Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 509: Bạch Tiểu Thăng Là Số Một!



Bạch Tiểu Thăng đi vào phòng họp đầu tiên, hắn thấy một hàng người đã ngồi ngay ngắn phía sau chiếc bàn chữ nhật ở trong phòng.

Người ngồi ở vị trí trung tâm, chính là người mà ai cũng nghĩ đang ở văn phòng làm việc, Bộ Trưởng Phiền.

Bộ Trưởng Phiền nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, mỉm cười với hắn ta và ra hiệu cho hắn đóng cửa lại.

Bạch Tiểu Thăng im lặng làm theo, đầu óc lại đang quay vòng vòng.

- Trước khi bên mình xuất phát, cũng thông báo thời gian với bên đây. Khi tiến vào thành phố Thiên Hà, lại báo cáo lần nữa. Bọn họ nắm rất rõ ràng hành trình của mình. Hơn nữa, Vương Tự đứng đợi hai vị thị trưởng ở cửa thang máy. Có vẻ như, mấy người lãnh đạo này muốn đánh lén mình với tên Mục Bắc Thần kia, để tăng độ khó của bài kiểm tra lên!

Bạch Tiểu Thăng nói thầm,

- Trong phần xét duyệt giai đoạn hai, có một cửa ải là kiểm tra một người phụ trách công ty! Dù sao năng lực một người phụ trách công ty, cùng với tố chất sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến tương lai phát triển của một công ty, mình cùng thị trưởng Quý đã thắc mắc kiểm tra như thế nào, thì ra kiểm tra là như thế!

Bạch Tiểu Thăng hiểu rõ, cũng phải bái phục.

Ý đồ của lãnh đạo, đúng là mò kim đáy biển.

- Bạch Tiểu Thăng, trong vòng 5 phút cậu hãy cho chúng tôi biết, ở giai đoạn hai cậu coi trọng nhất ở điểm nào? Tại sao? Nếu để cho công ty của cậu trở thành một công ty gương mẫu và tỉnh sẽ hỗ trợ chính sách cho cậu, cậu sẽ cần những chính sách gì?

Bộ trưởng Phiền hỏi.

Giọng nói của ông không có ngắt quãng một chút, từng lời mà ông nói đều rất rõ ràng.

Điều này là để Bạch Tiểu Thăng coi chính mình là một đối tượng của "cuộc phỏng vấn". Bảy người ở đây ngày hôm nay, bao gồm bộ trưởng Phiền, chính là giám khảo.

Tin rằng ở phía bên kia, Mục Bắc Thần cũng đang trải qua tình huống tương tự!

Vấn đề này, cũng bị đưa ra sao.

Tuy nhiên, thậm chí cả bộ trưởng Phiền cũng không nghĩ tới, vấn đề này chẳng khác gì được sắp xếp riêng cho Bạch Tiểu Thăng!

Quý Minh Dương mà biết điều này, chắc ông sẽ cười cả tháng mất.

Trong một tuần bàn bạc giữa bọn họ với Bạch Tiểu Thăng, bước đi đầu tiên cho công cuộc đổi mới kia, hoàn toàn dựa trên quan điểm của "công nghiệp hóa, hiện đại hóa".

Ban đầu Bạch Tiểu Thăng có ý định sử dụng "điểm sáng" này để gây ấn tượng khi các nhà lãnh đạo đánh giá.

Vì tính toàn diện mà kế hoạch họ đề ra cũng không thua kém nhiều tên Mục Bắc Thần kia.

Hiện tại giải thích vấn đề này. Không phải là thích hợp sao!

Suy nghĩ ban đầu về việc Quý Minh Dương tham gia kế hoạch trong bản báo cáo, ông ta sẽ làm theo hướng dẫn, hiện tại tuy ông ta không có mặt nhưng cần có mình là đủ rồi.

Ngay lập tức bộ trưởng Phiền chú ý ngay đến "điểm sáng" này!

Đây quả thật như là một chủ đề đã được đưa ra từ trước, giờ mình chỉ cần đưa ra câu trả lời đã chuẩn bị từ trước thôi!

Ngoài ra, trong tỉnh nên cung cấp cho công ty gương mẫu một ít chính sách hỗ trợ độc lập, nếu họ đưa ra vấn đề này. Thì đây chắc chắn là một khảo nghiệm rất khó khăn đối với người lãnh đạo công ty.

Nhưng Bạch Tiểu Thăng thì khác!

Những chính sách tốt nhất đã được bọn họ đưa ra và thảo luận trong một tuần.

Ở thành phố Trung Kinh không có ngành công nghiệp truyền thông như mười hai công ty kia, nhưng những dữ liệu về các chính sách hỗ trợ đã được nghiên cứu kỹ càng, Bạch Tiểu Thăng cũng tham gia vào để học hỏi.

Thậm chí cậu còn bàn bạc với Quý Minh Dương về những chính sách hỗ trợ nào mà bên ngành truyền thông muốn đề xuất với chính quyền, chính quyền thành phố sẽ chấp nhận đề xuất nào và bác bỏ đề xuất nào.

Kể cả lúc ngồi không, Bạch Tiểu Thăng cũng nghĩ đến liệu truyền thông Trung Kinh của hắn cần hỗ trợ chính sách gì, nếu như trở thành một công ty gương mẫu, hắn sẽ phải cần những chính sách đó.

Không chỉ hợp lí, mà còn phải hợp pháp và tuân thủ pháp luật.

Đây không phải là vấn đề chỉ suy nghĩ một lát là được.

Cho nên, Bạch Tiểu Thăng đã phải suy nghĩ ba ngày!

Ngay bây giờ, những vấn đề ấy đã như súng đã lên nòng vậy, chờ cơ hội là bóp cò thôi...

Sau khi nghe xong, Bạch Tiểu Thăng im lặng trong nửa phút.

Bộ trưởng Phiền rất có kiên nhẫn chờ đợi, ở lần gặp cuối, ông có cái nhìn rất tốt về chàng trai này, cũng nguyện ý cho cậu ta một chút thời gian.

Tuy nhiên, khi sáu vị lãnh đạo còn lại nhìn thấy biểu hiện của Bạch Tiểu Thăng, họ không thể không nhìn lẫn nhau, có người còn thất vọng đối với biểu hiện của cậu ta.

Chưa đến ba mươi tuổi, một thanh niên trẻ tuổi như vậy mà đã quản lý một doanh nghiệp mạnh mẽ ở một thành phố cấp tỉnh.

Mong đợi càng nhiều, thất vọng càng sâu.

Dưới những ánh mắt nhìn chằm chằm của các vị lãnh đạo, Bạch Tiểu Thăng lấy ra một số tài liệu, đưa cho các vị thư ký của các vị lãnh đạo, muốn những người đó đưa tận tay cho các vị lãnh đạo.

- Bộ trưởng Phiền, cùng với những vị lãnh đạo khác, đây chính là những tài liệu mà chúng tôi đến báo cáo ngày hôm nay, tôi đã photo ra rất nhiều bản, các vị có thể mỗi người cầm một bản xem xét.

Giọng điệu của Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm, mang theo vẻ trầm ổn giống như Quý Minh Dương.

- Trong việc kiểm tra nội dung của giai đoạn hai, công ty truyền thông Trung Kinh của chúng tôi coi trọng một điểm - là thúc đẩy vai trò của ngành công nghiệp truyền thông trong việc đổi mới hoạt động của doanh nghiệp và sự đổi mới của nền kinh tế thành phố.

Một sự đổi mới sao. Bộ trưởng Phiền khẽ gật đầu, rất nhiều công ty cũng đang chú ý đến vấn đề này.

- Tuy nhiên, sự đổi mới của chúng tôi là khác biệt, không phải một công nghệ mới, cũng không phải là một chế độ mới.

Giọng của Bạch Tiểu Thăng to lên,

- Cái mà chúng tôi muốn, là một loại mô hình công nghiệp liên hợp.

Câu phát biểu này khí thế ngất trời, tự tin vô cùng.

Bao gồm cả bộ trưởng Phiền, bảy vị lãnh đạo giám khảo đều nhìn Bạch Tiểu Thăng với ánh mắt ngạc nhiên.

Một công ty truyền thông vậy mà dám nói về một mô hình công nghiệp sáng tạo?

Điều này có phải. . . quá mức mơ tưởng xa vời!

- Nói một chút xem!

Bộ trưởng Phiền khá quan tâm về điều đó, mỉm cười hỏi,

- Cậu sẽ làm thế nào để tạo ra được một hình thức công nghiệp sáng tạo trong khi công ty của cậu là một công ty truyền thông.

Khi hỏi ánh mắt ông ấy ẩn chứa niềm hy vọng.

Người mà Quý Minh Dương nhìn trúng chắc chắn không phải là một kẻ hoang tưởng ! Đặc biệt lần này Quý Minh Dương đến sớm để báo cáo, cho thấy được tên kia rất là tự tin!

"Điểm sáng" này chắc chắn đáng giá để nghe.

Giọng nói của Bạch Tiểu Thăng từ tốn, chậm rãi nói về việc truyền thông Trung Kinh sẽ sáng tạo ra một hình thức công ty liên hợp như thế nào, bao gồm việc đưa công ty ra làm sản phẩm, chính phủ thành lập tổ chức và hỗ trợ tổ chức.

Trong ánh mắt của bộ trưởng Phiền, sau khi kinh ngạc ông lại có hứng thú lớn về điều đó.

Tại sao đây không phải là cách để lựa chọn một công ty gương mẫu trong tỉnh?

Mấy vị lãnh đạo khác thần sắc biến hóa, lúc đầu thì hoài nghi, không thèm quan tâm, trên mặt vô cùng nghiêm khắc, thậm chí có mấy vị lãnh đạo còn nhấc tay ra hiệu, làm gián đoạn Bạch Tiểu Thăng, tiến hành thời gian tra khảo.

Mỗi câu hỏi đưa ra, Bạch Tiểu Thăng đều giải thích vô cùng rõ ràng!

Làm cho mọi người trong phòng phải liên tiếp gật đầu, ánh mắt nhìn vào Bạch Tiểu Thăng ẩn chứa sự khen ngợi.

Người trẻ tuổi này, quá tuyệt vời!

Kinh thương không đơn giản là kiếm tiền, mà còn phải hợp tác!

Ngay cả bộ trưởng Phiền cũng bắt đầu suy nghĩ về khía cạnh này.

Bạch Tiểu Thăng đã nói xong và bắt đầu đề cập đến một số chính sách mà hắn hy vọng!

Hắn đã đưa ra rất nhiều để cho các vị lãnh đạo lựa chọn.

Những chính sách mà hắn hy vọng, mỗi một hạng mục nghe cũng phi thường hợp lí, trực tiếp hoặc gián tiếp tác dụng đến liên minh của truyền thông Trung Kinh!

Người trẻ tuổi này, không chỉ có tài năng, còn có một tầm nhìn xa trông rộng, một tấm lòng vì đại cục!

- Nói hay lắm!

Bộ trưởng Phiền không thể không vỗ tay và các vị lãnh đạo khác cũng vỗ tay theo.

Trong phòng họp đầu tiên, tiếng vỗ tay nhiệt liệt và kéo dài không thôi.

Bạch Tiểu Thăng là số một!

Bạn cần đăng nhập để bình luận