Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1983: Vô Đề

Giả Thành Sơn nhìn theo hướng ngón tay Đổng Thiên Tú chỉ, cuối cùng nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng, còn có con trai bảo bối của ông ta - Giả Hoắc Nhiên đang đứng đối diện anh.

Xung quanh còn có rất nhiều người xúm quanh hai người, tất cả đều chỉ trỏ bàn tán về Bạch Tiểu Thăng.

Rõ ràng, hai người này không phải đang nói chuyện "thân thiện" với nhau...

Đang yên đang lành, nó làm sao có thể chọc vào Bạch Tiểu Thăng chứ... Vẻ mặt của Giả Thành Sơn lập tức giống như táo bón.

Không ai hiểu con bằng cha, Giả Thành Sơn biết quá rõ con trai mình là người thế nào. Ở dưới tình huống không biết thân phận thật sự của Bạch Tiểu Thăng, Giả Hoắc Nhiên tuyệt đối sẽ không kính nể, e sợ những người cùng tuổi, chỉ biết gây rắc rối thôi!

Hay là tên khốn kiếp này đã đắc tội Bạch Tiểu Thăng tồi! Giả Thành Sơn bỗng nhiên có cảm giác máu sôi lên.

- Đó chính là Bạch Tiểu Thăng sao?!

- Thật sự là ngài ấy sao?!

- Trẻ tuổi giống như trong truyền thuyết vậy!

Đám người Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm liên tục kinh ngạc kêu lên, không ngừng yêu cầu Đổng Thiên Tú xác nhận lại.

- Không sai, đó chính là ngài Bạch Tiểu Thăng.

Đổng Thiên Tú nói với vẻ khẳng định.

Sau đó, cậu ta cũng nhìn ra xa, thì thào tự nói:

- Nhìn như ngài Bạch đang xung đột với người ta.

Đổng Thiên Tú nói như vô tình lại làm cho mí mắt Giả Thành Sơn giật mạnh.

Những người khác cũng giật mình.

Không biết là người nào không mở mắt, dám trêu chọc Bạch Tiểu Thăng. Người đó không biết thân phận, bối cảnh, thực lực của hắn đáng sợ tới mức nào sao?

- Chờ một lát, người đối diện không phải là thái tử gia của nhà họ Giả sao?!

Lư Thiên Đạo không nhịn được mà kinh sợ kêu lên, ông ta và Trương Thanh Lâm liếc nhìn nhau.

- Là cậu ta! Cậu ta và Bạch Tiểu Thăng có xung đột sao?!

Khi Trương Thanh Lâm nói chuyện, cổ họng có cảm giác đắng chát.

Những người khác lập tức ngạc nhiên nhìn về phía Giả Thành Sơn.

Nếu như thằng nhóc của nhà Giả Thành Sơn đắc tội Bạch Tiểu Thăng, làm cho Bạch Tiểu Thăng giận chó đánh mèo lên bọn họ, vậy thì phải làm sao!

Giả Thành Sơn có chịu trách nhiệm được không?!

Dưới ánh mắt nhìn chăm chú của mọi người, Giả Thành Sơn đã bước vội qua, dưới chân kia quả thật là sinh ra gió.

Đám người Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm đuổi theo sát phía sau.

Trong lòng mỗi người bọn họ đều có suy nghĩ khác nhau, nhưng nếu muốn nói người kinh hoàng khác thì không ngoài Trình Bách Đạt. Ông ta nhìn thấy con trai mình Trình Tuyên Bắc đang ở phía sau lưng Giả Hoắc Nhiên, hình như cũng đang đặc biệt ra sức gây ầm ĩ.

- Đứa con bất hiếu, súc sinh này! Lúc này chắc chắn đang gây chuyện rồi. Đáng chết, bình thường thì cũng thôi, lần này chẳng lẽ nó không biết mình đụng phải người nào sao?

Trình Bách Đạt nhìn thấy, quả thật hãi hùng khiếp vía.

Nếu Bạch Tiểu Thăng thật sự bị chọc giận, sợ rằng Giả Thành Sơn sẽ diễn vở tuồng dạy dỗ con trai ở trước mặt mọi người để cho Bạch Tiểu Thăng bớt giận.

Giả Hoắc Nhiên – thái tử gia của nhà họ Giả còn như vậy, vậy phải xử lý con trai mình như thế nào mới có khả năng để cho đối phương hết giận đây...

Nếu tên vô sỉ này quả thật làm chuyện xấu, tôi cũng không thể tha cho nó được!

Trong lòng Trình Bách Đạt cũng bắt đầu suy nghĩ tới chuyện không nương tay với người nhà.

Giả Thành Sơn chạy tới, từ phía xa đã thấy Giả Hoắc Nhiên giơ tay chỉ chỏ vào Bạch Tiểu Thăng, bộ dạng ngạo nghễ, vẻ mặt càng thêm khó coi. Gân xanh trên trán ông ta giật loạn.

Trong nhà tốn công tốn sức suy nghĩ vạch kế hoạch, lôi kéo rất nhiều bạn liên minh trong thời gian dài như vậy, tập trung triển khai hoạt động lớn như vậy, chẳng lẽ bị lại bị thằng khốn kiếp này phá hỏng hay sao?

Giả Thành Sơn tuyệt đối không thể để cho cảnh tượng kia xảy ra được.

Bên kia, Giả Hoắc Nhiên không chỉ giơ tay chỉ trỏ Bạch Tiểu Thăng, còn lùi lại một bước, thò tay cầm ly rượu trên khay của người phục vụ.

Trong lòng Giả Thành Sơn lập tức căng thẳng.

Lúc này, rõ ràng con trai bảo bối của mình sẽ không muốn uống rượu, thấm họng trước, ngược lại giống như muốn lấy rượu hắt người!

Trước đây, Giả Hoắc Nhiên đã làm qua chuyện này!

Đám người Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm từ phía xa nhìn thấy, trong lòng cũng chấn động, bọn họ cũng dự cảm được chuyện này thật sự không ổn.

Giả Thành Sơn nhìn thấy mình chạy tới cũng không kịp ngăn cản nên trực tiếp cầm một chai rượu whisky trên khay của người phục vụ đi qua bên cạnh. Bên trong còn có nửa chai nên cầm cũng thuận tay.

Giả Thành Sơn không suy nghĩ nhiều, trực tiếp xoay cánh tay và ném chai rượu ra.

Phải nói rằng tuổi tác của Giả Thành Sơn không nhỏ nhưng bình thường vẫn chăm chỉ rèn luyện, lúc rảnh rỗi rất thích đi đánh golf, bô-linh, ngoài ra ông ta còn thích chơi ném bóng chày.

Dưới tình thế khẩn cấp, nửa chai rượu whisky bị ném ra chính xác vô cùng, lại nhanh như sao xẹt, lao thẳng đến đầu của Giả Hoắc Nhiên.

- Trúng!

Ánh mắt Giả Thành Sơn nóng bỏng, còn không nhịn được khẽ quát một tiếng.

Không uổng công thường ngày ông ta chăm chỉ rèn luyện, hôm nay để ý, chai rượu kia lập tức "bốp" một tiếng, nện vào trên đầu của Giả Hoắc Nhiên con ông ta. Ly rượu trong tay của Giả Hoắc Nhiên đang muốn hắt ra ngoài, trực tiếp rơi ra.

Bên kia Giả Hoắc Nhiên kêu lên một tiếng thảm thiết, hai tay ôm đầu.

Giả Thành Sơn làm cha lại lộ ra vẻ mặt vui mừng.

Đám người Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm thấy thế cũng mừng rỡ, đồng thời lên tiếng khen ngợi.

- Ném thật tốt!

- Quá chuẩn!

- Tuyệt!

Giả Thành Sơn cũng không có thời gian nghe đám người này khen mình cầm chai rượu ném con trai mình "chính xác nhẫn tâm", ông ta vội vàng chạy nhanh tới.

Bạch Tiểu Thăng đã nhìn lại và thấy bọn họ.

Giả Thành Sơn vội vàng nặn ra một nụ cười với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng cũng nhìn ông ta cười.

Lúc này, Giả Hoắc Nhiên ở trước mặt Bạch Tiểu Thăng đang ôm đầu, tức giận nghiêng đầu qua. Đầu anh ta bị đập tới choáng váng rồi.

Anh ta sờ đầu cũng thấy đau. Anh ta là thái tử gia nhà họ Giả sợ rằng trán đã tím xanh, không nói chuyện phá tướng nhưng cũng xem như mất mặt xấu hổ ở trước mặt mọi người!

Giả Hoắc Nhiên cảm giác tức giận.

Giả Hoắc Nhiên chưa từng chịu thiệt tới như vậy, còn ở ngay trước mặt nhiều người, ở trước mặt người đẹp, ngay trước mặt thằng nhóc mà anh ta muốn chế giễu!

Đầu Giả Hoắc Nhiên nóng lên, khi nhìn sang đã đỏ mắt, trong miệng còn:

- Tiên sư nhà mày!

Cho dù xuất thân trong gia đình giàu có, cũng không phải không dính khói lửa nhân gian, cũng sẽ biết nói tục chửi người.

Nhưng lần này, Giả Hoắc Nhiên mắng xong liền sửng sốt. Người tới không phải là tổ tiên nhà anh ta mà là cha ruột của anh ta.

- Đồ khốn kiếp!

Giả Thành Sơn bị con trai chửi ngay trước mặt mọi người thì lập tức nóng nảy, đi tới trút xuống hai tát, đánh cho Giả Hoắc Nhiên chạy trối chết.

Những người xem náo nhiệt xung quanh đều nhìn tới ngây người. Có người nhận ra Giả Thành Sơn, hơn nữa còn rất nhiều người. Dù sao, Giả Thành Sơn cũng là ông trùm có tiếng tăm lừng lẫy trong giới kinh doanh, rõ ràng chính là nhân vật lớn.

- Ôi trời ơi, tập đoàn Giả thị... Giả Thành Sơn!

- Đúng là ông ta! Thần tượng của tôi!

- Vừa rồi cũng là ông ta ném chai rượu đập Giả Hoắc Nhiên à?

- Đây là vở tuồng dạy con trước mặt mọi người sao...

...

Mọi người kinh ngạc bàn tán.

Rất nhiều người còn lấy điện thoại di động ra lặng lẽ quay lại cảnh tượng "Mạnh mẽ, sống động" này.

Bạch Tiểu Thăng và Lâm Vi Vi nhìn nhau cũng cảm thấy buồn cười.

Lôi Nghênh đã chạy về, kinh ngạc nhìn cảnh tượng trước mặt, còn thì thầm hỏi thăm Lâm Vi Vi xem có chuyện gì xảy ra.

Đám người Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm kia cũng vội vàng đi tới, không để ý tới náo nhiệt mà tươi cười vây quanh Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài chính là giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc - ngài Bạch Tiểu Thăng sao?

Lư Thiên Đạo nhiệt tình hỏi Bạch Tiểu Thăng.

Đám người Trương Thanh Lâm cũng chớp chớp mắt nhìn.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu, tự nhiên nói:

- Tôi chính là Bạch Tiểu Thăng!

Mắt đám người Lư Thiên Đạo, Trương Thanh Lâm nhất thời sáng ngời, lần lượt tự giới thiệu với Bạch Tiểu Thăng.

- Tôi là Lư Thiên Đạo của tập đoàn Vạn Hồ.

- Tôi là Trương Thanh Lâm của tập đoàn Tử Ngữ.

...

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười gật đầu và bắt tay mọi người, trong miệng không ngừng nói:

- Hân hạnh được gặp mặt!

Bạch Tiểu Thăng cũng không vì đám người này có mâu thuẫn kinh doanh với đám người Đằng Vân, Bắc Phong, Hạo Vũ mà có bất kỳ thái độ nào khác thường, cũng không vì bọn họ cùng tới gặp mình mà có bất kỳ tò mò nào.

Nếu mọi người gặp mặt, thái độ trước mặt cũng không tệ lắm, vậy dù sao cũng có lời đáng để nói, không cần vội trong chốc lát.

Bên kia, Giả Thành Sơn dạy dỗ Giả Hoắc Nhiên một trận, thấy đám người Lư Thiên Đạo đã tiếp xúc với Bạch Tiểu Thăng thì mới dừng, xoay người tươi cười đi về phía Bạch Tiểu Thăng.

Vở tuồng dạy dỗ con vừa rồi có một nửa là thật, một nửa là để cho Bạch Tiểu Thăng xem.

Giả Thành Sơn mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, tôi là Giả Thành Sơn, vừa rồi thằng con hư nhà tôi có gì đắc tội, mong ngày hãy bỏ qua cho!

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy rất nhiều người xung quanh đều đang nhìn mình với vẻ kinh ngạc, biết thân phận của mình sẽ lập tức bị vạch trần.

Anh không thích bị nhiều người nhìn như vậy.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười nói với đám người Giả Thành Sơn:

- Ngài Giả, các vị, ở đây không tiện nói chuyện. Chúng ta vẫn nên tới chỗ khác nói chuyện riêng đi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận