Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1878: Yêu cầu không thể tưởng tượng nổi

Bạch Tiểu Thăng đi vào trong phòng làm việc của Taylor - cha Tây Nhã, bên trong trang trí không hề sang trọng như anh tưởng, nhưng nhìn qua rất thoải mái.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng đi vào, một người đàn ông trung tuổi ngồi bên trong lại đứng lên và mỉm cười đi tới.

Mặc dù người kia nhìn bề ngoài là người phương Tây, nhưng lại có vài phần giống với bậc đại nho của phương đông. Theo thẩm mỹ bây giờ là thuộc về loại ông chú soái, rất nam tính.

- Ngài chính là ngài Bạch Tiểu Thăng.

Tộc trưởng Taylor mỉm cười và chủ động đưa tay qua, giọng điệu vô cùng khách sáo.

Lúc này, gia tộc của Tây Nhã đối mặt với cục diện khủng hoảng trước nay chưa từng có, tộc trưởng Taylor vừa bị người trong nhà "ép vua thoái vị", có thể nói là mọi việc không thuận, sứt đầu mẻ trán cũng không khoa trương. Nhưng Bạch Tiểu Thăng lại không nhìn thấy được vẻ lo lắng buồn phiền trên mặt ông, chỉ thấy có sự trầm ổn.

Chỉ dựa vào khí thế ổn định, vững vàng của ngài Taylor lúc này cũng đủ để cho người ta phải tán thưởng rồi.

- Chào ngài, tộc trưởng Taylor!

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và bắt tay Taylor.

Từ lúc Taylor đi tới vẫn luôn quan sát Bạch Tiểu Thăng.

Theo lời con gái mình nói, người trẻ tuổi này chính là người có thể giúp gia tộc lần này. Thân phận của cậu ta cũng khiến cho người ta kinh ngạc - giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc!

Nói thật, trước khi gặp Bạch Tiểu Thăng, Taylor còn nửa tin nửa ngờ. Một mặt thì con gái sẽ không lừa gạt ông. Mặt khác, con gái nói người đó trẻ tuổi tương đương với cô nhưng lại có địa vị cao như vậy, cho dù là cô Caroline cũng chỉ có thể thua kém nửa bậc! Ông quả thật không thể tưởng tượng nổi!

Lúc này, Taylor chỉ nói chuyện với Bạch Tiểu Thăng vài tiếng, thấy ánh mắt sâu thẳm và khí chất hướng nội của cậu ta, trên người còn có một khí thế khiến mình vô thức có cảm giác áp lực.

Gần như trong nháy mắt Taylor lại tin tưởng vào thân phận của Bạch Tiểu Thăng.

Trong nhóm những người có địa vị đứng đầu như bọn họ, một quyết định có thể ảnh hưởng tới tiền đồ và số phận của rất nhiều người, thậm chí là tồn tại cao cấp hơn, giữa bọn họ luôn có một cảm ứng tự nhiên.

Nhưng Taylor cũng chỉ biết được tin tức liên quan tới thân phận của Bạch Tiểu Thăng từ con gái Tây Nhã. Lại thêm, lúc này anh quả thật kiêm nhiệm giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc. Cho nên ông không biết người trẻ tuổi trước mắt này không phải không kém hơn Caroline mà căn bản là cùng cấp với Caroline!

Thậm chí, bởi vì Bạch Tiểu Thăng kiêm nhiệm vị trí số hai trong bộ Giám sát của trụ sở chính Tập đoàn Chấn Bắc, trên phương diện chức năng thậm chí còn cao hơn Caroline nửa bậc!

Đương nhiên, cho dù chỉ cho rằng Bạch Tiểu Thăng là giám đốc điều hành khu Đại Trung Hoa ở tập đoàn Chấn Bắc, Taylor cũng vẫn thán phục và cả mừng rỡ nữa.

Đây đúng là một nhân vật lớn có thể giúp đỡ được gia tộc của mình!

Nếu Bạch Tiểu Thăng ra tay, gia tộc bọn họ có thể dễ dàng giải quyết được vấn đề khó khăn!

- Ngài Bạch, mời ngồi!

Taylor lấy phong thái tiếp đón khách quý mời Bạch Tiểu Thăng qua sô pha ngồi.

- Tộc trưởng Taylor, mời!

Bạch Tiểu Thăng cũng mỉm cười đi cùng tộc trưởng Taylor tới đó.

Ngài Taylor này đúng là một người thông minh đến cực điểm!

Trao đổi với người thông minh này như ông đúng là bớt lo.

Bạch Tiểu Thăng liếc nhìn Taylor, trong lòng thầm nghĩ.

Đây cũng là điều Bạch Tiểu Thăng đã đoán trước được. Dù sao ông có thể trở thành người đứng đầu của một gia tộc, làm cho gia tộc của Tây Nhã trở thành gia tộc đạt tiêu chuẩn tuyến một thì tầm mắt, thị lực, năng lực sẽ không thể kém được!

Nhân vật như vậy sẽ rất khó đối phó ở trên phương diện kinh doanh.

Doanh nghiệp tập đoàn Chấn Bắc hãm hại gia tộc của Tây Nhã cũng không thể dễ dàng thành công, mà sau khi bày bố cục rất lâu, còn có rất nhiều doanh nghiệp đánh phối hợp mới từng bước một làm cho bọn họ rơi vào trong vũng bùn, lại mượn chú của Tây Nhã để đánh một đòn nghiêm trọng, mới có thể nắm được điểm yếu của bọn họ.

Nhưng cho dù là thế, muốn hoàn toàn làm cho gia tộc của Tây Nhã suy sụp cũng cần phải tốn một thời gian rất dài và trả cái giá đắt.

Trong quá trình này, một khi có cơ hội thì bọn họ có lẽ lại có thể xoay người!

Đây là đáp án Bạch Tiểu Thăng tổng hợp được qua tất cả tình hình được biết.

Nếu không phải vậy, tộc trưởng Taylor cũng sẽ không ung dung bình tĩnh như vậy.

Đáng tiếc người hiểu ông lại quá ít.

Những kẻ ngu xuẩn trong nhà Tây Nhã còn muốn đẩy ông xuống khỏi chức vụ thì đúng là ngu ngốc.

Tộc trưởng Taylor mời Bạch Tiểu Thăng ngồi xuống sô pha và tự mình pha trà cho anh.

- Ngài Taylor khách sáo rồi.

Bạch Tiểu Thăng dùng hai tay nhận lấy chén trà, khiêm tốn mỉm cười và nói:

- Tôi và Tây Nhã là bạn, xét từ điều này thì tôi vẫn tính là thế hệ sau của ngài, không nhận nổi đãi ngộ như thế đâu.

Taylor cười lộ vẻ chân thành:

- Tôi nghe Tây Nhã nói ngài Bạch tới giúp gia tộc tôi vượt qua khủng hoảng, như vậy ngài Bạch chính là ân nhân của gia tộc tôi. Cho dù khách khí mấy đi nữa, cũng khó bày tỏ hết lòng biết ơn của tôi!

Cuối cùng hai người ngồi đối diện nhau và nhìn nhau cười.

- Ngài Bạch tuổi còn trẻ lại ngồi ôm trời đất một phương trong tập đoàn Chấn Bắc, đúng là khiến người ta phải khâm phục!

Taylor nhắc tới thân phận của Bạch Tiểu Thăng còn không ngừng xúc động.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và không sửa lại chức vụ thay đổi của mình:

- Ngài Taylor quá khen.

Taylor tiếp tục nói tiếp:

- Lần này, gia tộc chúng tôi và công ty nhỏ trong tập đoàn của ngài phát sinh một vài vấn đề, vẫn mong ngài Bạch đứng giữa hòa giải.

Taylor nói lời tha thiết:

- Sau này, gia tộc chúng tôi tuyệt đối sẽ không quên ân tình này của ngài. Lúc này, tôi có một ý tưởng sẽ tặng mười lăm phần trăm cổ phần trong gia tộc lại cho ngài Bạch! Ngài thấy thế nào?

Trên thế giới này không có bữa cơm nào không phải trả tiền, người ta cứu mạng trong lúc nước sôi lửa bỏng thì nhất định phải trả tiền công xứng đáng!

Taylor là một nhà kinh doanh, tất nhiên hiểu được đạo lý này.

Còn nữa, nếu như Bạch Tiểu Thăng cầm cổ phần kinh doanh của gia tộc bọn họ, thử hỏi về sau các doanh nghiệp dưới sự quản lý của tập đoàn Chấn Bắc còn có thể có ý đồ với bọn họ nữa sao?

Taylor làm vậy cũng là vì mục đích này.

Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh, không đồng ý cũng không từ chối.

Taylor nhìn thấy vậy thì mỉm cười nói tiếp:

- Nếu ngài Bạch không hài lòng, chúng ta cũng có thể thương lượng.

- Mặt khác, chúng tôi sẽ không để cho ngài Bạch khó xử, hợp đồng giữa chúng tôi và công ty của tập đoàn Chấn Bắc không phải hoàn toàn không còn giá trị, mà là phần lớn vẫn có hiệu quả. Cho dù là bảo chúng ta cắt thịt nhường lại lợi ích không kiếm lời trong ba năm cũng được.

Khi ông đưa ra điều kiện này cũng đã thể hiện rõ sự chân thành của mình.

Xem ra, Taylor chỉ mong gia tộc có thể thoát thân khỏi vòng xoáy rắc rối này, sau đó lại thêm mấy năm nghỉ ngơi lấy lại sức là đủ rồi.

Tay Bạch Tiểu Thăng đang cầm chén trà và nhìn lá trà chìm nổi bên trong, nhìn hơi nóng lượn lờ trên miệng chén.

Anh mỉm cười.

- Tộc trưởng Taylor, ngài đưa cho tôi phần thưởng phong phú như vậy, liệu người nhà của ngài sẽ đồng ý sao?

Bạch Tiểu Thăng không ngẩng đầu lên mà cười hỏi:

- Tôi nghe nói, vừa rồi những người có chức vụ quan trọng trong gia tộc của ngài, tôi nói có phần không quá thích hợp. . . bọn họ đều tới “ép vua thoái vị” đấy!

Bạch Tiểu Thăng một lời nói toạc ra.

Vẻ mặt Taylor lập tức trở nên nghiêm lại, ánh mắt thoáng lộ vẻ uể oải nhưng lập tức biến mất.

Taylor mỉm cười và nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài nói tới điểm này thì tôi cũng không giấu nữa.

- Quả thật bọn họ cho rằng phong cách của tôi quá mức mềm dẻo, đây là do tính cách cho phép nên tôi cũng không thể nói gì hơn.

Taylor lại nói:

- Nhưng về phần tiền công cho ngài Bạch thì ngài có thể yên tâm, không có người nào có thể ngăn cản được! Ngài là ân nhân của gia tộc chúng tôi. Về điểm này, bọn họ sẽ nhận thức được! Nếu thật sự không được, đến lúc đó tôi sẽ giao ra chức vụ tộc trưởng để đổi lấy sự đồng ý của bọn họ.

Taylor mỉm cười nói vậy, thậm chí dùng việc từ chức tộc trưởng để đảm bảo Bạch Tiểu Thăng thu lợi, có thể nói là vô cùng chân thành!

Bạch Tiểu Thăng ngẩng đầu, ánh mắt rơi vào trên mặt Taylor và mỉm cười nói:

- Tộc trưởng Taylor, để cứu gia tộc của mình ngài thật sự có thể hy sinh như vậy sao?

Ngay cả vị trí tộc trưởng có bao nhiêu người đều thèm muốn, cũng có thể nhường lại mà không hề do dự!

Taylor nhìn Bạch Tiểu Thăng.

- Nếu tôi nói mình chỉ thuần túy muốn giúp đỡ Tây Nhã chứ không cần phần thưởng, tin tưởng ngài và người trong gia tộc của ngài chưa chắc sẽ yên tâm.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nói:

- Chúng ta đều là thương nhân, trong kinh doanh có một câu nói rất đơn giản, có thể có lợi vĩnh viễn là động lực lớn nhất.

Taylor khẽ gật đầu tán thành những lời này.

- Vậy tôi lại đưa ra điều kiện tốt để giúp đỡ mọi người.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười và nói.

- Mời ngài cứ nói!

Ánh mắt Taylor sáng ngời.

Ông không sợ Bạch Tiểu Thăng nói ra phần thưởng, chỉ sợ anh không nói thôi.

Trên đời này, nợ nhân tình là khó trả nhất.

Bạch Tiểu Thăng nhìn vào hai mắt của Taylor, mỉm cười và nói:

- Nếu tôi giúp gia tộc các ngài thoát khỏi vũng bùn, ngài Taylor, tôi muốn ngài…

- Từ chức tộc trưởng!

Taylor tập trung tinh thần lắng nghe. Khi nghe được nửa câu sau, ông vô cùng chấn động, ngạc nhiên nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạn cần đăng nhập để bình luận