Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1348: Ai ủng hộ, ai phản đối (2)

Từ Vân Thông cũng ngưng thần nhìn chăm chú Bạch Tiểu Thăng, trong đầu suy nghĩ đang bay nhanh, từ lúc lấy được tin tức cho tới nay, thì trong đầu hắn luôn thôi diễn ra tính tình của Bạch Tiểu Thăng, nghĩ đến một hồi nữa phải làm sao, nói như thế nào mới không đắc tội với hắn.

Bất quá bất kể như thế nào, Từ Vân Thông đều không có ý định đi sờ cái rủi ro mang tên Trình Đông Ngữ kia.

- Tất cả mọi người tới rất sớm a. Buổi hội nghị ngày hôm nay chúng ta cần phải nắm chặt thời gian, sớm bắt đầu sớm kết thúc, giảm bớt một vài khâu dông dài, mọi người liền có thể về nhà sớm hơn một chút. Tổng bộ tuy tốt, nhưng đối với các vị mà nói chung quy cũng là đang rời nhà đi công tác.

Bạch Tiểu Thăng cười chào hỏi với mọi người, sau đó ngồi vào vị trí của mình, ngẩng đầu lên cười nói.

Bạch Tiểu Thăng còn có tâm tình trêu ghẹo.

Mọi người cũng cười cười, thái độ nhún nhường cho vị Tổng giám đốc mới rất nhiều mặt mũi.

Nhưng trong lòng của Trương Ngữ Đắc và những người ngồi đây, lại là cười khổ.

Sớm?

Nếu như cục diện không bị bế tắc như bây giờ, thì chắc hẳn giờ này đã không có ngồi đây niệm Phật.

- Tiểu Thăng Tổng giám đốc nói rất đúng.

Bên kia, Trình Đông Ngữ còn gật đầu nở nụ cười.

Nụ cười này, lập tức khiến cho nhóm người Trương Ngữ Đắc âm thầm cảnh giác.

Đây tuyệt đối là tiếu lý tàng đao, miệng nam mô bụng một bồ dao găm !

Trình Đông Ngữ kia đang nói mát mà thôi!

- Tiếp sau đây, chúng ta liền bắt đầu thảo luận về đề tài thứ nhất —— liên quan tới việc chỉnh đốn và cải cách bản đồ các sản nghiệp lớn, cũng chính là những công ty xí nghiệp dưới quyền của mọi người không được tự động làm theo ý mình, mà là phải trải qua quá trình điều tra nghiên cứu thảo luận và thống nhất từ phía tổng bộ bên này, thống nhất quy hoạch, thống nhất sự bố trí, chúng ta sau này tập trung làm lớn chiêu bài của tập đoàn, làm Đại Phẩm Bài.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười với Trình Đông Ngữ, lại chuyển hướng sang mọi người nói.

Một phen mở màn này của Bạch Tiểu Thăng, quả thực khiến cho mọi người tại đây giật mình.

Như vậy, dưới tam đại "Thống nhất", chuyện kia tất nhiên sẽ có chút khu vực đem ra làm hi sinh, vì toàn cục làm ra hi sinh !

Thẳng thắn mà nói, quả thật là có chút người không nguyện ý.

Vạn nhất hi sinh trúng bộ phận sản nghiệp có lợi nhuận tốt mà mình quản hạt, thì công trạng hàng năm của bọn hắn phải làm sao đây, huống hồ trong này còn dính gút mắc đến vài người có lợi ích bên trong.

Sao có thể đem vấn đề lớn như vậy, là vấn đề thứ nhất đem ra nghị luận đây. Đây không phải vừa mới mở màn liền để cho nhóm người Trình Đông Ngữ bọn hắn phản đối à, nói không tốt thì ngay cả nhóm người trung lập đều muốn đứng qua bên kia.

Ánh mắt của Trương Ngữ Đắc lập tức run lên, lông mày càng nhíu chặt sâu hơn.

Trần Sương Vân cũng ngăn không được mà âm thầm lăc đầu.

Nhóm người Trình Đông Ngữ kia nếu như lên tiếng phản đối, thì buổi hội nghị ngày hôm nay này, sợ là ngay cả một cái đề tài thảo luận cũng không thể nào tiến hành xong.

Thân là người điển hình thuộc phương trung lập là Từ Vân Thông cũng là giật mình không thôi.

Bọn họ những người này không hẹn mà cùng đưa mắt lưu ý phản ứng của Trình Đông Ngữ.

Khuôn mặt của Trình Đông Ngữ không biểu tình?

Là không hớn hở ra mặt, hay là yên lặng trước khi bạo phát.

Những người đang đứng bên cạnh hắn kia tại sao lại tập thể trầm mặc, đây là đang im lặng để kháng nghị sao?

Bầu không khí bỗng nhiên trở nên có chút vi diệu.

Bạch Tiểu Thăng tựa hồ như căn bản không có phát hiện ra, phất phất tay để cho Lâm Vi Vi in tập văn kiện cung cấp cho mọi người.

Đó là phương án bản đồ quy hoạch sản nghiệp của tập đoàn khu Đại Trung Hoa.

Những thứ này cũng không phải nhắm mắt làm ra, mà là do công ty Tôn Bạch Trí Thắng cung cấp phần lớn số liệu, Bạch Tiểu Thăng tổ chức rất nhiều nhân viên chuyên nghiệp tinh anh trong thời gian một tuần này nhanh chóng làm ra.

Liên quan tới khu Đại Trung Hoa hợp tác với công ty Tôn Bạch Trí Thắng, là do Bạch Tiểu Thăng thúc đẩy song phương ký tên hợp tác chiến lược hợp tác, kết quả cả hai cùng có lợi.

Chỉ có điều, kỳ thực, sự hợp tác có lợi lớn nhất là Tôn Bạch Trí Thắng.

Đây cũng không tính là Bạch Tiểu Thăng trong lòng còn mang tư tâm, dù sao hai bên đều là thuộc về hắn, theo cách nhìn của hắn, chỉ tương đương với việc tiền ở túi trái bỏ vào túi bên phải, người giàu trước ủng hộ người giàu sau mà thôi.

Giờ phút này, cầm tới bản quy hoạch sản nghiệp tương lai, nhóm người Trình Đông Ngữ kia còn một bộ dáng dấp thành tâm ngồi đọc.

Mấy người Trương Ngữ Đắc nào có tâm trạng ngồi đọc như bọn hắn, qua loa nhìn một chút, sau đó âm thầm chú ý phía đối diện.

Nếu như phía đối diện dám công nhiên chỉ trích Bạch Tiểu Thăng, liền đến lúc bọn họ phải ra mặt giữ gìn!

Trương Ngữ Đắc, Trần Sương Vân còn có mấy người khác, ngưng thần chú ý, nắm chặt nắm đấm, bất tri bất giác liền cảm thấy lòng bàn tay hơi nóng dâng lên.

- Nhìn tờ thứ nhất là Tổng Cương bản đồ phân bố, tin tưởng tất cả mọi người đã có ấn tượng trực quan sơ bộ của mình, như vậy, hiện tại đến nói một chút. Có người nào phản đối không?

Ước chừng năm sáu phút sau, Bạch Tiểu Thăng hướng mọi người nở nụ cười.

Bạch Tiểu Thăng thế mà thẳng thắng hỏi thăm, có người phản đối hay không ?

Mấy người Trương Ngữ Đắc và Trần Sương Vân nhất thời kinh hãi.

Những người bên phía trung lập như Từ Vân Thông kia cũng trong nháy mắt trừng lớn hai mắt.

Bạch Tiểu Thăng sao có thể hỏi như thế, đây chẳng phải là muốn mở ra chiến tranh sao.

Vị Tổng giám đốc mới này thật là đang thảo luận đề tài sao?

Chuyện này chẳng khác gì lấy cớ khai chiến a.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng phát biểu, Trình Đông Ngữ nhanh chóng giương tay lên, mọi người lập tức khẩn trương lên.

Cục diện sau đó phát triển như thế nào.

Ai cũng không dám tưởng tượng.

- Trình tổng có cái ý kiến gì? Bạch Tiểu Thăng rất là khách khí cười hỏi.

- Cái quy hoạch này của Ngài, tôi cảm thấy —— .

Trình Đông Ngữ nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, thẳng thắn nói.

Trong lòng mọi người cảm thấy căng thẳng.

- Rất tốt.

Trình Đông Ngữ lớn tiếng nói.

Chỉ có hai chữ, lập tức khiến cho đám người sững sờ tại chỗ, thậm chí hai mặt nhìn nhau.

Trình Đông Ngữ không phải muốn lên tiếng phản đối sao, bác bỏ kháng cự sao, thậm chí dẫn người chống đối sao?

Rất tốt?

Cái gì gọi là rất tốt?

Hắn. . . Ủng hộ à?

Mấy người Trương Ngữ Đắc, Từ Vân Thông lập tức cảm giác như phát mộng.

- Chỉ có điều ——

Theo sát phía sau, Trình Đông Ngữ lại nói.

Chuyển hướng đến rồi!

Mọi người nhất thời thanh tỉnh.

Rất nhiều người vẻ mặt lộ ra thần sắc "Quả là thế", dưới cái nhìn của bọn họ thì tại sao Trình Đông Ngữ lại ủng hộ toàn bộ như thế. Tuy nhiên về sau, khẳng định là bày ra vấn đề, giảng ra khó khăn, nói rằng ý nghĩ này của Bạch Tiểu Thăng rất tốt, nhưng mà thực hiện thì rất khó khăn.

Cũng đúng, Trình Đông Ngữ lại không phải người ngu ngốc, càng không phải là người trẻ tuổi huyết khí phương cương, làm sao có thể trực tiếp phản bác được, làm như thế kích thích Bạch Tiểu Thăng, khiến cho hắn liều lĩnh, vậy thì quá ngu rồi.

Trình Đông Ngữ là người thông minh, cũng là người vô cùng giảo hoạt, hắn nhất định sẽ vừa đập vừa cào, khiến cho chính sách cải cách này của Bạch Tiểu Thăng bị ngăn trở, lại không có lời nào để nói !

Đối với lời dị nghị như thế về chính sách cải cách thì những người trung lập, như Từ Vân Thông đều ngăn không được ý muốn trong lòng muốn đứng về đội của Trình Đông Ngữ.

Bọn họ cũng cho rằng, chế độ này nếu như áp dụng lên, quá mức vất vả, hơn nữa bọn họ rất có thể xuất lực nhiều lại không có kết quả tốt.

Đối với cải cách về sau này, công trạng khả năng trở thành một vấn đề.

Đối với cấp dưới, làm sao động viên thu xếp, cũng là một vấn đề.

Thậm chí có người bắt đầu hi vọng Trình Đông Ngữ đi đầu, lên tiếng kháng nghị với Tổng giám đốc, mình vừa có thể ngồi nhìn náo nhiệt, lại có thể ngồi hưởng Ngư Ông đắc lợi.

- Tôi cảm thấy, ngài như vậy là không được. Làm gì làm, ngài cũng phải cho chúng tôi mỗi người phối với một cái chính sách chỉ đạo phù hợp chứ.

Giọng nói của Trình Đông Ngữ vô cùng xác thực, khẳng định nói.

- Ta cũng nghĩ như vậy.

Trương Ngữ Đắc lập tức giơ tay, lớn tiếng nói.

Trương Ngữ Đắc nghe thấy Trình Dụ Đông nói "Không được", nhưng rốt cuộc kìm nén không được.

Hắn không thể để cho Trình Đông Ngữ nói cho hết lời, dẫn ra một đám người ủng hộ phía sau bắt đầu lên tiếng phản đối chính sách cải cách, đến thời điểm, nói không chừng tràng diện liền sập đổ.

Cho nên, hắn trước hết nghĩ chính là đem "Đấu trường" dựng thẳng lên, giúp Bạch Tiểu Thăng dừng lại tràng diện.

Chỉ có điều, âm thanh của Trương Ngữ kia âm vang hữu lực ba chữ vang vọng một hồi, liền phát giác có điểm không thích hợp.

Hắn nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, hay Trình Đông Ngữ, còn có đám người bên kia, ánh mắt cổ quái nhìn hắn.

Trương Ngữ Đắc cũng sững sờ.

Câu nói sau cùng của Trình Đông Ngữ. . .

Là cái gì mà?

Cho chính sách chỉ đạo phù hợp?

Vậy là hắn ủng hộ chính sách mới hay là phản đối?

Vậy mình, cái dạng này lại xem như ủng hộ hay là phản đối?

Trương Ngữ Đắc cảm thấy bản thân như đang nằm mộng.

- Trương tổng, ngài phản đối cái gì a?

Trình Đông Ngữ cười hỏi.

Trương Ngữ Đắc híp mắt nhìn hắn, nhìn mọi người một cái, bỗng nhiên n nghiêm túc chân thành nói.

- Tôi phản đối có người phản đối cái ý kiến này của ngài a.

- Chính sách chỉ đạo phải xứng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận