Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2433: Đánh cờ hai đường (1)

Bạch Tiểu Thăng lấy ra tấm thẻ chứng minh giá trị tiền gửi trong mấy ngân hàng cấp thế giới, chứng minh với hai ba con Zakri về tài sản và thế lực hùng hồn.

Mà những thứ này hình như còn không phải là tất cả tài sản cá nhân anh có thể huy động...

Vào giờ phút này, hai ba con Zakri xem như đã thật sự bị sốc.

Đây là gia tộc thế nào mới có thực lực như vậy!

Cũng đủ để chứng minh địa vị của người ta ở trong gia tộc của mình quan trọng tới mức nào!

Hợp tác với nhân vật như vậy, còn lo lắng cái gì nữa!

Đến lúc này, ngay cả Beno cũng chẳng hề nghi ngờ Bạch Tiểu Thăng nữa.

- Ngài Bạch, mời, cất đồ của ngài đi đã!

Zakri tươi cười, dùng hai tay trả lại ba thẻ ngân hàng của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng chỉ tùy ý nhận lấy, tiện tay bỏ vào trong túi của mình.

- Như vậy bây giờ, có phải hai vị đã tin vào năng lực đầu tư của tôi hay không?

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng vô cảm hỏi.

- Đương nhiên, đương nhiên!

Zakri luôn miệng nói:

- Liên quan tới vấn đề giá đất, thật ra chúng ta có thể ngồi xuống chậm rãi thương lượng, đạt được nhận thức chung.

- Đúng vậy.

Beno ở bên cạnh cũng cười theo gật đầu.

Nhưng vào lúc này, Bạch Tiểu Thăng lại cười lạnh:

- Ngài Zakri, ngài Beno, bây giờ tôi muốn thay đổi ý định.

Những lời này làm cho vẻ tươi cười của hai ba con chợt trở nên gượng gạo, hơi kinh ngạc.

- Ngài nói lời này... là có ý gì?

Zakri thử dò xét hỏi.

Bạch Tiểu Thăng không khách khí nói:

- Trước khi tới, trong đoàn đội của tôi lại có người từng kiến nghị với tôi. Nói tình trạng kinh tế trước mắt của Kagash càng đáng nghi ngại hơn. Một trận bão, sóng thần, làm cho rất nhiều ngành đều sống những ngày gian nan, hơn nữa càng lúc càng khó, rất nhiều doanh nghiệp địa phương trước đây rất phát triển lại phải đóng cửa. Cho dù đất đai, bất động sản đang rất được chú trọng đầu tư, nhưng lúc này đầu tư lại không hề có lời. Chờ một thời gian nữa, mới là thời điểm tốt nhất để đầu tư. Dù sao tài nguyên có nhiều hơn nữa, giống như núi vàng núi bạc, cũng phải đủ tài chính trong tay, cũng chỉ có thể chết khát chết đói! Đến lúc đó, trong tay cầm tài nguyên vì muốn được sinh tồn, cắt thịt gì đó cũng chẳng có gì là lạ!

Bạch Tiểu Thăng nói mấy câu, quả thật giống như từng con dao đâm vào trong lòng Zakri.

Cho dù Zakri cố gắng bình tĩnh, nhưng vẻ mặt rõ ràng có chút khó coi, thậm chí cơ mặt đều khẽ giật giật.

Beno thấy phản ứng của ba như thế, trong lòng lập tức có phần bất an.

Ba mình không chỉ một lần nhấn mạnh với mình, không thể lấy hai mảnh đất giá vàng này làm chỗ dựa, rất tự phụ. Ba vẫn tích cực tìm kiếm người đầu tư bên ngoài, thậm chí không tiếc nhường ra rất nhiều cổ phần doanh nghiệp của gia tộc.

Điều này còn chưa rõ sao?

Tình hình tài sản về thế lực thực tế của gia tộc mình có lẽ còn tệ hơn mình đoán!

Beno cảm giác mình có vài phần hoảng hốt.

Bạch Tiểu Thăng nói tiếp:

- Tôi vốn cảm thấy đây là một khoản đầu tư lớn đầu tiên của tôi ở Đại Dương Châu, phải có chủ kiến tuyệt đối, đây mới là bắt đầu của một doanh nhân thành đạt. Cho nên tôi cũng không muốn bị những kiến nghị và phán đoán dao động.

Nghe được câu này, trong mắt Zakri lóe lên vẻ linh hoạt, cơ miệng giật giật, muốn lấy lòng Bạch Tiểu Thăng nên muốn làm vậy.

Sau đó, Zakri lại nghe Bạch Tiểu Thăng nói tiếp:

- Nhưng hai ba con các người vừa rồi quá cẩn thận, đúng là đã xúc phạm đến tôi. Ông nói nếu như tôi đây đầu tư có kết quả không tốt, đất đai lại ném vào tài sản không thể tăng giá trị, thậm chí có thể bị giảm giá trị. Chuyện này mà truyền đi, chẳng phải tôi sẽ thành chuyện nực cười sao? Tôi lại không làm được như vậy.

Bạch Tiểu Thăng nói, rõ ràng có ý đánh "trống lùi".

Zakri nghe nói thế, sắc mặt càng trắng hơn, thật sự có lòng muốn đánh mình, thuận tiện đánh luôn cả con trai mình - Beno.

Đang yên đang lành lại thật sự cảnh tỉnh người ta, đây là muốn tiết tấu muốn đánh nát kinh doanh!

Trong lòng Beno cũng vô cùng chán nản, hối hận vì ban đầu mình quá "Cẩn thận chặt chẽ".

- Ngài Bạch, hai mảnh đất trong tay chúng tôi nhất định sẽ tăng giá tiền tỷ trong tương lai, chúng là mảnh đất tốt nhất ở thành phố Domido đấy!

Beno không nhịn được nói.

- Đúng như vậy!

Zakri cũng vội vàng hát đệm.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hai ba con bọn họ với ý tứ sâu xa, hình như bọn họ càng vội vàng, anh càng không tin vậy.

- Con người tôi làm việc gì cũng chỉ nhìn vào sự thật, không muốn nghe 'người khác cho rằng'.

Bạch Tiểu Thăng buồn bã nói:

- Tôi chỉ muốn biết, nếu tôi ném hai mảnh đất này để mua cổ phần doanh nghiệp gia tộc các ngài, có phải dưới hoàn cảnh này, còn có thể thu được lợi ích vượt quá mong muốn hay không. Có lời, tám tỷ hơn thì bản thân tôi có thể làm chủ được. Nếu không có, vậy tôi có thể đi nơi khác, thậm chí quốc gia khác xem thử có chỗ nào đầu tư tốt hơn không. Thậm chí tôi muốn hợp tác cùng phía chính phủ của các quốc gia, cũng là một lựa chọn tốt, tối thiểu càng ổn thỏa hơn so với hợp tác cùng doanh nghiệp tư nhân,

Bạch Tiểu Thăng vừa nói vậy, rõ ràng là đem tim của ba con Zakri lên chiên rán.

Bây giờ Beno càng hối hận vì những gì mình đã làm lúc đầu. Anh ta đặc biệt muốn cố gắng hết sức khuyên bảo Bạch Tiểu Thăng, để vị đại gia này thay đổi ý định, cho dù là giảm giá quy định xuống một chút cũng được.

Nhưng anh ta cũng biết, nói vậy chỉ có thể dẫn tới kết quả hoàn toàn ngược lại, giá đất hạ, người ta có thể càng không thèm.

Trước mắt, chỉ thể hiện ra càng nhiều giá trị kèm theo, nâng cao giá trị chờ mong đối phương chờ mong giá trị, mới có thể xoay chuyển tình thế.

Nhưng Beno vắt hết óc, vẫn nghĩ không ra được cách nào.

Zakri ngược lại bị Bạch Tiểu Thăng nói mấy câu làm cho im lặng, ánh mắt lúc sáng lúc tối, hình như âm thầm quyết định điều gì.

Bạch Tiểu Thăng thu hết phản ứng của hai ba con, rất bình tĩnh đứng lên vươn vai một cái nói:

- Hôm nay vẫn phải cảm ơn các ngài đã tiếp đón, chúng tôi lại về trước. Về phần đầu tư hay thu mua thì chờ sau này chúng tôi về, sẽ nghiêm túc suy nghĩ.

Lời này đều làm cho người ta biết là lời khách khí.

Nếu như hôm nay không có kết quả, sau này khả năng đạt được hợp tác rất có thể bằng không.

Beno nghe vậy, đúng là vừa vội lại không biết phải làm sao.

- Ngài Bạch, xin dừng bước!

Zakri chậm rãi đứng lên, bất chợt nói với Beno:

- Con ra ngoài canh giữ ở bên ngoài, đừng để cho người đến quấy rầy chúng ta!

Beno sửng sốt, muốn hỏi tại sao mình phải ra ngoài.

Zakri đã nhìn anh ta với ánh mắt sắc bén, trầm giọng nhắc lại:

- Ra ngoài!

Beno hiếm khi thấy ba mình "không nghe giải thích" như vậy, theo bản năng gật đầu, ngoan ngoãn ra khỏi phòng.

Chờ gian phòng này vừa đóng cửa, Zakri nhìn Bạch Tiểu Thăng cười.

- Ngài Bạch, bây giờ tôi nói rõ cho ngài biết, một khi ngươi đầu tư vào hai mảnh đất này của tôi, chúng ta có phương pháp có thể dựa vào chúng để kiếm tiền, hơn nữa còn không cần đầu tư, gần như là vụ buôn bán không cần vốn!

- A?

Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng nghi ngờ.

- Ngài có thể sẽ hỏi, nếu thật có loại chuyện tốt này, sao phía bên chúng tôi vẫn cần tìm người đầu tư mà không tự mình cắm đầu kiếm tiền à?

Zakri ném ra vấn đề, cũng không cần Bạch Tiểu Thăng hỏi đã thở dài một tiếng, nói tiếp:

- Còn không phải vì hai năm qua chúng tôi mở rộng quy mô kinh doanh, bước chân quá lớn nên dẫn tới nợ tiền trong ngân hàng quá nhiều, nay đã sắp tới kỳ phải trả lại! Cho dù đất đai trong tay chúng tôi có thể giống như gà để trứng, nhưng ngân hàng đòi một lần quá nhiều! Buộc tôi mổ phải gà lấy trứng!

Lời này từ trong miệng Zakri nonis ra, thật sự có vài phần đáng tiếc.

Bạn cần đăng nhập để bình luận