Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 135: Hợp đồng bảo mật.



Hợp đồng bảo mật?

Bạch Tiểu Thăng nhìn tiêu đề cái chồng văn bản kia, không nhịn được mà cười lên.

Những tờ giấy này mới tinh, mùi mực in xông vào mũi, rõ ràng là vừa in không lâu.

Bảo sao Vương Duệ ở trong phòng làm việc suốt, chờ rất lâu mới đến, thì ra là làm cái này.

Đây là một xấp thật dày, chữ lít nha lít nhít. Phần hợp đồng này nếu muốn xem hết, làm sao cũng phải có một giờ.

Bạch Tiểu Thăng không xem nội dung, nhìn về phía Vương Duệ, trên mặt có ý cười nhàn nhạt.

Vương Duệ sẽ không cho hắn thời gian xem, nhất định sẽ giải thích miệng.

Quả nhiên.

- Hạng mục quảng trường Outlets này, là hạng mục quan trọng nhất của công ty chúng ta, hoạt động khánh thành càng trọng hơn. Làm người có trách nhiệm quan trọng, trên người cậu dính tới cơ mật thương nghiệp quá nhiều, cho nên tôi nhất định phải đại biểu công ty, buộc cậu ký hợp đồng này.

Vương Duệ bình tĩnh nhìn xem Bạch Tiểu Thăng nói gì.

- Từ ngày hôm nay trở đi, trong thời gian hai tháng, tiền lương của cậu tạm thời tăng lên mỗi tháng 100 ngàn!

Tiền lương 100 ngàn!

Các Trưởng phòng đang ngồi đều líu lưỡi, ngay cả Trần Đại Nha, đều có chút trợn mắt hốc mồm. Bọn họ nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng, đều mang theo hâm mộ cùng ghen ghét.

Chuyện tốt như vậy, làm sao không đến lượt bọn họ!

Chịu đựng hai tháng thì có thể cầm đến 200 ngàn, công việc tốt thế này, cho dù là ai cũng khó mà chống cự nổi!

- Nhưng mà, trong hai tháng cậu không thể nghỉ việc, một khi nghỉ việc thì phải bồi thường gấp mười lần.

Vương Duệ cười nói.

Người đang ngồi chưa phát giác được có cái gì, chẳng phải là hai tháng không nghỉ việc à, điều kiện cũng không tính hà khắc!

Trần Đại Nha không nhịn được có chút hưng phấn.

Đều là quản lý cấp, Bạch Tiểu Thăng ký, vậy hắn cũng được ký, đây là 200 ngàn đó!

Bạch Tiểu Thăng vẻ mặt bình tĩnh, khẽ gật đầu, ra hiệu Vương Duệ tiếp tục nói.

- Nếu như là bởi vì là trách nhiệm của cậu dẫn đến hạng mục hoạt động khánh thành nhận lấy tổn thất lớn, cậu cần phải bồi thường gấp hai mươi lần đồng thời bồi thường hết thảy tổn thất hạng mục gặp phải!

Vương Duệ tiếp tục nói.

Phòng họp lớn, các trưởng phòng nhịn không được nuốt nước miếng.

Lợi ích mê người, nhưng mà bồi thường tiền cũng quá dọa người!

Nguy hiểm tưởng chừng không lớn, nhưng động một tí bồi thường mấy triệu, cũng làm người ta rất kinh ngạc. Dù sao tại Thiên Nam, trong số bọn họ cũng không được trích phần trăm, một năm cũng mới có 200 ngàn. Một lần bồi thường ít nhất liền là mười năm tài sản, có thể không kinh hãi sao.

Bạch Tiểu Thăng cười.

Vương Duệ làm ra đồ vật dở dở ương ương như thế, sợ mình chịu không được đến lúc đó muốn đi! Cũng tốt, mình liền cho hắn chút thuốc an thần!

Dù sao bồi thường mấy triệu mình còn cầm ra được!

Vương Duệ không biết rõ, cái gọi là uy hiếp của hắn. Đối với người bên ngoài thì được, nhưng đối với Bạch Tiểu Thăng, thì căn bản không có chút uy hiếp.

- Ký tên ở đâu, tôi ký!

Bạch Tiểu Thăng rất sung sướng gật đầu, dưới sự chỉ dẫn của trợ lý riêng của Vương Duệ, tìm nơi ký tên, ký tên của mình lên.

Tốt! Chỉ cần cậu ký thì dễ làm! Khóe miệng Vương Duệ lộ ra nụ cười nhỏ bé.

Trợ lý riêng đợi Bạch Tiểu Thăng ký xong, nhanh nhẹn đem văn bản tài liệu lấy đi, giống như sợ Bạch Tiểu Thăng đổi ý.

Trần Đại Nha trông mong nhìn, chỉ vào trợ lý riêng, ý là: Tôi đâu, tôi đâu.

Trợ lý riêng của Vương Duệ đi qua Trần Đại Nha nhếch miệng cười một tiếng, về chỗ hắn.

Không có tôi? Trần Đại Nha lập tức sững sờ.

- Tôi nghe nói ở hạng mục Phòng Phát Triển của các cậu chưa có trưởng phòng, Trần quản lý, anh đi kiêm nhiệm một chút, cũng không cần quản lý công việc khác. Chức vị của anh, tiền lương, thậm chí văn phòng đều không thay đổi!

Vương Duệ dùng giọng điệu không cần suy nghĩ nói, còn cố ý hỏi Trần Đại Nha một câu.

- Có vấn đề gì hay không?

Có!

Trần Đại Nha khóe miệng co giật, trong lòng rít lên một tiếng, trên mặt lại cố nở nụ cười.

- Không có!

Vương phó tổng "Trao quyền cho cấp dưới", hắn chỉ là một quản lý hạng mục thấp bé quản một cái phòng, còn dám có ý kiến hay sao?

Ở trước mặt Vương Duệ, có ý kiến và muốn chết chẳng có gì khác nhau. . .

- Tốt, quyết định như vậy đi.

Vương Duệ vỗ tay một cái, đánh nhịp nói.

Đối với quyết định này, các Trưởng phòng chưa phát giác được có cái gì, dù sao Vương phó tổng, Bạch Ma Đầu mới thật sự là người đáng sợ. Nếu so sánh với quản lý Trần, cảm giác tồn tại rất thấp, coi như vẫn giống trước đây là chủ quản sự vụ, ai sẽ để ý?

- Bạch quản lý, mới lên chức phó tổng hạng mục, có gì cần nói với mọi người không?

Vương Duệ nhìn Bạch Tiểu Thăng nói,

- Động viên mọi người vài câu?

Bạch Tiểu Thăng nhún vai một cái, nhìn trái phải một chút.

Các Trưởng phòng đồng loạt nhìn hắn.

- Mọi người nỗ lực, làm việc nghiêm túc một chút.

Bạch Tiểu Thăng nói qua loa.

Không khí trầm mặc.

- Được!

Không biết là ai dẫn đầu, các Trưởng phòng đồng loạt vỗ tay, rất nhiệt tình.

- Tiếp đó, cho mời hạng mục tổng phụ trách Vương Duệ phó tổng nói chuyện.

Bạch Tiểu Thăng giơ tay đè ép.

Chỉ một cái động tác đơn giản, tất cả tiếng vỗ tay im bặt, so với huấn luyện nghiêm chỉnh còn chỉnh tề hơn.

Trợ lý riêng của Vương Duệ trừng mắt lớn, kinh dị nhìn mỗi người chung quanh, giống như mọi người đối với quản lý Bạch Tiểu Thăng rất e ngại, thậm chí so với Vương Duệ tổng còn e ngại hơn.

Thật là một tổ hạng mục cổ quái! Người này dùng thủ đoạn gì để có thể đạt tới trình độ này!

Trợ lý riêng nhìn sau gáy Bạch Tiểu Thăng, không khỏi hơi nghi hoặc một chút.

- Vậy, tôi nói hai câu đơn giản!

Vẻ mặt Vương Duệ nghiêm túc nói với mọi người.

Hắn dù sao đến hạng mục này chỉ đạo, bất kể làm việc như thế nào, theo lý mà nói đều phải có hành động lập uy. Không muốn làm như vậy, là bởi vì sự việc của Bạch Tiểu Thăng, nên không có tâm tình. Hiện tại, Bạch Tiểu Thăng đã ký xuống phần hợp đồng kia, tâm tình của hắn cũng vui sướng, lại muốn nói.

Đơn giản "Hai câu", từ "Đầu tiên" khi bắt đầu, sau đó điểm thứ nhất, điểm thứ hai, điểm thứ ba kéo dài tiếp, nói liên tục 40 phút.

Tất cả mọi người tinh thần mệt mỏi, nhưng lại không thể không nghe.

Thậm chí, Vương Duệ một câu cuối cùng, kết thúc công việc, đám người cũng chưa kịp phản ứng, vẫn còn lặng ngắt như tờ không có hành động gì.

Điều này có chút xấu hổ!

Trần Đại Nha thấy thế tranh thủ thời gian vỗ tay, các Trưởng phòng mới tượng trưng nâng tay vỗ, căn bản là không nhiệt tình.

Loại đãi ngộ này so sánh với Bạch Tiểu Thăng cũng không giống nhau!

- Được rồi, tan họp!

Vương Duệ cảm thấy tẻ nhạt không thú vị, trầm giọng nói.

Các Trưởng phòng đã ngồi rất khó chịu, một tiếng lệnh xuống, lập tức đứng dậy giống như chạy trốn ra ngoài, Trần Đại Nha cũng không có tâm tình ngồi lại chỗ này, vội vàng rời đi.

Chỉ có Bạch Tiểu Thăng không nhanh không chậm, chờ đến người cuối cùng đi mới đứng dậy đi ra.

Vương Duệ mắt nhìn hắn rời đi, đi đến chỗ trợ lý riêng lấy cái xấp hợp đồng kia, mở ra, nhìn thấy chữ ký của Bạch Tiểu Thăng khóe miệng cười lạnh.

- Vương tổng, phần văn kiện này giống như. . .

Trợ lý hạ giọng nói.

- Không quá hợp pháp có đúng không.

Vương Duệ cười lạnh, tên trợ lý này của mình trước kia làm qua luật sư, phần hợp đồng này là lấy hợp đồng hạn chế thương nghiệp cùng hợp đồng bảo mật cho vào cùng một chỗ, chắp vá đi ra, pháp luật đúng là không nghiêm ngặt.

- Cậu cho hắn là luật sư à, còn hiểu các điều khoản pháp luật, tôi chỉ cần hắn không dám nghỉ việc!

Vương Duệ hừ lạnh nói.

Trong hành lang, Bạch Tiểu Thăng vừa đi vừa cười.

Mới vừa rồi đúng là quá nhàm chán, vừa nãy hắn để Hồng Liên đem hợp đồng quét một lần, lại cho hắn phân tích một lần nữa.

- Căn cứ xem qua tin tức các bộ phận, kiểm tra phân tích, kỳ thật có mười hai chỗ không hợp pháp luật về lao động, nên hợp đồng này không có hiệu lực!

Coi mình không hiểu pháp luật sao?

Bạch Tiểu Thăng vươn vai, nhưng mình có Hồng Liên!
Bạn cần đăng nhập để bình luận