Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 653: Một phút là đủ!



Tên Tiểu Doãn trong miệng Triệu Thiên Trạch người chưa đến mà thanh âm đã tới trước, lại là tiếng giễu cợt.

Sắc mặt Triệu Thiên Trạch lập tức biến đổi, lo lắng nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Thần sắc Bạch Tiểu Thăng vẫn bình tĩnh như cũ, tựa như chưa nghe thấy gì.

- Cái tên không biết đậy miệng này!

Lông mày Triệu Thiên Trạch dựng lên, có chút tức giận đứng dậy.

Nàng nghe thấy thì làm sao Bạch Tiểu Thăng không nghe thấy.

Không thể hiện gì chẳng qua là cho nàng mặt mũi mà thôi.

- Chị Triệu, không cần bực tức, tự nhiên để người ngoài nhúng tay vào công việc của mình, nếu là em em cũng không cao hứng.

Bạch Tiểu Thăng nhún vai, thờ ơ cười.

- Em thật sự không tức giận?

Triệu Thiên Trạch thăm dò, còn có chút không yên tâm.

- Thật sự không có!

Bạch Tiểu Thăng cười.

Coi như hắn tức giận cũng sẽ đích thân trừng trị đối phương, không cần mượn tay một người phụ nữ.

Đây không phải tính cách của Bạch Tiểu Thăng.

Triệu Thiên Trạch gật gật đầu.

Một con sư tử cần phân cao thấp với một con chuột đồng sao?

Sư tử đủ kiên trì, nhưng nếu tức giận, sẽ một chân đập chết con thú nhỏ kia.

- Tên Tiểu Doãn này, mình phải tìm thời gian trị hắn, hắn không gây họa cho mình thì có thể gây họa cho chính hắn.

Triệu Thiên Trạch âm thầm quyết định.

Nàng đang suy nghĩ thì cửa mở ra, La Y Y đưa một người đàn ông tới.

Kẻ kia dáng vóc không cao, mặc một bộ áo dài trắng, một tay cầm túi một tay xách cái rương nhỏ.

Nhìn ngoại hình thì có lẽ hơn 30 tuổi, mặt mũi kiêu ngạo, mí mắt cụp xuống, nhìn người khinh khỉnh.

Xem ra tên này chính là Tiểu Doãn trong miệng Triệu Thiên Trạch.

Bạch Tiểu Thăng dò xét một phen.

Người điều chế nước hoa được chia làm Điều hương sư cùng Bình hương sư.

Theo lời của Triệu Thiên Trạch, Tiểu Doãn hẳn là Điều hương sư nhưng ở phương diện Bình hương sư cũng có nhiều thành công.

Nếu không sẽ không được Triệu Thiên Trạch coi trọng như vậy.

- Tiểu Doãn, tới gặp mặt Bạch Tiểu Thăng tiên sinh đi.

Triệu Thiên Trạch chỉ Bạch Tiểu Thăng nói.

- Bạch tiên sinh?

Tiểu Doãn làm một bộ dáng dấp lạnh lùng lười biếng, lật mí mắt nhìn nghiêng qua Bạch Tiểu Thăng:

- Còn trẻ như thế à, trong nghề này tôi chưa từng nghe qua anh. Nghe nói lỗ mũi của anh rất thính, có thể ngửi thấy mấy loại nguyên liệu trong trà nhài, thật lợi hại. Anh là Bình hương sư sao?

Thái độ của Tiểu Doãn làm Triệu Thiên Trạch mặt biến sắc, nói lớn:

- Tiểu Doãn, không được vô lễ…

Biểu lộ của La Y Y cũng biến đổi.

Tên Tiểu Doãn này, thật đúng là không biết chừng mực!

- Không sao.

Bạch Tiểu Thăng giơ tay ngăn Triệu Thiên Trạch lại, bình tĩnh nói với Tiểu Doãn:

- Tôi không phải Bình hương sư, cũng không phải Điều hương sư, càng không phải người trong nghề của các anh. Chẳng qua nhận lời mời của Triệu tổng các anh, cố mà đến một chuyến thôi. Phân tích chỗ không tốt của các anh.

Bạch Tiểu Thăng đã rất cố gắng khắc chế.

Nhưng mà lời này đến tai Tiểu Doãn lại chẳng khác gì nhục mạ.

- Mày nói ai làm không tốt?

- Tiểu Doãn!

Triệu Thiên Trạch tức giận quát một tiếng:

- Anh còn vô lễ với Bạch Tiên Sinh thì tôi không khách khí nữa!

Triệu Thiên Trạch thật sự tức giận.

Tiểu Doãn im lặng, nhưng ánh mắt nhìn trộm Bạch Tiểu Thăng vẫn mang vẻ không phục, không cam lòng.

La Y Y ở bên cạnh cười bồi:

- Triệu tổng, người đừng tức giận, không tốt cho cơ thể.

Sau đó nàng lại nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Bạch tiên sinh, khả năng là hắn không hiểu năng lực của ngài, những ngày này áp lực của hắn lớn nên tâm tình không tốt lắm.

- Anh Doãn, Bạch tiên sinh là khách mời của Triệu tổng, lại rất có bản lĩnh, anh nhìn thì biết.

Cô nàng La Y Y này có khuôn mặt trẻ thơ giọng nói ngọt ngào, liên tục điều giải ba người, hòa hoãn không khí nơi đây.

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được liếc nhìn nàng, có chút hiểu tại sao Triệu Thiên Trạch lại để nàng làm quản lý cửa hàng. Nàng rất am hiểu quan hệ giữa người với người.

- Lấy nước hoa ra.

Triệu Thiên Trạch ra lệnh.

Tiểu Doãn không tình nguyện để cái rương nhỏ lên bàn, mở ra cẩn thận.

Cái rương này là cốp trang điểm được đặt làm riêng, mở ra liền thấy bên trong có rất nhiều dụng cụ tinh xảo.

Tiểu Doãn cẩn thận bưng ra một bình thủy tinh tinh tế, thần thái nghiêm túc như đối xử với một báu vật.

Triệu Thiên Trạch cũng khẩn trương nhìn.

Đây là thứ nước hoa vô tình có được sao?

Trong ánh mắt Bạch Tiểu Thăng cũng có một chút hiếu kì.

Tiểu Doãn dùng ống chiết đặc chế rút một phần nước hoa trong bình ra, nhỏ trên giấy thử, sau đó kính nắp bình nước hoa để lại chỗ cũ, đem giấy thử đưa cho Bạch Tiểu Thăng.

- Hy vọng ông có chút bản lĩnh, không thì lãng phí mất một ml hàng mẫu.

Tiểu Doãn lầm bầm nói.

Chẳng qua sâu trong đáy mắt hắn lại có phần mong đợi.

Bạch Tiểu Thăng không nói lời nào, cầm giấy thử đưa tới gần chóp mũi.

Hương thơm của loại nước hoa này quả thật rất tuyệt, khiến tinh thần người ta thoải mái.

Dưới ánh mắt chăm chú trông mong của ba người, Bạch Tiểu Thăng gật đầu rồi bỗng nhiên nói:

- Lấy giấy bút tới đây.

Triệu Thiên Trạch ở một bên đang chuẩn bị tư thế “sẵn sàng đón địch” nghe vậy liền tranh thủ chạy đi lấy giấy bút.

Bạch Tiểu Thăng đưa giấy thử cho nàng, nhận giấy bút rồi vù vù viết ra các loại nguyên liệu cùng tỉ lệ.

La Y Y và Tiểu Doãn choáng váng.

Chỉ ngửi đơn giản như vậy là xong?

Hai người vốn nghĩ Bạch Tiểu Thăng sẽ không ngừng phân tích, cân nhắc trước sau, cẩn thận thăm dò, làm một quy trình biết nghiêm mật.

Nào biết hắn cứ viết ra đơn giản như vậy.

Ngay cả Triệu Thiên Thạch cũng không tưởng tượng nổi.

Nàng có lòng tin với Bạch Tiểu Thăng nhưng cũng biết chuyện này không đơn giản.

Tiểu Doãn tính ra đã là Điều hương sư đỉnh cấp, dẫn đầu một nhóm, dùng các loại dụng cụ nhập khẩu không ngừng kiểm trắc thành phần, phân tích khả năng. Nhưng nửa tháng mới phân tích được khoảng 40%!

Với tiến độ này thì không thể thành công trước hạn báo danh.

Triệu Thiên Trạch gửi gắm hy vọng rằng Bạch Tiểu Thăng sẽ sáng tạo kì tích, không nghĩ rằng kì tích nàng mong đợi lại bình thản hiện ra dưới tay Bạch Tiểu Thăng.

Trước sau không tới một phút.

- Xong rồi, cầm đi đi.

Bạch Tiểu Thăng tiện tay đưa giấy cho Triệu Thiên Trạch.

Triệu Thiên Trạch không tin nổi nhìn hắn rồi lại nhìn tờ giấy trong tay.

- Không có khả năng!

Tiểu Doãn nghẹn ngào nói.

Hắn dẫn đội nửa tháng không bằng họ Bạch một phút! Dù là ai cũng khó có thể chấp nhận.

Miệng La Y Y há to, có thể nhét trọn một quả trứng gà.

- Có thể hay không, thử một lần là biết.

Bạch Tiểu Thăng nhàn nhạt nói, nâng chén trà lên:

- Với tôi, một phút là đủ.

Thật ra hắn sẽ không khoa trương như thế, chẳng qua họ Doãn khiến hắn khó chịu.

Bạch Tiểu Thăng liền để Hồng Liên phân tích thành phần trong thời gian ngắn nhất.

Loại người tâm cao khí ngạo như Tiểu Doãn phải dùng thực lực nghiền ép mới khiến hắn rõ ràng: ai là kẻ mạnh!

- Tiểu Doãn, nhanh, theo công thức này thử xem!

Thần sắc Triệu Thiên Trạch kích động, hô hấp có chút gấp gáp.

- Vâng, vâng.

Tiểu Doãn run giọng nói, hai tay đón tờ giấy.

Bạch Tiểu Thăng lơ đãng liếc Tiểu Doãn, vừa vặn thấy ánh mắt của hắn, lập tức chau mày.

Tiểu Doãn chạy đi, La Y Y cũng chạy theo.

- Tôi cũng đi xem một chút.

Triệu Thiên Trạch cuối cùng không nhịn được đuổi theo.

Bạch Tiểu Thăng ngồi nguyên chỗ, nhìn qua bóng lưng Tiểu Doãn, ánh mắt ngưng trọng:

- Người này có vấn đề!

Bạn cần đăng nhập để bình luận