Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1736: Bẫy Mai Phu Lộ Ra Sự Thật (2)

Bạch Tiểu Thăng cẩn thận chú ý biểu hiện của Mai Phu.

Trong ánh mắt của Mai Phu đã thoáng hiện một tia thần sắc "ngươi cũng biết mà".

Bạch Tiểu Thăng nhìn vào trong mắt, nhịn không được thầm nói trong lòng,



- Xem ra, cái tên Mai Phu này quả thật là biết rõ tình hình!

Một ánh mắt, Mai Phu cũng đã lộ hết căn nguyên ngọn ngành ở chỗ Bạch Tiểu Thăng rồi, hắn lại hoàn toàn không biết gì cả.

- Chuyện này, hình như ta cũng có nghe thấy một chút, nhưng mà cũng không xác định.



Mai Phu ha hả cười đáp,



- Không bằng, cậu hãy nói thêm thứ khác, ta thử nghe tiếp xem.

Mai Phu để một loại phương thức tương đối mơ hồ mà đáp lại, lại không hề biết rằng hắn ở dưới nhãn lực của Bạch Tiểu Thăng lại thành thật thẳng thắn vô tư đến như vậy, nhìn một cái là thấy hết tất cả. . .

- Nếu Mai Phu tiên sinh đối với điều này cũng không biết chút gì thì tôi đây xin đổi lại một chuyện khác vậy.



Bạch Tiểu Thăng bất động thanh sắc cười một tiếng, lại nói tiếp,



- Nói đến, hơn một năm trước, khu Châu Á tôi cùng với khu Châu u có một số hạng mục hợp tác trọng đại! Đã nhận được sự xem trọng của các đại sự nghiệp bộ, Landvo tiên sinh còn đưa mấy văn kiện đến cho Người tổng phụ trách chúng ta, nói đến một phương thức "kiểu hợp tác đối xứng" mới. Mai Phu tiên sinh với tư cách là thân nhân đáng tin cậy của Landvo tiên sinh, chắc là đã từng nghe qua?

Bạch Tiểu Thăng gọi Mai Phu là " thân nhân đáng tin cậy của Landvo ", điều này làm cho Mai Phu nghe rất có vài phần hưởng thụ.

Có điều, Bạch Tiểu Thăng nói xong, Mai Phu lại cười ha ha đứng lên,



- Ngươi nói cái này, sai rồi!

Một tiếng sai rồi, lập tức để cho ánh mắt Nam Ba Đồ hưng phấn.

Hắn còn tưởng rằng Mai Phu nói là Bạch Tiểu Thăng nói lỡ miệng, chứng minh thân phận của bọn họ cũng không phải giống như lời bọn họ nói, là kẻ lừa đảo.

Nam Ba Đồ cũng mặc kệ rất nhiều, hắn chỉ biết là như vậy thì hắn có thể động thủ với Lôi Nghênh!

Vừa rồi, Nam Ba Đồ vẫn đang vận khí, hắn trước sau vẫn tin tưởng vững chắc là bây giờ hắn có thể đánh thắng được Lôi Nghênh.

Nhìn một cái, hiện tại Lôi Nghênh là cái dạng gì, âu phục giày da, "hào hoa phong nhã", còn đi theo bên người một thằng nhóc con còn chưa dứt sữa, quả thực chính là tự cam đọa lạc! Cứ như vậy, thân thủ Lôi Nghênh còn có thể tiến bộ được sao? Không bị lui bước thật lớn, cũng không tệ rồi!

Mà mấy năm nay, bản thân mình đều là chém giết ở trên tuyến đầu!

Bên này không nhịn được, tại ba, bốn tháng trước hắn còn bắn nhau với người ta ở đầu đường, còn bảo hộ Landvo đánh sáp lá cà với người ta, đó là thân thủ đi ra từ trong sinh tử chém giết!

Còn không địch lại Lôi Nghênh sao?

Nam Ba Đồ căn bản không tin, hắn muốn thử một chút, khát vọng đánh bại Lôi Nghênh.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đứng ở sau lưng Bạch Tiểu Thăng, lúc nghe thấy Bạch Tiểu Thăng nói đến " kiểu hợp tác đối xứng ", cũng thần nhìn nhau, lúc đầu cũng cho rằng Bạch Tiểu Thăng nói sai rồi.

- Tôi nói sai sao.



Bản thân Bạch Tiểu Thăng đối mặt với sự phủ định của Mai Phu, còn giả vờ kinh ngạc.

- Chắc là " kiểu hợp tác không đối xứng " mới đúng!



Mai Phu mỉm cười nhìn Tiểu Thăng,



- Vậy cậu hãy nói một chút nội dung đại khái của phương thức này đi.

Bạch Tiểu Thăng suy nghĩ một chút, mới lên tiếng,



- Dùng lĩnh vực các ngươi không am hiểu triển khai hợp tác với lĩnh vực chúng ta am hiểu, dùng lĩnh vực các ngươi am hiểu triển khai hợp tác với lĩnh vực chúng ta không am hiểu. Song phương lẫn nhau có tròn và khuyết, nhưng mà cần bảo trì ngang hàng tổng thể, góc bù khiếm khuyết, là như thế này đi? Lúc đó lãnh đạo chỉ cho tôi nhìn đại khái như vậy. . .



Nghe xong lời Bạch Tiểu Thăng nói, Mai Phu cười to,



- Không sai, chính là cái này! Có thể biết được cái này thì đã chứng minh thân phận của ngươi không sai rồi, thân phận của các ngươi không sai. Còn có, địa vị của tiểu huynh đệ ngươi ở trong lòng lãnh đạo các ngươi bên kia cũng không thấp nha!

Cái câu "sai rồi" của Mai Phu lúc đầu kia, cũng không phải là bảo Bạch Tiểu Thăng nói bậy, mà chính là nói hắn nhớ lệch nội dung.

Vẻ mặt hưng phấn của Nam Ba Đồ sau khi hiểu rõ nhất thời có mấy phần uể oải.

Nếu Mai Phu kết luận thân phận bọn họ không thành vấn đề, vậy mình không có khả năng động thủ với Lôi Nghênh, cũng liền lần nữa rớt xuống số không.

Hắn xem như là uổng công vui vẻ, hưng phấn hụt một trận. . .

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh ở phía sau Bạch Tiểu Thăng, nhìn nhau, trong ánh mắt hai người lộ ra một tia "bừng tỉnh đại ngộ", đồng thời đều âm thầm bội phục Bạch Tiểu Thăng.

Cái này tất nhiên không thể nào là Bạch Tiểu Thăng nhớ lộn được!

Khả năng Bạch Tiểu Thăng phạm loại "sai lầm cấp thấp" này, từ đầu đến cuối đều là con số không!

Cái này căn bản là Bạch Tiểu Thăng cố ý!

Bạch Tiểu Thăng nói sự kiện kia rồi, bản thân có thể chứng minh thân phận của Bạch Tiểu Thăng, cùng với địa vị của hắn.

Nhưng cùng lúc, đây cũng là Bạch Tiểu Thăng đang thăm dò!

Theo góc độ Tâm Lý Học mà nói, một người trong lòng biết rất rõ ràng câu trả lời chính xác, lúc nghe được người khác nói sai, ở thời khắc không ảnh hưởng đến mặt mũi cùng với những thứ khác của mỗi người thì sẽ kìm lòng không được mà lên tiếng sửa lại.

Cái loại tâm tình nóng lòng bày tỏ "ta hiểu" này, mười người cũng sẽ có tám chín người như vậy, ngoại trừ một số ít người đã mài giũa tâm trí đến mức chưởng khống.

Hiển nhiên, Mai Phu còn chưa phải như vậy.

Cái " kế hoạch hợp tác không đối xứng " này, bản thân chính là một cái hố.

Landvo đưa ra, trước làm thử, cũng chính là không thông qua phía trên.

Nói cách khác, bên trong đồng dạng tồn tại không gian lợi ích cực lớn có thể thao tác! Dụng tâm kín đáo mà nói, có thể công khai trung gian kiếm lời túi riêng!

Trước mắt, Mai Phu đã tin tưởng Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhận được thứ hắn muốn biết.

- Hóa ra, chúng ta thật đúng là người mình ha.



Lúc này Mai Phu lộ ra nụ cười thản nhiên, nói với Bạch Tiểu Thăng,



- Vậy những cử chỉ vô ý đắc tội trước đó của các ngươi, con người của ta rộng lượng, cũng sẽ bỏ qua chuyện cũ.

Mai Phu còn rất biết nói, thể hiện ra một thái độ hết sức "rộng lượng".

Trên thực tế, hắn cũng chỉ là bị trở ngại khu Trung Hoa Tập Đoàn Chấn Bắc, cho Người tổng phụ trách ở phía sau Bạch Tiểu Thăng một chút mặt mũi, miễn cho làm hỏng chuyện tốt của Landvo.

Cái này cũng cũng không đại biểu, Mai Phu đối với Bạch Tiểu Thăng, đối với ba người bọn họ thực sự không hề tính toán.

Trong lòng của Mai Phu, kỳ thực cũng vẫn canh cánh trong lòng việc Bạch Tiểu Thăng đã làm hỏng chuyện tốt của hắn như trước, thậm chí còn suy nghĩ sau đó sẽ trả thù.

- Lần này, chúng tôi tới cửa không riêng gì muốn nhận thức với Mai Phu tiên sinh ông một chút, mà điều kiện tiên quyết đến nhà còn là, tới cho thấy thân phận cùng với ý đồ của chúng tôi! Hôm qua chúng tôi đến New Orange, chỉ là xem tin tức thấy bảo Landvo tiên sinh vẫn còn đang ở Bắc Mỹ chưa có trở về, cho nên mới chậm chạp không có tới cửa quấy rầy.

Bạch Tiểu Thăng cười nói với Mai Phu,



- Trong lúc vô ý chúng tôi gặp được chuyện của Daisy, cũng trở thành bạn bè với cô nương kia. Vậy thì ở đây, ta muốn mời Mai Phu tiên sinh ông đại độ buông tha cho cô ấy, có thể chứ?

Bạch Tiểu Thăng có thể "hòa khí" nói lời khách sáo với Mai Phu, cũng muốn giải quyết chuyện của Daisy trong hòa bình.

Mai Phu nghe được Bạch Tiểu Thăng nói, lại ngoài cười nhưng trong không cười hừ lạnh một tiếng, không cự tuyệt, cũng không đồng ý, chỉ nói một cách hàm hồ,



- Sự kiện kia à. . . Sau này hãy nói đi! Để ta suy nghĩ một chút nữa đã. . .

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên cũng không tiện ép hắn biểu thị ngay tại chỗ, cũng đành gật gật đầu.

Giai đoạn hiện tại chỉ cần Mai Phu thu liễm một chút đối với Daisy, trở lại lúc bọn họ không cần phải giấu diếm thân phận nữa, tự nhiên có thể giúp đỡ giải quyết dứt khoát tất cả mọi vấn đề, thực sự cũng không vội ở nhất thời.

- Đúng rồi, cái vị Giám Đốc Điều Hành kia của các ngươi, chừng nào qua bên đây nói chuyện với Landvo tiên sinh.



Mai Phu hỏi,



- Tưởng Quát, Tưởng tiên sinh, cũng cùng nhau tới sao?

Theo Mai Phu thấy, anh rể hắn đồng cấp với Tưởng Quát, vị Giám Đốc Điều Hành khu Trung Hoa kia cũng miễn cưỡng mới đúng quy cách tới đàm luận.

Mình có thể không truy cứu, bỏ qua những lỗi lầm cho đại biểu Bạch Tiểu Thăng này, thực sự đã rất cho đối phương mặt mũi rồi.

- Đương nhiên là người tổng phụ trách của chúng tôi sẽ tới rồi, chắc là trong mấy ngày gần đây thôi. Còn Tưởng tiên sinh có tới hay không thì tôi cũng không rõ lắm.



Bạch Tiểu Thăng mỉm cười trả lời.

- Được. Vậy hôm nay chúng ta thì nói tới đây thôi, các ngươi đi về trước đi.



Mai Phu ngại vì "thân phận" của ba người Bạch Tiểu Thăng, mắt thấy không thể báo thù, lại không thể xuống tay với Lâm Vi Vi, nhất thời có chút mất hết hứng thú. Tuy rằng đã giữa trưa nhưng hắn vẫn hạ lệnh trục khách.

Theo Mai Phu, thân phận đại biểu của đám người Bạch Tiểu Thăng, còn chưa đủ tư cách để hắn giữ lại ăn cơm.

Dù sao Giám Đốc Điều Hành phía sau bọn họ, đều thấp hơn nửa cấp so với Landvo, hắn là em vợ của Landvo, đó là thân phận lớn đến nhường nào!

Bạch Tiểu Thăng ngược lại rất "thức thời" cười cười, đứng dậy cáo từ.

Trên thực tế, sau khi có được tin tức hữu dụng, bọn họ cũng có một việc phải đi về làm!

Mai Phu gọi Daisy tiến vào, để cho nàng tiễn khách.

Mắt thấy ba người Bạch Tiểu Thăng bình yên vô sự, Daisy cũng rất hài lòng. Đến mức chuyện của nàng có được giải quyết hay không nàng cũng không để ý.

Ở chỗ này, ba người Bạch Tiểu Thăng cũng không tiện nói tỉ mỉ với Daisy được, ở dưới sự hướng dẫn của Daisy, một đường đi xuống lầu, trước phải rời khỏi Andrew Leo Fort.

Bạn cần đăng nhập để bình luận