Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2490: Cô Clark (1)

Bạch Tiểu Thăng có một thói quen ngủ trưa, chỉ cần không phải quá bận tới mức không có thời gian, buổi trưa nào anh cũng sẽ ngủ khoảng nửa giờ tới một giờ, nhằm duy trì đầu óc tỉnh táo và đầy sinh lực.

Lần này cũng không ngoại lệ.

Sau khi trở về phòng ngủ bốn mươi phút, Bạch Tiểu Thăng duỗi thẳng lưng đi từ bên trong ra, ngáp một cái rồi đi vào phòng khách.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đã ở trong phòng khách, mỗi người đều đang ôm máy tính của mình làm việc.

Thấy Bạch Tiểu Thăng ra xuất hiện, Lâm Vi Vi đặt laptop xuống, đứng dậy đi pha cho anh một cốc cà phê.

Khi Bạch Tiểu Thăng ngồi xuống, Lôi Nghênh lại thông báo tình hình cho anh biết.

- Về phần hợp đồng kín mà chúng ta nhận được trên tàu Moonlight Bird Princess, trong lúc anh ngủ, tôi đã gửi cho Bộ giám sát của trụ sở chính, còn chuyển một vài dự định mới nhất của anh cho ngài Ôn Ngôn. Bên phía ngài Ôn Ngôn hoàn toàn đồng ý, đã bắt tay vào tiến hành bố trí. Vừa rồi, chúng tôi còn liên lạc với tất cả nhân viên của Bộ giám sát ở Wanyu , cũng tiến hành điều hành và bố trí theo yêu cầu của anh.

Bạch Tiểu Thăng vừa nghe vừa nhận lấy cốc cà phê do Lâm Vi Vi đưa qua, anh cười với cô, sau đó nói với Lôi Nghênh:

- Được rồi, đúng là vất vả cho các người, hai người không nghỉ ngơi đi.

- Khi tôi nghỉ ngơi chưa được mười lăm phút, ra làm việc thì Lôi Nghênh đã ở đây rồi.

Lâm Vi Vi ngồi xuống trước laptop của mình.

Lôi Nghênh nhìn Bạch Tiểu Thăng nhún vai, nói:

- Anh biết tôi không có thói quen ngủ trưa, nhiều năm như vậy cũng không thay đổi được.

Bạch Tiểu Thăng than thở:

- Trong ba người chúng ta, có vẻ như chỉ có một mình tôi lười biếng.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau cười.

Bạch Tiểu Thăng lại nói:

- Tối hôm nay, bản thân tôi đi tới bữa tiệc dưới tầng là được rồi. Hai người vẫn phải vất vả một chút, phải tranh thủ sắp xếp, chứng thực từ các phương diện. Có một số việc phải nhanh, đặc biệt muốn cướp trước của đối phương!

Lôi Nghênh và Lâm Vi Vi đồng thời gật đầu.

- Lần này là cơ hội khó có được, cho nên tuyệt đối không thể thả lỏng, một năm bị phái ra ngoài của chúng ta sắp kết thúc, phải làm một quả lớn mới được!

Bạch Tiểu Thăng vừa uống cà phê nóng, ánh mắt lại sáng như đuốc.

- Giết chết Phó tổng giám đốc Ma Căn, còn có Caroline!

Lời Bạch Tiểu Thăng nói, cũng khiến cho ánh mắt Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh nóng lên.

Trước kia, Bạch Tiểu Thăng và Ôn Ngôn chỉ chỉ đầu mâu thẳng vào Phó tổng giám đốc Ma Căn, cũng không cố nhằm vào gia tộc của Caroline, nhưng lần này bọn họ muốn một mũi tên trúng hai đích!

Bởi vì không chỉ bên phía bọn họ có đủ chứng cứ, chỗ Robert cũng có phát hiện kinh người!

Nội ngoại giáp công, tất nhiên sẽ có thu hoạch chấn động!

Mấy giờ tiếp theo, Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh không bước ra khỏi phòng, bọn họ ở trong phòng khách này tiến hành an bài điều hành.

Thời gian trôi qua rất nhanh.

Khi ánh đèn ngoài cửa sổ đã lên, Bạch Tiểu Thăng ra khỏi cửa, một mình đi thang máy xuống dưới tầng, chạy tới chỗ phòng tiệc của khách sạn.

Tối nay, ở đây có một bữa tiệc.

Những người tham dự đều là người quản lý doanh nghiệp, cùng tạo thành nửa sản nghiệp giang san của tập đoàn Chấn Bắc ở châu Đại Dương.

Mục đích những người này tập trung ở đây cũng là vì phu nhân Margaret muốn cảm ơn Bạch Tiểu Thăng đã cống hiến cho Bộ sự nghiệp thứ sáu trong một năm qua.

Nhưng thật ra những người này cũng không biết điều đó, thậm chí còn chẳng biết Bạch Tiểu Thăng sẽ.

Đương nhiên, cũng có một ngoại lệ.

Đó chính là ba của Bing, Ryder tổng giám đốc công ty HBB - doanh nghiệp mạnh hàng đầu của Wanyu...

Lúc Bạch Tiểu Thăng xuống thì vẫn còn sớm, còn khoảng một giờ nữa thì bữa rượu mới bắt đầu.

Sở dĩ Bạch Tiểu Thăng xuống sớm, cũng là vì buổi trưa xử lý xong hàng trăm công chuyện, anh mệt mỏi nên muốn thư giãn, đi dạo một lát.

Anh cũng muốn thuận tiện quan sát kỹ những người có mặt.

Lúc Bạch Tiểu Thăng tìm đến phòng tiệc, nhìn thấy bàn hướng dẫn và bảng điều khiển được đặt xong, cảnh tượng được bố trí hành tráng, có rất nhiều nhân viên nam xinh, gái đẹp làm lễ tân đang tươi cười chào đón.

Lúc này đã có khách trình diện, bất kể nam hay nữ đều mặc lễ phục, ai nấy đều lộ ra khí chất tao nhã, hơn người của người kẻ thành công.

Bọn họ rất ít người chỉ tới một mình, ít nhất đều sẽ dẫn theo một hai thư ký, còn có người dắt cả người nhà tới nhâu.

Có vài người quen nhau, gặp mặt cười vang, thân thiết bắt chuyện. Các nhân viên phục vụ đều kiên trì đứng cạnh cười tươi, không hề giục.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng cũng mặc lễ phục. Trước khi ra cửa, anh bị Lâm Vi Vi chỉnh lại kiểu tóc, nhìn qua đúng là trẻ tuổi đẹp trai.

Nhưng anh quá trẻ lại không có người đi cùng, nhìn qua thật ra giống với người cấp dưới của ai đó hơn.

Cho nên khi Bạch Tiểu Thăng qua, các nhân viên phục vụ không có ai tới chào hỏi ai.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại thích như vậy, khiêm tốn không khoa trương chính là phong cách mà anh vẫn thích.

Nhưng khi muốn vào phòng tiệc, Bạch Tiểu Thăng vẫn bị hai nhân viên ở cửa ngăn lại.

- Thưa ngài, bữa tiệc trong này chỉ đặc biệt chiêu đãi các vị khách mời. Nếu ngài muốn tìm ai thì có thể nói cho chúng tôi biết, chúng tôi sẽ đi mời người đó ra thay cho ngài.

Một người khách sáo nói.

Đối phương rõ ràng xem Bạch Tiểu Thăng thành cấp dưới của người khách nào đó, cho dù ngăn cản cũng rất khách sáo, tránh để xảy ra tranh chấp xung đột.

- Tôi không tìm người.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Tôi muốn đi vào.

Hai người kia nghe vậy thì nhìn nhau, hình như cảm thấy Bạch Tiểu Thăng có chút không biết điều.

Người còn lại quan sát Bạch Tiểu Thăng từ trên xuống dưới nói:

- Vậy ngài là khách mời của bữa tiệc sao?

Trong phòng tiệc cao cấp như vậy làm sao có thể để cho người vàng thau lẫn lộn, tùy ý tiến vào.

Bạch Tiểu Thăng thật sự không có chứng minh thân phận gì. Ban đầu, Phil nói phu nhân Margaret sẽ tới gặp anh trước, sau đó cùng đi với anh sang bên này.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng xuống sớm, còn tính lát nữa sẽ nhắn tin cho Phil, nói cho cô ta biết không cần bảo phu nhân Margaret đi thêm một chuyến làm gì.

Anh căn bản không có chứng minh thân phận gì.

Bạch Tiểu Thăng tính gọi điện thoại cho Phil, qua được hai người ở cửa này xong lại nói.

Đúng lúc này, có người đi tới.

Đó là một người phụ nữ vừa nhìn qua rất trẻ tuổi, rất xinh đẹp, làn da trắng mịn, mái tóc vàng nhạt suông mềm thả phía sau, mắt xanh, đôi môi mọng đỏ, nhìn giống như cô công chúa trong những câu chuyện cổ tích.

Chỉ là nhìn kỹ vẫn thấy khóe mắt đối phương có chút nếp nhăn, tất nhiên cô ta không còn trẻ, chỉ là được bảo dưỡng cực tốt.

Vừa thấy người này, hai nhân viên giữ cửa lập tức bỏ mặc Bạch Tiểu Thăng, tươi cười đón chào.

- Cô Clark!

- Cô đã tới rồi!

Cô Clark?

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng chợt hoạt động, lật tìm danh sách những người quản lý của tập đoàn ở Bộ sự nghiệp thứ sáu và tập trung vào một người.

Đó là chủ doanh nghiệp được gọi là người đẹp không già, đông lạnh tuổi tác, Ai Clark, hiện nay cô ta đã bốn mươi tuổi nhưng vẫn còn độc thân, còn là đối tượng được giới thương nghiệp thậm chí giới giải trí cùng tôn sùng và theo đuổi.

Điều đó cũng có nghĩa là người phụ nữ là có đầu óc buôn bán cực giỏi, nắm giữ một doanh nghiệp rất lớn nhưng không dựa vào phu nhân Margaret, doanh nghiệp của cô ta không có bất kỳ quan hệ qua lại nào vào gia tộc của Phó tổng giám đốc Ma Căn và gia tộc của Caroline, thuộc về một dòng nước trong lành.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng lật qua lật lại những tài liệu này, mắt nhìn chằm chằm vào đối phương.

Sau khi cô Clark và hai nhân viên khách sáo chào hỏi, cũng nhận thấy có người đang nhìn mình, đôi mắt đẹp nhất thời nhìn sang.

Cô ta thấy được một người đàn ông rất trẻ tuổi, mặt mỉm cười, nhìn thoáng qua bình thường không có gì khác lạ, nhưng đôi mắt đặc biệt sâu thẳm.

Clark lập tức tò mò, nhìn Bạch Tiểu Thăng khẽ mỉm cười nói:

- Thưa ngài, xin hỏi, tôi có quen biết với ngài sao?

- Cô Clark, chúng ta chắc mới gặp lần đầu.

Bạch Tiểu Thăng cười và bước tới gần rồi nói khẽ:

- Nhưng tôi ngược lại đã ngưỡng mộ đại danh từ lâu! Chúc mừng cô trong cuộc cạnh tranh giám đốc điều hành Bộ sự nghiệp thứ sáu đã thăng chức tới top 4, càng về sau tôi lại càng coi trọng cô hơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận