Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1228: La gia giỏi tính kế

Một phút trước hai bên còn rất hài hòa.

Nhưng sau một phen “đàm tiếu” của anh em La gia thì bầu không khí lại lập tức khẩn trương lên, thậm chí hàn khí đã lan tràn bốn phía.

Không ngờ rằng La gia đang nghiên cứu Tôn Bạch Trí Thắng, thậm chí bọn hắn còn nắm được tình huống rõ ràng như vậy!

Bàn tay của Ron âm thầm siết chặt lại, ánh mắt lạnh lùng nhìn La Gia Hạo, La Gia Kỳ rồi nói,

- Hai vị đến đây, luôn miệng nói dùng số liệu do chúng tôi phân tích được nhưng mà chỉ dựa theo số liệu của chúng tôi thì không thể nào phân tích được nhiều như thế. Chỉ có cách dùng Local Area Network (mạng nội bộ) bên trong tổng bộ của chúng tôi mới có thể truy cập vào bảng số liệu này! Nếu như các người đã có thể hiểu rõ chúng tôi đến loại tình trạng này, tôi nghĩ, chắc hẳn các người đã sắp xếp người vào trong công ty của chúng tôi đúng không?

- Tôi nên nói là gián điệp thương mại, hay là quỷ mới tốt đây!

Ron nói với ngữ khí hết sức mãnh liệt.

La Gia Hạo, La Gia Kỳ nhìn nhau, trong mắt đều là sự khâm phục.

Cái vị chuyên gia số liệu người nước ngoài này có năng lực tư duy, cùng năng lực liên tưởng cũng thật sự khoa trương.

Thế mà có thể tìm được vấn đề bên trong lời nói của bọn hắn!

Khiến cho chính La Gia Hạo và La Gia Kỳ cũng phải sợ hãi thán phục không thôi.

Nếu không phải là trước mắt Tôn Bạch Trí Thắng đang hợp tác cùng bọn họ thì chính diện đối phó sẽ hết sức nguy hiểm.

- Nếu như chúng tôi nói không có, chắc hẳn Ron tiên sinh cũng sẽ không tin tưởng. Nhưng mà, những chuyện nhỏ nhặt này nếu so sánh với chuyện mà chúng ta đang nói thì có cần phải quan tâm đến không?

La Gia Kỳ cười nói.

- Bên trong chúng tôi xuất hiện lỗ thủng, những số liệu này đối với chúng tôi cũng không phải là chuyện nhỏ!

Ron đáp lại, sau đó hắn sờ lên cái cằm, trầm ngâm một lát, chậm rãi nói,

- Các người nắm giữ được tin tức, hẳn là phải từ cấp quản lý trở lên mới có thể biết được. Trong công ty của tôi những lão già tôi tin tưởng, bọn hắn sẽ không bị tuỳ tiện thu mua, cho dù các người có bỏ ra bao nhiêu tiền! Hơn nữa các người cũng sẽ không dám tùy tiện tiếp xúc với bọn hắn, nếu để lộ tin tức thì các người cũng đảm đương không nổi. Khả năng nhất là các người sắp xếp người từ bên ngoài thâm nhập vào, mà từ lúc song phương hợp tác đến nay, đoạn thời gian này công ty của tôi có tất cả bảy người được thăng chức. Trong đó bốn người không có khả năng có thể tiếp xúc với những số liệu này. Người có khả năng tiếp xúc đến những số liệu đó, chỉ có ba người. Một người đang nghỉ đẻ, một người thì trước đó có xảy ra vấn đề nên cũng được phái đi ra ngoài không có khả năng sử dụng Internet của tổng bộ. Vậy thì còn lại cũng chỉ có ——

Ron dứt lời, xoay đầu mắt nhìn Hàn Nguyệt Ngữ.

Hắn một câu cũng không nói, Hàn Nguyệt Ngữ biểu lộ lại đột nhiên biến đổi.

- Ron tiên sinh, ngài nhìn tôi làm gì, không phải tôi !

Hàn Nguyệt Ngữ gấp giọng nói.

Miranda mắt lạnh nhìn Hàn Nguyệt Ngữ, ánh mắt cảnh giác.

Ron là chuyên gia phân tích, những năm gần đây, năng lực nghiệp vụ đã đạt đến mức điêu luyện.

Lần này ông ấy phân tích, Miranda hết sức tin tưởng.

- Cô thừa nhận cũng không sao, đồ vật chúng tôi hứa hẹn tất nhiên sẽ vẫn đưa cho cô.

La Gia Hạo đạm mạc liếc mắt nhìn Hàn Nguyệt Ngữ, thuận miệng nói.

Nghe được lời nói này, Hàn Nguyệt Ngữ không tranh cãi nữa, thần sắc ủy khuất kinh hoàng cũng thu lại, lộ ra một nụ cười nhạt nhẽo.

Sau đó dưới ánh mắt chăm chú của đám người, nàng thế mà trực tiếp từ sau lưng Ron, đi đến sau lưng anh em La gia.

- Quả nhiên là cô!

Miranda tức giận nói.

Hàn Nguyệt Ngữ nở nụ cười xinh đẹp,

- Miranda tiểu thư, tôi chẳng qua là theo lệnh Ron tiên sinh yêu cầu, xem một ít gì đó, báo đi qua. Tôi không có copy đi bất kỳ vật gì, cũng không thừa nhận là tôi tiết lộ buôn bán bí mật. Dù sao tội danh lớn như vậy, tôi cũng gánh không nổi, còn nữa, cô cũng đừng vu hãm cho tôi !

- Đúng rồi, Ron tiên sinh, tôi chính thức hướng ngài xin từ chức, tôi cũng coi như ngài đã chấp nhận. Khai trừ cái gì, tùy ông.

Giọng nói của Hàn Nguyệt Ngữ lúc này có vài phần ngả ngớn.

Nhìn người phụ nữ ngoài mặt thì hết sức nhiệt tình, ai biết được dưới mặt nạ ấy lại che giấu một bộ mặt như vậy.

Nhìn nàng lớn lối như thế, thật sự là khiến Miranda tức đến phát run.

Ron lạnh lùng nhìn Hàn Nguyệt Ngữ,

- Nằm vùng lâu như vậy, hiện tại, cũng coi như “công thành lui thân”. Ở Tôn Bạch Trí Thắng của chúng tôi, cô không có học thêm được chút gì sao?

Hàn Nguyệt Ngữ cười nhìn về phía Ron, không thiếu có mấy phần đắc ý hỏi,

- Ron tiên sinh chỉ là phương diện nào?

Thân thể Ron hướng về sau dựa vào salon, đầy sâu sa nói nói,

- Cơ chế an toàn của Tôn Bạch Trí Thắng không có yếu kém như cô nghĩ đâu, ở chỗ này cô dùng máy tính để làm gì, lấy thủ đoạn của cô chắc chắn sẽ không thể xóa đi dấu vết. Chúng tôi quay về điều tra liền rõ ràng! Tội danh tiết lộ bí mật buôn bán! Chúng tôi sẽ mời luật sư tốt nhất, tặng cho cô một suất ăn của nhà giam! Cô chạy không thoát đâu!

Ron không giống đe dọa, hoàn toàn ở trần thuật một sự thật.

Nụ cười của Hàn Nguyệt Ngữ cứng đờ, nhịn không được nhìn về phía La Gia Hạo.

- Ron tiên sinh, ngài cũng không cần ở loại chuyện nhỏ nhặt này mà lãng phí miệng lưỡi.

La Gia Hạo cười nói,

- Không bằng, chúng ta nói vào chuyện chính đi.

La Gia Kỳ cũng mĩm cười nói,

- Đúng vậy mà, anh em chúng tôi ngàn dặm xa xôi mà đến, cũng không phải tới nghe ông làm sao thanh lý môn hộ.

Hàn Nguyệt Ngữ nghe Ron nói chuyện, nguyên bản cái loại đắc ý vì “công thành lui thân” kia lập tức biến mất, tâm lý sinh ra một loại hoảng sợ, định mở miệng nói chuyện về vấn đề của mình.

La Gia Kỳ phát giác, ngoái nhìn một chút, cái ánh mắt băng lạnh ngưng tụ kia khiến cho Hàn Nguyệt Ngữ lời đến khóe miệng lập tức kẹp lại.

Nhưng mà từ đáy lòng Hàn Nguyệt Ngữ vẫn tràn đầy sợ hãi.

Ron lạnh lùng nhìn La Gia Hạo, La Gia Kỳ,

- Vừa rồi tôi đã nói, đến tột cùng thì lần này các ngươi đến đây là có mục đích gì?

Tôn Bạch Trí Thắng bắt đầu là một công ty quản lý số liệu, sau đó mới thành lập tập đoàn, phát triển nhiều hạng mục sự nghiệp, nhiều lĩnh vực đầu tư.

Đây là một nước cờ hiểm, lại liên tiếp thu hoạch được thành công.

Ở mảnh đất trống phương Nam kia, mấy người Ron cũng là dự đoán các phương diện số liệu nhân tố, mà tính ra được kết quả, cuối cùng thu được lợi ích kinh người, là hạng mục nhất định phải cầm được.

Nguyên bản, số liệu dự đoán là đầy đủ, nhưng là chuyện thế gian, nào có giống số liệu dự đoán như vậy tinh chuẩn không sai. Nếu không thì những người làm số liệu đã thành thần tiên rồi.

Tình huống đột biến, cần số vốn năm trăm triệu nhưng Tôn Bạch Trí Thắng không thể cầm ra số tiền kia, nếu cứng rắn lấy ra thì công ty cũng thành một cái xác rỗng, một khi địa phương khác xảy ra vấn đề thì sẽ là thảm họa cho tập đoàn.

Bên phía Tuyết Liên Vạn Hòa, bởi vì vừa phát triển nghiệp vụ, số tiền có thể cho mượn cũng khá là ít.

Còn Thăng Tỉnh Quốc Tế và Đằng Vân, Ron đã mượn rất nhiều, nếu lại mượn thì cũng chẳng ra gì!

Coi như Bạch Tiểu Thăng và bọn hắn quan hệ tốt, tốt đến thân mật khăng khít, đó cũng là tình nghĩa, là tình nghĩ mới không thể sử dụng như vậy.

Ron thực sự không muốn tạo ra vấn đề giữa hắn với Bạch Tiểu Thăng.

Cho nên, hắn hướng tới bạn hợp tác là La gia nhắc tới hạng mục góp vốn, hợp tác khai phá.

Không nghĩ tới, La gia thế mà đã sớm chôn xuống một quân cờ !

Lúc trước sắp xếp Hàn Nguyệt Ngữ này vào là vì mục đích gì, không thể nào biết được, nhưng mà trước mắt, Hàn Nguyệt Ngữ thật đã phát huy tác dụng của điệp viên.

Tôn Bạch Trí Thắng bị La gia kẹp cổ lại, dùng vẻn vẹn năm trăm triệu làm một cái "Dây thừng vô hình" .

Ron suy nghĩ một chút.

La gia nếu là có chủ tâm bừa bãi Tôn Bạch Trí Thắng, thậm chí sẽ không cần phải phái người ra mặt, chỉ cần phát tán tin tức ra ngoài, Tôn Bạch Trí Thắng liền sẽ đối mặt với nguy cơ to lớn trước nay chưa từng có, bốn bề thụ địch.

Nhưng mà người La gia đã tới, tới vẫn là La Gia Hạo, La Gia Kỳ là hai nhân vật quan trọng, vậy thì có thể nói rõ vấn đề ——

La gia muốn "Cầu tài", mà không phải "Sát hại tính mạng"!

- La gia chúng tôi cùng với Tôn Bạch Trí Thắng, chính là đồng bạn nhiều năm hợp tác, tình nghĩa hai bên thâm hậu, La gia chúng tôi kỳ thực cũng không cần nhiều, cùng Tôn Bạch Trí Thắng ở giữa, càng chờ mong tiến thêm một bước thân cận.

La Gia Hạo nụ cười chân thành nói.

Ron nhắm hai mắt lại, biểu thị chính mình không hiểu.

La Gia Kỳ cười nói,

- Chúng tôi muốn dùng năm trăm triệu nhập cổ phần Tôn Bạch Trí Thắng, muốn là công ty cổ phần, mà không phải duy nhất một hạng mục !

Nghe được câu này, đôi mắt Ron bỗng nhiên co rụt lại.

Khẩu khí thật lớn !

La gia dòm ngó chính là cổ phần của công ty Tôn Bạch Trí Thắng!

- Mấy người các ngươi quả thật tham lam!

Miranda nhịn không được kinh hô.

Trước mắt Tôn Bạch Trí Thắng đã đầy đủ cường đại, nhưng mỗi lĩnh vực thị trường đầu tư thành quả vẫn như cũ chưa được thu hoạch, đến ngày thu hoạch, nó có thể khiến cho công ty nhất phi trùng thiên, khiến cho mọi người phải chấn kinh.

Trước lúc này, La gia lại muốn thu được cổ phần ban đầu, ngồi hưởng thành quả ?

Thật sự là tính kế tốt!

- Năm trăm triệu nhập cổ phần, đại cổ đông vẫn như cũ là ông, ông cần gì phải lo lắng, nếu sau đó công ty của chúng ta cần vốn đầu tư, thì La gia chúng tôi sẽ hết sức ủng hộ, thế nào?

La Gia Hạo hỏi.

Kỳ thực theo ý của hắn, hận không thể ném vào thêm một hai tỷ, càng nhiều càng tốt, chỉ bất quá hắn sợ chạm đến giới hạn, Ron thà rằng lưỡng bại câu thương, không thèm đếm xỉa nguyên khí đại thương, cũng sẽ không thỏa mãn tâm nguyện của bọn hắn.

Năm trăm triệu nhập cổ phần, bọn hắn đã tính toán qua, vừa vặn có thể thu hoạch được lợi ích lớn nhất, lại có thể khiến cho Ron tiếp nhận.

La Gia Hạo, La Gia Kỳ lòng tràn đầy chờ mong, Ron lại đang gian nan lựa chọn cân nhắc, có nên gật đầu đồng ý hay không.

Ron ngẩng đầu lên, băng lãnh nhìn thẳng hai người, lên tiếng lần nữa, giọng nói hùng hồn.

- Các người sắp xếp nội ứng, lại không chịu hỏi thăm thêm chút tình hình sao?

- Kỳ thực Tôn Bạch Trí Thắng, cũng không phải là của tôi. Các người có thể uy hiếp tôi, lại không nhất định có thể uy hiếp ông chủ của tôi !

La Gia Hạo, La Gia Kỳ nghe được lời nói này, nhịn không được sững sờ, thậm chí nhìn nhau một chút.

Ron lại còn nói, Tôn Bạch Trí Thắng không phải là của hắn, sau lưng của hắn còn có ông chủ khác ?

Chuyện này, làm sao có thể !

Bọn hắn đã điều tra qua, cũng đã cho Hàn Nguyệt Ngữ điều tra, Tôn Bạch Trí Thắng nguyên khởi từ nhóm của Ron.

Năm đó mấy người Ron “Viễn độ trùng dương”, đạt được một món tiền lớn ban đầu, đồng thời được Đằng Vân coi trọng, một bước bay cao.

Lại thêm Ron có một bộ não quỷ tài, chỉ dùng công ty đại số liệu của mình, mà có thể khai sáng kỳ tích.

Làm sao có thể, hắn còn không phải là ông chủ !

- Ron tiên sinh ngài cũng thật biết nói đùa.

La Gia Hạo coi là Ron cố ý nói như thế, mục đích để trì hoãn thời gian, trong bóng tối đi gom góp tiền tài.

La Gia Kỳ cũng cho là như vậy.

Đối với cái này, bọn hắn đã sớm có đoán trước, đồng thời đã có chiêu thức thích hợp !

Đối diện, Ron trầm thấp thở dài một tiếng, nói một mình,

- Tôi à, còn cho mình là một chuyên gia số liệu học thành công, một thương nhân thành công, kết quả là liều lĩnh quá độ, bị đồng bạn buôn bán tính kế, vẫn phải đi mời ông chủ nghĩ biện pháp, cũng thật là vô dụng !

Ron thế mà vẫn còn tiếp tục diễn như thật.

La Gia Hạo cùng La Gia Kỳ sầm mặt lại.

Người quang minh chính đại không nói chuyện mờ ám, cũng đừng nghĩ người khác ngu ngốc !

Bọn hắn đến, cũng không phải đến xem Ron biểu diễn, mà là nhanh chóng thành thành công nhập cổ phần vào Tôn Bạch Trí Thắng.

- Ron tiên sinh, ngài đang làm gì vậy, cũng chỉ là có năm trăm triệu nhập cổ phần, chúng tôi cũng không yêu cầu quá đáng, ngài có khoản tiền tài này, hoàn toàn có thể xử lý tốt tất cả vấn đề !

La Gia Hạo thật thà khuyên chân thành.

Ron mắt điếc tai ngơ, nhìn Miranda phân phó,

- Tình huống cô đều nghe được, cô đi xin ý kiến của ông chủ một chút đi.

Miranda lúc này gật đầu, trong ánh mắt lộ ra một tia ánh sáng hy vọng.

Nếu là ông chủ Bạch Tiểu Thăng của nhà mình, anh ấy nhất định có biện pháp gom góp tiền tài, giải quyết việc cần trước mắt !

La Gia Kỳ bỏ mặc Miranda quay người muốn đi, lập tức nhìn về phía Ron, cười lạnh nói,

- Ron tiên sinh, ông muốn đi thông báo cho trợ thủ gom tiền sao? Thật có lỗi, vậy tôi phải nhắc nhở ông một tiếng, xem như là đại công ty có thể tìm đến số tiền kia, cũng là cần thời gian. Mà chúng tôi cho ông thời gian, đã không nhiều lắm !

Ron nghe vậy thì nhíu lông mày lại, lạnh nhạt nhìn về phía La Gia Kỳ.

Miranda cũng kinh dị bước chân chậm dần.

- Hết hạn trưa mai, Tôn Bạch Trí Thắng không có năm trăm triệu, bên kia liền sẽ xảy ra rắc rối, đến khi tạo thành hiệu ứng tuyết lở, liền ngay cả chúng tôi cũng đành thúc thủ vô sách, không giúp được cho ông! Hơn nữa chỉ cần tin tức mắt xích tiền vốn của ông bị truyền ra ngoài thì sẽ thành cục diện bốn bề thọ địch! Sẽ khiến Tôn Bạch Trí Thắng không gượng dậy nổi !

La Gia Kỳ nói mà nghe rợn cả người.

- Nguyên bản sẽ không nhanh như thế, chỉ bất quá, La gia tôi chỉ thêm một chút xúc tác mà thôi.

La Gia Hạo nói thẳng,

- Ông cứ nghĩ đi, qua buổi đối thoại hôm nay, dù sao ông và tôi nếu không phải bạn bè thì cũng sẽ là địch nhân. Chúng tôi ra hạ sách này cũng là bất đắc dĩ, kỳ thực chúng tôi vẫn hy vọng cùng Tôn Bạch Trí Thắng làm bạn bè, cùng nhau hướng đến huy hoàng. Nguyện vọng mỹ diệu như vậy, không hiểu sao Ron tiên sinh lại không đồng ý.

La Gia Hạo nói xong, La Gia Kỳ lại tiếp lời,

- Năm trăm triệu nhập cổ phần, thật không tính là gì, ông tốt mà chúng tôi cũng tốt mà!

Hai người một người uy hiếp, một người thuyết phục.

Ánh mắt của Ron vô cùng âm trầm, cả người căng thẳng, như là một con hổ đang đối mặt với uy hiếp.

Một tay ông ta gắt gao bắt chặt lấy thành ghế, gân xanh trên mu bàn tay cũng lộ ra.

Miranda có chút trợn tròn mắt.

Nàng tin Bạch Tiểu Thăng có thể giải quyết vấn đề, có thể gom góp đến tiền tài, dù là năm trăm triệu.

Nhưng mà !

Thời gian !

La gia không có cho bọn hắn bất luận chút thời gian nào để gom góp tiền tài, trực tiếp đem kỳ hạn chót định đến sáng mai !

Trong nội tâm Miranda sợ hãi, nhìn về phía Ron.

Ron như pho tượng, cắn răng không nói.

Hàn Nguyệt Ngữ thấy một màng này lại nhịn không được vui mừng.

Một khi sự tình làm lớn lên, ai còn nhớ kỹ vấn đề của nàng nữa!

Mặc kệ kết quả như thế nào, nàng đều sẽ thoát thân khỏi hiểm cảnh!

Đến lúc đó, mình sẽ mang mấy trăm vạn kia, đi quốc ngoại tiêu dao ! Mình đã có thể trải nghiệm cảm giác làm một phú bà xem như thế nào!

Hàn Nguyệt Ngữ mừng khấp khởi thầm nói.

- Thế nào, Ron tiên sinh, nếu như ông không chấp nhận, có thể trước tiên suy nghĩ vài phút, làm chậm lại một chút, tôi cho ông thời gian.

La Gia Hạo cười ha hả nói.

La Gia Kỳ nhìn về phía Miranda, hướng ra phía ngoài vung tay lên,

- Cô ra ngoài đi, mang hai chén trà cho chúng tôi, cứ lấy cái loại mà chúng tôi vừa uống là được loại đó mới thích hợp với thân phận của chúng tôi.

Ron đưa lưng về phía nàng, cũng vô lực giơ lên tay.

Miranda biết rõ Ron ý tứ.

Cái sự tình này bất luận như thế nào, cũng phải để Bạch Tiểu Thăng biết rõ mới được !

Miranda dưới chân như đeo chì, cố gắng xê dịch về cửa ra vào, cái chốt cửa kia nguyên bản rất nhẹ nhàng có thể ép xuống rồi kéo ra, nàng lại cảm giác mình tay đều không có khí lực.

Lần này, vấn đề lớn rồi!

Hồi tưởng lại lúc trước, đoàn đội của Ron “Viễn độ trùng dương” đi vào Đông Phương, là Bạch Tiểu Thăng bảo đảm đoàn đội của bọn hắn không bị giải tán, cho bọn hắn mục tiêu cùng hy vọng mới, càng là quan tâm tới thân nhân còn ở Châu u của bọn họ. Cho nên những người hạch tâm trong công ty đều mang suy nghĩ đối với Bạch Tiểu Thăng đáp lại ân tình, muốn nỗ lực làm việc tốt hơn, khiến cho công ty phát triển càng tốt hơn. Bọn họ muốn chứng tỏ bọn họ có giá trị sử dụng, chỉ cần bọn họ thu hoặc được thành quả thì có thể làm cho Bạch Tiểu Thăng chân chính trở thành đại phú hào.

Nhưng mà bây giờ, công ty lại lâm vào hoàn cảnh nguy hiểm như vậy, hoặc là thỏa hiệp khuất phục, hoặc là đứng trước nguy cơ sụp đổ.

Mà lần này, ngay cả Bạch Tiểu Thăng sợ là cũng không thể giải quyết !

Miranda càng sợ chính là, Bạch Tiểu Thăng sẽ đối với bọn hắn thất vọng !

Vừa nghĩ tới lát nữa sẽ gọi điện thoại báo cho Bạch Tiểu Thăng nghe thì ngài ấy sẽ có phản ứng gì chấn kinh, phẫn nộ, thất vọng, Miranda liền cảm giác trời đất như chìm trong bóng tối.

Ron ngồi ở chỗ đó, nghiêm túc cân nhắc.

Hắn đang suy tư nếu thỏa hiệp, thì làm cách nào tổn thất ít nhất.

Mình thật không nên đem việc kinh doanh trải lớn như vậy, nếu như có thể lại có cơ hội, mình nhất định phải quy hoạch lại quy mô cũng như phương hướng phát triển của công ty, còn đặt ra sách lược ứng phó nguy cơ!

Ron thầm nói.

Đáng tiếc, trên đời không có thuốc hối hận.

La Gia Hạo, La Gia Kỳ nhìn thấy Ron trầm mặc, hai người đều mỉm cười, trên mặt của bọn hắn treo đầy nụ cười vui vẻ.

Giống như sắp nhấm nháp được thành quả thắng lợi!

Chuyện này một khi hoàn thành viên mãn thì địa vị của bọn hắn bên trong gia tộc sẽ được tăng lên một tầng cao mới!

. . .

Miranda ra khỏi phòng họp, vịn chốt cửa, nặng nề thở ra một ngụm trọc khí, chuẩn bị rời đi gọi điện thoại.

- Đã lâu không gặp a, Miranda.

- Miranda tiểu thư, lại gầy đi rồi.

- Xin chào.

Ba giọng nói khác nhau lần lượt từ bên cạnh truyền đến, bên trong đó có một giọng đặc biệt quen tai.

Miranda nghe được, trái tim của nàng bỗng nhiên dừng mất một nhịp.

Miranda vội vàng xoay đầu nhìn đi qua, ba khuôn mặt quen thuộc đang ở ngay trước mắt, trong đó có một người khiến nàng phải hét lên.

Ông chủ !

Ông chủ đến rồi!

Ông chủ, rốt cuộc đã đến !

Ông chủ, làm sao lại đến rồi!

Bạch Tiểu Thăng kinh ngạc phát hiện, khi Miranda nhìn thấy mình phản ứng có chút khác lạ.

Miranda sắp khóc đến nơi rồi, nàng nhìn Bạch Tiểu Thăng gấp giọng nói,

- Ông chủ, thật xin lỗi! Xảy ra đại sự rồi! Lần này không có năm trăm triệu, công ty sẽ gặp nguy hiểm a!

Bạn cần đăng nhập để bình luận