Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2273: Ra tay trước thì có lợi (1)

Ở Trung Quốc, trên internet, khi không tiện để mình xuất hiện làm "nhân vật chính", thông thường sẽ để một thiết lập hình tượng kinh điển thay thế, đó chính là "Bạn tôi". Một loạt chuyện cũ “bạn tôi", luôn được mọi người yêu thích và lưu truyền kinh điển, một truyền kỳ nổi mãi không ngừng.

Bạch Tiểu Thăng ở ngay trước mặt Brady lại chơi một điểm cười nói nhà kinh doanh lớn được anh ủng hộ là bạn anh.

Nhưng đáng tiếc, Brady rõ ràng không biết tới một điểm cười như thế, vẫn nhíu mày trầm ngâm, ánh mắt nghi ngờ nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Brady nghĩ không biết người bạn của Bạch Tiểu Thăng là thần thánh phương nào, tự nhiên lại có thể có năng lực này, có thể sánh ngang với Hogson, Anlos và mình, nếu như Osan bên này cũng thừa nhận năng lực của người kia, vậy nhất định không phải là hạng người tầm thường!

Brady nghiêm túc suy nghĩ, bản thân điều này đã vô cùng buồn cười.

Trần Phi Tù làm một người hiểu rõ về Trung Quốc, tất nhiên hiểu được lời Bạch Tiểu Thăng nói, thấy Brady ngược lại nghiêm trang suy ngẫm cũng thấy buồn cười.

Bạch Tiểu Thăng cười khẽ, bên cạnh còn có một Trần Phi Tù nín cười, Brady cho dù không hiểu nguyên nhân nhưng cũng cảm thấy mình hình như đang bị "Đùa giỡn".

Anh ta nhíu mày, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng không tính tiếp tục đùa Brady trong chuyện nhỏ này, lúc này nghiêm túc nói:

- Ngài Brady, những điều chúng ta vừa nói chuyện, bây giờ có thể lập tức chỉnh lại thành tài liệu. Thật ra làm hợp tác sơ bộ, điều kiện trên các phương diện đã thật sự không tệ. Tôi thậm chí có thể rất có trách nhiệm nói cho anh biết, đám người Hogson, Anlos ký hợp đồng thậm chí còn không bằng bên phía anh.

- Vậy tôi còn phải cảm ơn anh rồi!

Brady trầm giọng nói, giọng điệu lạnh lùng không thể nói hết.

Nếu như ánh mắt có thể giết người, Brady đã sớm chọc cho Bạch Tiểu Thăng thành cái sàng.

Bạch Tiểu Thăng làm như không nhìn thấy, nói:

- Anh đồng ý thì mọi việc sẽ đều thuận lợi. Nếu anh không muốn ký... Sợ rằng trong thời gian ngắn, anh không thể tiến vào giới kinh doanh Osan được, tổn thất sẽ còn lớn hơn nữa. Tôi nghĩ, đại tù trưởng Ogad chắc chắn sẽ không bỏ ra quá nhiều tin thần trong chuyện này. Không có Victory, vì có thể bảo đảm giới kinh doanh Osan được ổn định, Osan sẽ phải thu hút phía hợp tác khác từ bên ngoài tới, anh nên suy nghĩ rõ ràng.

Bạch Tiểu Thăng nói vậy tuyệt đối là có ý tốt.

Cho dù anh không thích Bạch Tuyên Ngữ, không cùng một đường với Brady, nhưng điều này dù sao cũng liên quan đến việc kinh doanh của tập đoàn Chấn Bắc.

Anh làm người thừa kế của tập đoàn, vậy cũng xem như là tài sản của anh, kiên quyết không chặn ở ngoài cửa được.

Đáng tiếc, Brady không biết những điều này.

Brady xem lời nói này của Bạch Tiểu Thăng trở thành uy hiếp!

Đồng ý với những điều vừa nói, kế hoạch ban đầu của mình sẽ giảm đi rất nhiều, còn lại chưa đến 60%.

Không đồng ý chính là hoàn toàn bị loại.

Brady cảm giác mệt mỏi, cảm giác như bị ép phải lựa chọn, mà không phải là được tự quyết định.

Anh ta thậm chí có cảm giác nhục nhã.

- Tôi...

Brady cân nhắc lâu tới một phút, cuối cùng mới rít qua kẽ răng:

- Ký!

Một chữ "ký" quả thật đã mất hơn nửa sức lực của anh ta rồi.

Thân là người cầm lái công ty Victory giàu ngang một nước, Brady chưa bao giờ có cảm giác bị thất bại và nhục nhã như vậy.

Gần mười năm qua, anh ta chưa từng có cảm giác này!

Nhưng Brady thật sự không thể không ký, quy hoạch ba năm trước đã lấy Osan làm trụ cột để Victory mở rộng kinh doanh, âm thầm trải đường quá nhiều, chỉ còn thiếu mỗi khâu quan trọng ở đây, một khi buông tha sẽ có tổn thất kinh người.

Anh ta cũng không chịu nổi!

Brady cảm thấy không phải anh ta bị Bạch Tiểu Thăng làm cho phải cúi thấp đầu, thậm chí không phải là bị Osan làm cho phải cúi thấp đầu, là bị chính mình ép mình.

Brady cuối cùng suy tính là cứ ký trước, sau chờ tìm được cơ hội lại đi trao đổi trực tiếp với bên phía Osan và đại tù trưởng Ogad, bổ sung phần còn lại của kế hoạch sau!

Đây là dự tính của Brady lúc này.

Nghe Brady đồng ý, Trần Phi Tù đứng lên nhìn anh ta gật đầu nói:

- Vậy mong ngài Brady chờ ở đây một lát, bây giờ tôi sẽ thu xếp người chuẩn bị tài liệu mới, sau đó đưa cho đại tù trưởng Ogad xem qua. Đại tù trưởng tối cao xác nhận xong thì xem như chuyện này đã được quyết định, hôm nay tôi lại có thể thông báo kết quả với ngài.

Brady nhìn Trần Phi Tù gật đầu, cậu ta trực tiếp rời đi.

Chờ sau khi Trần Phi Tù đi rồi, trong gian phòng đó chỉ còn lại có Bạch Tiểu Thăng và Brady.

Nghe tiếng cửa phòng đóng lại, liếc nhìn xung quanh không có người nào, Brady cũng không kìm chế được nữa, anh ta nghiêng người về trước, hai tay chống lên trên mặt bàn, căm tức nhìn Bạch Tiểu Thăng và kêu lên đầy dữ tợn:

- Cậu rốt cuộc muốn làm gì?!

- Làm gì là sao?

Bạch Tiểu Thăng ngược lại tương đối bình tĩnh nhìn anh ta, hỏi ngược lại.

- Cậu có biết không, cậu đang giúp người ngoài phá đi sân khấu của bản thân đấy! Cậu làm như vậy, cũng có thể xem như họ hàng với lão chủ tịch hội đồng quản trị sao!

Brady phẫn nộ quát khẽ:

- Cậu ăn cây táo, rào cây sung!

Brady nhịn Bạch Tiểu Thăng không phải chỉ một giây một phút, lúc này khó khăn lắm mới không có người ngoài ở đây, cuối cùng anh ta cũng trút ra.

Tâm tình này được trút ra lại thực sự không dễ dàng gì!

Phải biết rằng Brady có thể nói là quản lý một công ty giàu ngang một nước, còn mạnh hơn một ít gia tộc tài phiệt. Nếu không phải tình thế ép buộc, thậm chí anh ta cũng sẽ không dễ dàng cúi đầu trước quốc gia như Osan.

Người như vậy có thể che giấu sự phẫn nộ và thù địch rất sâu, thậm chí trước khi tiêu diệt kẻ địch cũng không để lộ ra ngoài, vẫn có thể duy trì vẻ thân mật và mỉm cười lúc đối mặt với kẻ địch.

Cũng chính vì Bạch Tiểu Thăng nhiều lần cho Brady đả kích quá lớn, mới dẫn đến anh ta không kìm chế được mà bạo phát ra.

- Brady, anh nên làm rõ ràng một việc đi.

Bạch Tiểu Thăng nhìn đối phương, gằn từng chữ:

- Bất kể nói thế nào, vài thứ kia cuối cùng vẫn phải đưa cho đại tù trưởng Ogad xem qua, chỉ có ông ấy đồng ý thì hợp đồng mới là hợp đồng, nếu không sẽ chỉ là một đống giấy vụn mà thôi.

- Tôi biết rất rõ những thứ Hogson, Anlos đã ký, tất nhiên cũng biết điều anh cuối cùng có thể có được tuyệt đối không thể cao hơn hai phe này.

- Tôi nói điều kiện với anh có thể không phải quá hợp ý anh, nhưng hợp tới tâm tư của đại tù trưởng Ogad nhất, có thể được thông qua nhất.

Cho dù Bạch Tiểu Thăng không thích gặp Brady, còn cả Bạch Tuyên Ngữ sau lưng anh ta, nhưng cũng không muốn xảy ra tranh cãi ở đây. Anh nói mấy câu như vậy, xem như đã ép xuống cảm xúc của mình để giải thích.

Nhưng đáng tiếc chính là bây giờ Brady căn bản nghe không lọt tai.

- Vậy tôi còn phải cảm ơn cậu sao!

Ánh mắt Brady dữ tợn nhìn Bạch Tiểu Thăng, lớn tiếng nói:

- Tôi thấy cậu từ đầu đến cuối đều đang cố gắng hết sức ép giá của tôi thôi. Cậu có nói dễ nghe mấy đi nữa, nhưng sự thật vẫn là sự thật! Cậu phải giải thích với tôi, còn phải suy nghĩ xem làm sao để giải thích với lãnh đạo cấp cao trụ sở chính nữa! Tôi sẽ phản ánh sự thật lên trên hành động của cậu bây giờ! Cậu sẽ bị điều tra và trách hỏi!

Brady không phải đang uy hiếp, mà là trịnh trọng thể hiện sự phẫn nộ cùng phản kích của mình cho Bạch Tiểu Thăng biết.

Bạch Tiểu Thăng híp mắt lại, nhìn Brady hai giây, sau đó mới chậm rãi nói ra một câu:

- Tôi chờ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận