Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 129: Cậu làm sao biết cái tên này!



- Điều tra một người?

Vương Duệ sững sờ, thậm chí có chút không thể hiểu được.

Trần Cửu Thiên muốn điều tra người nào, còn cần dùng đến hắn sao? Huống hồ hắn cũng không rành chuyện này. Nên nếu muốn điều tra thì nên đi tìm thám tử tư để điều tra mới đúng.

Trong lúc nói chuyện, Vương Duệ không nhịn được nhìn xem người đang nằm trên ghế sô pha, mặc dù gương mặt không thể đoán ra. Nhưng từ hình thể, kiểu tóc, có thể lờ mờ đoán ra ——

- Đây là Trần Phong thiếu gia!

Vương Duệ sắc mặt khẽ biến, nghẹn ngào nói.

Trần Phong, con trai duy nhất của Trần Cửu Thiên, làm sao lại trở thành như vậy?

Hai ngày trước, không phải là rất tốt sao!

Trần Phong nhìn như lợn chết vậy, quay về phía Vương Duệ lẩm bẩm hai tiếng, coi như bắt chuyện qua loa.

- Đây chính là nguyên nhân tôi để ông điều tra người đó!

Trần Cửu Thiên âm thanh lạnh lùng.

- Tiểu Phong bị như thế này hoàn toàn là bị người đó làm hại!

Khiến con của Trần Cửu Thiên thành bộ dạng như thế này?

Vương Duệ cứng người, dù có rất nhiều hiếu kỳ cũng cố nén lại không dám hỏi, sợ gặp liên luỵ.

Nhưng mà bất kể là ai làm thì người kia cũng chết chắc rồi!

Trần Cửu Thiên là ai!

Đại tập đoàn cấp thế giới —— Tổng giám đốc của đại tập đoàn Hoa Chấn Bắc ở tỉnh Hoa Đông nước Trung Hoa, tổng lĩnh Chấn Bắc ở Hoa Đông tám tỉnh thành phố, tất cả sản nghiệp!

Có thể nói là chư hầu một phương!

Cùng so sánh với Trần Cửu Thiên, Vương Duệ chẳng qua là một phó tổng của một công ty lớn trong một thành thị, chênh lệch một trời một vực!

Vương Duệ trời sinh tính bá đạo, nhưng ở việc chênh lệch quá xa như vậy, cũng phải luôn luôn cung kính vâng lời.

Trần Cửu Thiên ở trong mắt Vương Duệ chính là đại thụ che trời, là chỗ dựa lớn.

Rất nhiều người chỉ biết Vương Duệ muốn làm tổng giám đốc của Bách Niên Cộng Trúc, Thượng Văn Thư muốn vào tập đoàn.

Ngay cả Thượng Văn Thư đều là dựa vào công tích của hắn để có thể tiến thêm một bước.

Kỳ thật, hắn đều sai, bọn hắn đều sai.

Trần Cửu Thiên lợi dụng tính cách của Thượng Văn Thư, để hắn liều mạng làm tốt hạng mục lớn.

Mặc dù Vương Duệ không ngừng làm khó ở hạng mục, nhưng chưa từng có hành động thật, cũng chỉ làm cho Thượng Văn Thư áp lực một chút!

Về sau Thượng Văn Thư làm lớn, Vương Duệ hắn sẽ tiếp nhận, Trần Cửu Thiên thì âm thầm thủ lợi.

Thượng Văn Thư có lẽ sẽ được toại nguyện ra nhập tập đoàn, cũng không thăng chức gì! Hắn là một cục gạch không chừng sẽ bị Trần Cửu Thiên đặt ở đâu đó.

Cho nên theo Vương Duệ hiểu. Hắn tin rằng Trần Cửu Thiên là người vô cùng đa nghi, rất khó tín nhiệm một người.

Mà Vương Duệ là tay chân của Trần Cửu Thiên! Chỉ cần có cơ hội sẽ lên như diều gặp gió!

Trước mắt, cũng là một cơ hội cho hắn ra sức thể hiện!

Trần Phong gặp chuyện là ở Thiên Nam, vậy hắn sẽ đem kẻ cầm đầu lôi ra! Mặc kệ tốn hao bao nhiêu tinh lực, tiền tài!

- Ở Thiên Nam, tôi cũng có căn cơ có nhân mạch. Trần tổng muốn tra ai? Tôi lập tức đi làm!

Vương Duệ ở vị trí cao lâu, biết rõ lãnh đạo ưa thích hạng người gì.

So với việc Trần Cửu Thiên phân phó, Vương Duệ muốn nói về việc liên quan tới Bạch Tiểu Thăng, cũng không quan trọng!

Trần Cửu Thiên nhìn Vương Duệ một chút, hài lòng gật đầu, cũng không vội phân phó hắn đi làm việc.

Ngược lại, ung dung ngồi xuống, để Vương Duệ ngồi.

- Tiểu vương, năng lực của cậu thì tôi biết!

Trần Cửu Thiên chỉ bảo Vương Duệ.

- Những năm này cậu cũng ở phe tôi, cũng rất tận tâm, những việc này tôi đều nhớ kỹ!

Vương Duệ biểu lộ kích động, muốn nói gì đó.

Trần Cửu Thiên đưa tay ngăn lại hắn, rõ ràng những lời này hắn đã sớm thấy tẻ nhạt vô vị.

- Hiện tại, chỉ cần cậu làm cho tôi tốt chuyện này, lại lên một bước chưa chắc không thể!

Trần Cửu Thiên cười nói.

- Cậu hiểu rõ?

- Hiểu rõ!

Ánh mắt Vương Duệ như thể bị câu nói này nhóm lửa.

Kỳ thật, là lãnh đạo mà nói, đầu tiên chính là quả táo ngọt, đưa củ cà rốt và một tay khác chính là cây gậy.

Chẳng qua thời điểm dùng thế nào, dùng với ai đều hiểu rõ trong lòng.

Vào thời điểm nhân vật quyền thế hơn dùng chiêu này với mình, con người liền trầm mê trong đó, nhìn không thông suốt nữa.

Cái này là bệnh chung của người.

Trần Cửu Thiên cũng không khác biệt lắm, nhiệt tình nổi lên, kế tiếp liền truyền đạt nhiệm vụ!

Hắn tin tưởng Vương Duệ sẽ dốc toàn lực ứng phó!

Tên Bạch Tiểu Thăng kia và Lục Gia có lui tới, liền có dấu vết mà lần theo. Chỉ cần cố gắng ba năm ngày là có thể tra rõ ràng. Cho dù không thể thì mười ngày nửa tháng cũng thừa sức.

Mình có thể đợi! Trần Cửu Thiên nghĩ trong lòng.

- Tôi muốn cậu đi thăm dò là một người trẻ tuổi, ước chừng bằng tuổi với tiểu Phong.

Trần Cửu Thiên nói.

Người trẻ tuổi lại còn cùng tuổi với Trần Phong? Vương Duệ ghi nhớ trong lòng, nhìn Trần Phong trên ghế sopha được băng bó như xác ướp, trong lòng thầm nghĩ.

Đây là muốn trả thù rồi!

Vương Duệ âm thầm cảm khái, không biết là kẻ nào ăn tim gấu mật báo, dám làm như vậy!

Nhưng mà bất kể là ai, đều chết chắc!

Ở mấy cái tỉnh này, toàn bộ công ty con của Chấn Bắc đều phải nghe Trần Cửu Thiên, đây là lực lượng khổng lồ, người trẻ tuổi kia vốn không biết rõ mình đã trêu chọc ai!

- Hôm nay, chúng ta ở trang viên tư nhân của Lục Vân, gặp được thằng nhãi kia, hắn là bạn bè của con gái Lục Vân là Lục Văn Thiến.

Trần Cửu Thiên nói.

Lục Vân?

Vương Duệ hơi suy tư, sắc mặt đột nhiên biến đổi!

Tập đoàn Đằng Vân, là Lục Vân kia sao! Vương Duệ ngạc nhiên nhìn Trần Cửu Thiên.

Sao lại có quan hệ với Lục Vân chứ!

Cái internet đại ngạc kia, có thể coi là con quái vật khổng lồ thực sự!

Làm khách ở nhà của Lục Vân, có thể là nhân vật đơn giản sao!

Mình đoán là dám khiến Trần Phong thành ra như vậy thì chắc chắn không đơn giản!

Đó là củ khoai nóng bỏng tay!

Lòng bàn tay Vương Duệ bất giác chảy ra mồ hôi.

Thảo nào, Trần Cửu Thiên hứa cho mình chỗ tốt như vậy!

Diêm Vương đánh nhau, tiểu quỷ như hắn hắn trộn lẫn trong đó, chỉ cần sơ sẩy một chút. . . Vương Duệ không dám nghĩ tới.

- Có quan hệ với Lục Vân, vấn đề này chỉ sợ khó làm rồi. . .

Vương Duệ nói gian nan.

- Cậu sợ cái gì, tôi đã nói xong đâu!

Trần Cửu Thiên có chút bất mãn, trợn nhìn Vương Duệ một chút, lại cảm thấy cũng có thể hiểu, dù sao ngay cả hắn còn không đủ sánh ngang với Lục Vân.

Chỉ sợ chỉ có tổng phụ trách của Đại Trung Hoa, mới có tư cách!

- Tôi nói là bạn bè của con gái Lục Vân, không phải là con nhà giàu có, cậu có thể yên tâm chưa?

Không là con nhà quyền quý sao? Vương Duệ trong lòng dừng một chút.

Trần Cửu Thiên sẽ không nói dối, dù sao ngay cả hắn cũng không thể trêu vào Lục Vân.

Vương Duệ không nhịn được thở dài ra một hơi, thần sắc buông lỏng. Chẳng qua nhìn Trần Cửu Thiên có hơi bất mãn, hắn nói nhanh.

- Cho dù có là hào môn thiếu gia thật, tôi cũng sẽ thay ngài điều tra rõ ràng!

Dù sao chỉ là điều tra, cuối cùng người động thủ cũng không phải ta.

Vương Duệ thầm nghĩ.

Trần Cửu Thiên hừ lạnh một tiếng.

- Người trẻ tuổi kia, so tiểu Phong thì hơi cao, hơi gầy, hai con mắt rất có thần, nụ cười của nó làm cho người ta thấy chán ghét, dường như tất cả mọi thứ đều nằm trong lòng bàn tay. . .

Trần Cửu Thiên lấy ngay ấn tượng lúc đó hình dung một phen. Nhưng mà hình dung xong, hắn cảm thấy có hơi khó, theo tướng mạo tìm người, quá khó cho người ta.

May mắn, còn có họ tên.

Bỗng nhiên, Trần Cửu Thiên nhìn thấy mắt Vương Duệ có hơi đăm đăm.

Căn cứ vào hình dung của Trần Cửu Thiên, giờ phút này trong đầu Vương Duệ xuất hiện một người.

- Ngài nói người trẻ tuổi này, có phải tên là Bạch Tiểu Thăng không?

Gần như vô ý thức, Vương Duệ nói ra miệng.

- Đúng đúng, Bạch Tiểu Thăng.

Trần Cửu Thiên liên tiếp gật đầu.

Bỗng nhiên, Trần Cửu Thiên hù dọa.

- Cậu làm sao biết cái tên này!

Vương Duệ cười khổ.

- Để tôi báo cáo cho ngài chuyện của cậu ta!

Bạn cần đăng nhập để bình luận