Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1192: Ngươi rất lợi hại !

Ngày thứ ba khi mà Bạch Tiểu Thăng dẫn người đến tiến hành điều tra.

Các phương diện điều tra tiến triển thần tốc, cơ hồ mỗi một ngày đều có phát hiện "Kinh hỷ" mới.

Không riêng gì mấy người Bạch Tiểu Thăng bọn họ bên này, mà bên phía nhóm mấy người Trịnh Thiên Hồng, Lý Hạo Phong, ngoài ra còn có một vị Đại sự vụ quan khác nữa cũng không ngừng điều tra và lấy được sự tiến triển đáng mừng.

Từng vấn đề, từng nhân vật được đưa ra ngoài ánh sáng là từng bút công trạng chờ đợi thu hoạch.

Cơ hồ mỗi một vị sự vụ quan hay là trợ lý sự vụ quan tham gia cuộc điều tra này đều rất phấn khởi, toàn tâm toàn ý đầu nhập vào bên trong công việc, không chút nào lơ là.

Thành phố Nam Tự, mười giờ sáng ở tập đoàn Thần Hợp.

Ở bên trong hành lang, Bạch Tiểu Thăng khoan thai bước đi, Lâm Vi Vi ở bên cạnh hắn báo cáo những thành quả đạt được trong vòng hai giờ ngắn ngủi của buổi sáng ngày hôm nay.

- Ngay mới vừa rồi, Hàn Hà Phi lại thừa nhận hai chuyện.

- Một trong số đó, chính là tập đoàn Thần Hợp liên hợp cùng với một công ty thương mại đã làm giả sổ sách gian lận một khoản tài chính, công ty kia hiện tại thuộc khu vực mà Đại sự vụ quan Trịnh Thiên Hồng phụ trách điều tra, tư liệu em cũng đã gửi cho bên đó và đã nhận được phản hồi. Người phụ trách của bên kia cũng không thừa nhận chuyện này, chỉ có điều, hiện tại chúng ta đang tiến hành thẩm tra đối chiếu các khoản tài chính giao dịch, em tin tưởng rất nhanh sẽ có kết quả thôi.

- Chuyện thứ hai, chính là thời gian vào tháng ba năm nay, một công ty liên kết vận chuyển trực thuộc tập đoàn đã vay một khoản tài chính từ tập đoàn Thần Hợp, nghe nói dùng khoản tài chính kia lén lút đầu tư vào chuyện khác, công ty kia hiện tại thuộc khu vực mà Đại sự vụ quan Lý Hạo Phong phụ trách. Hiện tại, cũng đang tiến hành điều tra.

Thần sắc của Lâm Vi Vi khi báo cáo những chuyện này vô cùng phấn khởi.

Thời gian không đến ba ngày, mà thành quả bọn họ lấy được nhiều vô cùng, tuy rằng còn gần chín mươi phần trăm sự việc cần điều tra, thẩm tra đối chiếu, còn chưa ngã ngũ nhưng tương lai chờ đợi bọn họ sẽ là thành quả kinh người.

Tin tưởng với lần chiến dịch này, chắc chắn phe cánh của Trầm Bồi Sinh sẽ bị phá vỡ triệt để, Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ bằng vào bút công tích này trèo lên vị trí đỉnh cao trong bảng Đại sự vụ quan.

Tương ứng, nàng cùng với Lôi Nghênh cũng sẽ lên như diều gặp gió.

Mà những vị Đại sự vụ quan, sự vụ quan và cả mấy vị trợ lý sự vụ quan tham gia điều tra lần này, cũng sẽ nhận được rất nhiều hồi báo xứng đáng.

Nói tóm lại, trận này tuy vất vả nhưng chắc chắn là ai cũng đều vui vẻ.

Bạch Tiểu Thăng nghe được những tin tức tốt này, thì có bộ dáng hơi trầm ngâm.

Nếu như là hôm trước, hắn tất nhiên sẽ không ngăn được sự kinh hỉ.

Nếu như là ngày hôm qua, hắn sẽ rất vui vẻ.

Nhưng mà hôm nay, liên tiếp nghe được những chuyện tốt như thế này, tin tức tốt quá nhiều, không khỏi khiến cho hắn có cảm giác chết lặng.

- Anh Tiểu Thăng, anh đang suy nghĩ gì vậy?

Lâm Vi Vi nhìn bộ dáng trầm mặc của Bạch Tiểu Thăng, lập tức ngạc nhiên hỏi, sau đó lại nở nụ cười.

- Ngày hôm nay quả thực không có tin tức nào kinh bạo như hai ngày trước, chỉ có điều cũng may, ngày hôm nay chỉ mới bắt đầu, tin tưởng tiếp theo sau, chúng ta có thể từ trong miệng của Hàn Hà Phi thu hoạch được càng nhiều tin tức tốt hơn nữa...

Lâm Vi Vi chưa kịp nói dứt lời, Bạch Tiểu Thăng liền dẫm mạnh chân, dừng bước, lông mày hơi nhíu lại.

- Vi Vi, những ngày gần đây đều do Lôi Nghênh phụ trách chuyện thẩm vấn Hàn Hà Phi sao?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

Là người tọa trấn thành phố Nam Tự, hắn chỉ có thể dành thời gian nửa ngày để chú ý đến việc thẩm vấn đối với Hàn Hà Phi, liền phải bề bộn những chuyện khác.

Dù sao, sự tình ở bên này còn liên quan đến rất nhiều công ty, ngoài thành phố Nam Tự còn có thêm các tỉnh thành ở xung quanh, cũng có đến một hai chục công ty liên luỵ vào chuyện này, đến đây hỗ trợ phải có tới bảy tám chục vị sự vụ quan và trợ lý sự vụ quan, nhiều người như vậy, nên có rất nhiều chuyện đều muốn xin chỉ thị từ chỗ hắn, hắn không có khả năng mọi thời khắc đều dụng tâm chú ý tới mỗi một mình Hàn Hà Phi được.

- Vâng, lúc mới bắt đầu tra hỏi, mọi người chỉ sợ tên Hàn Hà Phi kia không thành thật, chỉ có điều Hàn Hà Phi rất phối hợp khiến cho mọi chuyện trở nên dễ dàng hơn nhiều, càng về sau, thì chuyện này liền do vị sự vụ quan khác phụ trách, còn Lôi Nghênh thì đi thành phố Nam Tự để hỗ trợ điều tra các công ty còn lại. Làm sao vậy anh Tiểu Thăng?

Lâm Vi Vi ngạc nhiên nói.

Bạch Tiểu Thăng nhíu hai hàng lông mày lại, tiếp tục trầm mặc không nói.

- Nói cách khác thì từ lúc vừa mới bắt đầu cho đến bây giờ, tất cả chuyện này là do Hàn Hà Phi rất phối hợp sao?

- Đúng vậy a. Có chúng ta ở đây, coi như Hàn Hà Phi không chịu phối hợp thì có thể như thế nào!

Lâm Vi Vi nói.

Bất luận Bạch Tiểu Thăng hay là Lôi Nghênh với nàng ai cũng là cao thủ điều tra, nếu như Hàn Hà Phi can đảm dám giấu diếm, thì bọn họ không có khả năng nhìn không ra, nếu như đã vạch mặt, thì phải vận dụng thủ đoạn khác, Hàn Hà Phi cũng không thể chống đỡ được bao lâu.

Từ điểm đó nhìn thấy, Hàn Hà Phi còn là người biết thức thời.

- Anh muốn đi nhìn tên Hàn Hà Phi kia một chút.

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên nói.

Nghe nói Bạch Tiểu Thăng muốn đi gặp Hàn Hà Phi, Lâm Vi Vi cũng không có dị nghị gì, lúc này mới đi theo Bạch Tiểu Thăng đến văn phòng trợ lý xử lý sự vụ.

Hiện tại, văn phòng trợ lý xử lý sự vụ tạm thời được trưng dụng để làm phòng thẩm vấn các nhân vật có vấn đề.

Bởi vì đây là chuyện tập đoàn điều tra, cũng không phải là cơ quan pháp luật, vì vậy Hàn Hà Phi không có khả năng bị hạn chế tự do.

Chỉ có điều hắn bị yêu cầu rằng mỗi ngày đều phải đến công ty, sau khi đến công ty phải đi thẳng đến văn phòng trợ lý xử lý sự vụ để trả lời các câu hỏi, nếu như không phải vậy thì tập đoàn sẽ trực tiếp khởi tố sự việc.

Hàn Hà Phi cũng coi như thủ ước, mỗi ngày đều đến công ty đúng giờ, so sánh với lúc bình thường còn đúng giờ hơn.

Thời điểm Bạch Tiểu Thăng đẩy cửa vào, Hàn Hà Phi đang ngồi sau cái bàn, hai tay đang nâng chén trà lên nhàn nhã uống, phụ trách tra hỏi là một vị sự vụ quan cùng với hai vị trợ lý sự vụ quan đang chỉnh lý tư liệu, chắc là vừa kết thúc một đợt hỏi thăm.

- Tiểu Thăng Đại sự vụ quan.

Ngẩng đầu lên nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng tiến vào, vị sự vụ quan phụ trách tra hỏi và hai vị trợ lý sự vụ quan kia vội vàng đứng dậy, cười chào hỏi.

- Các vị khổ cực rồi. Tôi đến nói chuyện cùng với Hàn Hà Phi một chút.

Bạch Tiểu Thăng nhìn mấy người gật đầu nở nụ cười, nói.

- Được rồi.

Vị sự vụ quan, còn có hai vị trợ lý sự vụ quan kia nữa rất thức thời, cầm những thứ liên quan lên, đứng dậy đi ra ngoài, nhanh chóng đi ra khỏi văn phòng.

Bạch Tiểu Thăng trực tiếp đi qua, ngồi xuống đối diện ở trước mặt của Hàn Hà Phi.

Hai tay của Hàn Hà Phi vẫn bưng chén trà, bộ dáng vẫn khí định thần nhàn như cũ nhẹ nhàng uống trà, chỉ có thời điểm Bạch Tiểu Thăng đi vào mới ngẩng đầu lên nhìn một chút.

- Hàn tổng lại có tâm cảnh tốt như thế, đã quen thuộc chưa?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

- Có cái gì không quen đây, thời gian tôi công tác ở chỗ này cũng có đến mười lăm mười sáu năm đi. Loại trà mà tôi đang uống đây, đều từ trong văn phòng cầm ra pha chế. Có thể không quen à!

Hàn Hà Phi khẽ cười nhạt một tiếng, giơ chén trà ở trong tay lên.

- Tôi nghe nói Hàn tổng rất phối hợp với công tác của chúng tôi?

Bạch Tiểu Thăng gật đầu tỏ vẻ hiểu được, theo dõi hắn hỏi.

Bạch Tiểu Thăng lưu ý đến biến hóa biểu lộ trên khuôn mặt của Hàn Hà Phi.

- Tiểu Thăng Đại sự vụ quan đã đích thân đến đây, tôi có thể không phối hợp thì có thể như thế nào nữa đây? Kháng cự à, không phối hợp sao? Nếu như thái độ thẳng thắn thành thật thì sẽ nhận được sự khoan hồng nha, quy trình của tập đoàn ban hành, tôi vẫn biết rõ một chút. Nếu như tôi phối hợp tốt, thì phía tổng bộ tất nhiên sẽ xem xét giảm bớt hình phạt, giảm bớt khởi tố một vài hạng mục. Vậy thì cớ sao tôi lại không làm đây. Tận lực phối hợp, mọi người đều tốt.

Hàn Hà Phi nhún nhún vai cười nói.

Hàn Hà Phi nói thẳng nguyên nhân tại sao mình lại bàn giao vô cùng thống khoái, xem ra, hắn cũng đoán được mục đích của Bạch Tiểu Thăng muốn hỏi tới là chuyện gì.

Bạch Tiểu Thăng hơi thu liễm lại nụ cười, nhìn chăm chú hai mắt của Hàn Hà Phi, cứ như vậy nhìn một hồi.

Hàn Hà Phi đối mặt với Bạch Tiểu Thăng, ánh mắt vô cùng bình tĩnh không hề lay động chút nào.

Hàn Hà Phi quả thật lợi hại vô cùng, bằng vào nhãn lực trước mắt của Bạch Tiểu Thăng, thế mà nhìn không thấu tâm tình biến hóa của hắn hiện tại.

Đối với tâm tính, khống chế tâm tình, có người từ khi sinh ra lớn lên liền rất lợi hại rồi.

Càng không nói đến người nắm giữ chức vị cao trong suốt khoảng thời gian dài hai mươi, ba mươi năm.

- Cách làm việc bây giờ của ông không phù hợp với tính cách trước đây.

Bạch Tiểu Thăng rất đột ngột, nói một câu không đầu không đuôi với Hàn Hà Phi.

- Vậy ý định của Tiểu Thăng Đại sự vụ quan là không muốn cho tôi bàn giao vấn đề một cách thống khoái như vậy sao, bởi vì đó mới phù hợp với phán đoán của ngài dành cho tôi sao?

Hàn Hà Phi nở nụ cười, nhẹ nhàng hỏi lại.

Bạch Tiểu Thăng nhìn hắn rất chăm chú, không muốn nói đùa với hắn một chút nào.

- Cho đến tận giờ phút này, ông không có bất kỳ sự kháng cự nào, ông rất phối hợp, nhưng mà ông lại không có một hơi phun ra toàn bộ những gì mà ông biết.

- Mỗi một ngày, ông sẽ khai ra một ít sự việc để cho chúng tôi cảm giác kinh hỉ, nhưng mà mỗi một sự kiện đều là kinh hỉ đối với chúng tôi, nhưng trong thời gian ngắn chúng tôi cũng không có cách nào chạm đến giới hạn.

- Những thứ được đặt trong tủ bảo hiểm kia, mỗi một kiện đều có manh mối đủ để chúng tôi đi thăm dò, nhưng lại không có một trọng tâm nào có thể ép người khác vào tử địa.



Bạch Tiểu Thăng nhìn chăm chú vào Hàn Hà Phi.

- Tôi bắt đầu có chút hoài nghi.

Hoài nghi chuyện gì, thì Bạch Tiểu Thăng lại không nói, hắn chỉ nhìn chằm chằm vào Hàn Hà Phi.

Hàn Hà Phi cũng nhìn lại hắn.

Trọn vẹn hai phút đồng hồ, Bạch Tiểu Thăng mới đứng dậy, đi ra ngoài.

Không có kết quả gì.

Từ chỗ này của Hàn Hà Phi, Bạch Tiểu Thăng cảm thấy không chiếm được đáp án mà hắn muốn biết.

Lâm Vi Vi vội vàng đi cùng với Bạch Tiểu Thăng ra khỏi văn phòng trợ lý xử lý sự vụ.

- Ngươi rất lợi hại.

Hàn Hà Phi nhìn theo đến khi cánh cửa kia được đóng lại, nâng chén trà lên uống một ngụm, dùng âm thanh chỉ có bản thân mình mới có thể nghe được thì thào nói.

- Chỉ có điều, vậy thì như thế nào?

Khuôn mặt không lúc nào thay đổi của Hàn Hà Phi rốt cục cũng lộ ra một nụ cười.

Một nụ cười trào phúng.

- Anh Tiểu Thăng, anh đến cùng là làm sao vậy?

Bạch Tiểu Thăng ngừng chân gần cửa sổ ở hành lang phía trước, Lâm Vi Vi nhanh chân đi lên, ngạc nhiên hỏi.

- Anh đi gọi điện thoại cho Hạ lão một chút.

Bộ dáng Bạch Tiểu Thăng trầm ngâm không nói một lát, bỗng nhiên lại nói.

Đi đến trong góc, Bạch Tiểu Thăng liền bấm điện thoại, kiên nhẫn chờ đợi.

Một lần, không có thông.

Hai lần, cũng không có thông.

Ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng dần dần nghiêm nghị hẳn lên, bàn tay nắm chặt điện thoại di động.

- Hạ lão.

Bạn cần đăng nhập để bình luận