Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1338: Bộ Sự Vụ Bộ quy về một mối (1)

Dù sao, thời điểm mà hai vị trợ lý thân cận của Bạch Tiểu Thăng là Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi "Giám sát" bọn họ, biểu hiện vô cùng "Lười biếng" .

Đây là chuyện cực kỳ không bình thường.

Hai người cũng là căn cứ vào thời gian làm việc một tuần lập tức sẽ đến, không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ bị Bạch Tiểu Thăng nhằm vào, lúc này mới suy đoán ra chuyện ngày hôm nay.

Bọn họ làm một ít chuyện, nhìn xem có thể hay không để cho nhóm mấy vị Đại sự vụ quan chuyển hướng mục tiêu, nhìn xem có thể tìm ra cơ hội nào chuyển mình hay không.

Nếu như không có, vậy thì chuyện kia bọn hắn phải dùng thời gian một hai ngày điên cuồng "Học bù", thúc đẩy tiến độ thi hành, để cầu tự bảo vệ bản thân trước, cũng có thể vẫn kịp.

Coi như thúc động mạnh những hạng mục xếp chót trong chính sách chế độ cải cách mới, thì cũng không đến mức nhận xử phạt quá khắc nghiệt.

Hai người sợ là sợ, ngày hôm nay bọn họ làm ra một màn này, cũng làm cho Bạch Tiểu Thăng được mở mang, thậm chí từ bỏ đầu mối lúc đầu, mang theo cách khác để thực hiện.

Nhưng dù cho như thế, cần hai nhóm người liên tục đến sao?

Thời gian còn vội vàng như thế?

Lại nói Hàn Nhật Trình, lần này đột nhiên tới chất vấn về những bằng chứng, hắn cũng là gần đến giờ mới biết được, coi như biết người cùng cấp và làm chứng là La Thành Hâm, là mấy người bọn họ.

Cái tên chúa nịnh hót này, thật là có bản sự lớn như vậy sao, lập tức ra tay "Trả thù"?

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư không tin.

Hay là, hai nhóm người này là do Bạch Tiểu Thăng cùng với Hàn Nhật Trình song phương liên hợp. . .

Chuyện kia càng không thể nào.

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư nhanh chóng phủ định ý tưởng này.

Hàn Nhật Trình là một tên nịnh hót, mới cùng với cái tên Tổng giám đốc trẻ tuổi kia tiếp xúc được mấy ngày, nói vài câu vỗ mông ngựa, liền trở thành người tâm phúc à?

Sự tình trọng yếu như vậy, cũng có thể cùng nhau mưu tính?

Lại nói, buổi cung cấp chứng cứ và chất vấn này, căn bản chính là do bọn họ đột nhiên khởi xướng, không có lưu thời gian cho hai tên họ Bạch và họ Hàn suy nghĩ.

Vậy chỉ có thể là một phen trùng hợp của hai nhóm nhân mã. . .

Khó có thể nói, là do bọn hắn ở chỗ này họp, sự vụ quan ở phía ngoài tưởng rằng đây là một cơ hội, cho nên tranh thủ sao?

Có khả năng là như vậy !

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư bằng vào cách làm người và xử sự của bọn họ qua nhiều năm như vậy, lập tức cảm thấy, hai nhóm nhân mã này nếu như là hành vi của nhóm sự vụ quan, vậy thì người hiềm nghi quả thực không nên quá nhiều, căn bản không nhiều hơn bàn tay.

Nghĩ tới nghĩ lui, đầu óc của Thương Đạt Đông lúc này cũng có chút loạn, trong lòng cảm thấy phiền muộn không thôi, nhưng mà hắn cũng không có quá nhiều e ngại.

Thậm chí, ngay cả Đại sự vụ quan đang ngồi trên ghế Triệu Hân Dư cũng không e ngại.

Bọn hắn qua nhiều năm như vậy, hành sự vô cùng cẩn thận, nhân viên đến cũng không nhiều bằng Trầm Bồi Sinh bên kia "Quảng nạp Lương Duyên" (nhân duyên rộng rãi), chiêu mộ "Anh Tài", tổng thể lấy thái độ bảo thủ ổn thỏa đến thu nạp người, sự tình phía sau cũng đã xử lý sạch sẽ.

Đối phương căn bản không có bao nhiêu chứng cứ !

Hai người không có chút sợ hãi nào.

Chờ người thứ nhất đưa ra chứng cứ lên đài, đi đến ngồi đối diện với Thương Đạt Đông. Thương Đạt Đông nhìn hắn, hai mắt liền trở nên mãnh liệt.

Trên ghế của nhóm các vị Đại sự vụ quan bên kia, thì Triệu Hân Dư cũng đang nhíu mày thật sâu.

Phiền Đông Nam.

Là hắn.

Người này, bọn họ quả thật là có nhận biết !

Hắn là người đáng tin nhất bên cạnh của Hàn Nhật Trình, thời điểm hai người còn là sự vụ quan đi lại với nhau rất gần.

Nhiều năm trước, Phiền Đông Nam phạm tội, Hàn Nhật Trình các nơi chạy chọt, cầu cạnh với rất nhiều người, đem chuyện vốn là không đáng lại bỏ hết tiền và da mặt, mới có thể bảo vệ cho hắn, mà qua nhiều năm như vậy, một vị sự vụ quan như Phiền Đông Nam quả thực nhanh chóng trở thành sự vụ quan tùy tùng bên cạnh của Hàn Nhật Trình.

Nếu là Phiền Đông Nam đã đứng ra, vậy thì người chủ sự đứng sau đợt cung cấp chứng cứ cùng vấn trách này thật sự là Hàn Nhật Trình.

Hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư vô cùng chấn kinh vì hành động phản kích nhanh chóng này của Hàn Nhật Trình, trong lòng lại có cảm giác không hận nổi.

Dù sao, là do phía bên mình âm người ta trước, đối phương phản kích lại, đó cũng là điều tất nhiên.

Chỉ có điều, các ngươi có chứng cứ sao.

Thương Đạt Đông âm thầm liếc mắt nhìn Hàn Nhật Trình đang ngồi trên ghế Đại sự vụ quan, ánh mắt mơ hồ lộ ra sự lạnh lùng, khinh miệt.

. . .

Sự vụ quan Phiền Đông Nam vốn ôm tâm tình như là tráng sĩ chịu chết, suy nghĩ là vì người tri kỷ báo thù, giờ phút này nhìn thấy Hàn Nhật Trình vẫn ngồi trên ghế Đại sự vụ quan như cũ, hoàn toàn vô sự, trong lòng nhất thời kinh hỉ.

Có điều, bây giờ cùng với hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư ở đối diện tính toán sổ sách, Phiền Đông Nam lại có cảm giác không thể coi như thôi !

Ánh mắt của Hàn Nhật Trình như là đang ủng hộ hắn.

Hạng người như Phiền Đông Nam thuần túy là hán tử toàn cơ bắp, thuộc về kiểu người ngươi tốt với ta, ta liền báo đáp đủ kiểu, ngươi thương tổn người bên cạnh ta, ta làm sao cũng phải báo thù.

Hiện tại, Phiền Đông Nam tiêu trừ sự lo lắng trong lòng, ngược lại càng thêm táo bạo tỉnh táo.

- Phiền sự vụ quan, ngài có thể bắt đầu.

Trên đài, Bạch Tiểu Thăng cất giọng nói.

Phiền Đông Nam cung kính thăm hỏi với hai người Bạch Tiểu Thăng và Hạ Hầu Khải, sau đó điều khiển máy tính trên mặt bàn, ở trên màn hình phát ra chứng cứ, đồng thời giải thích từng cái một.

Theo hắn cung cấp bằng chứng đâu vào đấy, biểu lộ của Thương Đạt Đông ở đối diện, quả thực có thể nói là muôn màu muôn vẻ, từ kinh ngạc này đến kinh ngạc khác, rung động, lại đến khó có thể tin.

Nhiều năm trước đây, mấy người Thương Đạt Đông bọn họ đã phái người thu thập qua chứng cứ của Hàn Nhật Trình, giữ lại cho đến ngày hôm nay, nghĩ đã đủ khoa trương.

Hàn Nhật Trình quả thật đủ ý tứ, từ khi tiếp xúc với bọn họ, thì cũng đã bắt đầu thu thập chứng cứ cho thẳng đến bây giờ.

Lần này nghị lực kiên trì, có thể đủ để kéo dài.

Bên cạnh mình, nhất định có người của Hàn Nhật Trình.

Thương Đạt Đông càng xem càng hồi hộp.

Chân thực như thế nào, hắn đã không rảnh để ý tới, nhiều chứng cứ như vậy đã làm trong lòng hắn tựa như đang bị lửa thiêu khô nóng, mồ hôi trên trán rịn ra óng ánh.

Trên hàng ghế nhóm Đại sự vụ quan, trong lòng của Triệu Hân Dư cũng khó có thể tin, trừng lớn hai mắt nhìn tất cả mọi chuyện đang xảy ra, sắc mặt có chút khó coi.

Dù sao, rất nhiều thứ tuy rằng trực chỉ về phía Thương Đạt Đông, thế nhưng tất cả đều có sự xuất hiện của nàng bên trong đó.

Một hồi phải giải thích thế nào, đều là vấn đề không nhỏ.

Huống chi, còn chuyên môn lên án đối với mình, cần nàng phải lo lắng.

Trong lòng Triệu Hân Dư có chút kinh hoàng.

Dưới đài, nhóm các vị sự vụ quan cũng đã bắt đầu châu đầu ghé tai xôn xao nghị luận với nhau, trong tâm đều đều nằm trên những chứng cứ vừa mới đưa ra kia.

Kỳ thực rất nhiều thời điểm có chuyện phát sinh, lúc ấy có chỗ chỉ hướng, chỉ có điều không có chứng cứ chứng minh thực tế, hiện tại chứng cứ đã xuất hiện, thì những ký ức đã bị phủ bụi năm đó lại lần nữa được khai quật ra, những vị lão nhân trong hàng ngũ sự vụ quan, tự nhiên ngay lập tức nhận ra tính chân thực của những phần chứng cớ này.

Bọn họ thậm chí bắt đầu chỉ trỏ với hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư.

Thậm chí, ngay cả nhóm Đại sự vụ quan, cũng đều nhìn về phía hai người kia.

Vừa rồi các ngươi ở chỗ này, muốn nhìn chuyện cười của ta, trong lòng nghĩ chắc là rất thoải mái đi, cùng ta đồng dạng cũng vậy thôi.

Hàn Nhật Trình giống như cười mà không phải cười, liếc nhìn hai người Thương Đạt Đông và Triệu Hân Dư, trong lòng khoái ý vô cùng.

. . .

Quá trình cung cấp chứng cứ chưa kết thúc, thì Thương Đạt Đông đã không nhịn được mà liên tiếp lên tiếng phản bác.

- Đạt Đông Đại sự vụ quan, đây chỉ là giai đoạn cung cấp bằng chứng, mời ngài giữ vững tỉnh táo.

Sau mấy lần liên tục cắt ngang lời nói của Phiền Đông Nam, thì ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng trở nên lạnh lùng, âm thanh lạnh nhạt nói.

- Bạch Tiểu Thăng Tổng giám đốc, Phiền Đông Nam cùng với Hàn Nhật Trình là một đám, bọn họ khi dễ ngài không biết rõ sự tình năm đó, đây là hùn nhau vu cáo hãm hại tôi a.

Thương Đạt Đông kêu to với Bạch Tiểu Thăng, thần sắc có chút xúc động phẫn nộ.

- Bọn hắn là một đám? Lời nói này không thể nói lung tung. Không có chứng cứ thì chính là vu hãm. Ta thấy ngài nhất thời nóng vội, không biết mình đang nói cái gì thôi.

Ánh mắt của Bạch Tiểu Thăng nheo lại, thái độ đối xử lạnh nhạt, nhìn Thương Đạt Đông nói.

- Chuyện năm đó, tôi không biết, Hạ Lão biết. Có ngài ở đây, đương nhiên sẽ không để ngài bị oan uổng.

Bạch Tiểu Thăng cười nhạt một tiếng, tay chỉ về phía Hạ Hầu Khải.

Thái độ của Hạ Hầu Khải lạnh nhạt lườm mắt nhìn Thương Đạt Đông một chút, Thương Đạt Đông lập tức co rụt cổ lại.

Thương Đạt Đông không dám dông dài cùng với Hạ Hầu Khải, lại lần nữa muốn cãi cọ với Bạch Tiểu Thăng.

- Thương Đạt Đông Đại sự vụ quan. Ngài nhất quyết muốn kháng cự chính sách chế độ mới sao? Hay là nói, Tổng giám đốc như tôi đây không có lọt vào trong mắt của ngươi.

Bạch Tiểu Thăng sầm mặt lại, từng câu từng chữ hỏi.

Trong lời nói của Bạch Tiểu Thăng tràn ngập uy áp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận