Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1690: Sống chết mặc bay (1)

Trong đại sảnh của bữa tiệc, Hồng Vũ dẫn theo Bạch Tiểu Thăng đi nói chuyện với người quen trong giới kinh doanh, cũng là làm dáng cho Lâm Thần Thăng nhìn.

Từ đầu đến cuối, Bạch Tiểu Thăng đều đứng ở chếch phía sau Hồng Vũ, từ góc độ này, nhìn sang lại giống như Hồng Vũ muốn giới thiệu Bạch Tiểu Thăng cho những người này vậy. Nhưng những người nói chuyện với Hồng Vũ lại cho rằng anh chỉ là một người hầu đi theo Hồng Vũ mà thôi.

Vì không để cho người khác chú ý, Bạch Tiểu Thăng biểu hiện hết sức giấu mình, khí thế hướng nội, lại thêm anh còn quá trẻ tuổi, không ai cho rằng anh là nhân vật gì lớn.

Lúc này, mặc dù Hồng Vũ mới vào đại sảnh một lát, nhưng cô đã đến từ lâu, chỉ có điều vẫn ở bên ngoài không vào mà thôi. Lâm Vi Vi ngồi ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng trước sau vẫn nghịch điện thoại, thật ra chỉ để nhắn tin "liên lạc" với Hồng Vũ, thông báo thời cơ tốt nhất để cô ta hành động.

Hồng Vũ vừa xuất hiện, lập tức thu hút rất nhiều người trong đại sảnh sự chú ý, trong đó thậm chí có cả Lâm Thần Thành, Lâm Thần Du.

Dù sao, Hồng Vũ lại là một trong những người cùng lứa tuổi được yêu chiều nhất của nhà họ Hồng, có năng lực rất lớn, trong tay nắm mấy doanh nghiệp kiếm được tiền, chính Lâm Thần Thành, Lâm Thần Du cũng rất coi trọng cô ta.

Lâm Thần Thành, Lâm Thần Du thậm chí cố gắng nhanh chóng kết thúc chuyện của mình, trước sau đều đi về phía Hồng Vũ, muốn gặp cô ta.

Trong cuộc họp doanh nghiệp quy mô nhỏ vào buổi trưa, Hồng Vũ ở nhà họ Lâm đã ngang nhiên biểu thị không lại “liên quan” đến Lâm Thần Thăng, sau khi hai người này biết đều có cái nhìn không giống nhau.

Đối với Lâm Thần Du, điều này hoàn toàn không ngoài suy đoán, ở trong mắt cô ta thì Lâm Thần Thăng chính là đồ bỏ đi, thậm chí còn không được tính là đồ ngu, để cho Lâm Thần Thăng vào doanh nghiệp Lâm thị căn bản là sai, nên mỗi tháng cho hắn một khoản tiền, để cho hắn lăn lộn ăn chờ chết đi!

Hồng Vũ có thể coi trọng Lâm Thần Thăng, đây xem như là “giá trị” lớn nhất của Lâm Thần Thăng, lại có thể làm đám hỏi với nhà họ Hồng, củng cố tình nghĩa của hai bên, cũng tính là hắn có chút tác dụng.

Không ngờ, Lâm Thần Thăng lại khiến cho Hồng Vũ biểu thị không có quan hệ với hắn ngay trước mặt mọi người.

Theo Lâm Thần Du thấy, Lâm Thần Thăng quả thật không còn gì để nói nữa, ngay cả công dụng tới làm đám hỏi cũng không còn, chính là người làm bậy trong nhà họ Lâm!

Cho nên, hôm nay vừa đến bên này, Lâm Thần Du lại gây khó dễ cho Lâm Thần Thăng ở trước mặt mọi người, ở trước mặt cấp dưới mà sỉ nhục hắn một trận, cũng xem như là trút hết tâm trạng cực kỳ bất mãn đối với hắn.

Mà Lâm Thần Thành thì sao? Cho dù hắn là nhân tài kiệt xuất nhất trong thế hệ trẻ của nhà họ Lâm, đi đến chỗ nào cũng như trăng được các sao vây quanh, nhưng dã tâm của hắn không chỉ có thế.

Thật ra, trong lòng Lâm Thần Thành rất đố kị Lâm Thần Thăng có thể được Hồng Vũ ưu ái, hắn rất muốn có được Hồng Vũ!

Đầu tiên, Hồng Vũ xinh đẹp, "đẳng cấp", cho dù là một bình hoa cũng xứng với hắn.

Hơn nữa, Hồng Vũ là cô gái được yêu chiều nhất của nhà họ Hồng, nếu như kết hợp với hắn, chắc chắn sẽ được nhà họ Hồng ủng hộ, vị trí gia chủ Lâm gia chỉ có thể là của hắn mà thôi.

Ngoài ra, Hồng Vũ rất giỏi buôn bán, có thể trợ giúp mình một tay, làm cho sự nghiệp của mình lại tăng cao!

Đây là nguyên nhân khiến Lâm Thần Thành muốn có được Hồng Vũ, thậm chí hi vọng sẽ cưới cô. Còn việc Hồng Vũ có cảm giác với hắn, và hắn có yêu Hồng Vũ hay không, điều này không quan trọng.

Theo Lâm Thần Thành thấy, người phụ nữ có thể có túi da tốt, phục vụ cho mình hài lòng, thoải mái, có thể làm chuyện trung thành với mình, vậy là đủ rồi.

Lâm Thần Thành ra vẻ đạo mạo, nhưng thật ra còn xa mới bằng được vẻ bề ngoài.

Khi Lâm Thần Thành biết được tin tức Hồng Vũ chủ động "buông tha" Lâm Thần Thăng, vẫn tương đối vui vẻ.

Vào lúc Lâm Thần Thành, Lâm Thần Du đi về phía Hồng Vũ, bọn họ chợt phát hiện, bên cạnh có một người cũng đi về phía đó.

Đó chính là Lâm Thần Thăng!

Thằng nhóc kia lại muốn làm gì?

Không phải tên vô dụng này vẫn hy vọng kết thúc với Hồng Vũ, còn vì thế gây dư luận xôn xao, lúc này Hồng Vũ đã nói buông tha, hắn còn qua làm gì, lại còn ở trong trường hợp này nữa!

Chẳng lẽ... Hắn còn muốn gây ầm ĩ gì trước mặt mọi người?!

Lâm Thần Thành, Lâm Thần Du không hẹn mà cùng âm thầm nhíu mày.

Trong này, trong đôi mắt Lâm Thần Thành đã lộ vẻ khó chịu.

Lúc này, Hồng Vũ đang tươi cười, nói chuyện công việc với mấy người bạn trong giới kinh doanh, bỗng nhiên thấy những người này nhìn về phía sau lưng mình.

Sau đó, Hồng Vũ nghe được một giọng nói tác động tới tâm thần cô ta.

- Tiểu Vũ.

Giây phút đó, Hồng Vũ suýt nữa không kìm chế nổi mà kích động xoay người lại.

Phía sau cô ta, Bạch Tiểu Thăng cúi đầu ho khan một tiếng giống như vô ý, lại cảnh tỉnh Hồng Vũ.

Bạch Tiểu Thăng đã nói mình phải nghe tất cả an bài của anh.

Bây giờ còn không phải lúc!

Hồng Vũ khẽ nhếch miệng, âm thầm thở ra một hơi và bình tĩnh lại, sau đó mới chậm rãi quay người lại, ánh mắt thản nhiên nhìn người phía sau.

Bạch Tiểu Thăng vẫn đứng ở bên cạnh Hồng Vũ mỉm cười nhìn người mới tới, Lâm Thần Thăng.

- Tiểu… Tiểu Vũ.

Lâm Thần Thăng nhìn chăm chú về phía Hồng Vũ, trong miệng lắp bắp tên cô.

Lâm Thần Thăng nghĩ tới trước đây, Hồng Vũ một đại tiểu thư nhà họ Hồng vì mình mà dám gây náo loạn ở công ty nhà họ Lâm, không để ý tới hình tượng đã ra tay độc ác, nghĩ tới những gì cô ấy từng tốt với mình, những tình nghĩa mà mình từng quên từng thấy phiền chán, hắn thật sự hối hận về những gì mình đã từng làm trước đây.

Lâm Thần Thăng mượn rượu mạnh, muốn xin Hồng Vũ tha thứ, muốn hai người quay về với nhau.

Lâm Thần Thăng thậm chí liếc mắt Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt mang theo sự thù địch, dường như đang nói - "Không ai có thể cướp cô ấy được, anh hãy bỏ suy nghĩ này cho tôi"!

Bạch Tiểu Thăng phản ứng lãnh đạm, dù sao anh đã lên kế hoạch cho tất cả những điều này, anh là người đánh cờ.

Điều duy nhất làm cho Bạch Tiểu Thăng không ngờ tới chính là tốc độ thay đổi của Lâm Thần Thăng quá nhanh.

Đương nhiên, anh có thể hiểu được. Dù sao, hôm nay Lâm Thần Thăng bị kích thích quá nhiều.

Lâm Thần Thăng mới gọi tên Hồng Vũ một tiếng, Hồng Vũ lại nhíu mày nói:

- Anh uống rượu?

Những lời này là quan tâm theo bản năng.

Bạch Tiểu Thăng lại ho khan một tiếng.

Chân mày Hồng Vũ lập tức giãn ra, vẻ mặt vô cảm nói với Lâm Thần Thăng:

- Anh Lâm, anh tìm tôi có chuyện gì vậy?

- Còn nữa, mong anh hãy gọi tôi là Hồng Vũ được không!

Hồng Vũ bổ sung một câu, giọng nói không mang theo chút tình cảm nào.

- Không nên như vậy, Tiểu Vũ, anh biết anh sai rồi, trước đây... là mắt anh vụng về, anh không nhìn thấy được em đối xử tốt với anh, nhưng bây giờ, anh... anh biết sai rồi, chúng ta trở lại như trước đây được không?

Lâm Thần Thăng nóng lòng muốn cứu vãn lại tình cảm, đồng thời sốt ruột, lại thêm uống rượu, nói chuyện có phần không lưu loát.

Mấy ông chủ trong giới kinh doanh phía sau Hồng Vũ, đều nhìn Lâm Thần Thăng với ánh mắt khác thường.

- Anh Lâm, mong anh không nên nói bậy, tôi với anh đã không có bất kỳ dây dưa nào nữa!

Hồng Vũ lạnh lùng nói ra những lời tuyệt tình, thậm chí xoay người muốn đi.

Lâm Thần Thăng thấy vậy thì vội chạy đến ngăn cản Hồng Vũ.

Hồng Vũ vốn nhận tất cả mọi người ở đó quan tâm, mọi người xung quanh đang nói chuyện kinh doanh chợt nhỏ giọng bàn luận, thậm chí có người chủ động tới gần.

Lâm Thần Thăng đã không quan tâm tới ánh mắt của mọi người, chỉ muốn kéo Hồng Vũ về.

Lấy cá tính coi trọng thể diện, khi hắn có thể bỏ xuống tự tôn, thật ra đã có phần thay da đổi thịt rồi.

Lâm Thần Thăng tới gần, Hồng Vũ lùi lại.

Bạch Tiểu Thăng đúng lúc đứng ra ngăn cản Lâm Thần Thăng:

- Anh Lâm, mong anh chú ý trường hợp.

Những lời này hoàn toàn chọc cho Lâm Thần Thăng bùng nổ, Lâm Thần Thăng trừng mắt tức giận nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Chuyện này không liên quan tới anh! Anh tránh ra cho tôi!

Người đàn ông này tự nhiên được Hồng Vũ ưu ái, quả thật làm cho Lâm Thần Thăng ghen tuông dữ dội.

Cũng chính là tiếng nói của Lâm Thần Thăng đã thu hút ánh mắt càng nhiều người hơn.

- Lâm Thần Thăng, em làm gì vậy?!

Một giọng phụ nữ sắc bén truyền đến.

Đó chính là Lâm Thần Du, cô ta dẫn theo đám người của mình đi nhanh tới, gương mặt đầy tức giận.

Theo cô ta thấy, hành động này của Lâm Thần Thăng thực sự quá mất mặt, quả thật làm cho nhà họ Lâm mất thể diện!

Lâm Thần Thăng mờ mịt nhìn sang nhưng không hề động đậy, tiếp tục ngăn cản Hồng Vũ muốn rời đi.

- Đủ rồi, Lâm Thần Thăng, em có chút thể diện nào nữa không hả! Mặt mũi của nhà họ Lâm đã bị em ném sạch rồi!

Lại một giọng nói truyền đến, đầy lạnh lùng và uy nghiêm.

Gương mặt Lâm Thần Thành lạnh như băng đang đi nhanh đến, phía sau còn có rất nhiều người đi theo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận