.

Hồi tưởng lại Phùng Ly, Triệu Thiên Trạch hai người đều có tính cách điển hình riêng. Một người dịu dàng cơ trí, một người nhiệt tình như lửa nhưng mà hai người lại lần lượt chủ động xin hỗ trợ mình, mời mình đi ăn cơm.

- Xem ra mị lực của bản thân, ngay cả chính mình cũng đã đánh giá thấp.

Bạch Tiểu Thăng đắc ý, còn tự phụ một phen.

Nửa ngày còn lại không có việc lớn gì phát sinh, Bạch Tiểu Thăng chỉ ở công ty, xem xét chuyện thường ngày một phen.

Ngày thứ hai, buổi sáng như mọi lần bình thản không có gì lạ, buổi chiều lúc ba giờ, điện thoại di động của hắn đổ chuông dồn dập.

Bạch Tiểu Thăng cầm điện thoại di động lên, mắt nhìn tên người gọi, lập tức thở dài,

- Xem ra, đã xảy ra vấn đề thật!

Người gọi đến là Triệu Thiên Trạch!

Quả nhiên, Bạch Tiểu Thăng nhấc máy, đầu kia truyền đến tiếng Triệu Thiên Trạch phẫn uất,

- Tiểu Thăng, xảy ra chuyện rồi! Nước hoa của chúng ta, bị đối thủ công ty cạnh tranh nộp hồ sơ vượt lên trước rồi!

- Chị đừng vội, nói từ từ thôi.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Đầu bên kia điện thoại, thanh âm lại vẫn không có chậm đi, còn lộ ra tia ảo não,

- Chị nên nghe em sớm, sớm lập hồ sơ nhưng lại một mực suy nghĩ tên nước hoa, một mực kéo đến sáng hôm nay, đem các loại báo cáo đi qua mới biết, ở bên kia bọn họ đã phân tích ra công thức cùng ngày, liền vượt lên lập hồ sơ trước chúng ta!

- Là tiểu Doãn tên chết tiệt kia, hắn chính là gián điệp của đối phương xếp vào bên chúng ta, thiệt thòi chị còn tín nhiệm hắn như thế!

- Buồn cười là, hắn vậy mà nói em là người tiết lộ công thức. Bằng thân phận và địa vị của em, sao có thể làm ra loại chuyện này?

- Có phối phương chỉ có chị, em và hắn, trừ hắn ra còn có thể là ai?

Triệu Thiên Trạch phẫn nộ nói.

- Cuối cùng, hắn thừa nhận! Chị đúng thật là mắt mù mới cho tên hỗn đản này cầm công thức chính trong tay!

Dựa vào tâm trí của Triệu Thiên Trạch sau sự tình này tiểu Doãn căn bản không có khả năng có thể lừa gạt được nàng.

Với lại, cũng không cần như thế. Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một chút.

Dù sao cũng đem công thức nước hoa mấu chốt nhất của người ta ra được, tiểu Doãn cũng coi như hoàn thành sứ mạng của mình, có thể công thành lui thân.

Trong thanh âm của Triệu Thiên Trạch lộ ra tia tuyệt vọng.

Chuyện này đối với nàng mà nói, là đả kích nặng nề, làm cho nàng gần như sụp đổ.

- Rất tốt.

Bạch Tiểu Thăng ở trong điện thoại, ung dung nói hai chữ này.

- Rất tốt?

Đầu bên kia điện thoại, Triệu Thiên Trạch kinh ngạc lập lại,

- Tiểu Thăng, em, em nói cái gì, em không nghe rõ sao?

- Em nghe được rất rõ ràng. Với lại, em ngày đó cũng đã nghi ngờ cái tên tiểu Doãn kia.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói.

- Vậy em vì sao không nói cho chị biết, vì sao còn muốn đem công thức giao cho hắn?

Triệu Thiên Trạch không thể tưởng tượng nổi hỏi.

- Em chỉ vì một cái suy đoán, liền có thể kết luận một người tốt hay xấu, chị sẽ nghe em sao?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Triệu Thiên Trạch trầm mặc không nói.

- Cái này là mệnh a.

Triệu Thiên Trạch thở dài một tiếng, trong thanh âm ẩn ẩn lộ ra tia thương cảm.

Các nàng chú định vô duyên với giải thi đấu nước hoa quốc tế lần này rồi.

- Chị cũng không phải hạng nữ nhân sẽ chấp nhận số phận, trong mắt em, người nhiệt tình như chị sẽ không thể bị một chút khó khăn như thế này đánh ngã.

Bạch Tiểu Thăng còn có tâm tư trêu chọc.

Đầu bên kia điện thoại, truyền đến một trận cười khổ của Triệu Thiên Trạch,

- Tiểu Thặng, lúc này mà em còn đùa chị sao?

- Được rồi không nói đùa nữa, nói chính sự! Cái tên tiểu Doãn kia, chị cứ kệ hắn đi, nói thật, ngày đó em đã muốn dạy dỗ cho hắn một trận.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Hắn đã bị chị khai trừ rồi, nhưng mà, hắn không có một điểm khổ sở, thậm chí còn chính miệng nói với chị, hắn có chỗ tốt hơn, tiền lương cao hơn, còn cảm tạ chị.

Triệu Thiên Trạch tức giận nói.

- Ngoại trừ tìm người đánh hắn, chị nghĩ không ra còn có biện pháp gì tốt.

Bạch Tiểu Thăng nghe được hận ý trong lòng của Triệu Thiên Trạch.

Nhưng là mặt đối một tên nội ứng thành công rút lui, nàng chỉ có thể trông mong nhìn đối phương bởi vì vậy mà được thoải mái, cũng vô kế khả thi.

- Đánh người không phải là biện pháp gì đúng đắn.

Bạch Tiểu Thăng ở trong điện thoại cười nói.

- Nhưng mà, có thể đập bát ăn cơm của hắn.

- Sao?

Trong điện thoại, Triệu Thiên Trạch phát ra một thanh âm kinh ngạc.

- Chị đã cách chức hắn, chẳng phải là đã đập bát cơm của hắn sao?

Triệu Thiên Trạch không hiểu hỏi lại.

- Để em nói cho chị nghe.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

- Em có đưa cho chị một chiếc lọ may mắn, vẫn còn chứ?

- Còn chị luôn mang theo trong người!

Triệu Thiên Trạch nói.

Bạch Tiểu Thăng đưa cho nàng đồ chơi nhỏ, nàng một mực vẫn để trong túi xách không có lấy ra.

- Bây giờ chị mở ra, bên trong có một công thức mới, chị tự mình đi điều phối, sau đó lập tức đem đi trình báo.

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Sau đem tin tức này, để lộ cho đối phương, đồng thời cảm tạ tiểu Doãn lấy đi bản công thức giả. Lần so tài này, bọn hắn mới là kẻ thua! Tiểu Doãn lại là người đứng mũi chịu sào, chị nghĩ xem ông chủ của bọn hắn sẽ bỏ qua cho hắn sao!

Bạch Tiểu Thăng nói một phen, để Triệu Thiên Trạch bên bên này kinh ngạc đến im lặng.

Đầu bên kia điện thoại truyền đến những tiếng roạt roạt, là tiếng lục tìm đồ.

- Thật có công thức! Ôi trời ơi, cái này, cái này. . .

Triệu Thiên Trạch có chút nói năng lộn xộn, thở hổn hển, sau một lát, điện thoại truyền đến một tiếng reo hò,

- Tiểu Thặng, chị yêu em!

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng,

- Làm hồ sơ luôn đi nha.

- Ừ chị biết rồi.

Triệu Thiên Trạch vội vã không nhịn nổi ở trong điện thoại “chụt" một cái, đó là hôn hắn một cái, sau đó vội vàng cúp điện thoại.

Bạch Tiểu Thăng mắt nhìn điện thoại, nhịn không được cười lên.

Kỳ thật, hắn lúc ấy cũng không vạch trần tiểu Doãn, cũng là có ý tứ của mình.

Đối phương đã cố gắng lấy công thức này về thế tất nhiên sẽ vượt lên trước lập hồ sơ.

Bọn hắn tuyệt đối nghĩ không ra, cái này là công thức giả, còn có bản công thức lợi hại hơn ở phía sau.

Cái trận cạnh tranh này, bọn hắn thua không nghi ngờ, tiểu Doãn cũng sẽ bởi vì vậy mà bị giận chó đánh mèo.

- Cái này không thể trách mình, kỳ thật mình thật không muốn làm người xấu, là các ngươi tự tìm đường chết.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được lầm bầm một tiếng.

Dù sao giúp Triệu Thiên Trạch thắng một trận này, nhưng mà cũng chỉ là thừa thế mà làm, tiện tay mà thôi cũng không tính là gì lớn lao.

Bạch Tiểu Thăng căn bản cũng không thèm để ý.

Hai tiếng sau, Triệu Thiên Trạch lại lần nữa gọi điện thoại tới cho hắn, mừng khấp khởi nói:

- Chị vừa mới nghe em lập hồ sơ rồi cũng thông qua một ít mương đạo, hướng đối phương truyền đạt lời nhắn của em. Lần này, xem bọn hắn không tức chết! Ăn trộm gà không được còn mất nắm gạo! Đáng đời! Tiểu Thăng, may mắn lần này có em giúp chị! Thật là yêu em chết rồi!

Triệu Thiên Trạch không kìm được vui mừng.

Giờ phút này, tại một công ty nào đó.

Một vị tổng giám đốc phẫn nộ gào thét:

- Con mẹ nó, mày nói, cái này là chuyện gì xảy ra! Vì cái gì, mà bên mình có thể nhẹ nhàng lấy được công thức như thế! Bây giờ tên hỗn đản nào cũng là tên gián điệp hai mặt hết sao? Thằng chết tiệt, mày dám lừa tao!

Theo gào thét, "Ba" một tiếng, cái tát vô cùng to rõ.

Tiểu Doãn bị một cái tát đánh ngã, gương mặt sưng lên.

Vị tổng giám đốc này cũng không dễ đối phó như Triệu Thiên Trạch!

- Chuyện này thật sự không liên quan đến tôi, sếp à, tôi cũng rất tuyệt vọng a!

Tiểu Doãn khóc ròng ròng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận