Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2241: Rửa sạch tội danh (1)

Vào buổi trưa, tất cả truyền thông nhà nước của tiểu vương quốc Osan đều đăng một tin tức quan trọng.

Trước đây, đừng thấy Mira, Wagner dám kích động các truyền thông lên tiếng chửi bới Bạch Tiểu Thăng, nhưng bọn họ trước sau không dám mượn tiếng nói từ phía chính phủ.

Bởi vì điều này có ý nghĩa hoàn toàn khác nhau!

Bọn họ cũng không dám.

Lần này, truyền thông chính phủ Osan liên tiếp tuyên bố thông báo -

Thông báo nói, sau khi quốc hội tối cao của Osan kiểm tra đối chiếu với sự thật đã khẳng định việc Trung Quốc Bạch Tiểu Thăng của đoàn doanh nghiệp bị tình nghi là "lừa đảo", “nhận hối lộ" không được thành lập!

Bạch Tiểu Thăng không vi phạm bất kỳ quy định pháp luật nào của Osan.

Sự kiện Bạch Tiểu Thăng bị buộc tội lừa đảo thương mại quốc tế là âm mưu, Dương Tiếu Vân của tập đoàn Dương thị và Bạch Tiểu Thăng có ân oán cá nhân, tình nghi mượn cơ hội để tố cáo nên trước mắt bị giam giữ!

Thông báo còn nói, trong Bộ thương mại, người chịu trách nhiệm cao nhất là Mira và người chịu trách nhiệm thứ hai là Wagner dã tồn tại vấn đề sơ suất nghiêm trọng, làm việc tồn tại sơ hở quan trọng, dẫn đến một loạt vấn đề không đáng có lại liên tiếp xảy ra, gây ra tổn hại không thể đo lường cho danh dự của đoàn doanh nghiệp Trung Quốc và cá nhân Bạch Tiểu Thăng, mang đến ảnh hưởng tệ hại cho quan hệ giữa hai nước, cho nên cũng cách chức bọn họ và truy tố trước pháp luật.

Tất cả nhân viên trong Bộ thương mại đều bị cách chức!

Cuối cùng, thông báo này còn trịnh trọng tuyên bố bọn họ rất coi trọng mối quan hệ với Trung Quốc, không cho bất kỳ kẻ nào khinh thường, bôi nhọ!

Không chỉ như vậy, truyền thông chính phủ còn đăng một tin tức không liên quan tới sự kiện này nhưng vẫn làm cho mọi người phải kinh ngạc.

Bạch Tiểu Thăng – người dẫn đầu đoàn doanh nghiệp Trung Quốc từng đã cứu ngài Awakwalakra – con trai của đại tù trưởng tối cao, là bạn tốt của tiểu vương quốc Osan, ở thời điểm gặp nguy hiểm và tai họa cũng chưa bao giờ nghĩ tới sẽ lợi dụng mối quan hệ này để giúp mình thoát khỏi rắc rối, trong lúc điều tra trước sau vẫn phối hợp yêu cầu, cẩn thận tuân theo pháp luật của Osan, quyết định thưởng huy chương vinh dự cho anh ta...

Truyên thông của chính phủ Osan vừa đưa ra tin tức này, không chỉ rửa sạch tội danh và giải oan cho Bạch Tiểu Thăng, còn trấn an dân chúng, đồng thời nâng cao hình tượng của Bạch Tiểu Thăng.

Trong thời gian ngắn, các truyền thông lớn trong cả Osan đều quay ống kính, bắt đầu không ngừng trút xuống những lời khen ngợi Bạch Tiểu Thăng.

Các truyền thông nhỏ cũng không cam lòng tụt lại phía sau, tất cả đều đăng tin theo.

Có thể nói, trước đây truyền thông đưa ra những tin tức trách móc Bạch Tiểu Thăng bọn họ, bây giờ muốn khen ngợi người bạn phương đông này bấy nhiêu...

Các tuyên truyền đăng tin như che trời lấp đất...

Lãnh đạo cấp cao của Trung Quốc cũng đúng lúc lên tiếng, biểu thị vô cùng khen ngợi với việc Osan công bằng chính trực, đúng lúc điều tra hữu hiệu, làm sáng tỏ sự thật. Trung Quốc và Osan là bạn bè nhiều năm, hy vọng sau này có thể nắm tay cùng tiến, sáu tháng cuối năm, Trung Quốc sẽ tổ chức một đoàn khảo sát kinh doanh khác tới nước ngoài Osan, tăng thêm tình hữu nghị giữa hai bên...

Khi Bạch Tiểu Thăng xem tuyên bố của truyền thông chính phủ Osan, anh đang cùng Trần Phi Tù ăn cơm ở nhà ăn của Bộ thương mại Osan.

Đương nhiên, người nấu không phải là đầu bếp trong nhà ăn của Bộ thương mại, mà là đầu bếp cao cấp do Asgar dẫn đến, nguyên liệu nấu ăn cũng tự mang theo, chỉ mượn một chỗ mà thôi.

Asgar ban đầu còn muốn tiếp khách để thể hiện sự tôn trọng, lại bị Trần Phi Tù đuổi đi.

Dù sao, Trần Phi Tù và Bạch Tiểu Thăng ăn cơm riêng, như vậy muốn nói gì thì nói, không quá gò bó.

Asgar tất nhiên đồng ý với yêu cầu này, một mình quay về.

Ở nhà ăn của Bộ thương mại chỉ còn lại hai người Bạch Tiểu Thăng và Trần Phi Tù, trên bàn bày đầy những món ngon, rượu ngon hàng đầu, nhìn lại phong phú, ngửi mùi thơm xộc thẳng vào mũi, làm người ta thấy thèm ăn.

Hai người này cũng không ngồi không, cả hai đều một tay cầm ly rượu, một tay cầm đũa vừa ăn vừa nói chuyện.

Trần Phi Tù du học ở Trung Quốc nhiều năm, cầm đũa chẳng kém gì Bạch Tiểu Thăng.

Hai người không để ý hình tượng, có ăn có cười, các nhân viên phục vụ đưa thức ăn lên nhìn thấy cảnh tượng như vậy, đều cảm giác kỳ lạ, nhưng không ai dám trách móc Trần Phi Tù con trai của đại tù trưởng tối cao.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hết bản tuyên bố thì để sang một bên, buồn cười nói với Trần Phi Tù:

- Các người vừa tuyên truyền như vậy, sao tôi có cảm giác như mình là một nhân vật anh hùng vậy, đúng là khiến tôi vừa mừng vừa lo.

Trần Phi Tù cười to nói:

- Anh đúng là đã cứu tôi - con trai đại tù trưởng tối cao, cũng thật sự gặp phải nỗi oan không cách nào biện bạch... Mỗi chuyện trong này đâu có chỗ nào nói quá lên đâu. Tất cả đều nói thật, anh cứ yên tâm tiếp nhận là được rồi. Tôi đoán chắc anh sẽ nhanh chóng trở thành đối tượng được người Osan theo đuổi và hâm mộ. Qua mấy ngày nữa, anh không có việc gì thì đừng ra cửa, để tránh cho người đẹp Osan chủ động nhào tới. Tôi cũng bảo người căn dặn bên truyền thông, để bọn họ ít tới quấy rầy người bạn Osan của chúng tôi.

Nghe cậu ta trêu chọc, Bạch Tiểu Thăng trợn mắt.

- Đúng rồi, ba tôi cũng muốn gặp anh, muốn tự mình cảm ơn anh.

Trần Phi Tù nói:

- Trong thời gian này, sức khỏe của ba tôi không tốt lắm, cho nên không thể quan tâm đúng mức đối với chuyện này, nếu không cũng không thể để cho vài người làm càn như vậy được.

Đại tù trưởng tối cao muốn triệu kiến sao?

Nghe được tin tức này, ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng không nhịn được tặc lưỡi.

- Gặp mặt vào tối nay, vương cung sẽ mở tiệc.

Trần Phi Tù lại nói.

- Hóa ra cậu nói mời Vi Vi, Lôi Nghênh ăn cơm là ý này. Để bọn họ tham dự có thích hợp không?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Thật ra anh không phải cảm thấy thân phận của Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh thấp, chỉ lo lắng một ít lãnh đạo cấp cao của Osan chú ý, đến lúc đó sẽ phát sinh mâu thuẫn không cần thiết.

- Vậy thì có gì không thích hợp chứ? Anh là bạn tôi, bọn họ cũng là bạn tôi, đây không phải là bữa tiệc của chính phủ mà là bữa tiệc riêng của gia đình.

Trần Phi Tù nói với vẻ không để ý.

- Như vậy cũng tốt, vậy tôi thay mặt bọn họ cảm ơn lời mời của đại tù trưởng tối cao.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Ăn chút thức ăn, uống chút rượu, Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên ngẩng đầu.

- Đúng rồi, tôi biết Osan các cậu cần thật nhiều hợp tác thương nghiệp để đẩy mạnh phát triển kinh tế, về phương diện này, thật ra tôi có thể giúp được một chút.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Bên u Mỹ có vài gia tộc siêu cấp, tôi và bọn họ có chút quan hệ sâu xa, có thể giúp bắc cầu nối đường. Còn bên phía Trung Quốc, tôi có rất nhiều doanh nghiệp bạn liên minh rất mạnh.

Vừa nghe Bạch Tiểu Thăng nói vậy, Trần Phi Tù lập tức có tinh thần.

- Vậy thì tốt quá. Buổi tối anh nói chuyện với ba tôi một lát đi. Ừ, nếu người bạn là anh có thể giúp một tay, có phải cũng không tính là tôi cống hiến cho Osan không? Vậy tôi nên đệ trình xin thưởng với ba tôi mới được!

Trần Phi Tù nói cười hì hì.

Người này đúng là khi thì nghiêm túc, khi thì không đứng đắn, ngược lại có thể liều mạng với Miro.

Bạch Tiểu Thăng buồn cười âm thầm lắc đầu.

Nhưng vừa nghĩ tới Miro, Bạch Tiểu Thăng thoáng động tâm tư, không nhịn được hỏi:

- Nhà họ Dương Tây Phi có hơn một nửa sản nghiệp kinh doanh ở trong nước của các cậu. Mặt khác, tôi nghe nói Anlos, còn có Brady là nhân vật nổi tiếng trong giới kinh doanh cũng thường qua lại ở Osan, theo lẽ thường, chỗ này của các cậu không thiếu vụ kinh doanh mới phải.

Bạch Tiểu Thăng không nhắc tới còn tốt, vừa nhắc tới, Trần Phi Tù lại khẽ hừ một tiếng, cười lạnh nói:

- Tôi cũng nghe ngóng được chút tin tức liên quan tới những người này thôi. Thật ra Osan và bọn họ vẫn liên tục đàm phán, nhưng ông trùm của hai phe rất kiên trì, bọn họ nhận ra chúng tôi đang nóng lòng phát triển nên kéo dài tiến độ đàm phán, đây rõ ràng là muốn kéo dài thời gian với chúng tôi, tự nhiên là muốn nhận được lợi ích lớn nhất! Lãnh đạo cấp cao trong chính trị của chúng tôi rất căm giận chuyện này lại không có cách nào. Lúc này mới gửi gắm hy vọng vào đoàn doanh nghiệp Trung Quốc, cũng xem đây là điểm đột phá trong cuộc đàm phán với bọn họ. Xem ra, những doanh nhân giàu có mang với một nước có đôi khi làm người ta không tránh được phải nhịn xuống vài phần!

Bạch Tiểu Thăng nghe được cũng thầm than thở.

Trần Phi Tù uống liền hai hớp rượu lớn để ép con giận này xuống, sau đó cậu ta hình như nghĩ đến điều gì liền dừng đũa, mỉm cười nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Ôi, ôi! Tôi còn biết có một việc liên quan đến anh, chuyện rất thú vị đấy! Anh có muốn nghe hay không!

- Chuyện gì thế?

Bạch Tiểu Thăng nhìn Trần Phi Tù ngạc nhiên nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận