Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2087: Tính Kế (2)

Giờ phút này Bạch Tiểu Thăng biểu hiện ra "không sao cả", làm người ta đương nhiên cho rằng đó là một sự giả vờ rộng lượng.

- Nhưng anh ta tới là để cướp vụ kinh doanh của ngài Bạch!

Lão Vincent đã quyết phải bán lợi ích cho Bạch Tiểu Thăng trong chuyện này, mắt thấy anh phản ứng bình thường không có gì khác lạ, tất nhiên phải thảo luận cho tình hình thật nghiêm trọng.

Nếu không, Bạch Tiểu Thăng làm sao có thể vì vậy mà "biết ơn" ông ta được.

- Ngài Vincent nói nghiêm trọng rồi. Cho dù tôi và ngài Tick đều cùng một tập đoàn, nhưng lại phân chia ra hai khu lớn. Anh ta cũng tìm đến ngài bàn chuyện hợp tác, cuối cùng nhà ai được lợi cũng là phúc của tập đoàn. Về phần hợp tác với bên nào thì phải xem ý của ngài, giữa tôi và anh ta còn chưa nói tới cướp vụ kinh doanh gì cả.

Bạch Tiểu Thăng cười.

Lão Vincent càng trở nên gay gắt, Bạch Tiểu Thăng lại càng cố làm mờ xung đột.

Kể từ đó, lão Vincent có chút sốt ruột, dứt khoát ném ra hai câu nặng ký:

- Ngài Bạch, ngài còn không biết đâu, ngài Tick tới là bảo tôi đừng hợp tác với ngài, ngược lại hợp tác với bên phía anh ta! Không chỉ như vậy, anh ta còn nói có thể để cho mấy doanh nghiệp âm thầm chuyển lợi ích cho công ty của chúng ta, coi đây là cái giá để dụ cho tôi đồng ý!

Khi nói chuyện, lão Vincent nhìn chăm chú vào Bạch Tiểu Thăng, xem phản ứng của anh.

- A, có chuyện như vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy thì lập tức nhíu mày.

Lần này, Bạch Tiểu Thăng phản ứng là nửa thật nửa giả, nghi ngờ trong lòng tăng cao.

Ngài Brown tổng giám đốc sự nghiệp khu Châu Phi tập đoàn không ngờ lại trực tiếp phái ra người đứng đầu trong tay, tới ngăn cản mình bàn chuyện hợp tác?

Mâu thuẫn này trả mãi không hết! Bạch Tiểu Thăng cũng thấy chán ghét.

Lúc này, đoàn thương nghiệp đang tai vách mạch rừng, bên kia cố tình theo dõi, nắm giữ hành tung của mình cũng không khó.

Quan trọng là sao vị giám đốc điều hành khu Châu Phi dám làm như thế, trực tiếp nói ngầm giao dịch với người ngoài chỉ để đối phó với mình?

Ngài Brown có biết chuyện này không, hay là nói chính ông ta bày mưu đặt kế chi anh ta!

Bọn họ ngang nhiên nói lời như vậy, làm chuyện như vậy mà không có sợ hãi, còn là nói với người đứng đầu bên này, đến mức không hề kiêng kỵ!

Bạch Tiểu Thăng càng nghĩ càng thấy lạnh lòng.

Thấy Bạch Tiểu Thăng im lặng, sắc mặt trở nên khó coi, trong lòng lão Vincent lại có vài phần âm thầm mừng rỡ.

Chỉ khi Bạch Tiểu Thăng cảm thấy chuyện này nghiêm trọng, mới nhận ân tình của ông ta lớn hơn.

- Ngài Tick kia thật sự nói với ngài như vậy sao?

Bạch Tiểu Thăng lấy lại tinh thần, nhìn về phía lão Vincent hỏi thăm.

- Tuyệt đối không sai được, bây giờ anh ta còn đang nghỉ tạm trong một gian phòng khách khác, tôi không đồng ý cũng không từ chối. Chỉ có điều, tôi cảm thấy cách làm ngầm ngáng chân đồng nghiệp như vậy thật trơ trẽn!

Vẻ mặt lão Vincent đầy chính nghĩa, giọng nói vang dội, vỗ ngực nói:

- Tôi tuyệt đối sẽ không đồng ý làm như vậy! Hơn nữa tôi rất chờ mong vào hợp tác với ngài Bạch, làm sao có thể bởi vì một chút lợi nhỏ mà dễ dàng buông tha được!

Lão Vincent cũng nhân cơ hội xây dựng hình tượng của mình ở chỗ của Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài Vincent có tinh thần chính nghĩa, làm cho tôi vô cùng biết ơn.

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên khẳng định:

- Ngài yên tâm, tôi nhất định sẽ coi trọng chuyện hợp tác với bên ngài, hai bên chúng ta có thể lập chiến lược đồng minh.

Kế hoạch liên minh thương mại của Bạch Tiểu Thăng trên thế giới tất nhiên cũng cần "Bạn liên minh" trong giới kinh doanh ở Châu Phi. Tập đoàn Vinsmo của lão Vincent có thực lực mạnh. Nếu bọn họ cũng nóng lòng hợp tác như vậy, anh tất nhiên phải nhét vào trong quy hoạch của mình.

Lão Vincent vừa nghe Bạch Tiểu Thăng nói vậy, quả thật trong lòng vui mừng, lập tức nghiêm mặt nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Bây giờ tôi sẽ trở về, nghiêm túc từ chối yêu cầu của ngài Tick, cho dù về sau có ngừng hợp tác với bọn họ cũng sẽ không tiếc!

Lão Vincent nói ra “tổn thất” có thể của mình cho Bạch Tiểu Thăng biết, để cho anh càng thêm "áy náy" với mình.

Kết quả khi lão Vincent muốn xoay người rời đi, đã bị Bạch Tiểu Thăng cản lại.

- Ngài Vincent, ngài tạm thời đừng vội đi từ chối ngài Tick, tôi còn muốn nhờ ngài giúp một chuyện.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Lão Vincent nghe vậy, kinh ngạc xoay người nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, sau đó mỉm cười nói:

- Có việc gì, ngài cứ nói!

Bạch Tiểu Thăng lại cười với ông ta, trong vẻ tươi cười lộ ra vài phần ý tứ khác.

...

Mười lăm phút sau, lão Vincent đi từ trong phòng ra, còn mỉm cười với Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh bên ngoài, sau đó bước nhanh rời đi.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ngơ ngác nhìn nhau, vội vàng trở lại trong phòng khách.

- Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra vậy... Anh Tiểu Thăng, sao ngài Vincent bên kia lại... vui mừng khôn xiết...

Lâm Vi Vi buồn bực nói.

Ánh mắt Lôi Nghênh cũng đầy nghi ngờ.

Bạch Tiểu Thăng dường như đang suy nghĩ tới điều gì, thấy Lâm Vi Vi hỏi thì lập tức nói:

- Nói đến chuyện này thì rất dài, nơi đây cũng không tiện nói. Chỉ có điều, trước mắt có tình hình mới. Vi Vi và Lôi Nghênh, tôi còn cần làm phiền các người đây. Bây giờ hai người liên lạc với những người của Bộ giám sát đã từng điều tra cùng hai người. Lúc này lại có một lưới cá lớn đang chờ chúng ta!

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh liếc nhìn nhau, bất chợt nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, trăm miệng một lời:

- Yên tâm, cứ giao cho chúng tôi!

Trong một gian phòng khách khác, Tick đang thong thả đi ở trong phòng, khi thì xem tạp chí trên giá sách, khi thì đứng ở trước cửa sổ sát đất, quan sát phong cảnh ngoài cửa sổ, vẻ mặt rất thản nhiên.

Anh ta thỉnh thoảng cũng sẽ nhìn đồng hồ của mình.

Nhưng vào lúc này, cửa phòng tiếp khách này vang lên tiếng gõ, bất chợt có người đi tới.

- Ngài Tick, đã để ngài phải chờ lâu rồi!

Người tới cao giọng nói, trong giọng nói còn lộ ra vài phần ý cười, chính là lão Vincent.

Tick đang đứng phía trước cửa sổ quay người lại, mỉm cười nhìn lão Vincent:

- Ngài Vincent, cuối cùng ngài cũng đã trở về, tôi đã chờ ngài một lúc rồi.

- Xin lỗi, xin lỗi!

Lão Vincent cười ha ha, đi tới.

Tick nhìn vẻ mặt của lão Vincent, mỉm cười hỏi thăm:

- Xem ra, ngài đồng ý với kiến nghị của tôi rồi.

- Ngài Tick có thể nhìn ra à? Vẻ mặt tôi rõ ràng như vậy sao?

Lão Vincent giả vờ kinh ngạc, cũng xem như vô tình thừa nhận.

Tick béo lùn chắc nịch lộ vẻ tươi cười, nói:

- Ngài biết tôi học đại học nghành gì không?

Anh ta hỏi vấn đề không hiểu này, lão Vincent nhún vai.

- Tâm lý học.

Tick mỉm cười nói:

- Thuận tiện tự học một môn phân tích vẻ mặt, đạt điểm cao năm cuối cấp đấy.

- Tâm lý học thì tôi biết, mặt khác cái kia... phân tích vẻ mặt gì đó là sao?

Lão Vincent có vài phần mờ mịt nói.

Điều này nghe giống như là một trò chơi mới lạ, ông ta không biết.

- Không có gì, chỉ một môn học mà thôi.

Tick không để ý khẽ cười nói, lại kéo về vấn đề chính giữa hai người:

- Ngài Vincent là đồng ý với đề nghị của tôi, hợp tác với tôi sao?

Lão Vincent chớp mắt, sâu trong ánh mắt có vài phần giảo hoạt, cười nói:

- Ngài Tick, dù sao ngài cũng phải để cho tôi biết rõ ngài muốn cho tôi lợi ích thế nào từ mấy doanh nghiệp nào chứ? Nếu không, vô duyên vô cớ để mất một người khác hàng lớn có chất lượng tốt như Bạch Tiểu Thăng, tôi thật sự rất không cam lòng.

Tick mỉm cười nhìn vẻ mặt lão Vincent hai giây, mới có thể ung dung nói:

- Yên tâm đi, như lời tôi đã nói, chắc chắn sẽ không làm người ta phải thất vọng đâu!

Bạn cần đăng nhập để bình luận