Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2350: Gặp lại Molia (1)

Theo ý của Bạch Tuyên Ngữ thì tình thế khẩn cấp, nếu Bạch Tiểu Thăng đã đồng ý trợ giúp bộ sự nghiệp thứ sáu của phu nhân Margaret, vậy tốt nhất mau chóng vào việc.

Nhưng Bạch Tuyên Ngữ cũng biết, Bạch Tiểu Thăng không có khả năng là người nhàn rỗi.

Ngược lại, bất kể là khu Đại Trung Hoa bên kia hay Bộ giám sát, thậm chí là bên phía Osan, Bạch Tiểu Thăng đều có rất nhiều công việc liên quan.

Mà những công việc kia cũng đều liên quan đến lợi ích của tập đoàn Chấn Bắc.

Một khi đã lên đến độ cao lợi ích của tập đoàn độ, Bạch Tuyên Ngữ sẽ để bụng, cũng hiểu rõ dù thế nào cũng phải cho Bạch Tiểu Thăng một ít thời gian để sắp xếp ổn thỏa.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, cậu dự tính cậu cần phải bao nhiêu thời gian để xử lý mọi chuyện khác, có thể bảo đảm cậu sẽ đi trong thời gian dài?

Bạch Tuyên Ngữ vẫn rất hiểu chuyện, hỏi thăm ý của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một lát, nói:

- Ba ngày.

- Tôi cho cậu năm ngày, cậu chuẩn bị thật tốt đi.

Bạch Tuyên Ngữ nói.

Có thể nói là hắn hiếm khi hào phóng như vậy.

Bạch Tiểu Thăng không từ chối, chỉ gật đầu.

- Chuyến đi này rất quan trọng, cá nhân tôi thật lòng hi vọng cậu có thể mã đáo thành công!

Bạch Tuyên Ngữ lại trịnh trọng nói với Bạch Tiểu Thăng một câu.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười:

- Vậy còn phải nhờ chủ tịch Bạch ủng hộ nhiều hơn. Có điều ngài có thể yên tâm, tôi không tham một xu, cũng sẽ không có yêu cầu gì quá đáng.

Bạch Tuyên Ngữ nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng vài giây rồi khẽ gật đầu, sau đó lại cúi đầu nhìn đồng hồ trên tay, nói với hai người:

- Được, bây giờ không còn sớm nữa, bên phía tôi còn có việc, tôi đi trước đây.

Nhưng vào lúc này, phu nhân Margaret lại nói:

- Chủ tịch Bạch, bên phía tôi còn có vài chuyện cần phải nói chuyện với ngài.

Phu nhân Margaret nói xong liền nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười nói:

- Ngài Bạch, tôi đã thu xếp cho người đưa tài liệu sang cho cậu, lát nữa tôi cũng sẽ đi tới bộ sự nghiệp ở Châu Á tìm cậu.

Phu nhân Margaret nói vậy là muốn ám chỉ cuộc nói chuyện giữa bà ta và Bạch Tuyên Ngữ sau đó không liên quan đến Bạch Tiểu Thăng, cũng không hy vọng anh ở lại đây.

Bạch Tiểu Thăng thức thời mỉm cười:

- Được, tôi đi trước đây.

Bạch Tuyên Ngữ gật đầu và cùng phu nhân Margaret nhìn theo bóng dáng Bạch Tiểu Thăng rời đi.

Sau đó, Bạch Tuyên Ngữ mới nói với phu nhân Margaret:

- Phu nhân Margaret, vậy chúng ta tới văn phòng của tôi trò chuyện đi.

...

Bạch Tiểu Thăng rời khỏi phòng họp, không nhanh không chậm đi tới văn phòng bộ sự nghiệp ở Châu Á.

Trên đường đi, Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm suy nghĩ, trong đầu sàng lọc lại những lời phu nhân Margaret đã nói.

Bộ sự nghiệp thứ sáu mở rộng kinh doanh đầu tư mạnh mẽ, tập đoàn trước sau đều ủng hộ có thừa, thậm chí gặp phải nguy cơ lớn như vậy cũng hết sức trợ giúp, nhớ lại những lời phu nhân Margaret đã nói, không khó biết được phía sau ẩn chứa "tham vọng" thương nghiệp khổng lồ tới mức nào.

Đây đúng là một thời cơ thương mại khó có được!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ:

- Trong thời gian một năm tới, mình không chỉ phải đi cứu giúp tài sản của tập đoàn, còn phải tìm cách hoàn thành nhiệm vụ thăng chức, đương nhiên, càng không thể bỏ qua cơ hội đi nhờ xe lần này được. Mình cũng cần suy nghĩ thật kỹ, lợi dụng những thứ mà bộ sự nghiệp thứ sáu gọi là bố cục thương nghiệp và tài nguyên, phát triển những doanh nghiệp của mình một chút, thuận tiện kéo mấy gia tộc lớn qua, như vậy có khả năng bánh ga-tô càng làm càng lớn, một hòn đá ném trúng mấy con chim...

Bạch Tiểu Thăng đang suy ngẫm làm thế nào lợi dụng lớn nhất thời cơ này của mình.

Lúc này đã khoảng năm giờ chiều.

Cho dù đã hết giờ làm việc nhưng bên trong tòa nhà trụ sở chính vẫn có không ít nhân viên qua lại.

Điều này ngoại trừ nhờ phúc lợi tăng ca và tiền thưởng khích lệ đủ nhiều, hơn nữa tập đoàn Chấn Bắc là tập đoàn tài chính cấp thế giới, trong đó cạnh tranh cũng vô cùng kịch liệt, để tránh bị đào thải, mỗi người đều phải liều mạng nỗ lực.

Bạch Tiểu Thăng đi thang máy xuống tầng, tới bộ sự nghiệp khu Châu Á, đám người trước mặt anh đều có vẻ vội vàng, không ai chào hỏi anh.

Tuy danh tiếng của Bạch Tiểu Thăng lớn nhưng rất lạ mặt, lại thêm quanh năm không ở đây, không chỉ nói rất nhân viên cơ sở, cho dù là người của trung tầng, thậm chí lãnh đạo cấp cao của bộ phận cũng không biết anh.

Chỉ có điều tính Bạch Tiểu Thăng thích khiêm tốn, cũng thích mình có thể không bị người phát hiện ra, vừa vặn tránh được chuyện chào hỏi rắc rối, có thể vừa đi vừa nghĩ chuyện của mình.

Trong lúc Bạch Tiểu Thăng đi qua một đoạn hàng lang, bên cạnh vừa vặn có hai người đi tới, một người trong đó giơ ngón tay vẫy Bạch Tiểu Thăng:

- Này, anh, đứng lại.

Đó là giọng nói của một người phụ nữ nói tiếng Anh tiêu chuẩn giống như phát thanh viên, chỉ có điều giọng điệu nghe ngang tàng tùy ý, lại giống như đang gọi một nhân viên nhỏ không quan trọng .

Bạch Tiểu Thăng vừa đi vừa nghĩ nên có phần thất thần, nghe có người kêu mình liền nhìn sang.

Người tới chính là hai người phụ nữ đều rất trẻ tuổi, một người xinh đẹp thời trang, một người khác có phần uyển chuyển, cả hai đều có mái tóc vàng, dáng người trước lồi sau vểnh không thể xoi mói.

Người xinh đẹp thời trang kia chính là người đã gọi Bạch Tiểu Thăng lại. Cô ta quan sát Bạch Tiểu Thăng từ trên xuống dưới, cằm hơi hếch lên giống như nữ tước cao ngạo.

Người phụ nữ có dáng vẻ uyển chuyển bên cạnh vốn nhìn chỗ khác, lúc này mới quay sang nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, lại đột nhiên sửng sốt.

Bạch Tiểu Thăng thấy đối phương, ánh mắt cũng kinh ngạc.

- Tôi hỏi anh...

Người phụ nữ xinh đẹp thời trang vừa mở miệng, lại nghe "nhân viên nhỏ" bị mình chặn lại và người đi bên cạnh cùng phát ra tiếng kêu kinh ngạc.

- Là cô?!

- Là anh?!

Người phụ nữ xinh đẹp thời trang nhất thời sửng sốt, không nhịn được nhìn về phía bạn của mình:

- Em biết anh ta à?

Đương nhiên nhận ra rồi!

Bạch Tiểu Thăng cũng nhận ra đối phương, đó chính là Molia.

Ban đầu còn tưởng rằng hai người từ biệt ở Tây Úc, trong thời gian ngắn khó có thể gặp lại, không ngờ bọn họ lại gặp mặt ở trong trụ sở chính của tập đoàn.

Molia cũng không ngờ lại gặp Bạch Tiểu Thăng ở đây.

Không ngờ người đàn ông này đã cứu mình lại làm việc ở trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc, không trách được hắn có thể quen biết với ông chủ Thăng Tỉnh Quốc Tế.

Dựa vào danh tiếng của tập đoàn Chấn Bắc, chỉ cần có chút ít thân phận, quả thật có thể kết bạn với một vài người không tầm thường.

- Hắn là... một người bạn của em.

Molia vội vàng khẽ nói với người bên cạnh.

Cô ta còn chưa biết tên của Bạch Tiểu Thăng.

Khó tránh khỏi bạn gái truy hỏi, Molia lại cố cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Hi, chúng ta lại gặp mặt rồi. Người này chính là chị tôi, Phil.

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên nghe Molia giới thiệu mình, cũng nhìn thấy Molia nhìn mình với ánh mắt có chút khẩn cầu.

Chắc hẳn Molia không muốn để cho chị mình biết chuyện xấu của mình.

- Chào cô.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng không đổi, mỉm cười cố gắng chào hỏi cô Phil kia.

Người đó cười nhạt gật đầu, thản nhiên trả lời:

- Chào anh.

Rất rõ ràng, cô ta không thấy thỏa mãn khi Bạch Tiểu Thăng chỉ chào hỏi qua loa như vậy, thậm chí không định bắt tay Bạch Tiểu Thăng.

Phái nữ không chủ động, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên cũng không thể chủ động giơ tay tự tìm mất mặt.

Bạn cần đăng nhập để bình luận