Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1839: Hình ảnh thật đẹp...

Trên quảng trường chính của phố người Hoa ở Ganand, chỉ thấy đầu người nhốn nháo. Vào giờ phút này, tất cả mọi người đều nhìn về một hướng.

Một đài cao hai mét bằng trúc, chỗ phông nền cũng làm bằng trúc, trang trí đậm phong cách của Trung Quốc.

Một góc của đài cao có đài diễn thuyết, phía sau treo các loại tranh hoặc chữ viết, trên có bức ảnh lớn.

Buổi diễn thuyết tranh cử của Phu nhân Caroline sẽ lập tức bắt đầu.

Bạch Thiên Vũ đi tới trước và cầm micro, lấy thân phận là hội trưởng thương mại, người chịu trách nhiệm của khu sẽ đọc diễn văn ngắn gọn.

Ông là người nổi tiếng ở phố người Hoa, cho dù là du khách cũng có thể nghe được người ngoài nói cho biết ông là tồn tại thế nào, tất cả đều muốn nghe ông nói thêm vài câu.

Mấy phút ngắn ngủi, Bạch Thiên Vũ lại thu hút được sự chú ý của tất cả mọi người.

Ông ta làm vậy cũng là tạo một khởi đầu tốt đẹp, giúp cho buổi diễn thuyết của Caroline.

Thấy mọi người đều bị thu hút sự chú ý, Bạch Thiên Vũ cầm micro làm tư thế mời Caroline, mỉm cười và nói:

- Tiếp theo, mời phu nhân Caroline tới phát biểu một chút về diễn thuyết tranh cử. Phu nhân Caroline có cách nhìn đặc biệt, một suy nghĩ và kiến nghị rõ nét về khu của chúng ta. Có thể bản đồ quy hoạch sau này của phố người Hoa sẽ do một tay cô tạo ra!

Trong khi nói chuyện, Bạch Thiên Vũ vỗ tay trước, rất nhiều người dưới đài đều rất nể tình, vỗ tay theo.

Nhiều người như vậy lôi kéo, càng lúc càng nhiều người cũng tham gia vào hàng ngũ vỗ tay.

Trong thời gian ngắn, thật sự có cảm giác một người hô, trăm người hưởng ứng.

Caroline mỉm cười tao nhã và lịch sự nhận lấy micro trong tay của Bạch Thiên Vũ, sâu bên trong mắt cũng tán thưởng ông ta.

Bạch Thiên Vũ không hổ danh là nhân vật lớn phải kể đến đầu tiên ở phố người Hoa ở Ganand, uy tín này quả thật không người nào có thể sánh kịp, hợp tác với ông làm cho lòng tin của Caroline tăng lên gấp bội, cảm thấy mình tiến thêm một bước ở trên con đường thành công.

Cô ta cầm micro và nhìn liếc mắt đám đông không nhìn thấy được điểm cuối, trong lòng cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

Khu này bất kể là là số lượng phiếu bầu hay là tiền thuế, quanh năm đều đứng top 3 ở Ganand, mấy năm gần đây càng từ vị trí thứ hai đuôi kịp vị trí đứng đầu.

Nắm được nơi đây, mình chính là ngôi sao mới ngày mai của Ganand! Trong lòng Caroline rực cháy suy nghĩ này.

Sau đó, cô ta điều chỉnh tâm trạng, dùng vẻ tao nhã, bình tĩnh nhất của mình để đối mặt với tất cả mọi người ở đó.

Caroline cầm micro, mỉm cười nói:

- Xin chào, thưa các quý ông quý bà, các ngài, tôi là Caroline. Rất vui mừng được gặp mặt mọi người trong một ngày đẹp trời như vậy. Tôi xin lỗi trước vì đã quấy rầy mọi người thưởng thức phong cảnh tuyệt đẹp của phố người Hoa. Nhưng trong phong cảnh này, các vị chính là một nét phong cảnh đẹp nhất rồi. Có các vị thì nơi đây mới đẹp hơn, Ganand mới đẹp hơn...

Ở hậu trường.

Lâm Vi Vi không ngừng ngợi khen và nói thầm với Lôi Nghênh.

- Tài ăn nói này đúng là không tầm bình thường, rất hiền hoà lại đúng chỗ, vô thức đã nịnh bợ tất cả mọi người.

Lôi Nghênh lập tức cười.

Vài ba phút sau, Caroline chuyển vào phác hoạ bản đồ quy hoạch và mặc sức tưởng tượng cho sau này.

Bạch Nguyệt Phong nghe nhiều, vẻ mặt có phần lười biếng.

Bạch Tiểu Thăng chăm chú lắng nghe.

Cho dù đây là diễn thuyết công khai, nội dung cũng không thể quá cơ mật, nhưng nó vẫn có chút hiệu quả thực tế, nếu không cũng không thể làm cho mọi người cảm động được.

Đã có nội dung lại có thể biết được phương hướng quan tâm của Caroline đối với ngành sản xuất nào, thậm chí có thể để lộ ra tính cách và phạm vi tầm nhìn của cô ta .

Nếu như Caroline cuối cùng tranh cử thành công, đây cũng sẽ là phương hướng phát triển của Ganand sau này, nơi đây cũng sẽ ẩn chứa cơ hội kinh doanh rất lớn!

Bạch Tiểu Thăng vừa chăm chú lắng nghe vừa phân tích, nghe rất nhập tâm, thậm chí hơi dịch chuyển chỗ đứng.

Trong lúc lơ đãng, anh lại càng tới gần chỗ lan can bị hỏng.

Robert không có tâm trạng nghe chị mình diễn thuyết, bởi vì hắn đã nghe qua mấy chục lục, cũng có thể thuộc làu nội dung rồi.

Lúc này, Robert nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng và lan can bị hỏng kia.

Hắn ở phía sau tất cả mọi người nên Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh, thậm chí Bạch Nguyệt Phong cũng không để ý lắm.

Lúc này, hắn chỉ cần tiến thêm một bước, dùng ngón tay nắm nhẹ góc áo của Bạch Tiểu Thăng và dùng sức, kẻ đáng ghét này sẽ ngã xuống.

Với độ cao này không phải là đau chân thì là bong gân, không mất sống không thấy máu, lại khiến kẻ chọc cho người ta ghét này không xuất hiện trong thời gian ngắn.

Còn có chuyện gì thích hợp hơn nữa sao?

Cho dù sau này truy cứu trách nhiệm, hắn cũng chỉ phải nhận vài lời trách cứ, nếu như hắn nói dối, ngay cả trách cứ cũng không có.

Còn chuyện gì tốt hơn thế nữa?

Robert là một người mang chủ nghĩa khôn khéo, ở trong phương diện mạo hiểm thấp "báo đáp cao", một khi anh ta đã nhận định thì có thể thay đổi thành hành động thực tế.

Vì vậy, hắn làm.

Robert bước một bước xa, chỉ tốn một phút lại không hề làm cho bất kỳ kẻ nào chú ý.

Sau đó, bàn tay của hắn thò về phía góc áo của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn không phát hiện ra.

Người bên ngoài cũng không hề phát hiện.

Trong mắt Robert đầy hưng phấn, vẻ mặt tươi cười lại dữ tợn, tay kia đột nhiên nắm lấy góc áo của Bạch Tiểu Thăng.

Đúng vào lúc này, Bạch Tiểu Thăng xoay người về phía Bạch Nguyệt Phong hỏi:

- Nguyệt Phong, vừa rồi phu nhân Caroline nói...

Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn ở trong trạng thái vô thức, chỉ cảm thấy góc áo hình như móc phải cái gì liền tiện tay đẩy ra sau.

Robert vừa ra tay thì trọng tâm hướng về phía trước. Bạch Tiểu Thăng tiện tay đẩy nhẹ như vậy lập tức làm trọng tâm của hắn không vững, lệch ra ngoài.

- A!

Robert sợ hãi kêu lên, chộp mạnh vào lan can trúc ở gần đó.

Đáng tiếc, nó căn bản đã hỏng rồi.

Vì vậy, Robert trực tiếp ngã xuống.

Trong lúc hoảng loạn kinh hãi, Robert cuối cùng nắm được một sợi dây nhỏ và nắm chặt như gặp được cọng rơm cứu mạng.

Nhưng rõ ràng, sợi dây nhỏ này chỉ dùng để buộc đồ, căn bản không nhịn được trọng lượng cơ thể của hắn.

Robert lôi sợi dây rơi xuống, thậm chí cũng không dừng lại.

Tiếng động này làm cho Bạch Tiểu Thăng, Bạch Nguyệt Phong, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh chú ý, tất cả đều quay người lại.

Bọn họ chỉ thấy một bóng đen ngã xuống, thuận tiện tóm lấy sợi dây nhỏ.

Sau đó phía dưới vọng lên một tiếng rầm kèm theo tiếng kêu thảm thiết của Robert.

Từ góc độ này, lấy cách thức ngã xuống thì mông sẽ chịu tội lớn nhất.

Nói không tốt thì trẹo chân bong gân là khó tránh được.

- Ai vậy?

Bạch Nguyệt Phong ngơ ngác nhìn nơi đó lại nhìn về phía mọi người. Ngay sau đó cô lấy lại tinh thần, kinh ngạc kêu lên:

- Là Robert à?

Đám người Bạch Tiểu Thăng không kịp trả lời, bởi vì Robert cùng sợi dây nhỏ đã kéo cho một góc đài cao đổ xuống.

Mọi người chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm.

Không chỉ góc đài này bị kéo xuống, phản ứng dây chuyền cũng lặng lẽ xuất hiện...

Ở phía trước sân khấu.

Caroline đang vô cùng kích động nói chuyện, ánh mắt sáng ngời.

Phản ứng rất tốt. Phản ứng của khán giả dưới đài rất tốt, hoàn toàn bị giọng điệu và lời nói của cô làm cho cảm động!

Trong mắt Caroline nhìn thấy không phải là mỗi người, mà là từng tờ phiếu.

Từ phía bên này còn trực tiếp kéo dài đến cuối đường, thật giống như một con đường lớn trải ánh vàng lấp lánh, đưa cô ta đi tới đỉnh cao khác của cuộc đời!

Gia tộc và việc kinh doanh trong gia tộc của cô ta cũng sẽ nhờ vậy mà bay xa vạn dặm!

Caroline quyết định sẽ lập tức chuyển vào khâu diễn thuyết quan trọng nhất, hoàn toàn lôi kéo những phiếu bầu này vào trong túi của mình!

Nhưng cô ta vừa quyết định lại cảm giác bên cạnh có một "mây đen" cuốn tới.

Caroline chỉ kịp mờ mịt liếc nhìn qua.

Sau đó, vật kia lại phủ lên trên mặt cô ta. Cô ta cũng kịp hiểu ra mảnh "mây đen" này rốt cuộc là cái gì.

- Phông màn sân khấu à?

Người phụ nữ đầy triển vọng, quý phái đi giày cao gót tao nhã này vừa giây trước mới đưa ra quy hoạch, đã bị màn sân khấu trực tiếp cuốn qua, lăn từ trên đài diễn thuyết đến sân khấu.

Bất kể là Bạch Thiên Vũ trên đài, hay là mọi người dưới đài đều nhìn đến hoa cả mắt.

Chuyện gì xảy ra không biết.

Nhưng hình ảnh này cũng không quá đẹp...

Bạn cần đăng nhập để bình luận