Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2301: Kẻ vô dụng quật khởi (2)

- Chuyện liên quan tới ngài ở Tây Phi, tôi đã sắp xếp xong xuôi rồi, cũng để cho các nhân vật quan trọng trong tộc đều biết. Nhưng bọn họ cũng chỉ biết là ngài gặp nhân duyên nên có liên quan tới gia tộc Anlos, có tin tức quan trọng trở về báo cáo, còn lại phải do ngài tự nói mới được.

Lão quản gia Ster mỉm cười nói.

- Cảm ơn ngài!

Robert vô cùng biết ơn.

- Không nói nhiều nữa, ở đây nhiều người không hay, ngài nhanh lên đi. Bây giờ, cuộc họp trong tộc hẳn đã xong rồi, vừa vặn cho ngài ra sân!

Lão quản gia Ster nói.

Robert liên tục gật đầu.

Hai người đi tới thang máy bên kia, thấy xung quanh không có người, Robert lại nói:

- Gần đây Caroline vẫn thường về chứ?

Nơi này là nhà của Caroline, trên cơ bản có thời gian cô ta đều sẽ trở về. Thư phòng của Caroline cũng giống như cấp bậc tộc trưởng, người bình thường không được đi vào, hằng ngày thậm chí có người đặc biệt trông coi.

Lại thêm gia tộc phòng vệ nghiêm mật, có thể mua hệ thống an toàn cao cấp và két an toàn, Caroline giấu rất nhiều cơ mật ở trong gia tộc.

- Vẫ như trước đây thôi, trong thời gian này, cô chủ cứ hai ba ngày sẽ trở về một chuyến.

Lão quản gia Ster trả lời với ý tứ sâu xa:

- Tất cả thói quen đều như cũ.

Những lời này rất có thâm ý.

Bọn họ đã thu thập rất nhiều hành vi thói quen của Caroline.

Robert gật đầu, trong lòng âm thầm cười lạnh.

Caroline có tâm trí giống như yêu tinh, cuối cùng cũng sẽ có nơi để cho tinh thần của mình được thả lỏng, đó chính là trong gia tộc này.

Mà ở trước mặt người khác, quan hệ giữa lão quản gia Ster với Robert lãnh đạm xa cách, thậm chí còn cố ý tìm lỗi của anh ta, đây cũng là một cách ngụy trang kín đáo, ngay cả Caroline cũng không nhận ra được.

Hoặc nói ở gia tộc này là nơi khiến cho cô ta được thả lỏng, một quản gia tốt hay không tốt với ai, thật thật giả giả thế nào, căn bản không đáng để cho cô ta tốn quá nhiều tâm tư.

Cũng có thể nói điều này là điển hình của hiện tượng "dưới đèn thì tối".

Robert chính là muốn lợi dụng hai điểm này để đạt được điều mình mong muốn.

Lúc này, lão quản gia Ster dẫn theo Robert đi theo thang máy lên tầng, gặp phải bất kỳ ai, cho dù là một người giúp việc, ông đều thu lại cảm xúc, tuyệt đối không cho Robert chút sắc mặt tốt nào.

Hai người nhanh chóng tới bên ngoài phòng họp dành riêng cho những cuộc họp của gia tộc.

Vệ sĩ canh cửa thấy lão quản gia Ster đều chủ động cung kính gật đầu chào hỏi, trái lại không để ý tới chủ nhân là Robert.

Nhưng bất kể là lão quản gia Ster hay Robert đều đã quen với chuyện này.

Lão quản gia Ster nhìn đồng hồ, ra hiệu Robert chờ một lát.

Chờ một lát chính là mười lăm phút, nhưng so với một cuộc họp thì chút thời gian này tất nhiên không đáng kể.

Nhưng vào lúc này, cửa vừa mở ra đã thấy có người bước ra, đó cũng là một nhân vật quan trọng trong tộc.

Lão quản gia Ster vội vàng chào.

Thấy lão quản gia Ster, người kia gật đầu mang tính tượng trưng, sau đó nhìn lướt qua Robert.

- Chú.

Robert lập tức tươi cười chào.

- A, Robert, cháu đã trở về rồi.

Người kia gật đầu, bất chợt nhớ tới điều gì còn tươi cười nói tiếp:

- Chú nghe nói cháu ở bên Tây Phi gặp được chuyện tốt. Điều này rất tốt, việc kinh doanh trong nhà năm nay cần một vài tin vui được nâng cao tinh thần một chút. Lát nữa, cháu vào báo cáo với mọi người đi. Ster, bây giờ ông có thể đi vào trong nói với tộc trưởng, lúc này đang là thời gian nghỉ ngơi.

Robert liên tục gật đầu, lão quản gia Ster cũng cung kính nói “vâng”.

Người kia nói xong vài câu liền đi về phía nhà vệ sinh.

Thật ra trong phòng họp cũng có phòng vệ sinh, còn không chỉ một cái. Nhưng bởi vì nhiều người, có đôi lúc vẫn không đủ dùng.

Một số người có nhu cầu gấp cũng chỉ có thể đi ra ngoài. Điểm này không có gì kỳ lạ cả.

Người kia đi rồi, lão quản gia Ster và Robert trao đổi ánh mắt.

Vừa rồi, sở dĩ người kia "nhiệt tình" chỉ điểm, ngược lại không phải vì ông ta có chút nào kính trọng Robert, mà việc kinh doanh cho bản thân ông ta xử lý có lợi nhuận hàng năm không tốt, chắc mới bị "phê bình" bên trong. Ông ta bảo Robert đi vào hoàn toàn là muốn cứu mình.

Nhưng đây cũng là một tin tức quan trọng, thời cơ đã tới rồi.

Lão quản gia Ster lập tức đi tới gõ cửa, sau khi nhận được câu trả lời mời vào, ông lại đẩy cửa đi vào trong.

Không bao lâu, lão quản gia Ster đi ra, nghiêm mặt nói với Robert:

- Tộc trưởng muốn gặp ngài, ngài ấy bớt ra năm phút trong thời gian nghỉ cho ngài đấy!

Đây chính là năm phút quan trọng nhất!

Nếu Robert có thể dùng tin tưc mang tới thu hút được sự chú ý của các bậc cha chú trong tộc, vậy anh ta mới có khả năng trở về gia tộc.

Robert cũng lập tức nghiêm mặt và sửa sang lại quần áo, ung dung tự tin, đẩy cửa bước vào.

Lão quản gia Ster đưn gs phía sau, nhìn thấy Robert trưởng thành, cho dù ngoài mặt rất bình tĩnh nhưng trong lòng lại rất vui mừng.

Ông đã nhìn đứa trẻ này từ nhỏ đến lớn, cuối cùng cậu ta cũng có một ngày trưởng thành.

...

Robert bước vào phòng họp, nhìn thấy tộc trưởng ngồi trên đài chủ tịch đang vẻ mặt nghiêm túc trao đổi với người khác, thấy ngồi phía dưới là hơn trăm nhân vật quan trọng của gia tộc.

Có người nhìn về phía anh ta, có người vẫn sôi nổi nói chuyện với người bên cạnh, không để ý tới anh ta.

Robert sắp xếp lại cảm xúc, bước nhanh về phía đài chủ tịch.

Bất kể thế nào, hôm nay là thời điểm Robert này xoay người!

Mấy phút sau, người vừa "chỉ điểm" cho Robert trở về, thấy ngoài cửa chỉ có lão quản gia Ster mà không thấy bóng dáng Robert đâu, ông ta lập tức chỉ vào cửa hỏi:

- Robert đi vào trong rồi sao?

- Vâng, ngài ấy đã đi vào trong.

Lão quản gia Ster trả lời.

Người này lập tức cười với ý tứ sâu xa rồi đẩy cửa đi vào.

Nhưng cảnh tượng bên trong lại làm cho ông ta sửng sốt.

Vốn phải là thời gian nghỉ ngơi, nhưng trước thành viên đều ngồi vào chỗ, hơn nữa không có một ai nói chuyện.

Trên đài chủ tịch ngoại trừ tộc trưởng đang ngồi, còn có một người trẻ tuổi nói chuyện rất đĩnh đạc.

Đó là… Robert sao?!

Cảnh tượng như vậy quả thật làm cho người này không dám tin tưởng vào mắt mình, cũng làm cho mắt lão quản gia Ster bên ngoài sáng lên.

Cuối cùng, giờ phút này cậu chủ Robert có thể để lộ ra tài năng ở trong gia tộc!

Sau đó, cánh cửa phòng họp kia khép lại.

Robert đến làm cho đề tài thảo luận trong cuộc họp của gia tộc sắp kết thúc đã phải thay đổi, đồng thời kéo dài hơn một giờ.

Cuối cùng, lão quản gia Ster bị tộc trưởng gọi vào và đưa ra chỉ thị.

Từ bây giờ cậu chủ Robert sẽ ở trong nhà, chuẩn bị phòng cho cậu ta, hơn nữa còn phải là căn phòng tốt!

Điểm này đã nói rõ tất cả!

Đêm đó, Caroline cũng về nhà. Cô ta vào thư phòng để xử lý chuyện trong tập đoàn Chấn Bắc trước, sau đó mới gọi thân tín trong tộc tới kể rõ lại nội dung cuộc họp hôm nay.

Nghe tới Robert đã lại trở về gia tộc, cô ta cũng nhướng mày.

Người thân tín này nói:

- Bởi vì một vài nhân duyên nên ngài Robert đã kéo quan hệ được với gia tộc Anlos bên Tây Phi. Trước mắt gia tộc Anlos đang phát triển mạnh bên Osan, hy vọng có thể tìm được phía hợp tác ở bên cạnh, bọn họ chọn trúng phía chúng ta. Ngài Robert mang theo hợp đồng lớn trở về. Ngoài ra, gia tộc Anlos còn đề cử ngài Robert cho gia tộc Hogson ở Tây Phi, có người nói là trong đó tiềm ẩn một số lượng lớn việc kinh doanh. Hai bên đều hi vọng ngài Robert làm tốt công việc cầu nối với Bắc Mỹ bên này, cuộc họp của gia tộc đã thông qua, để cho cậu ấy ở lại trong nhà...

- Không ngờ tên vô dụng kia còn có thể có tác dụng này.

Caroline không nhịn được cười lên tiếng, lại bất chợt nhíu mày:

- Gia tộc Anlos... Gần đây hình như tôi xem tin tức nói một cô gái tên là 'Lorna' đã gây ra tin tức rất lớn. Lorna, đó không phải là con bé trộm cắp trước đây đã qua lại với Robert sao...

- Thì ra là thế, thật đúng là một 'nhân duyên' kỳ diệu!

- Con người có đôi khi đúng là tự nhiên may mắn đạp phải cứt chó!

Bạn cần đăng nhập để bình luận