Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 575: Để ngươi vì nhà họ Vũ làm một chuyện



Bạch Tiểu Thăng cùng Trương Manh rời khỏi phòng hội nghị nhỏ, đi ra phía ngoài, Lâm Vi Vi trì hoãn thêm vài phút đồng hồ, cũng chạy tới.

Bạch Tiểu Thăng nhịn không được nhìn Lâm Vi Vi một chút, vừa bực mình vừa buồn cười lắc đầu.

Vừa rồi, hắn cũng nghe được Lâm Vi Vi trước mặt mọi người ghi danh tính của mình, tin tưởng nhóm điều tửu sư bên kia rất nhanh sẽ biết được thân phận của mình, nói không chừng sẽ lại lần nữa dẫn bạo nhiều tiếng hô kinh ngạc.

Đối với những cái kia, Bạch Tiểu Thăng kỳ thật không quan tâm.

Nhìn ánh mắt Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi nhịn không được âm thầm thè lưỡi.

Anh Tiểu Thăng của nàng nguyện ý điệu thấp, nhưng mà nàng không chịu được. Đặc biệt là không chịu nổi một tên khốn kiếp ở địa bàn của chính mình, còn dám khiêu chiến anh Tiểu Thăng của nàng. Dưới cái nhìn của cô, anh Tiểu Thăng của cô thân phận địa vị, tầm mắt thành tựu, tùy tiện liền có thể bỏ xa loại mặt hàng kia 18 con phố

- Bạch tổng, cậu có đủ loại hứng thú nha, còn làm một cái phương pháp điều chế cocktail mới được chứng nhận nữa chứ.

Trương Manh nhịn không được trêu ghẹo.

- Hôm nào, để thư ký Trương nếm thử.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Trương Manh cười to.

Hai người chênh lệch bảy tám tuổi, bất quá tính tình hợp nhau, trong lúc nói chuyện không có nhiều cố kỵ như vậy.

- Dứt khoát, không dùng quá nhiều thời gian, nửa giờ a.

Bạch Tiểu Thăng mắt nhìn thời gian.

Cái chứng nhận lần thứ hai này, cũng chỉ là cái hình thức mà thôi.

- Quý thị trưởng nhìn những vật liệu mà cậu cho, cảm giác không sai biệt lắm, hắn đã cùng lãnh đạo trong tỉnh hẹn xong, ngày mai đi báo cáo.

Trương Manh cười nói

- Trước mắt tôi đã làm xong việc muốn về thị phủ, thuận tiện đi ngang qua chỗ này của cậu, thị trưởng nói vậy liền dẫn cậu đi qua nói chuyện một chút về nội dung báo cáo

- Được.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu, quay đầu lại hỏi Lâm Vi Vi một câu.

- Phần kết công việc giai đoạn thứ ba có chưa?

- Tính đến giữa trưa là có rồi ạ!

Lâm Vi Vi liền hồi đáp tám chữ, gọn gàng nhanh chóng.

Loại sương gió già dặn này để Trương Manh cũng gật đầu, ánh mắt vô cùng tán thưởng.

Ra khỏi cao ốc Vạn Hoà Trung Kinh, Bạch Tiểu Thăng ngồi lên xe Trương Manh đi thẳng đến thị phủ.

Mãi cho đến ba giờ chiều, hắn mới trở lại công ty.

Lúc Bạch Tiểu Thăng nghỉ ngơi trong phòng làm việc, Lâm Vi Vi đem những thứ cần có cho báo cáo ngày mai chuẩn bị thật tốt, đưa cho hắn.

Có Lâm Vi Vi ở đây, Bạch Tiểu Thăng cũng bớt lo không ít.

Bạch Tiểu Thăng xem lại tất cả, cười một tiếng cảm kích với Lâm Vi Vi.

Lâm Vi Vi hé miệng cười một tiếng, thừa cơ báo cáo.

- Người của hiệp hội điều tửu sư giữa trưa tại cao ốc Vạn Hoà Trung Kinh ăn cơm trưa, em để bên kia chuẩn bị một bữa thật lịch sự, ai kêu bọn họ là khách của Bạch tổng đây. Mặt mũi của anh cũng không thể ném.

Bạch Tiểu Thăng gật gật đầu.

- Mấy vị khách trọng yếu kia, Phùng phó hội trưởng, còn có mấy vị cao cấp điều tửu sư trước khi đi, để cho em chuyển lời cảm ơn anh. Kim Đại Ngọc của cao ốc quốc tế Mộ Thiên, cũng biểu đạt cảm tạ với anh. Vị hồng nhan tri kỷ Mạc Hân kia của anh, nói muốn đi xử lý các vấn đề thủ tục, cô ấy cũng biết dạo gần đây anh bận việc, để em nói cho anh biết cô ấy tùy thời có thể quay lại.

Lâm Vi Vi nói với vẻ trêu chọc.

Mạc Hân rời đi, nàng ngược lại cảm thấy thật vui vẻ

Mạc Hân đi rồi sao?

Bạch Tiểu Thăng ngẩng đầu, mắt thấy Lâm Vi Vi mang theo nụ cười bỡn cợt, nhịn không được cười khổ.

- Cái gì hồng nhan tri kỷ, em đó nha, đừng làm loạn quan hệ của anh lên! Bọn anh chỉ là bạn bè!

Lâm Vi Vi nhếch miệng.

- A, đúng rồi. Cái người Vũ Sĩ Nhất kia, Mạc tiểu thư nói, cô ấy sẽ giải quyết, anh thì không cần quan tâm.

Lâm Vi Vi còn phối hợp bổ sung một câu.

- Em ngược lại cảm giác được người nhà họ Vũ đối với nàng vẫn là rất si tâm em còn tưởng nàng đã đáp ứng rồi chứ, ngược lại nàng cũng là một người, còn có thể có tiếng nói chung. . .

- Vi Vi.

Bạch Tiểu Thăng bất đắc dĩ cắt ngang lời nói của nàng.

- Sao?

Lâm Vi Vi lập tức bỏ qua chuyện lung tung này.

- Em đi pha cho anh một ly cà phê đi loại mà người ta xay thủ công đó, cảm ơn.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Nha đầu này đối với cái đề tài này thật nhiệt tình a, hắn còn phải xem tư liệu đây này.

- Được rồi.

Lâm Vi Vi ngược lại rất vui vẻ quay người rời đi.

Bạch Tiểu Thăng cười lắc đầu, lần thứ hai kiểm tra các tư liệu cần thiết

Lúc này, Mạc Hân đang còn đợi ở phòng khác, cô ấy đang gọi điện thoại.

- Ông già, chuyện tôi để cho ông làm, ông cơ bản là không làm được!

Mạc Hân rất tức giận nói.

Thời khắc này nàng thật là tuyệt không ôn nhu, như là một cái tiểu cô nương xấu tính.

- Làm sao rồi, con gái yêu quý, chuyện gì làm con mất hứng như vậy!

Đầu bên kia điện thoại, truyền đến một giọng nói sợ hãi, lời nói cũng rất thận trọng

- Cái tên Vũ Sĩ Nhất kia, còn đang dây dưa tôi, tôi nói, tôi không muốn nhìn thấy tên khốn khiếp kia nữa mà!

Mạc Hân hầm hừ.

Trong điện thoại, trầm mặc ngắn ngủi.

- Có thật không! Xem ra nhà họ Vũ không có nghe được lời cha nói a!

Giọng nói kia lộ ra mấy phần âm lãnh

- Con yên tâm, con gái ngoan, tên nhóc kia sẽ không xuất hiện trước mặt con nữa!

Lời này để Mạc Hân giật mình, nàng lập tức la lên.

- Nè, ông chớ làm ẩu! Tôi chỉ là muốn để Vũ Sĩ Nhất không xuất hiện ở trước mặt tôi thôi, cũng không muốn xảy ra vấn đề gì khác, nhà họ Vũ cũng thế, tôi không thích ông làm những việc giống như trước kia! Ông già, người đang làm trời đang nhìn, ông cũng phải để cho mình vài phân phúc đức đi, ít nhiễm máu một tí!

Mạc Hân gấp rút nói một tràn, khả năng đây là lần nói chuyện nhiều nhất của nàng với người bên kia điện thoại.

- Tốt tốt, con gái ngoan đã lên tiếng, cha phải nghe a.

Đầu bên kia điện thoại cười hì hì nói.

- Sư phụ con không có phí công dạy con gái của cha mà, con cũng biết quan tâm đến người cha như ta…

Mạc Hân mặt không biểu tình, trực tiếp cúp điện thoại.

- Ai quan tâm ông!

Mạc Hân hừ lạnh một tiếng.

Trước khi mặt trời lặn, Vũ Sĩ Nhất thừa cơ đã tới một tòa thành thị nào đó ở Châu u.

Gia tộc của hắn là ở chỗ này.

Liên quan tới những chuyện xảy ra ở Trung Kinh, hắn muốn mau trở về làm báo cáo một phen, cái này là quy củ.

Trước mắt, Vũ Sĩ Nhất mặc dù có chút uể oải, có chút ủ rũ nhưng hắn vẫn là giữ vững tinh thần phải về trước.

- Báo cáo xong, mình muốn đi tìm Mạc Hân, mình còn không thể nhận thua, không thể buông tay, chỉ cần cua được nàng vào tay, cuộc sống của mình liền có thể chuyển biến!

Vũ Sĩ Nhất âm thầm khuyên bảo chính mình.

Cái tên họ Bạch kia, xác thực hiếu thắng hơn so với mình, nhưng thì tính sao, hảo nữ sợ quấn lang, chỉ cần một mực quấn lấy Mạc Hân, cuối cùng sẽ có một ngày, chính mình sẽ lấy được trái tim của người đẹp

- Ưu thế của mình là ở chỗ mình tự do, không có gò bó công việc, mình có thời gian rất nhiều, đem Mạc Hân cua vào tay!

Vũ Sĩ Nhất vừa kéo cái rương hành lý vừa tự động viên chính mình.

Ngay tại sân bay, xe của nhà họ Vũ đã tới rước hắn.

Nhà họ Vũ ngay tại chỗ này mua một tòa trang viên lâu đài cổ, toàn bộ mọi người đều ở bên trong.

Về tới nhà họ Vũ, Vũ Sĩ Nhất liền bị mang đi gặp bác của hắn.

Đối mặt với người đứng đầu nhà họ Vũ, Vũ Sĩ Nhất trước trước sau sau giảng thuật hoàn tất, cung kính lắng nghe lời dạy dỗ.

Bác của hắn mặt không biểu tình gì gật gật đầu, ngữ khí hiếm thấy có hai điểm hòa ái.

- Sĩ Nhất a, chuyện này bác không trách con, bất quá bác muốn mời con vì gia tộc làm chút chuyện, con có bằng lòng hay không?

Bác của hắn thậm chí khách khí hỏi thăm ý kiến của hắn.

- Ngài nói, con tự nhiên đồng ý, con sẽ dốc toàn lực làm được!

Vũ Sĩ Nhất phi thường cảm động bác hắn.

- Không biết ngài muốn cho con làm cái gì?

Bác của hắn cười một tiếng

- Vì nhà họ Vũ, ta muốn mời con, nửa đời sau ngồi xe lăn!

Vũ Sĩ Nhất sững sờ.

Đại bá của hắn mặt lạnh như băng, nhẹ nhàng vỗ tay, hai tên đại hán đi vào phòng.

- Đem hắn kéo ra ngoài, đánh gãy chân!

Bác hắn hừ lạnh một tiếng

- Cái thứ không nhớ lâu, xém chút nữa đã gây hoạ cho nhà họ Vũ!

Bạn cần đăng nhập để bình luận