Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1881: Tôi đào hố cho người kia

Bạch Tiểu Thăng và tộc trưởng Taylor ở trong phòng trò chuyện hai giờ. Lúc đầu, Tây Nhã, Mock, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh còn chờ ở bên ngoài, nhưng dù sao đứng mãi cũng không hay. Đặc biệt Lôi Nghênh còn là một trong những sĩ quan huấn luyện của Tây Nhã.

Cho nên, Tây Nhã mời mọi người tới trong phòng bên cạnh để nghỉ tạm.

Mãi đến khi có người qua thông báo cho bọn họ biết, tộc trưởng mở tiệc đãi khách quý bảo bọn họ cũng đi qua cùng.

Có thể đến tình trạng mở tiệc nâng cốc chúc mừng thì hẳn mọi chuyện phải tiến triển rất tốt. Trên gương mặt Tây Nhã, Mock vô cùng mừng rỡ, phấn chấn, lúc này liền dẫn theo Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh chạy tới.

Ở trong một phòng tiệc, Bạch Tiểu Thăng đang trò chuyện với tộc trưởng Taylor về kỹ thuật đánh gôn bên một bàn tròn.

Nói đến chỗ hay trong đó, Tộc trưởng Taylor còn lộ ra vẻ mặt tiếp nhận lời dạy dỗ mà liên tục gật đầu, vô cùng sùng bái trước kỹ thuật golf cao siêu của Bạch Tiểu Thăng.

Sau khi đám người Tây Nhã gõ cửa đi vào và nhìn thấy cảnh tượng như vậy, tất cả đều run sợ.

Lúc này không phải nên trò chuyện xem giải quyết rắc rối của gia tộc Tây Nhã thế nào sao? Cho dù có cách giải quyết cũng không nên trò chuyện về đề tài thoải mái như vậy chứ...

Tất cả mọi người cảm thấy không thể nào hiểu được.

- Nào tới đây, các người đều qua đây ngồi đi, nhiều người mới náo nhiệt.

Tộc trưởng Taylor mời bốn người qua và còn đặc biệt nhìn về phía Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh mỉm cười nói:

- Tôi nghe Tiểu Thăng nói hai người là bạn cậu ấy. Tất cả đều ngồi đi, không cần e ngại làm gì. Về sau mọi người đều là người một nhà.

Tộc trưởng Taylor bình thản như vậy thật khiến cho người ta cảm thấy thân thiết.

Vừa nghe câu "về sau mọi người đều là người một nhà” xem như là lời khách sáo, nhưng trên thực tế lại một lời hai nghĩa.

Nhưng đáng tiếc, ở đây ngoại trừ Bạch Tiểu Thăng ra, ngay cả Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng không biết gì.

Người này đứng đầu một gia tộc đã bị Bạch Tiểu Thăng mời được, trong tương lai không xa sẽ thật sự trở thành "người một nhà" của bọn họ.

Mà vừa rồi, Bạch Tiểu Thăng cũng nói chuyện qua với tộc trưởng Taylor về thân phận của Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, nói về sau có gì cần liên hệ thì có thể tìm bọn họ.

Cho nên Tộc trưởng Taylor cũng đặc biệt coi trọng Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

- Cảm ơn Tộc trưởng Taylor.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều cảm ơn, sau đó lần lượt ngồi xuống.

Sáu người ngồi quanh một bàn lớn cũng không quá trống trải, ăn cơm cũng rất có không khí.

- Con người tôi vẫn tương đối thích ăn, cho nên tôi mời mấy đầu bếp ở nhà. Một lúc nữa các người phải nếm thử tay nghề bọn họ đấy.

Tộc trưởng Taylor mỉm cười và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- À, nói tới ăn, tôi nghe vừa rồi cậu mới nói qua vài câu, hẳn cũng là người trong nghề. Một lúc nữa, cậu nhất định phải đánh giá vài câu mới được đấy.

- Được ạ.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười nói.

Hai người này nói từ chuyện golf đến ăn uống, thật sự là không nói một câu nào về chuyện kinh doanh à?

Cho dù vừa rồi nói chuyện xong, cũng sẽ không nói chuyện triệt để như thế chứ.

Tây Nhã nhìn hai người đàn ông trò chuyện với nhau rất vui vẻ, không biết tại sao trong lòng lại thấy vui mừng theo và không muốn quấy rầy nữa.

Từ trước đến nay, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đều xem mình như thiên lôi, mặc Bạch Tiểu Thăng sai đâu đánh đó. Anh không muốn nói, hai người ở trước mặt người ngoài cũng không hỏi một chữ.

Vẫn là Mock không nhịn được, nhân lúc bọn họ dừng trò chuyện mà cẩn thận mỉm cười chen lời vào:

- Tộc trưởng, ngài Bạch, vấn đề liên quan tới gia tộc chúng ta...

- Ôi.

Taylor trực tiếp ngăn Mock nói tiếp và nói:

- Bây giờ là lúc ăn cơm, tạm thời không nói những chuyện này.

Mock nghe vậy cũng cười gật đầu và không nói thêm nữa.

Được Tộc trưởng Taylor căn dặn, từng món ăn được bưng lên. Bữa cơm trưa đó bao gồm các món Trung, Nhật, Pháp lần lượt được mang lên.

Hai người Bạch Tiểu Thăng và tộc trưởng Taylor này lại hăng hái trò chuyện về các món ăn ngon.

Tây Nhã, Mock, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ở bên cạnh thấy hai người trò chuyện thoải mái thì đều không quấy rầy.

Ăn cơm xong, mọi người lại uống trà, uống cà phê, nói chuyện phiếm một lúc.

Mãi đến khi Bạch Tiểu Thăng đứng dậy tạm biệt, anh mới nói với tộc trưởng Taylor vài câu liên quan đến "vấn đề chính" kinh doanh.

- Ngài Taylor, tôi đã nói với bạn tôi rồi, ngày mai bọn họ có thể phái người qua. Đến lúc đó các ngài cứ làm việc ổn định như trước đây là được.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

- Ngày mai tôi cũng sẽ qua, tự mình bảo đảm không xảy ra sự cố gì!

Tộc trưởng Taylor cười nói.

Tây Nhã cũng nói:

- Vậy tôi cũng đi!

Mock không nhịn được hỏi thăm:

- Ngài Bạch, không biết công ty của bạn tên gì, là công ty ở Ganand sao? Như vậy chúng tôi cũng dễ thực hiện nghi thức tiếp đón.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng không nhịn được nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Mấy công ty của bọn họ đều có chi nhánh ở Bắc Mỹ, không phải ở Ganand mà chính là ở thành phố gần đây, ở một vài châu xa hơn cũng chỉ cần mấy giờ là có thể lái xe qua. Chỉ không biết Bạch Tiểu Thăng muốn nhà kia đứng ra thôi.

Hoặc là Bạch Tiểu Thăng sẽ mời nhà họ Ngụy đứng ra giúp, còn có Đằng Vân, Bắc Phong, Hạo Vũ cũng có sản nghiệp kinh doanh ở đây.

Nói tới ba tập đoàn Trung Quốc thần tốc phát triển như Đằng Vân, bây giờ mỗi nhà đều có thực lực có thể dễ dàng cứu được gia tộc của Tây Nhã.

Lấy Đằng Vân mạnh nhất làm ví dụ, trước khi bọn họ và Bạch Tiểu Thăng xây dựng liên minh thương nghiệp hợp tác, giá trị thị trường cũng đã đạt đến năm, sáu trăm tỷ, còn là đô la nữa. Cho đến ngày nay, Đằng Vân sớm trở thành tồn tại giống như quái vật khổng lồ, cũng chỉ kém hơn các gia tộc có thực lực siêu cấp như nhà họ Ngụy, nhà họ La, nhà họ Tần một bậc mà thôi, nhưng không kém hơn các gia tộc tuyến một bên này.

Thậm chí theo thời gian, bọn họ có thể đạt được tới độ cao như tập đoàn Chấn Bắc cũng không chừng.

Bạch Tiểu Thăng có quá nhiều lựa chọn, cũng không biết anh muốn tự mình làm hay là kéo thêm một hai người bạn liên minh tới trợ giúp?

Nghe Mock nói vậy, Bạch Tiểu Thăng trực tiếp lắc đầu:

- Không cần nghi thức đón tiếp gì cả. Chờ bọn họ tới gặp mặt tộc trưởng Taylor thì các người sẽ biết được thân phận của bọn họ.

Bạch Tiểu Thăng vẫn giữ bí mật.

Mock nhìn Bạch Tiểu Thăng lại nhìn tộc trưởng Taylor. Chỉ thấy tộc trưởng Taylor cười và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Vậy chờ đến lúc đó, chúng tôi lại đợi bọn họ tới.

- Vào mười giờ sáng ngày mai, ở xưởng sản xuất Pin than chì ở Bắc Nhai, đúng không.

Bạch Tiểu Thăng xác nhận lại thời gian và địa điểm, chờ Taylor xác định, anh mới mỉm cười tạm biệt:

- Được rồi, ngày mai tôi cũng sẽ qua, ngày mai gặp lại!

Bạch Tiểu Thăng vừa dứt lời liền bắt tay chào tộc trưởng Taylor.

Trước khi chuyện hợp tác của bọn họ chưa có kết luận cuối cùng, theo yêu cầu của Bạch Tiểu Thăng, tộc trưởng Taylor sẽ không đưa tiễn, mà căn dặn Tây Nhã và Mock tiễn khách thay mình.

Hai người này tiễn ba người Bạch Tiểu Thăng đến cửa lớn, đồng thời chuẩn bị xe đưa bọn họ rời đi.

Trên đường đi không nói chuyện.

Ba người Bạch Tiểu Thăng bảo chiếc xe kia cho mình xuống trong thành phố rồi đi bộ về chỗ ở của mình, đây cũng là suy nghĩ cho sự an toàn và tránh rắc rối về sau.

Trên đường đi, Bạch Tiểu Thăng không giấu hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh, nói cho bọn họ biết nội dung cuộc nói chuyện giữa anh và tộc trưởng Taylor.

Dù sao, trong này liên quan đến "người một nhà" sau này, còn có rất nhiều chuyện cần Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đi làm.

- Cái gì? Anh Tiểu Thăng, anh, anh tuyển dụng người đứng đầu một gia tộc à?

Lâm Vi Vi nghe xong thì lộ ra vẻ mặt chấn động.

Ngay cả Lôi Nghênh cũng hiếm khi chấn động một lần.

Đây thật sự là chuyện khiến cho người ta không thể tin nổi.

Nếu là người khác, sợ rằng nghĩ cũng không dám nghĩ.

Mấu chốt là Bạch Tiểu Thăng lại có thể thành công?

- Lợi hại, quá lợi hại!

Lâm Vi Vi nhìn Bạch Tiểu Thăng bằng ánh mắt vô cùng bội phục và tặc lưỡi lấy làm kỳ lạ.

- Nếu ngài Taylor chẳng qua chỉ làm người quản lý một công ty thì quá mức lãng phí.

Bạch Tiểu Thăng lại xoa cằm, thì thào tự nói:

- Ôi, các người nói xem, hay là chúng ta cũng thành lập một học viện, để cho Ngài Taylor làm người hướng dẫn, giúp chúng ta bồi dưỡng giám đốc cao cấp của mình vậy?

Ý nghĩ này cũng đủ trâu bò.

Trong giây lát, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng không nói được lời nào.

- Nhưng tạm thời không nhắc tới chuyện đó. Tôi còn muốn nói với hai người một việc liên quan tới việc nội gián ẩn nấp trong nhà Tây Nhã.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói với hai người:

- Tôi đào một hố cho hắn vào ngày mai rồi

Bạn cần đăng nhập để bình luận