Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1759: Trợ giúp! (1)

Khi Tưởng Quát từ "Phòng Bảng Đen" của bộ phận giám sát của trụ sở chính quay về phòng ban của mình, tinh thần còn có chút hoảng hốt, thậm chí bước chân cũng không vững.

Ông cảm thấy kho tin, không ngờ vì Bạch Tiểu Thăng mà vỗ bàn gây sự với những chuyên môn chịu trách nhiệm bên kia, càng không thể tin được vào lúc tất cả mọi người phản đối, Ôn Ngôn lại đứng ở bên phía bọn họ.

Hình như Ôn Ngôn rất tin tưởng Bạch Tiểu Thăng.

Điều này quả thật giống như đang nằm mơ vậy!

Tưởng Quát trở lại trong phòng làm việc mình, chờ một lúc sau bình tĩnh lại mới có thể cầm điện thoại di động lên gọi điện thoại cho Bạch Tiểu Thăng.

Ôn Ngôn có nói qua là phải giữ bí mật, nhưng Tưởng Quát cho rằng đối tượng giữ bí mật sẽ không bao gồm Bạch Tiểu Thăng, ông nói với Bạch Tiểu Thăng cũng không tính là để lộ bí mật.

Cho dù có, có hậu quả gì ông cũng nhận.

Trong lúc chờ đợi cuộc gọi được kết nối, trong lòng Tưởng Quát vẫn rất xúc động.

- Alo, ngài Tưởng sao?

Cuối cùng điện thoại được kết nối, là giọng nói của Bạch Tiểu Thăng.

Giây phút nghe được giọng nói Bạch Tiểu Thăng, trong lòng Tưởng Quát này thật sự có chút kích động.

- Tiểu Thăng, là tôi, Tưởng Quát đây!

Tưởng Quát vội la lên:

- Vừa rồi, tôi tham gia một cuộc họp, là cuộc họp của Bộ phận giám sát tổng bộ! Tôi đã biết chuyện của cậu ở khu Nam Mỹ rồi! Ở đây cũng đã có quyết định!

- A, bộ phận giám sát đã tham gia rồi sà?!

Bạch Tiểu Thăng nghe xong có phần kinh ngạc.

Vừa rồi anh còn bàn bạc với Tần Vân Phong về chuyện phản kích lại dư luận, chưa bắt đầu hành động thì cuộc họp bên Bộ giám sát ở trụ sở chính bên kia đã kết thúc rồi sao?

Hơn nữa còn có quyết định?!

Bạch Tiểu Thăng thầm thán phục. Hiệu suất này thật sự không phải giả đâu!

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng lo lắng nhất, một là không thể ngăn chặn chiều hướng của dư luận, hai là thái độ của trụ sở chính bên kia.

Còn nữa, chính là sự ổn định của khu Đại Trung Hoa.

Vừa rồi, Bạch Tiểu Thăng từng trò chuyện với Hạ Hầu Khải, Hạ Hầu Khải biết được tình hình cũng sốt ruột chán nản, tự trách mình không suy nghĩ ổn thỏa mọi mặt cho Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng trái lại trấn an Hạ Hầu Khải một hồi, bảo hắn ổn định trong "nhà".

Hạ Hầu Khải không ngừng đáp ứng.

Anh mới cúp điện thoại thì Tưởng Quát đã gọi tới.

- Bộ phận giám sát có thái độ gì vậy?

Bạch Tiểu Thăng không nhịn được hỏi.

Chính anh cũng có chút khẩn trương.

Một khi bộ phận giám sát cho rằng anh cần phải "Hi sinh", báo lên lãnh đạo cấp cao của trụ sở chính, rất có khả năng anh sẽ bị tạm thời cách chức.

Điều này lại có ảnh hưởng rất đáng sợ.

Nhà họ Tần biết Bạch Tiểu Thăng không còn là giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa, không thể cung cấp hợp tác hữu hiệu, vậy việc trợ giúp này có thể còn chưa bắt đầu đã kết thúc.

Bạch Tiểu Thăng nóng lòng muốn biết thái độ của trụ sở chính.

- Bộ phận giám sát quyết định lập tức khai triển, điều tra rõ ràng về chuyện bên phía khu Nam Mỹ cho cậu!

Tưởng Quát hưng phấn nói:

- Ngài Ôn Ngôn – người chịu trách nhiệm ban ngành cao nhất đã vì cậu ra ra sức ép xuống lời bàn của mọi người nữa đấy!

- Người chịu trách nhiệm ban ngành cao nhất, Ôn Ngôn à?!

Bạch Tiểu Thăng giật mình nói.

Bạch Tiểu Thăng vẫn cho rằng Ôn Ngôn chỉ là quản lý cao cấp của bộ phận giám sát thôi.

Không ngờ, ông lại là người chịu trách nhiệm cao nhất!

- Tiểu Thăng, nếu tôi giúp đỡ được gì thì cậu cứ nói, tôi sẽ cố gắng hết sức!

Tưởng Quát dứt khoát nói.

Tưởng Quát không tranh công cho mình, cho dù ông bênh vực lẽ phải, nhưng dựa vào ý kiến cá nhân của ông thật sự không làm được gì cả.

Đây hoàn toàn là uy phong của Ôn Ngôn, là quan hệ của Bạch Tiểu Thăng đã phát huy tác dụng ở chỗ của Ôn Ngôn.

- Ngài Tưởng, mời ngài giúp đỡ ông Hạ ổn định khu Đại Trung Hoa chúng ta!

Bạch Tiểu Thăng không có thời gian để kinh ngạc, cũng không khách sáo nói:

- Chuyện bên này do tôi gây ra, tôi sẽ đứng ra giải quyết tốt!

Nghe Bạch Tiểu Thăng ở trong cơn phong ba còn bình tĩnh tự nhiên, ngay cả Tưởng Quát cũng rất thán phục.

- Tốt lắm! Chuyện trong nhà cứ giao cho tôi được!

Lúc này Tưởng Quát lên tiếng trả lời.

- Cảm ơn anh Tưởng!

Bạch Tiểu Thăng nói một tiếng cuối cùng lại không gọi là "ngài Tưởng" nữa, tiếng anh này làm cho Tưởng Quát vô cùng xúc động.

Sau khi trò chuyện với Tưởng Quát xong, Bạch Tiểu Thăng cũng vững tin hơn.

Lúc này, anh được nhà họ Tần ủng hộ, có khả năng đánh cuộc chiến dư luận. Lại còn Ôn Ngôn ở trụ sở chính bên kia ủng hộ, bảo đảm chức vụ của mình không thay đổi. Còn có Tưởng Quát, Hạ Hầu Khải bảo vệ phía sau, chặt đứt nỗi lo về sau.

Bạch Tiểu Thăng anh lại tập trung hết tinh thần đấu với người!

Đồng thời, Bạch Tiểu Thăng cũng thấy mình rất may mắn, may là mình sớm làm quen với Ôn Ngôn và bà lão nhà họ Tần, đồng thời có quan hệ tốt với hai bên, nếu không có hai phần mạng lưới quan hệ này, anh hẳn sẽ chịu thiệt thòi lớn trong vụ tính kế này, thậm chí gãy cánh ở Nam Mỹ cũng không phải là không có khả năng!

Đúng lúc này, một cuộc điện thoại được gọi tới.

Không ngờ lại là Kathleen.

Bạch Tiểu Thăng rất bất ngờ.

Vào lúc này, Kathleen gọi điện thoại cho anh làm gì, nói chuyện hợp tác, kết bạn sao?

Chuyện phát triển đến bây giờ, căn bản đã không thể bỏ dở, Kathleen hẳn cũng hiểu rõ điểm này, hai bên đã không thể thu lại nữa!

Chẳng lẽ gọi tới khoe khoang với mình à? Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Nhưng sau đó, Bạch Tiểu Thăng lắc đầu phủ định.

Người phụ nữ kia không giống loại người có tính cách này.

Bạch Tiểu Thăng chỉ thoáng trầm ngâm một lát rồi vẫn nhận điện thoại, giọng nói bình tĩnh nói:

- Alo, là cô Kathleen sao?

Bên kia điện thoại vọng đến giọng nói của một người đàn ông.

Trong giọng nói này lộ ra ý cười:

- Cậu là Bạch Tiểu Thăng sao? Tôi là Landvo!

Landvo, lại là hắn!

Bạch Tiểu Thăng cảm thấy có chút kinh ngạc.

Xảy ra nhiều chuyện như vậy, hai người vẫn chưa từng gặp mặt.

Không ngờ lần đầu tiên giao lưu lại là liên lạc qua điện thoại.

Bạch Tiểu Thăng khẽ cười nói:

- Ngài Landvo, sao ngài lại có tâm trạng mà gọi số điện thoại cho tôi vậy!

- Tôi muốn hỏi Bạch Tiểu Thăng cậu nhận cuộc điện thoại này với tâm trạng thế nào đấy!

Landvo cười ha hả nói:

- Bây giờ tôi thật sự muốn biết cậu có tâm trạng gì!

Landvo nói như thế thì đúng là gọi điện thoại tới trêu chọc sao.

Bạch Tiểu Thăng cầm điện thoại và lặng lẽ mở chức năng ghi âm và trầm giọng nói:

- Giống như ngài thấy đấy, tâm trạng của tôi cũng không tốt!

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Ngài Landvo, lúc này vợ chồng ngài có phải đã quá đáng quá rồi không? Giữa chúng ta có mâu thuẫn, các người lại cố ý thu xếp người vu oan hãm hại tôi, tôi mới tới Nam Mỹ làm sao có thể liên quan đến nhiều vụ án như vậy! Ngược lại là các người ở đây kinh doanh nhiều năm, muốn sắp xếp những điều này cũng không khó!

Bạch Tiểu Thăng chờ đối phương trả lời.

- Tôi không biết cậu đang nói gì.

Bên kia điện thoại, Landvo khẽ cười một tiếng:

- Không phải cậu đang ghi âm chứ.

Tất cả đều là hồ ly nghìn năm, hắn làm sao không hiểu chút thủ đoạn vặt này chứ.

Bạch Tiểu Thăng cười, nói thẳng:

- Bây giờ tắt rồi.

Landvo căn bản không tin, cười ha hả.

- Cậu có tắt hay không cũng chẳng sao, không liên quan tới tôi! Tôi à, chỉ cảm thấy đáng thương cho cậu. Cậu là giám đốc điều hành trẻ tuổi nhất của tập đoàn chúng ta từ trước tới nay, làm sao có thể thành như vậy được. Cậu liên quan đến nhiều vụ án như vậy, còn phải đi gặp nhiều ban ngành để giải thích rõ ràng. Tất cả những chuyện này đều có nhân chứng vật chứng, nếu giải thích không rõ, cậu sẽ không rời khỏi Nam Mỹ! Chờ tất cả những chuyện này được điều tra rõ ràng, chậm thì sáu bảy tháng, lâu thì một hai năm! Hiệu suất làm việc của các phòng ban cũng không bình thường đâu, cậu nên chuẩn bị tâm lý thật tốt!

Bạch Tiểu Thăng thản nhiên nói:

- Tôi đã làm tốt tất cả chuẩn bị đối mặt với khiêu khích rồi, anh cứ phóng ngựa qua thôi!

- Vậy là tốt rồi, vậy là tốt rồi.

Landvo mỉm cười và nói:

- Nhưng trong thời gian cậu bị điều tra, dù sao khu Đại Trung Hoa cũng phải có người quản lý. Tất cả công việc cũng không thể chờ rắc rối bên cậu chấm dứt mới làm được. Chà chà, chỉ sợ sẽ có một đại diện giám đốc điều hành đi lên. Đại lý dễ tới nhưng không dễ đi đâu! Nếu một người đại diện tới thì ủy khuất cho cậu rồi. Thật thiệt cho cậu kinh doanh khu Đại Trung Hoa đạt được thành quả tốt như vậy lại lợi cho người đi sau.

Landvo nói ra sự đáng tiếc của mình nhưng trong giọng nói dễ dàng nghe ra được ý cười.

Bạch Tiểu Thăng im lặng lắng nghe.

Điều càng làm cho Landvo cảm thấy sung sướng vô cùng.

Theo Landvo nghĩ, trong lòng Bạch Tiểu Thăng lúc này hẳn đang rất tức giận, sợ rằng sắp nôn ra máu rồi.

Tôi muốn chọc cho tên khốn kiếp nhà cậu phải tức chết mới thôi!

Trong lòng Landvo thầm cười lạnh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận