Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2440: Khắp nơi tập trung (2)

Gembe bỏ điện thoại xuống, nói với Subdu:

- Zakri nói mời bên phía chúng ta và cả Jonas, gặp mặt riêng, nói có biến hóa ngoài ý muốn. Nhưng ngài yên tâm, chắc chắn không có biến cố quan trọng nào đâu. Chúng ta cũng hợp tác rất nhiều lần, bất cứ việc gì cũng đều tính toán - không bỏ sót!

Subdu hừ lạnh một tiếng nói:

- Tốt nhất là vậy, tuyệt đối đừng để xảy ra chuyện gì xấu, tôi còn phải trở lại báo cáo kết quả công tác đấy!

- Đó là chắc chắn rồi!

Gembe vội nói.

- Đúng rồi, tôi bảo anh chuẩn bị việc vận chuyển hàng không thế nào rồi? Số hải sản kia của tôi không thể chờ lâu được, người yêu của tôi vẫn đang chờ ăn đấy.

Subdu đổi đề tài, hỏi.

Gembe mỉm cười nói:

- Nhìn ngài nói kìa, đây là chuyện lớn hàng đầu, hai ngày nay tôi đã tự mình theo dõi, tất cả đều được sắp xếp xong xuôi, chỉ cần hàng đến là có thể lập tức cất cánh.

Subdu gật đầu, nhặt giấy bút trên bàn lên viết một dãy số và đẩy qua.

- Đây là số điện thoại của người trông coi hải sản cho tôi trên hòn đảo kia. Bây giờ ông thu xếp người, nhất định phải chuyển đồ đến cho tôi trong thời gian ngắn nhất. Trên đường đi không thể xuất hiện vấn đề gì. Đây đều là do tôi tự câu được, mang theo cả sự chân thành và tình yêu của tôi đấy.

Subdu nghiêm túc nói.

Gembe liền nói ngay:

- Tôi sẽ tự mình đốc thúc, ngài cứ yên tâm 120% đi!

Từ buổi trưa đến tối còn mấy giờ, Gembe trực tiếp hóa thân thành đội trưởng đội giao hàng...

Bên kia, Jonas tổng giám đốc công ty Ice Spring Valley cũng nhận được lời mời của Zakri, chuyện quan trọng như vậy, ông ta tất nhiên đáp ứng...

Màn đêm hạ xuống thành phố Domido, ánh đèn rực rỡ mới lên, Gembe và Subdu đã ngồi lên xe xuất phát.

Trên đường, Gembe còn giới thiệu với Subdu về địa điểm gặp mặt:

- Ngài Subdu, nơi đó là một nhà hàng tương đối yên lặng, nhưng được đánh giá là tiêu chuẩn Michelin ba sao, đồ ăn thật sự không tệ. Đáng lẽ ra tôi nên nghĩ tới, mời ngài nếm thử mới phải.

Subdu khẽ hừ một tiếng:

- Thành phố Domido nhỏ bé này thì có thể có thức ăn gì đáng để khoe chứ? Trước khi tôi tới đây đã ăn đủ các món ăn Châu u, do đầu bếp lớn của Trung Quốc làm rồi.

- Dạ phải, phía bên chúng tôi dù sao cũng không thể so sánh được với chỗ của ngài.

Ngoài mặt Gembe làm ra vẻ hướng tới nhưng trong lòng lại âm thầm bĩu môi.

Ngài Subdu này chỉ may mắn nhờ vào phụ nữ, còn thật sự xem mình là quý tộc trăm năm, vẻ mặt ngạo nghễ, thực sự rất nực cười.

Nhưng trên mặt Gembe vẫn đủ khiêm tốn.

Cứ vậy đi, bọn họ nói chuyện cả đoạn đường, chưa tới bốn mươi phút, hai người cưỡi xe đã đến trước cửa một nhà hàng.

Gembe giành xuống xe trước, tất mình mở cửa xe cho Subdu, lại ném một tờ tiền giá trị lớn cho người giữ cửa, tự mình dẫn Subdu vào trong.

Gembe bình thường cũng hay tới nhà hàng, nhanh chóng tìm được phòng riêng dành cho bọn họ.

Sau khi đẩy cánh cửa ra, Gembe nhìn thấy bên trong chỉ có một người ngồi, đó chính là Zakri.

- Ngài Gembe, ngài đã tới.

Zakri nhìn thấy hai người liền tươi cười nói, ánh mắt nhìn về phía Subdu dò hỏi:

- Người này chính là...

- Đây là Phó tổng giám đốc trẻ tuổi nhất của công ty Quốc tế Gaolun chúng tôi từ trước tới nay - ngài Subdu!

Gembe long trọng giới thiệu.

Subdu kiêu ngạo cười.

- Ái chà, là ngài Subdu à, tôi nghe danh đã lâu!

Zakri tươi cười đầy vẻ nhiệt tình, chủ động qua bắt tay.

- Ngài Zakri, tôi cũng nghe qua tên của ngài.

Subdu vô cùng phong độ bắt tay đối phương.

Zakri bắt tay xong lại nhiệt tình nói với hai người:

- Mời các ngài nhanh ngồi đi!

Subdu và Gembe lần lượt ngồi xuống, Gembe nói:

- Ngài Jonas còn chưa tới sao?

- Cũng sắp rồi.

Zakri nói.

Ông ta nói còn chưa dứt lời đã thấy ngoài cửa có tiếng động. Cửa vừa mở ra, có người bước nhanh vào, đó chính là Jonas.

Giống như Zakri và Gembe, Jonas cũng tới một mình, không dẫn theo một người nào.

Nhưng khi thấy Subdu ở đây, Jonas lập tức có vẻ bất ngờ.

- Ngài Jonas, ngài đã tới rồi, vừa rồi chúng tôi còn nhắc tới ngài đấy.

Zakri nhiệt tình đứng dậy chào.

Lần này gặp mặt là do Zakri đề nghị, theo giao hẹn đã thành quy định của cả ba phía, ông ta xem như là người mở tiệc chiêu đãi, những người khác đều là khách, tất nhiên cũng hành sự giống như chủ nhân bữa tiệc.

Jonas mỉm cười chào Zakri, sau đó cũng đánh tiếng với Gembe.

Khi thấy Subdu vẫn ngồi yên, Jonas không nhịn được nói nhỏ với Zakri:

- Vị kia… là ai vậy?

- Vị này là ngài Subdu - Phó tổng giám đốc Quốc tế Gaolun chúng tôi, đều là người biết chuyện, người của mình cả.

Gembe giành giới thiệu với Jonas về thân phận của Subdu, nhân lúc Subdu không để ý, hai người lặng lẽ nháy mắt với nhau.

Đây là ám chỉ với hai người kia, tình hình chung cứ nói đừng ngại, nhưng liên quan đến tiền rơi vào túi ba người thì tốt nhất đừng nói.

Hai người Jonas là kẻ thông minh tới mức nào chứ, tất cả lập tức hiểu ra, sau khi chào hỏi một lát, bọn họ cũng ngồi vào chỗ.

- Chúng ta đã tới đông đủ rồi, tôi thấy có thể bắt đầu dọn thức ăn lên đấy.

Jonas nhìn về phía Zakri nói.

Gemb nhìn ghế còn trống:

- Sao còn dư ra ba chỗ ngồi, nhìn cứ thấy không được tự nhiên, hay bảo người ta dọn ghế đi đã.

Khi nói chuyện, Gembe lại muốn gọi nhân viên phục vụ bước vào.

Zakri lại mỉm cười ngăn cản ông ta, nói với ba người đang ngồi ở đó:

- Thật trùng hợp, thật ra bên phía tôi cũng có mấy người khách muốn tới.

Những lời này làm cho Gembe và Jonas sửng sốt.

Bất chợt, hai người đều khẽ nhíu mày.

Sao vẫn còn có người tới?

Hơn nữa còn có tới mấy người?

Đây là gặp mặt riêng, tại sao lại giống như một cuộc liên hoan lớn vậy!

Jonas cảm thấy Zakri có chút quá đáng.

Gembe cũng có suy nghĩ tương tự, cho dù ông ta dẫn Subdu tới đây thì cũng đã sớm thông báo với hai người.

Zakri này chẳng nói với ai, chờ tất cả mọi người đến mới nói, đây tính là chuyện gì!

Hai người ít nhiều cũng lộ vẻ bất mãn.

Subdu có phần mất kiên nhẫn.

Zakri nhìn thấy phản ứng của ba người lại cứ lờ đi, vẫn cười ha hả nói:

- Vừa rồi, tôi gửi tin nhắn mời bọn họ tới, chờ lát nữa...

Khi nói chuyện thì cửa phòng mở ra, có người đi tới, còn không chỉ một người.

Jonas, Gembe, Subdu không hẹn mà cùng ngẩng đầu nhìn qua.

Chỉ thấy người đi đầu có dáng vẻ cao ráo, vạm vỡ, bộ áo vest cũng căng ra, trên mặt không hề có cảm xúc gì.

- Là ngài!

Vẻ mặt Jonas lập tức chợt biến đổi, thất thanh nói:

- Ngài Lôi Nghênh!

Subdu cũng nhận ra Lôi Nghênh, anh ta hơi ngẩn người.

Lôi Nghênh tránh sang bên cạnh, lộ ra người đẹp phía sau với gương mặt dịu dàng lại xinh đẹp, mang theo phong cách quyến rũ, kín đáo của người phương đông.

Lần này, Gembe không nhịn được hoảng sợ nói:

- Đây...

Đây không phải là thư ký của ngài Subdu sao?

- Cô Lâm.

Subdu híp mắt lại, kinh ngạc nói.

Lâm Vi Vi nhìn mấy người cười lại tránh sang bên.

Từ phía sau có một người thanh niên với dáng người cân xứng, tóc đen, trên miệng cười mỉm.

Nhìn thấy anh, Gembe không nhận ra, Jonas cũng không quen biết.

Subdu lại nhíu mày.

Lần này, đến lượt Zakri mỉm cười lên tiếng:

- Ngài Bạch, chào mừng, chào mừng!

Bạn cần đăng nhập để bình luận