Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2382: Miệng lưỡi mê hoặc (1)

Khi Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy Lever, ông ta đang bị một đám người vây quanh, hưởng thụ những tiếng lấy lòng và khen ngợi.

- Ngài Lever, lần này nhờ có có ngài đứng ra, lại mời mấy ông trùm hương liệu đứng ra tổ chức tất cả những điều này, nếu không chúng ta đúng là hết đường xoay xở.

- Đúng vậy, trước mắt mấy nhà lớn tập trung lại, cùng nhau đối mặt với tai họa, ngài chính là người hoa tiêu trong ngành của chúng ta đấy.

- Nghe nói ngài tập hợp mọi người có chuyện quan trọng cần tuyên bố, chúng tôi không quan tâm đang bận việc gì, cũng không quan tâm đang ở đâu đều phải lập tức chạy tới đây.

- Ngài Lever, vụ kinh doanh của mọi người chúng tôi đều dựa vào ngài đấy. Sau khi vượt qua những ngày khó khăn này, sẽ giống như thiên lôi tùy ngài sai đâu đánh đó.

Lever nghe những doanh nhân hương liệu nhỏ lấy lòng như vậy liền tươi cười, còn liên tục khiêm tốn:

- Mọi người nói quá lời rồi, có thể ra chút sức lực cho mọi người cũng là vinh hạnh của tôi.

Lever đang nói, ngước mắt lại nhìn thấy ngoài đám đông có người đứng ở đó, đang cười khẽ nhìn mình.

Gương mặt trẻ tuổi đó không phải là ai khác mà chính là Bạch Tiểu Thăng.

Ánh mắt Lever ngạc nhiên nhưng trong nháy mắt đã khống chế được sắc mặt, không quá lộ ra tâm trạng của mình.

- Các vị, xin lỗi, một người bạn của tôi tới, xin lỗi không tiếp được.

Lever ném lại một câu rồi rời khỏi đám đông, bước nhanh tới trước mặt Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài Bạch, ngài đã tới rồi!

Bạch Tiểu Thăng nhìn Lever cười, Lever nhiệt tình khẽ nói.

Bạch Tiểu Thăng liếc mắt nhìn những người phía sau Lever:

- Thật không ngờ ở đây có nhiều người như vậy, ngài Lever quả nhiên lợi hại.

- Tạm thời làm một buổi gặp mặt quy mô lớn nên nhiều người cũng dễ làm chuyện hơn.

Lever nói với ẩn ý sâu xa.

Người dẫn đầu một ngành chỉ có thể có mấy vị, nhưng muốn có động tác lớn, vậy không thiếu việc triển khai hoạt động với những người tầng lớp trung và hạ lưu.

Lúc này, những thương nhân từng lấy lòng Lever đều tò mò nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Không biết người trẻ tuổi này là thần thánh phương nào, không ngờ lại làm cho ngài Lever chủ động đi gặp.

Lever thấy người đông mắt tạp thì khẽ nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ở đây không phải là chỗ nói chuyện, ngài Bạch lại đi theo tôi đi, mấy ông trùm thật sự đang ngồi bên kia đấy.

Bạch Tiểu Thăng gật đầu.

Lever cười, xoay người dẫn ba người Bạch Tiểu Thăng đi tới trong góc đại sảnh. Bên đó có một phòng nghỉ, mấy ông trùm hương liệu đều ở trong đó.

Mọi người ở đây nhìn theo bọn họ rời đi, sau lưng bàn luận xôn xao về Bạch Tiểu Thăng.

- Người kia là ai thế? Sao trước đây tôi chưa từng gặp qua nhỉ? Cậu ta cũng là người kinh doanh hương liệu sao?

- Nhìn giống như một người Châu Á, còn có một nam một nữ đi theo phía sau cậu ta chẳng phải cũng là mắt đen da vàng sao.

- Chẳng lẽ ngài Lever tìm được doanh nhân nước ngoài hợp tác với cho chúng ta sao? Nhưng nhìn người kia còn quá trẻ tuổi...

- Có lẽ chỉ là một đại biểu thôi...

Trong lòng mọi người đều có suy đoán, lời thế nào cũng có.

Bạch Tiểu Thăng đi theo Lever tới trước phòng nghỉ lại bảo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ở lại bên ngoài, mình theo Lever đi vào trong.

Phòng nghỉ này không lớn, bên trong để một vòng ghế sô pha bằng da thật trông có vẻ rộng rãi, thoải mái.

Điều đáng nhắc tới chính là phòng này có hiệu quả cách âm rất tốt, tối thiểu bọn họ đi tới ngoài cửa cũng không nghe được bên trong có tiếng người vọng ra, nhưng vừa mở cửa lại có thể nghe được bên trong vẫn rất náo nhiệt.

Bạch Tiểu Thăng thấy bên trong có năm người ngồi, cao thấp mập ốm mỗi người đều khác nhau, còn có một người phụ nữ trung tuổi.

Đây chính là năm trùm hương liệu mà Lever đã nói qua sao?

Bạch Tiểu Thăng quan sát bọn họ.

Năm người đang nói chuyện hăng hái, thấy có người bước vào liền ngừng lại.

Chờ tới khi phát hiện người đi vào là Lever, lại có người cười nói:

- Ngài Lever, sao ngài ra ngoài lâu vậy? Chúng tôi muốn trao đổi tốt thì không thể không có ngài được đâu.

Sau đó, người kia phát hiện ra Bạch Tiểu Thăng đi theo phía sau Lever liền ngạc nhiên nói:

- Người trẻ tuổi này là ai vậy? Chẳng lẽ là khách quý mà ngài Lever đã nhắc tới trước đó phái người tới sao?

Người nói chuyện chắc hẳn xem Bạch Tiểu Thăng trở thành người đi trước.

Lever rất sợ Bạch Tiểu Thăng không vui, vội cười nói:

- Ngài Auston, ngài cũng thật biết nói đùa!

Lever vừa đi vừa giới thiệu về Bạch Tiểu Thăng:

- Người này chính là khách quý mà tôi muốn giới thiệu cho mọi người - ngài Bạch Tiểu Thăng!

Những lời này làm cho tất cả mọi người đang ngồi đều sửng sốt, ánh mắt đồng loạt tập trung ở trên người Bạch Tiểu Thăng, quan sát anh từ trên xuống dưới.

Nhìn thế nào, người này cũng giống như con cháu trẻ tuổi trong nhà bọn họ, người này cũng xứng tới hai từ "khách quý" à?

Nhưng mọi người đều hiểu cách làm người của Lever, ở trên những chuyện quan trọng, ông ta chưa bao giờ nói bậy.

- Cho dù nhìn ngài Bạch Tiểu Thăng trẻ tuổi, nhưng bây giờ đã một giám đốc điều hành của tập đoàn Chấn Bắc, còn kiêm một chức vụ quan trọng trong tổng bộ của bọn họ nữa. Còn nữa, ngài ấy còn là tù trưởng của tiểu vương quốc Osan, rất được nhân vật đại tù trưởng tối cao Osan vô cùng ưu ái!

Lever liên tiếp ném ra thân phận của Bạch Tiểu Thăng.

Nghe được mỗi danh hiệu, ánh mắt những người đang ngồi đây đều lộ vẻ khó tin.

Bọn họ tất nhiên hiểu rõ tập đoàn Chấn Bắc có danh tiếng trên thế giới, tiếng tăm hiển hách này là một tồn tại khổng lồ thế nào, biết những chức vụ mà Lever vừa nói ứng với nhân vật gì.

Càng khỏi phải nói người trẻ tuổi này còn có một danh hiệu tù trưởng Osan!

Người trẻ tuổi này vừa nhìn thì không thấy gì nhưng không ngờ lại là rồng ẩn dưới vực sâu, đúng là cao không lường được.

Mọi người đang ngồi đều chấn động, lập tức đứng dậy, ánh mắt ai nấy đều hưng phấn.

- Hóa ra là ngài Bạch Tiểu Thăng, ngài xem tôi quả thật không quản được cái miệng, thật sự không biết nói chuyện.

Ngài Auston vừa lên tiếng trước đó liền cười nhiệt tình, là người đầu tiên giơ tay ra bắt tay Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài Auston tính tình thẳng thắn, ngược lại hợp với tính tôi.

Bạch Tiểu Thăng cười.

Những người khác cũng liên tục nhiệt tình chào hỏi và bắt tay Bạch Tiểu Thăng.

Từ giây phút biết được thân phận của Bạch Tiểu Thăng, bọn họ đều rất mong chờ.

Kustier và các hải đảo xung quanh không thể thiếu được hương liệu, mà trước mắt hàng tồn kho trong thị trường hương liệu đang khan hiếm, cần được bổ sung gấp.

Lần đầu tiên, đám người bọn họ tập trung vốn khổng lồ muốn vận chuyên hàng tới để tiến thêm một bước lũng đoạn thị trường, nhưng không ngờ cơn bão đáng chết tự nhiên xuất hiện, lại làm mất tàu chở hàng.

Điều này dẫn đến những ông trùm hương liệu bọn họ lần lượt bị tổn thất nặng nề, trước mắt vòng quay tài chính đang thu hẹp lại rất nhiều.

Không nhập hàng thì khó có thể tiếp tục kinh doanh, nhập hàng lại kèm theo nguy hiểm lớn hơn nữa.

Còn phải đề phòng người ngồi bên cạnh, có thể đâm dao sau lưng mình.

Nói chung là tiến thoái lưỡng nan, vô cùng dày vò.

Mấy trùm hương liệu trong phòng này vừa muốn hợp tác lại phải đề phòng, trải qua mấy lần gặp mặt đều không có thu hoạch gì đáng kể.

Chuyện xin trợ giúp vốn từ bên ngoài nhìn như là con đường ra duy nhất nên những người này đều phải thật cẩn thận.

Tư bản tàn khốc, nếu biết ở đây có cơ hội lớn như vậy, nói không chừng còn nuốt hết cả bọn họ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận