Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1478: Ông hãy chờ mà xem! (2)

- Cậu vẫn còn biết ta là thầy của cậu à, Rhine! Bây giờ cậu đã đủ lông đủ cánh rồi không còn coi trường cũ ra gì nữa rồi. Còn có các người nữa!

Phó Viện trưởng Logan hừ lạnh một tiếng, ánh mắt đảo qua đám người trong đội Rhine, sau cùng lại rơi lên trên người Bạch Tiểu Thăng.

Hắn dùng ánh mắt quái lại dò xét Bạch Tiểu Thăng một hồi, hỏi:



- Cậu là ai?

- Logan tiên sinh, người trẻ tuổi này chính là nhà đầu tư mà Rhine tìm đến, hắn còn khuyến khích Rhine không nên tiếp tục thương lượng với chúng tôi nữa. Cũng chính là vì hắn, Rhine tiên sinh mới nhất thời lở miệng, ngài cũng đừng trách cứ Rhine tiên sinh quá mức.



Tony vội vàng lên tiếng "giải thích".

Hắn quả thật là rất biết cách nói chuyện, đem tất cả vấn đề toàn bộ chụp thẳng xuống đầu Bạch Tiểu Thăng, thay Rhine "giải vây" .

Đáng tiếc Rhine lại ném cho Tony một cái lườm sắc lẻm, ánh mắt tràn đầy chán ghét, cũng không lĩnh tình.

- Ồ? Cậu chính là nhà đầu tư mà Rhine tìm đến à?



Logan tựa hồ rất bất ngờ, quan sát Bạch Tiểu Thăng từ trên xuống dưới, thần sắc dường như có mấy phần vừa bực mình vừa buồn cười:



- Ta thấy với tuổi tác của cậu hẳn là cầm tiền của gia tộc đi đầu tư phải không?

- Bạn của Rhine? Sợ cũng chỉ có Rhine mới hồ nháo như vậy, lớn già đầu rồi lại đi làm bạn với đứa nhỏ!

- Còn mời cậu tới làm nhà đầu tư nữa à?



Logan nhìn Bạch Tiểu Thăng liên tục lắc đầu, dường như rất xem thường.

- Chàng trai trẻ, hãy nghe ta một câu, trong này liên quan đến tư bản và cả thị trường nữa, không phải là nơi cậu có thể chen chân vào đâu!

Logan tùy ý vung tay lên nói với Bạch Tiểu Thăng rằng:



- Cậu đi đi.

Bạch Tiểu Thăng còn chưa lên tiếng , bên kia Rhine nhất thời cuống lên:



- Logan lão sư, cậu ta. . .

- Rhine !



Vị phó viện trưởng Logan kia sa sầm mặt lại, cao giọng quát.

Đầu tiên, ông ta ngắt lời Rhine, sau vẻ mặt lại lộ ra mấy phần tức giận, nói:



- Nháo đủ chưa hả! Vừa rồi ta đứng ngoài cửa đã nghe hết tất cả, cậu nói cái gì mà đoạn tuyệt tình cảm với trường học cũ? Giỏi, giỏi cho học sinh của ta! Có phải cậu cũng không để người thầy này vào mắt nữa rồi phải không?

- Cậu đã quên là ai đã duyệt cho các cậu, là ai giúp các cậu xin ngân sách nghiên cứu khoa học, là ai đã giúp các cậu sắp xếp phòng nghiên cứu rồi sao?

- Hiện tại, ngay cả lời thầy nói cũng không thèm nghe nữa à? Đồ vong ân phụ nghĩa!

Ngay trước mặt mọi người, Logan không chút khách khí mắng Rhine một trận ra trò.

Cũng làm cho Rhine không thể phản bác.

Xác thực, năm đó từ lúc nghiên cứu của bọn họ được duyệt, rồi đếnphòng thí nghiệm, lại đến kinh phí cho việc nghiên cứu, vị đạo sư này của mình đã ủng hộ rất nhiều, đây là việc ai cũng không phủ nhận được.

Không riêng gì Rhine, toàn bộ người trong đội Rhine đều không thể nói lời nào, ngay cả người thẳng tính như Grace cũng im lặng không dám lên tiếng.

Trong khi đó, Bạch Tiểu Thăng lại quan sát Logan.

Vị giáo sư có ân với bọn người Rhine này, lại là phó viện trưởng, những biến hóa rất nhỏ trên mặt đều bị Bạch Tiểu Thăng thu hết vào mắt.

Hắn đến, xác thực mang đến mấy phần phiền phức, khiến cho sự tình có chút khó giải quyết.

- Hồng Liên, tìm kiếm cho ta tất cả tin tức liên quan tới phó viện trưởng học viện y học Halu.

Bạch Tiểu Thăng truyền đạt mệnh lệnh vào trong đầu.

- Vâng.



Hồng Liên đáp lại.

Bên trong não hải của Bạch Tiểu Thăng, lập tức có một số lượng lớn tư liệu văn tự và hình ảnh tràn vào.

Dưới sự trợ giúp của Hồng Liên, Bạch Tiểu Thăng nhanh chóng xử lý tin tức.

Thế nhưng người ngoài chỉ thấy Bạch Tiểu Thăng trầm mặc, lại giống như là đang sợ vậy.

Grace ở bên kia thấy Bạch Tiểu Thăng không lên tiếng, trong sự thất lạc còn có mấy phần xem thường.

Dưới cái nhìn của nàng, từ lúc Bạch Tiểu Thăng xuất hiện đến giờ, cũng chỉ tỏ ra uy phong thốt lên một câu đùa nghịch không biết nông sâu, sau đó hoàn toàn không còn động tĩnh gì nữa.

- Vị này chính là Thẩm Thanh Khâu tiên sinh, là tâm phúc bên người chủ tịch hội đồng mới của trường ta, đặc biệt tới đây nói chuyện hợp tác.

Logan nhìn về phía người Châu Á dáng vẻ thon gầy bên cạnh, lộ ra một nụ cười ấm áp.

Vị Thẩm Thanh Khâu kia cũng mỉm cười gật đầu với Logan.

- Hôm nay, ta cùng với Thẩm tiên sinh đến đây đàm phán với cậu! Chẳng lẽ ngay cả ta cậu cũng không nể mặt à?



Logan trầm giọng quát lên.

Rhine sắc mặt ảm đạm, bình thường hắn luôn có vẻ cà lơ phất phơ, nhưng lại là người vô cùng coi trọng tình cảm, người khác có ân với hắn sẽ chẳng khác nào bắt lấy bảy tấc của hắn vậy, dù cho hắn muốn mở miệng cũng nhất thời khó mà tìm được lời nào để nói.

Mấy người trong đội Rhine cũng đều là học sinh của Logan nên cũng không thể phản bác.

Dù Grace không phải là học sinh của Logan, nhưng mà ở trước mặt Logan đạo sư nàng cũng không có tư cách lên tiếng.

Lẽ nào hôm nay chúng ta thật chỉ có thể khuất phục trước tư bản thôi sao?

Trong lòng Grace âm thầm dâng lên nỗi bi thương, cảm giác tất cả giãy dụa đều là phí công.

Mắt thấy Rhine "ủ rũ", đoàn đội của Rhine cũng trầm mặc, Taylor và Tony không khỏi mừng thầm.

Thật sự là vỏ quýt dày có móng tay nhọn!

Biết trước như thế thì đã sớm mời vị nhất tôn đại thần Logan tiên sinh này đến rồi, tất cả mọi chuyện đều sẽ được giải quyết một cách nhẹ nhõm.

- Thẩm Thanh Khâu tiên sinh, xin mời!



Logan thấy mọi chuyện đã được giải quyết hết thảy, Thẩm Thanh Khâu bên cạnh cũng lộ vẻ khen ngợi, trong lòng không nhịn được có mấy phần đắc ý, đưa tay ra làm động tác mời.

- Được.



Thẩm Thanh Khâu mỉm cười với Logan, nhấc chân toan đi vào trong.

Kết quả, một bước kia còn chưa bước ra, liền ngẩn người tại đó.

Bởi vì một người trẻ tuổi trước sau không hề lên tiếng đã chặn đường đi của hắn.

Chính là nhà tư sản trẻ tuổi mà Rhine tìm đến kia, chàng trai đã bị Logan tiện tay chỉ trích đuổi hắn đi kia.

Logan cũng phát hiện Bạch Tiểu Thăng ngăn ở phía trước, lập tức sững sờ, nhíu mày hỏi:



- Nhóc con, cậu còn muốn làm gì?

Ánh mắt mọi người đồng loạt tập trung vào Bạch Tiểu Thăng.

- Phó viện trưởng Logan đúng không.



Nét mặt Bạch Tiểu Thăng mang theo ý cười nhàn nhạt, không chút hoang mang nói rằng:



- Ông đến muộn nên có thể không nghe thấy, hiện tại tôi sẽ thay Rhine và cả người của anh ta nữa, đàm phán với mọi người! Muốn nói điều gì, ông cứ nói với tôi là được.

- Cậu à?



Logan cười nhạo.

Thằng nhóc này lại muốn giở trò gì! Thêm phiền?!

Grace bỗng nhiên có chút tức giận.

Cơn giận này có lẽ là do tình huống ngày hôm nay quá tệ, cũng có lẽ là bởi vì sự xuất hiện của phó viện trưởng Logan, làm bọn họ hoàn toàn bị cản tay, dù sao nàng cũng rất tức giận, nhưng lại không biết phải trút vào đâu, dứt khoát đành trút hết lên người Bạch Tiểu Thăng.

- Ta và cậu không có gì để nói.



Logan nhìn Bạch Tiểu Thăng nói với vẻ đầy khinh miệt.

Bạch Tiểu Thăng chỉ cười rằng:



- Thế nhưng, tôi lại có rất nhiều lời muốn nói với ông đấy!

Logan sững sờ.

- Không, tôi là muốn trò chuyện với mọi người chủ đề liên quan tới ông đấy!



Ánh mắt Bạch Tiểu Thăng đột nhiên trở nên lạnh lẽo.

Lời này vừa ra, Logan sững sờ, bọn người Rhine sững sờ, tất cả mọi người đều sững sờ.

Bạch Tiểu Thăng và phó viện trưởng Logan chỉ mới gặp nhau lần đầu, hai người lại không hề quen biết nhau, có chủ đề gì liên quan tới phó viện trưởng Logan mà nói chứ?

- Từ bốn năm trước đến hiện tại, phó viện trưởng Logan tổng cộng đã công bố tám mươi bài luận văn!



Bạch Tiểu Thăng chậc chậc khen ngợi:



- Không hổ là phó viện trưởng, năng suất cao so với gà mái đẻ trứng còn chịu khó hơn, ngang với sản lượng nửa đời người của đa số giáo sư.

- Cậu nói cái gì?



Logan trừng mắt.

- Bốn năm trước, ông đã công bố luận văn thứ tám liên quan tới nghiên cứu thành phần chống suy lão, kí tên là ông, mà danh sách trợ lý chính là bọn họ.



Bạch Tiểu Thăng vừa nói vừa chỉ bọn người Rhine.

- Ba năm trước đây, ông công bố bản luận văn thứ sáu tính thực nghiệm, thực tế nội dung trong đó chính là do mấy người Rhine bọn họ làm, mà ông lại hảo tâm thêm tên bọn họ vào danh sách trợ lý.

- Hai năm trước. . .

Bạch Tiểu Thăng thuận miệng nói ra đề mục và nội dung của từng bài luận văn.

Bọn người Rhine ngạc nhiên nhìn về phía đạo sư Logan, có một vài luận văn là Logan đạo sư ngang nhiên lấy đi, bảo là sau khi sửa chữa dùng danh nghĩa của ông ta tuyên bố, sẽ có thể thu được càng nhiều sự tán đồng của giới học thuật hơn.

Thế nhưng có một số luận văn chứa tư liệu và số liệu thí nghiệm mà bọn họ không muốn công khai. Không ngờ Logan đạo sư lại tự mình lén lút lấy dùng, còn tuyên bố công khai!

Bọn họ không hề biết những điều này!

Trước đây bọn họ chỉ một mực giam mình trong phòng thí nghiệm, vùi đầu làm nghiên cứu, coi như biết đạo sư làm ra luận ăn mới thì cũng không có thời gian đọc kỹ.

Hoàn toàn không hay biết, rất nhiều thành quả của bọn họ vậy mà bị người ta cướp lấy!

Logan đạo sư nghe Bạch Tiểu Thăng chậm rãi nói từng lời, sắc mặt không ngừng biến ảo, từ kinh dị đến không dám tin tưởng, sau cùng là âm trầm.

- Đây là thứ mà ông gọi là tình nghĩa thầy trò hay sao phó viện trưởng Logan? Ông cướp đoạt thành quả lao động của học sinh mình, còn mặt mũi nào bắt Rhine bọn họ nghe lời ông.



Bạch Tiểu Thăng xì một tiếng nói tiếp:



- Tôi nhổ vào, ông thật là không biết xấu hổ!

Lấy tu dưỡng hiện tại của Bạch Tiểu Thăng vậy mà còn không nhịn được mắng một câu.

Kỳ thực Bạch Tiểu Thăng cực kỳ căm hận thể loại giáo sư luôn làm ra vẻ đạo mạo nhưng lại xem học sinh như thịt cá này.

Mấy người Rhine nhìn về phía Logan, sắc mặt âm trầm, ánh mắt bất thiện.

- Làm sao chú mày biết những thứ này, Rhine, các cậu bảo hắn điều tra ta sao?



Logan kinh sợ đan xen.

Grace cũng khó mà tin nổi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Rhine lườm Bạch Tiểu Thăng một cái, tuy rằng không rõ làm sao hắn biết được, nhưng rồi lại nhìn về phía Logan nói rằng:



- Logan tiên sinh, xem ra ông vẫn luôn coi chúng tôi là đồ ngốc. Vậy chúng tôi cũng không có gì để nói! Nhân viên nhà trường muốn thu phòng thí nghiệm và các trang thiết bị thì cứ tự nhiên!

Logan kinh sợ:



- Các cậu chuẩn bị từ bỏ thành quả nghiên cứu sao, điều này có ý nghĩa mang đến tổn thất gì, các cậu không biết sao. . .

Bạch Tiểu Thăng cười to, hấp dẫn sự chú ý của Logan và cả toàn trường.

Bạch Tiểu Thăng hừ lạnh nói rằng:



- Ai bảo không có trang thiết bị và phòng thí nghiệm của các người thì chúng tôi sẽ phải gặp tổn thất? Logan tiên sinh, chi bằng, ông hãy chờ mà xem!

Bạn cần đăng nhập để bình luận