Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1460: Đi đến Dorado (1)

Nhưng chuyện này không có khả năng, tuyệt đối không thể nào!



Victor liên tục phủ định ý nghĩ của chính mình.

Ba năm trước đây, ngay cả một phần mười địa vị hiện tại của dàn nhạc Sa Vi chúng ta cũng đều không có, cái tên tiểu tử non choẹt kia vì đối phó với chúng ta, còn cần phải làm ra vẻ bí ẩn. Ba năm sau, hắn có thể thẳng mặt nói chuyện với Thorne hay sao? Làm sao có khả năng được chứ!

Đây nhất định chỉ là trùng hợp, nhất định chỉ là nhầm lẫn mà thôi, tuyệt đối không phải cùng một nhóm người! Dáng vẻ của người Châu Á đều chẳng khác nhau là mấy, có lẽ là người khác. Đúng, nhất định là người khác!

Nghĩ đến đây tâm tình Victor liền thoải mái hơn.

Đương lúc hắn cố gắng hết sức để bình ổn tâm tình thì lại thấy quản lý nhà hát thế mà lại nhìn mình chằm chằm, đơn giản dọa hắn sợ đến hồn phi phách tán.

Cái tên khốn này nhìn ta làm gì? Không phải muốn mật báo đấy chứ hả!

Đây chính là phản ứng đầu tiên của Victor.

Tuyệt đối không thể cho phép chuyện như vậy xảy ra, hắn muốn trước tiên lên tiếng, ép tất cả phiền phức phía bên mình xuống mức thấp nhất.

Biết đâu tình huống cũng không gay go như mình nghĩ, có thể tiểu tử kia chỉ là chân chạy thay Thorne tiên sinh làm việc mà thôi.

Victor muốn mở miệng trước, vì vậy tâm tư nhanh chóng chuyển động suy nghĩ.

Không tệ không tệ, kỳ thực có lẽ lần này, căn bản là Thorne tiên sinh mời những người này xem dàn nhạc Egor biểu diễn, vừa vặn phái tiểu tử người Châu Á tới làm chân chạy mà thôi. . .

Hơn nữa, có lẽ là tiểu tử người Châu Á kia đã đề xuất ý kiến đi xem buổi biểu diễn này với Thorne tiên sinh cũng không chừng !

Đại nhân vật đến nơi, đầu tiên hỏi thăm chân chạy làm việc cho mình là điều bình thường đến mức không thể bình thường hơn được. . .

Hễ là con người thì đều có bản năng xu lợi tránh hại, dù cho có trăm ngàn lỗ thủng thì cũng nguyện ý tin tưởng những gì mình cho rằng “hợp lý”.

Hiện tại, Victor càng nghĩ càng thấy vô cùng "hợp lý"!

Giờ phút này, mí mắt Thorne hơi rủ xuống, nhìn quản lý nhà hát một cái, lại nhìn Victor một cái.

Vẻ mặt của hai người này không thích hợp, còn có động tác "trao đổi ánh mắt" đầy vẻ mờ ám kia nữa.

Tất cả, Thorne đều thu hết vào mắt.

Bạch Tiểu Thăng này không lỡ hẹn bao giờ, càng sẽ không bao giờ để "khách nhân" như bọn họ đợi như vậy.

Vậy chỉ có thể nói, trong đây có chuyện gì đó!

Thorne lập tức thu vẻ ôn hòa trong mắt lại, ánh mắt trở nên có mấy phần sắc bén.

Đám người đã thành tinh như lão Hawke, Phong Hướng Nam, Dyson cũng ngay lập tức nhận ra trong này có vấn đề.

- Rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?



Thorne cất giọng lạnh lùng, chất vấn.

Quản lý nhà hát muốn nói nhưng lập tức lại bị Victor cướp lời:

- Tôi có gặp ba vị kia, bọn họ bảo là đi nhà hát Dorado.



Victor vội vàng nói.

Victor cảm thấy hiện tại mình nói "lời nói thật", sẽ tốt hơn là để cho quản lý nhà hát "nói rõ mọi thứ" .

Quản lý nhà hát cũng có chút giật mình nhìn Victor, không rõ ràng tại sao hắn lại dám "tích cực " như thế.

- Nhà hát Dorado à?



Thorne thảy cho Victor một cái nhìn đầy vẻ ngờ vực.

- Đúng vậy, chính là nhà hát Dorado. Không biết Egor tiên sinh nghĩ như thế nào, tự dưng lại kéo cả dàn nhạc Egor sang nhà hát nhỏ bên kia, ở đây chỉ còn lại một số người và mấy học trò cưng của hắn ở lại mà thôi. . .

Victor úp úp mở mở nói một lượt.

Không thể nói thật, cũng không dám nói dối, hắn chỉ đành ậm ờ cho qua chuyện.

- Thật sao?



Thorne hỏi lại quản lý nhà hát.

Vốn dĩ Victor nắm trong tay nhược điểm của quản lý nhà hát, không phải vạn bất đắc dĩ, căn bản hắn sẽ không bán rẻ Victor, giờ phút này thấy Victor cứ che che giấu giấu, hắn lập tức hiểu ra liền gật đầu đáp:



- Vâng, đúng thế ạ.

- Ha ha, nguyên lai còn định ở đây nghe hội diễn tấu của dàn nhạc Egor, vậy mà đoàn trưởng Egor lại đi qua nhà hát nhỏ rồi?



Thorne nói với vẻ ý vị thâm trường, liếc nhìn những thành viên dàn nhạc trên sân khấu một chút, bảo rằng:



- Bọn họ ngoại trừ số ít là người của dàn nhạc Egor, còn những người khác là ở đâu ra thế?

- Chuyện này. . .



Victor gian nan nuốt một ngụm nước bọt, nói tiếp:



- Còn có, còn có mấy người là do dàn nhạc Sa Vi chúng tôi tạm thời điều tới...

Lời nói của Victor làm cho người ta nhất thời bừng tỉnh đại ngộ.

Thì ra trên sân khấu không phải là dàn nhạc sẽ biểu diễn hôm nay.

Các đại lão hai mặt nhìn nhau.

Tam cự đầu Tửu Nghiệp lại dùng ánh mắt tràn đầy thâm ý nhìn Victor và quản lý nhà hát.

- Thorne tiên sinh, kỳ thực tình huống thực tế chính là như vậy. . .



Victor nhanh chóng sắp xếp lại dòng suy nghĩ một lượt, ý đồ tiếp tục lấp liếm.

Thorne trực tiếp giơ tay ngăn cản không cho hắn nói tiếp.

- Đi nhà hát Dorado.



Thorne chỉ nói một câu với mấy vị khách quý mà hắn đã mời tới kia, sau đó liền lập tức quay người rời đi.

Phong cách thương nghiệp của Thorne, chính là không bao giờ nghe những điều dư thừa hay những lời giải thích vô dụng, thứ mà hắn muốn là phương hướng rõ ràng và cả hành động quyết đoán.

Lão Hawke, Phong Hướng Nam, Dyson cũng gần như không chút do dự, từng người tự riêng phần mình đưa tay nói tiếng "xin mời" với các vị khách, sau đó đi theo sát phía sau.

Thorne đã tỏ thái độ, căn bản không cần bọn họ thừa lời thêm nữa.

Lấy Thorne dẫn đầu, Tam Cự Đầu Tửu Nghiệp đi theo, hai mươi mấy vị đại nhân vật thân phận hiển hách lục tục nối gót theo sau, còn lại toàn trường ba bốn trăm người cũng trực tiếp cất bước.

Quản lý nhà hát Mala Radohoshch ngây ngốc nhìn mấy vị đại nhân vật kéo nhau rời đi, trong lòng không ngừng nhỏ máu.

Victor cũng cảm giác đầu óc đau nhức không thôi, đoạn cũng nhấc chân đi theo phía sau.

Kế hoạch treo đầu dê bán thịt chó đã hoàn toàn thất bại, nhưng hết thảy đã không còn quan trọng nữa.

Hiện tại Victor chỉ muốn đi theo xem một chút, nhìn thử xem ba người Bạch Tiểu Thăng kia có phải thật sự là người mà Thorne muốn tìm hay không!

Xem xem rốt cuộc thân phận chân thật của bọn họ là cái gì!

Victor vô cùng muốn biết kết quả.

Quản lý của nhà hát lớn Mala Radohoshch nhìn thấy tất cả mọi người rút lui như nước thủy triều, một người cũng không ngồi lại, lúc này ảo não vô cùng, giơ tay cho mình một cái tát giòn vang lên má.

Chính bản thân hắn cũng không biết rõ, nguyên nhân thực sự của cái bạt tay này là gì, hắn chỉ cảm thấy tâm phiền ý loạn, chỉ muốn tự đánh mình một cái mà thôi.

Tự vả lên mặt mình xong, quản lý nhà hát lớn Mala Radohoshch cũng đi theo ra ngoài.

Cứ như vậy, trong thính phòng rộng lớn của nhà hát lớn Mala Radohoshch hoàn toàn chẳng còn một ai.

Trên sân khấu, Luke nhìn một màn này, cũng triệt để trợn tròn mắt, há hốc mồm.

Sao tất cả mọi người đều đi hết rồi!

Vậy còn kế hoạch dương danh Châu u, nổi tiếng thế giới, trở thành mỹ mộng âm nhạc trong lòng mọi người của hắn, vẫn còn chưa kịp bắt đầu mà đã phải lập tức kết thúc rồi sao?

Toàn bộ người của dàn nhạc Sa Vi, ai nấy đều sững sờ, trố mắt ngoác mồm nhìn về phía cửa ra vào đại sảnh.

Trên sân khấu đầy ắp người, dưới khán đài lại chẳng thấy ai.

Tất cả mọi người trên sân khấu đều đã chuẩn bị xong để biểu diễn rồi, vậy mà ngay cả một nốt nhạc còn chưa kịp tấu ra, đã… đã phải kết thúc rồi sao?

- Xúi quẩy !



Một người trong dàn nhạc Sa Vi chợt lấy lại tinh thần, phẫn nộ hướng về phía Luke trên đài quát lên một tiếng.

Thoáng một cái, làm cho tâm tình đang phấn khởi như ở trên chín tầng trời của tất cả mọi người trong dàn nhạc đột nhiên rơi thẳng xuống đất, đều bùng nổ ra hết!

Bọn họ không dám đem nỗi thất lạc, bất mãn, uể oải và phiền muộn của mình phát tiết lên trên người mấy vị đại nhân vật kia, chỉ có thể ném hết tất cả về phía Luke.

Huống chi, sự “phong quang” trước đó của Luke lại cực kỳ khiến cho người ta căm hận.

- Thật là một cái sao quả tạ mà!

- Kẻ phản bội xúi quẩy !

- Tai họa !

- Hắn không xứng ở trong dàn nhạc của chúng ta!

- Chính là bọn họ, đám người bọn họ đều không xứng ở trong dàn nhạc của chúng ta!

. . .

Mới đầu chỉ có âm thanh mắng chửi tràn đầy phẫn nộ của mười mấy người trong dàn nhạc Sa Vi mà thôi, sau đó, tất cả mọi người trong dàn nhạc đều chửi ầm lên.

Tâm trạng vừa khởi lên, đặc biệt là tâm trạng của quần thể, vô cùng dễ dàng có khuynh hướng trở nên gay gắt thậm chí bạo phát cuồng loạn.

Luke và mấy gã phản bội dàn nhạc Egor đến nỗi còn chưa kịp lên tiếng biện hộ cho mình, thì đã chìm trong nước bọt phỉ nhổ của mọi người, trong cơn quần ẩu, thậm chí ngay cả nhạc khí trong tay cũng đều bị hủy.

Giấc mộng xuân thu nhanh chóng thăng chức của bọn người Luke đến đây là kết thúc, sau ngày hôm nay, chỉ cần bọn họ ở lại dàn nhạc Sa Vi một ngày thì nhất định sẽ trở thành công địch của cả đoàn.

Điều tồi tệ nhất chính là bọn người Luke đã ký hợp đồng mười năm mất rồi...

Lại nói khi Thorne còn chưa rời khỏi nhà hát lớn Mala Radohoshch, điện thoại di động của hắn bỗng dưng vang lên, người gọi điện thoại cho hắn chính là Bạch Tiểu Thăng.

- Thành thật xin lỗi Thorne tiên sinh, vốn dĩ định mời ngài và mấy vị bằng hữu xem nhạc hội nhưng quá trình lại có chút trục trặc nên địa điểm đã thay đổi rồi!



Giọng nói của Bạch Tiểu Thăng vang lên trong điện thoại mang theo mấy phần áy náy.

- Là nhà hát Dorado à, tôi đã biết rồi.



Thorne nói trước mặt mọi người không hề có ý tránh né:



- Chúng tôi sẽ lập tức qua đó ngay.

- Ngài cũng muốn đến?

Bạn cần đăng nhập để bình luận