Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2046: Người trẻ tuổi Nói khoác không biết ngượng (2)

Theo bọn họ nghe thấy, Bạch Tiểu Thăng nói giống như xưởng nhỏ trên phố phường, còn cái gì cũng có...

Bốn người kia lập tức chán nản.

- Ngài Bạch!

Lâm Vi Vi cuối cùng chịu hết nổi rồi, khẽ gọi Bạch Tiểu Thăng.

- Thật ngại quá.

Bạch Tiểu Thăng xin lỗi bốn người kia, sau đó nghiêng đầu, nghi ngờ nhìn về phía Lâm Vi Vi.

- Anh Tiểu Thăng, anh không nhìn ra sao? Anh xem vẻ mặt bốn người kia thế nào? Anh không thể nói ra vài lời nâng cao tinh thần, ví dụ như doanh nghiệp của chúng ta có thực lực không kém gì Đằng Vân, anh có giao thiệp rộng với giới kinh doanh của các châu à.

Lâm Vi Vi dùng tiếng Trung Quốc nói nhỏ với Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười.

Anh tất nhiên nhìn ra được tâm trạng của bốn người kia.

Nhưng vậy thì đã sao, hắn vì muốn những người này coi trọng mà phải nói cho bọn họ biết thực lực của mình à?

Ở trong mắt Bạch Tiểu Thăng, mấy chủ xí nghiệp này chỉ đáng để xem là vài doanh nghiệp nhỏ mà thôi, căn bản không tính là tồn tại ngang nhau, vì hợp tác với bọn họ mà mình còn phải khoe khoang sao?

Không đến mức đó.

Khi Bạch Tiểu Thăng lắng nghe Lâm Vi Vi nói, bốn người kia thấy thế cũng đi xa một chút, nói thầm với nhau bằng tiếng địa phương ở đây.

Theo bọn họ thấy, người Trung Quốc chắc sẽ nghe không hiểu.

- Người Trung Quốc này hình như không có lai lịch gì lớn.

- Hình như không thể mang tới cho chúng ta hợp tác lớn cho lắm.

- Đáng chết, tôi vốn còn ôm hy vọng.

- Vậy làm sao bây giờ? Để cho cậu ta tùy tiện xem à? Coi như thực hiện căn dặn của người phía trên...

Mấy người cũng không còn mấy hăng hái nữa.

...

Bạch Tiểu Thăng nói với Lâm Vi Vi xong, mấy vị kia cũng đã bàn luận ngắn gọn.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên nghe được tất cả, trên mặt vẫn tươi cười giống như mình không hiểu vậy. Bốn người kia cũng nặn ra một nụ cười.

Ba người Bạch Tiểu Thăng đi theo bọn họ vào khu công nghiệp. Ở lối vào có xe thăm quan, ba người Bạch Tiểu Thăng ngồi một chiếc, bốn chủ doanh nghiệp và cấp dưới chia ra ngồi ở chiếc xe khác, mắt thấy còn lại rất nhiều xe không, chắc là chuẩn bị cho số người lớn nhưng bọn họ không tới...

Trên xe, Lâm Vi Vi vẫn dùng tiếng Trung Quốc lầm bầm thể hiện sự bất mãn của mình với Bạch Tiểu Thăng:

- Những người này khó tránh khỏi cũng quá coi trọng thế lực đi. Bọn họ thấy chúng ta ít người, cảm giác cơ hội kinh doanh không lớn liền có thái độ lạnh nhạt...

- Chẳng lẽ điều này không phải là dễ hiểu sao?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Lâm Vi Vi không thể phản bác, lập tức cong môi, không nói nữa.

Lôi Nghênh ngược lại không để ý, chỉ ngồi ở đó, không nói một lời.

Bạch Tiểu Thăng lẩm bẩm nói:

- Vậy không cũng rất tốt sao? Bọn họ ít đề phòng và ngụy trang, chúng ta có thể thấy được nhiều điều hơn...

...

Khi xe thăm quan đi vào trong, này bốn chủ doanh nghiệp đều cầm điện thoại gửi tin tức cho công ty hoặc nhà xưởng của mình, loại bỏ một vài nghi thức hoan nghênh, một ít dự án tham quan. Dù sao chỉ một người tới, cũng đâu phải là doanh nghiệp lớn, còn cần phải phiền phức làm gì.

Bốn người đều đang làm chuyện tương tự, cũng phát hiện ra ý định của nhau. Bọn họ liếc nhìn nhau, trong lòng hiểu nhưng chỉ cười không nói ra.

Mọi người đi tới trạm thứ nhất, là nhà xưởng chế tạo của ngài Feralas, nơi đó chuyên môn nghiên cứu chế tạo và khai thác nguồn năng lượng mới cùng thiết bị vận chuyển.

Ban đầu, nội dung Feralas muốn thể hiện sẽ chia ra làm hai phần, sản phẩm chủ lực và sản phẩm mang khái niệm "tiền vệ".

Bởi ngài Feralas đột nhiên muốn sửa lại nội dung tham quan, phần lớn dự án thể hiện ra bị hủy bỏ.

Bạch Tiểu Thăng được nhân viên kỹ thuật đi cùng và giới thiệu, xem qua một lượt đã biết đối phương không nói hết với mình.

- Ban đầu, tôi còn tưởng nhà xưởng của ngài Feralas sẽ làm tôi mở rộng tầm mắt, chẳng qua cũng chỉ có như vậy. Những kỹ thuật và thiết bị này so sánh với mấy doanh nghiệp của Đoàn doanh nghiệp chúng tôi sản xuất ra, cũng không tính là gì cả.

Bạch Tiểu Thăng giả vờ thất vọng, lắc đầu nói:

- Mệt cho bọn họ còn bảo tôi quan tâm một chút, xem ra là không cần rồi.

Bạch Tiểu Thăng khinh thường lập tức kích thích lòng tự trọng của ngài Feralas, cũng khiến cho ba người khác hả hê, cười trên nỗi đau của người khác.

Lại nghe nói Bạch Tiểu Thăng mang theo sự quan tâm của những thương nhân khác, ngài Feralas cũng xem như có chút tinh thần.

- Không tính là gì cả à? Vậy tôi lại cho anh xem cái gì gọi là hàng cao cấp!

Feralas tức giận, dẫn theo đám người Bạch Tiểu Thăng xem phần chưa được thể hiện.

Lần này, Bạch Tiểu Thăng trả thù tương đối vui vẻ.

- Chỉ có điều, một phần vấn đề kỹ thuật khó khăn còn chưa thể tìm hiểu được, sợ rằng khả năng mạo hiểm không nhỏ, không quá thích hợp để hợp tác.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Nếu như những kỹ thuật mới này của các anh có thể chuyển nhượng toàn bộ, thật ra cũng không tệ lắm.

Một câu nói làm cho bốn người Feralas ngẩn người.

Người này đúng là có lòng tham lớn, cảm thấy đầu tư không có lợi, muốn mua lại kỹ thuật mới hiện có sao?

Feralas không nhịn được cười to, nhướng mày nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Số vốn ban đầu để chúng tôi nghiên cứu là hai mươi tỷ đô la, bây giờ dù thế nào cũng tăng tỷ giá đến hai mươi lăm tỷ. Ngài muốn mua sao? Đây chính là một khoản tiền rất lớn đâu! Bản thân chúng tôi cũng không thể lấy ra một lần được đâu!

Ba người khác cũng nhịn không được.

Bạch Tiểu Thăng rất bình tĩnh gật đầu, liếc mắt nhìn Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh.

Giá này tuy không đúng theo thị trường nhưng cũng không chênh lệch nhiều, tối thiểu ít hơn số tiền đám người Bạch Tiểu Thăng đã suy đoán.

- Vậy cứ quyết định tôi bỏ ra được nhiều tiền như vậy thì ngài Feralas sẽ bán chứ.

Bạch Tiểu Thăng hời hợt nói giống như nói đùa.

- Tất nhiên, tôi đã nói thì tôi nhận, mọi người có thể làm chứng. Bây giờ, ngài có muốn ký hợp đồng không?

Ngài Feralas xem đây là một chuyện cười.

Mấy vị khác cũng vậy.

- Tiếp theo, đi tới chỗ của ngài Lyme xem thử.

Bạch Tiểu Thăng không nói tiếp mà dò hỏi.

Khi nói chuyện, Feralas cảm thấy buồn cười giang tay với ba người còn lại.

- Đi, vẫn là đi tới chỗ chúng tôi xem thử đi.

Ngài Lyme cười to nói.

Sau đó, mọi người tới một tòa nhà lớn trong khu công nghiệp. Ở trong đại sảnh, bọn họ thấy được một sa bàn rất lớn.

Ngài Lyme làm công trình xây dựng cơ sở, trên sa bàn thể hiện ra chính là dự án ở các nơi.

- Chỉ cần tôi có đủ tài chính, còn có thiết bị mới của Trung Quốc và đủ nguyên liệu, tôi lại có thể khiến cho một phần tư Naria phải thay hình đổi dạng.

Ngài Lyme rất tự tin về khả năng kinh doanh của mình.

Sau khi Bạch Tiểu Thăng xem qua sa bàn, cũng không ngẩng đầu lên:

- Nói cách khác, ngài Lyme rải việc kinh doanh quá lớn, cho nên tài chính xảy ra vấn đề, thiết bị và nguyên liệu chưa đủ?

Lời nói này lập tức làm cho vẻ tươi cười của Lyme chợt trở nên gượng gạo.

Những người khác không nhịn được cười ha ha.

- Cậu là người ngoài nghề, nói mê sảng gì.

Ngài Lyme thẹn quá thành giận, không hề khách sáo chỉ trích Bạch Tiểu Thăng.

Nếu như ở ngay trước mặt nhiều người, hắn còn phải e ngại một chút, nhưng với một người này thì hắn còn khách sáo làm gì.

- Tôi thấy ngài Lyme vẫn nên làm đâu chắc đó thì tốt hơn.

Bạch Tiểu Thăng không giận không buồn, mỉm cười nói:

- Nếu không như vậy đi, ngài chuyển một nửa dự án ra, đổi thành tiền và tài nguyên, đi làm một nửa kia không phải rất tốt sao?

Nói thật nhẹ nhàng, một nửa dự án à?

- Nếu như cậu có thể tìm được người nào ở Naria một hơi nuốt được một nửa công trình dự án của tôi, tôi sẽ nghe theo cậu.

Ngài Lyme cười lạnh:

- Điều kiện trước tiên là không chấp nhận tiền trả phân kỳ, nhất định phải một lần trả hết số tiền một nửa công trình cho tôi, có lẽ tôi sẽ thật sự đồng ý!

Người trẻ tuổi này nói khoác không biết ngượng, hắn muốn nói vậy cho cậu ta nghẹn lời.

Ngài Lyme không phục nói, không thể nghi ngờ đã thừa nhận phán đoán của Bạch Tiểu Thăng.

- Được, tôi nhớ kỹ điều kiện của ngài Lyme rồi.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, nhìn về phía hai người khác:

- Vậy tiếp theo sẽ đi thăm chỗ của vị nào vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận