Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1830: Chờ khảo sát lại

Trên đường đi, Bạch Tiểu Thăng đã thành thật nói rõ với Thôi Thần, anh thật sự chính là ông chủ đứng phía sau công ty Dược phẩm công nghệ sinh học Phi Thăng.

Điều này thật sự khiến cho Thôi Thần, Thôi Tuyết Tuyết giật mình.

- Công ty này được đăng kí ở Châu u và có quy mô rất lớn, phát triển kinh người, từ khi thành lập tới nay chỉ trong thời gian ngắn ngủi đã đứng top 10 trong cùng ngành ở Châu u.

Thôi Thần lập tức nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng với vẻ mặt không thể tin nổi và nói:

- Cậu là ông chủ của nó thật sao?

Thôi Thần không dám tin. Cho dù hắn làm nghiên cứu, nhưng cũng biết mấy doanh nghiệp có tiếng trong ngành. Đặc biệt là gần đây, Thôi Tuyết Tuyết giúp hắn điều tra tên và tài liệu về một ít doanh nghiệp có tiếng để lựa chọn hợp tác.

Cũng bởi vì hiểu rõ, Thôi Thần mới cảm thấy giật mình.

Bạch Tiểu Thăng tuổi còn trẻ, làm sao có thể nắm giữ một công ty lớn đa quốc gia như vậy?

Vậy gia tộc sau lưng của cậu ta phải có thực lực thế nào?

Nhưng Bạch Tiểu Thăng cũng đã nói cậu ta là người Trung Quốc, Trung Quốc có còn có gia tộc Bạch thị lớn như vậy sao?

Tối thiểu, Thôi Thần chưa từng nghe qua.

Bởi vì Bạch Tiểu Thăng có một công ty mà Thôi Thần đã giật mình như vậy, nếu như cho hắn biết Bạch Tiểu Thăng còn có sáu bảy công ty như vậy, thật không biết vẻ mặt của hắn sẽ ra sao.

Thôi Tuyết Tuyết cũng nhìn Bạch Tiểu Thăng với vẻ không tin.

Cho dù vừa rồi Bạch Tiểu Thăng cho thấy mạng lưới quan hệ rất lớn, nhưng đây cũng không phải là lực lượng trong giới kinh doanh.

Bạch Tiểu Thăng còn nói cái gì mà liên minh thương nghiệp trên thế giới chứ, thật giống như nói mơ giữa ban ngày, chưa đủ để cho cô tin tưởng được.

Cho nên lời Bạch Tiểu Thăng nói, Thôi Tuyết Tuyết nghe xong lại "đánh giá thấp".

- Nhìn người này thế nào cũng không giống như con cháu gia đình quý tộc, giàu có.

Thôi Tuyết Tuyết nhìn chằm chằm vào Bạch Tiểu Thăng, trong lòng thầm nghĩ.

Bạch Tiểu Thăng nhìn "bình thường", lời nói và việc làm bình dị gần gũi, hoàn toàn không có khí phách cuồng ngạo như trong tivi hay tiểu thuyết thường có.

Những từ như ngang ngược, vô lễ, kiêu ngạo, điên cuồng, chảnh đều không dính tới anh ta được.

Nhìn người luôn bình tĩnh ôn hòa như vậy, đúng là người trong hào môn?

Khi Thôi Tuyết Tuyết quan sát Bạch Tiểu Thăng, Thôi Thần cũng đang quan sát anh.

Bạch Tiểu Thăng lại mỉm cười nhìn hai người.

Nếu như anh thu lại khí chất thì đừng nói là anh em Thôi Thần quanh năm làm nghiên cứu, cho dù là người nhiều năm ở địa vị cao cũng chưa chắc nhìn ra được.

Về khả năng khống chế vẻ mặt của Bạch Tiểu Thăng, lúc này sợ rằng cũng sắp đặt được cấp điện phủ rồi.

- Khụ, chuyện liên quan tới thân phận của tôi, tôi có thể chính thức giới thiệu với các người một chút.

Bạch Tiểu Thăng ho khẽ một tiếng, mỉm cười và nói với hai người.

- Tôi là Bạch Tiểu Thăng, người Trung Quốc chính tông.

- Trước mắt đang làm việc ở tập đoàn Chấn Bắc, hiện tại là… giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc.

Bạch Tiểu Thăng nói ra danh hiệu, anh em Thôi Thần lập tức trợn trừng mắt. Bọn họ làm nghiên cứu, cho dù không biết giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc bây giờ cụ thể là vị nào, nhưng cũng nghe qua danh tiếng của tập đoàn Chấn Bắc. Dù sao, đó là tập đoàn tài chính lớn cấp thế giới.

Tất cả nghiệp vụ ở khu Đại Trung Hoa đều do người trẻ tuổi trước mắt này xử lý sao?

Thôi Thần, Thôi Tuyết Tuyết càng thấy khó tin hơn.

- Đương nhiên, công ty Dược phẩm công nghệ sinh học Phi Thăng không thuộc về tập đoàn chúng tôi. Nó chỉ là một doanh nghiệp riêng của tôi thôi, cũng may hiệu quả và lợi ích cũng không tệ lắm.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Ngài Thôi nói bây giờ đã tiến vào top 10 trong các doanh nghiệp cùng ngành, thật ra cũng không sai. Nhưng đây hẳn là báo cáo tài chính từ nửa năm trước, nửa năm qua nó vẫn luôn cố gắng vượt trội, hiệu quả và lợi ích đã tăng lên gấp đôi.

Bạch Tiểu Thăng xem như chỉ nói mấy lời bình thường lại làm cho Thôi Thần hoàn toàn nghẹn lời, không biết nên nói thế nào mới tốt.

- Yên tâm đi, lúc này tôi sẽ không chém gió, sau này tôi sẽ bảo Tổng giám đốc Phi Thăng liên lạc với hai người, các người tất nhiên sẽ hiểu thôi.

Bạch Tiểu Thăng nhìn Thôi Tuyết Tuyết mỉm cười và nói.

Anh tất nhiên nhìn ra được cô gái này vẫn đang nghi ngờ mình, coi mình thành một người miệng như tàu hỏa chạy.

Lúc này Thôi Tuyết Tuyết cũng không biết nên nói như thế nào nữa.

Vẫn là Thôi Thần lấy lại tinh thần trước, cố gắng bình tĩnh nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Tôi thật sự không ngờ ngài Bạch còn có thân phận như vậy.

Sau này tất nhiên sẽ biết được thật giả, Thôi Thần bỏ qua đề tài này, thành khẩn nói:

- Ngài Bạch, khi ở trong quán bar ngài đã cứu giúp chúng tôi một lần, sau đó lại giúp chúng tôi thoát khỏi rắc rối một lần, còn vận dụng nhân mạch tìm lại đồ về cho chúng tôi. Cá nhân tôi vô cùng biết ơn ngài, đồng thời nợ ngài một ân tình lớn.

- Nhưng…

Thôi Thần đang nói chợt dừng lại một chút, vẻ mặt trở nên đặc biệt nghiêm túc nói:

- Dược phẩm công nghệ sinh học Phi Thăng có phải là bạn hợp tác thích hợp nhất đối với chúng tôi hay không, vẫn mong hãy cho phép chúng tôi lại làm khảo sát tới cùng, thành quả nghiên cứu của chúng tôi là kết quả cố gắng của rất nhiều người, nó mang ý nghĩa cũng rất đặc biệt "

- Tôi không thể lấy tình cảm cá nhân để đưa ra quyết định cuối cùng được.

Khi Thôi Thần nói chuyện lại nhìn Bạch Tiểu Thăng, chờ đợi phản ứng của anh.

Thôi Tuyết Tuyết cũng không khỏi nhìn anh họ và nhìn Bạch Tiểu Thăng, trong lòng nói thầm.

Anh họ cô cái gì cũng tốt, làm nghiên cứu càng giỏi hơn, chỉ là không giỏi ăn nói, có gì cũng nói thẳng ra.

Những lời này có thể khiến người ta bị tổn thương đấy.

Vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng hoàn toàn không thay đổi, vẫn mỉm cười.

- Ngài Thôi cũng nói là bảo tôi giới thiệu công ty Dược phẩm công nghệ sinh học Phi Thăng cho ngài, cũng không hứa hẹn gì, tôi tất nhiên sẽ không suy nghĩ nhiều.

- Tôi chào mừng ngài Thôi tới tiến hành khảo sát Phi Thăng, nếu có chỗ nào không ổn ngài có thể nói thẳng cho tôi biết, xem như là đưa ra chỉ đạo để chúng tôi chỉnh đốn và cải cách.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Về phần hợp tác với ai là quyền tự do của ngài, không ảnh hưởng đến tình cảm giữa tôi và ngươi.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng mỉm cười.

Ban đầu, cho dù công ty Dược phẩm công nghệ sinh học Phi Thăng không có thành quả nghiên cứu của Thôi Thần, còn có các loại nghiên cứu của đoàn đội Rhine làm hậu thuẫn vững chắc, lợi nhuận có khả năng tiến triển cực nhanh

Đồng thời Bạch Tiểu Thăng còn có sáu công ty cũng có thực lực ngang bằng thậm chí còn mạnh hơn, mỗi công ty đều có thực lực kinh người, cho dù miệng ăn núi lở cũng làm được.

Bạch Tiểu Thăng muốn làm thuốc trị bệnh cứu người, đồng thời hạ giá thấp, tuyệt đối là xuất phát từ một trái tim lương thiện và đầy chân thành.

Không cần cưỡng ép.

Nếu như Thôi Thần cảm thấy có phía đối tác khác thích hợp hơn, vậy cũng không sao cả.

Có tấm lòng bao dung, không dục vọng thì không có gì phải sợ.

Bạch Tiểu Thăng tự nhiên như vậy cũng khiến cho Thôi Thần, Thôi Tuyết Tuyết cảm giác được. Hai người đều gật đầu, trong mắt lộ ra sự khen ngợi.

Nhưng Thôi Thần cũng không nóng đầu tới mức quyết định hợp tác luôn.

Hắn nói cũng không sai, vẫn cần phải khảo sát.

Tìm một nhà hợp tác thích hợp không phải là vỗ đầu quyết định được mà liên quan đến rất nhiều chuyện.

- Chúng ta tạm thời gác đề tài này lại, có thể nói tới chuyện khác trước không?

Bạch Tiểu Thăng chủ động nói đùa với Thôi Thần:

- Lúc tới đây, chúng ta ở trên máy bay trò chuyện không tệ, nhưng trong khoang thương gia luôn quá mức yên tĩnh, sợ làm phiền người khác nghỉ ngơi. Không biết ngài Thôi có hứng thú, chúng ta chuyển xuống khoang phổ thông để trò chuyện được không?

Bạch Tiểu Thăng lại nghĩ tới chuyện anh vô ý gặp được Mã Vi Tiễn gọi điện thoại bảo người khác tìm cách chuyển khoang lên trên, lập tức có chút buồn cười.

Nếu như Mã Vi Tiễn lên khoang trên thành công, thấy bọn họ không ở đó, mà đã đi tới khoang phổ thông, không biết sẽ có vẻ mặt thế nào.

Thôi Thần, Thôi Tuyết Tuyết thấy Bạch Tiểu Thăng đề nghị như vậy, hình như cũng cảm thấy như nói đùa, thật sự không hiểu nổi.

Cuối cùng, đám người Bạch Tiểu Thăng được xe cảnh sát mở đường đã thành công đến sân bay, lên kịp chuyến bay.

Nhưng bọn họ cũng không xuống khoang dưới.

Thứ nhất là thời gian có hạn, còn nữa, đây chẳng qua là Bạch Tiểu Thăng muốn đùa bỡn một chút mà thôi.

Mã Vi Tiễn tất nhiên cũng không có cách nào chuyển lên khoang trên.

Còn một điểm nữa, biểu hiện của Mã Vi Tiễn ở quán bar đã chọc giận anh em Thôi Thần, ông ta cũng là một người biết điều, không muốn tự tìm lấy khó chịu ở trên máy bay nữa

Kể từ đó, đám người Bạch Tiểu Thăng đã có một chuyến hành trình thoải mái.

Mọi người qua đêm trên chuyến bay và tỉnh lại vào lúc nắng mới lên.

Nhìn cảnh tượng tuyệt đẹp bên ngoài cửa sổ máy bay, Bạch Tiểu Thăng thầm nói một câu.

- Ganand, tôi lại tới đây.

Bạn cần đăng nhập để bình luận