Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2666: Chấn động lòng người



Bạch Tiểu Thăng làm ra ứng phó và an bài thế tấn công nhằm vào gia tộc Wolfgold rất kín đáo cẩn thận, có phòng có công, lại bất ngờ ngoài dự đoán. Ngay cả Bạch Tuyên Ngữ, Lý Vận Nguyên cũng không chịu nổi phải vỗ bàn khen ngợi, kêu một tiếng hay.

Với tình hình bây giờ, cho dù là người thuộc phái thận trọng như Bạch Tuyên Ngữ cũng hiểu rõ, tuyệt đối không thể lấy thủ đoạn bình thường tới đón nhận gia tộc Wolfgold trong trạng thái hoàn toàn công kích được.

Nói một cách lý trí, một loạt suy nghĩ của Bạch Tiểu Thăng mới là chính xác!

- Đã tới lúc tập hợp trung tâm ban quản lý để họp, thu xếp kế hoạch của cậu, cũng để cho bọn họ xem thử thủ đoạn của Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị mới nhậm chức của chúng ta!

Bạch Tuyên Ngữ nghe Bạch Tiểu Thăng nói xong, cũng có chút phấn khởi.

Khi hắn làm Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, gánh nặng đè lên trên người, mỗi bước đều phải thật cẩn thận, người ngoài đều cho rằng hắn giỏi về bảo vệ cái đã có, tư duy bảo thủ.

Nhưng thật ra, Bạch Tuyên Ngữ có thể tiếp nhận sách lược tấn công. Chỉ là bản thân hắn không am hiểu vạch kế hoạch về ý tưởng này, bên cạnh cũng không có một người mưu sĩ giỏi về tấn công mà thôi.

Lại thêm, lúc ấy hắn cũng không có đối thủ nào cần phải mạnh mẽ phản công.

Lý Vận Nguyên cũng liên tục gật đầu. Ông thấy, đây cũng là cơ hội tốt để Bạch Tiểu Thăng - Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị mới nhậm chức này xây dựng uy tín.

Mở cuộc họp thông báo với các lãnh đạo cao tầng sao...

Nghe đề nghị của bọn họ, Bạch Tiểu Thăng lại lắc đầu.

- Tôi nghĩ, chỉ có ba người chúng ta biết tất cả sách lược là tốt rồi, không cần nói cho người thứ tư biết.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Thứ nhất, có thể có người sẽ không đồng ý một phần kế hoạch, kết quả là tranh luận không ngừng, tiêu hao sức lực, thời gian. Thứ hai tai vách mạch rừng. Chúng ta không thể bảo đảm tin tức sẽ không bị lộ ra ngoài, một khi kế hoạch bị lộ ra ngoài, vậy chúng ta cũng hoàn toàn mất đi quyền chủ động.

Vừa nghe anh nói vậy, Bạch Tuyên Ngữ, Lý Vận Nguyên bừng tỉnh gật đầu.

- Theo tôi thấy, chúng ta lại chuyển công việc cụ thể tới người cụ thể, đẩy mạnh hiệu suất, cũng đủ để khống chế chắc cục diện!

Bạch Tiểu Thăng lại nói.

Bạch Tuyên Ngữ gật đầu:

- Ba người chúng ta cũng phải phân công ra làm phần việc của mình, sau đó tập trung ở chỗ của Tiểu Thăng, cần phải làm cho các hạng mục công tác được đẩy mạnh giống như mong muốn!

Lý Vận Nguyên tán thành gật đầu, nói:

- Bây giờ, chúng ta lại tranh thủ thảo luận các hạng mục, giúp Tiểu Thăng vạch ra sách lược tỉ mỉ!

Bạch Tiểu Thăng thấy hai vị này toàn tâm toàn ý vì tập đoàn bằng lòng dùng hết sức lực để trợ giúp mình, trong lòng cũng dâng trào nhiệt huyết.

Có câu một anh hùng lại cần ba người giúp, sức lực một người có hạn, để cho anh toàn quyền chịu trách nhiệm về tất cả mọi chuyện thì căn bản không thể làm xuể.

Còn nữa, Bạch Tiểu Thăng vừa trở thành Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, uy tín còn chưa tạo dựng xong, vừa lên chức đã ra lệnh cho mọi người thì hiệu quả thật ra sẽ giảm sút.

Nhưng nếu Bạch Tuyên Ngữ, Lý Vận Nguyên giúp anh thi hành, tất cả sẽ trở nên làm ít công to.

Ở sự đốc thúc của hai vị này, cho dù đám người có tâm tư hướng về phía Ôn Ngôn cũng không dám bằng mặt không bằng lòng.

Đương nhiên, ở vào thời điểm mấu chốt này, sợ rằng những người này còn muốn ra sức hơn, bị buộc chặt với lợi ích của tập đoàn, lại là chứng minh tốt nhất tránh cho bị xem là kẻ phản bội.

- Được, vậy chúng ta lại phân công ra!

Bạch Tiểu Thăng nói ngay.

Ba người mỗi người kéo một cái ghế qua, lại ngồi ở trong văn phòng của Bạch Tuyên Ngữ, nhìn màn hình lớn thảo luận.

...

Mà vào giờ phút này, giống như Bạch Tiểu Thăng đã dự đoán trước đó, tin tức liên quan tới gia tộc Wolfgold tấn công sản nghiệp các nơi của tập đoàn Chấn Bắc trên quy mô lớn đã được lan truyền nhanh chóng, trên dưới tổng bộ của tập đoàn đều biết.

Phần lớn người nghe được tin tức này đều khiếp sợ không gì sánh được.

- Chuyện gì xảy ra vậy? Gia tộc Wolfgold điên rồi sao? Không ngờ lại trả thù chúng ta mà không quan tâm tới sự ảnh hưởng!

- Đây tuyệt đối không là trả thù gì đâu, mà là mượn cớ đấy. Bọn họ đang tiến hành cạnh tranh trong kinh doanh!

- Trời ạ, năm nay rốt cuộc thế nào vậy? Trước đó có gia tộc Milutlo và gia tộc Falklin khai chiến, bây giờ nếu gia tộc Wolfgold làm như vậy... chẳng lẽ giới kinh doanh trên thế giới sẽ loạn à?

- Quá đáng sợ. Gia tộc Wolfgold chính là gia tộc đứng đầu thế giới, cũng là người đứng đầu thương nghiệp... Quá đáng sợ!

- Phía trên nói thế nào? Chủ tịch Tuyên Ngữ có biết chưa? Bọn họ đang tập trung người tới họp sao?

- Sao anh lại hồ đồ thế? Ngài Bạch Tuyên Ngữ đã không phải là Đại diện chủ tịch hội đồng quản trị, đổi lại thành ngài Bạch Tiểu Thăng rồi!

- Chủ tịch Tiểu Thăng vừa lên chức có thể lãnh đạo chúng ta đối mặt với nguy cơ như vậy không?

...

Trong thời gian ngắn, cách nói gì gì cũng có.

Nếu không phải Bạch Tiểu Thăng sớm bảo Bạch Tuyên Ngữ gọi người thông báo với các Phó chủ tịch, Tổng giám đốc sự nghiệp để ổn định lòng người, nói không chừng cả tổng bộ đều rối loạn.

Đương nhiên, các Phó chủ tịch, các Tổng giám đốc sự nghiệp cũng chỉ cố ổn định lòng người nhưng ngay cả bọn họ cũng có vẻ tâm thần không yên.

Nếu không phải Bạch Tuyên Ngữ chuyển lời, bảo bọn họ chờ, nói không chừng bọn họ đã sớm đi tìm Bạch Tuyên Ngữ.

Về phần Bạch Tiểu Thăng, trong thời gian ngắn, mọi người thật sự khó có thể coi anh thành người chủ sự.

Cứ như vậy, trên dưới tập đoàn đều chờ đợi trong sự dày vò, mỗi phút, mỗi giây đều có vẻ sứt đầu mẻ trán.

Các vị Phó chủ tịch, Tổng giám đốc sự nghiệp, giám đốc điều hành gặp mặt nhau, nghĩ cách đối phủ từ trong khả năng của mình, tính một khi Bạch Tuyên Ngữ hoặc Bạch Tiểu Thăng báo mọi người tới họp, mọi người cũng có thể đưa ra một ý kiến để thảo luận.

Lúc này, Ôn Ngôn cũng nhận được tin tức.

Lúc đó anh ta kinh ngạc đến mức cái cốc đang cầm trong tay liền rơi xuống, vỡ nát.

- Gia tộc Wolfgold... Howard!

Trên gương mặt Ôn Ngôn lập tức đầy sát khí, trong mắt đầy vẻ căm hận.

Anh ta là người khôn khéo như vậy, không ngờ Howard thậm chí lừa cả bọn họ, mượn cơ hội lừa lấy tin tức, bày bố cục khắp nơi để nhằm vào tập đoàn.

Đúng là lòng dạ đen tối! Động cơ không trong sáng!

Ôn Ngôn có thể bỏ qua một phần lợi ích của tập đoàn, mong lấy được vị trí của Bạch Tuyên Ngữ, nhưng bảo anh ta nhìn tập đoàn rơi vào nguy cơ, vậy đánh chết anh ta cũng sẽ không đồng ý!

- Nhưng bây giờ lại là một cơ hội.

Nguyễn Ngữ ở bên cạnh nhắc nhở.

Trong tay Ôn Ngôn đang nắm giữ một đám đông ủng hộ, trong thời khắc nguy hiểm này, anh ta có thể uy hiếp tới người phía trên.

- Môi hở răng lạnh, lời như vậy thì không cần nói nữa!

Ôn Ngôn trầm giọng nói.

Nguyễn Ngữ thấy vậy cũng im lặng.

- Nhưng tôi thật sự chờ mong Bạch Tiểu Thăng phát huy tài năng, nếu cậu ta ra chiêu hồ đồ, cho dù tôi phải đi đầu chống lại cũng không để cho cậu ta làm càn.

Ôn Ngôn hung ác nói.

Không chỉ là chỗ anh ta, bên phía Perros cũng nhận được tin tức, thậm chí còn nhận được sớm hơn.

Perros cũng vô cùng khiếp sợ.

Howard không chỉ hãm hại ông ta, còn trợ giúp gia tộc Wolfgold vạch kế hoạch hãm hại tập đoàn của bọn họ!

- Vô sỉ, quả thật vô sỉ! Đây là muốn tôi tức chết mà, tên khốn kiếp này!

Perros suýt nữa nghẹn thở, lúc này mới gọi các nhân viên quan trọng liên quan tới thương lượng cách đối phó.

Nhưng đám người bên cạnh ông ta chỉ giỏi nói suông, lúc đối mặt với cục diện nghiêm trọng như vậy thì chẳng có kẻ nào đáng tin cậy cả.

Perros nghe hơn một giờ, tất cả ý kiến xây dựng vớ vấn kia hoàn toàn chẳng làm nên trò trống gì.

- Vẫn nên gọi điện thoại cho Bạch Tuyên Ngữ đi, hắn... chắc hẳn đã nghĩ được cách đối phó cũng nên.

Đến cuối cùng, Perros chỉ đành phải cắn răng quyết định bỏ xuống mặt mũi.

Nhưng ngay khi ông ta cầm điện thoại di động lên, lại có người gọi điện thoại tới.

Người đó không phải ai khác, chính là Bạch Tuyên Ngữ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận