Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2491: Cô Clark (2)

Những lời này của Bạch Tiểu Thăng làm cho vẻ tươi cười của Clark chợt nghiêm lại, ánh mắt hiện rõ vẻ kinh ngạc.

Phải biết chuyện cô cạnh tranh vị trí giám đốc điều hành còn chưa được công khai, thuần túy là tin tức trong phạm vi nhỏ, trong hai trăm người khách quý tham dự bữa tiệc hôm nay, thật ra cũng chỉ có khoảng hai mươi người biết chuyện này.

Người trẻ tuổi này làm sao biết được, cậu ta có thân phận gì?

Clark lập tức càng tò mò hơn về thân phận của Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng lại không nói gì nữa, cười và tránh sang một bên.

Trong hai nhân viên kia có một người mở cửa cho Clark, vẻ mặt tươi cười mời:

- Cô Clark, mời vào.

Clark nhìn hai người kia cười, bảo bọn họ chờ, lại nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng hỏi:

- Thưa ngài, ngài có muốn đi vào trong với tôi không?

Có thể biết cơ mật của lãnh đạo cấp cao, Clark kết luận Bạch Tiểu Thăng không phải là người bình thường.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, liếc nhìn hai người kia nói:

- Tôi phải tự chứng thân phận khách mời mới có thể đi vào, cô Clark không ngại cứ đi trước một bước, sau này chúng ta lại trò chuyện.

Bạch Tiểu Thăng nói rất tùy ý.

Hình như có người nghi ngờ thân phận của hắn.

Clark liếc mắt hai nhân viên rồi nửa đùa nửa thật nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Không ngại, tôi tới làm người bảo đảm cho ngài được không?

Chỉ dựa vào việc Bạch Tiểu Thăng biết cô cạnh tranh thăng chức, Clark đã không nghi ngờ Bạch Tiểu Thăng có thể đi vào, cho dù trước đây cô ta chưa từng thấy qua người trẻ tuổi này.

Nhưng chưa từng gặp cũng chẳng có gì là lạ, trẻ tuổi cũng chẳng có gì là lạ.

Nửa Bộ sự nghiệp thứ sáu có rất nhiều doanh nghiệp mạnh, doanh nghiệp mới thành lập còn mọc lên như măng mọc sau cơn mưa, mọi người sao có thể biết rõ về nhau.

Cậu ta vừa nói ra cơ mật mà chỉ lãnh đạo cấp cao mới biết, đây chính là chứng minh thân phận.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nhìn về phía hai nhân viên kia, dò hỏi:

- Như vậy có được không?

Một trong hai nhân viên hơi do dự, thấy cô Clark nhìn mình liền tươi cười nói:

- Cô Clark đã lên tiếng, tất nhiên không có vấn đề.

Clark nghe vậy liền nhìn Bạch Tiểu Thăng thản nhiên cười, giờ một tay ngọc làm động tác mời.

Bạch Tiểu Thăng cũng không khách sáo, mỉm cười và bước vào trước, cô Clark ngược lại đi ở phía sau.

Hai nhân viên thấy vậy, trong mắt có ẩn ý sâu xa.

Cô Clark là người đẹp nhiều tiền, đến nay vẫn độc thân, có nhiều người biết chuyện hay bịa chuyện tạo scandal, nói bà chủ nhà giàu bao trai cũng là chuyện bình thường.

Lúc này cô ta và thanh niên trẻ tuổi mới gặp một lần, mới nói vài câu, nháy mắt đưa tình, tươi cười, chủ động đứng ra đảm bảo cho anh ta, điều này làm người ta cảm thấy có tình ý trong đó.

Thằng nhóc tóc đen mắt đen kia đúng là quá đào hoa!

Trong lòng hai nhân viên mơ màng, ghen tuông và thù hận.

Bạch Tiểu Thăng và cô Clark cùng bước vào phòng tiệc, chỉ thấy trong phòng tiệc lớn cũng không có qua nhiều người chỉ khoảng mấy chục người tản ra xung quanh, có vẻ lạnh lẽo.

- Hôm nay cũng chỉ có khoảng hai trăm người tới trình diện, ngược lại lãng phí phòng tiệc quá lớn này.

Cô Clark không khỏi xúc động nói một tiếng, sau đó nhìn Bạch Tiểu Thăng cười, hất cằm về phía quầy bar ở trong góc:

- Bên kia có rượu có sô pha, ngài sẽ đi uống một chén chứ?

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy liền cười:

- Tôi tất nhiên là cầu còn không được, nhưng cô Clark không đi chào hỏi với người khác sao? Tôi thấy nhìn cô vừa chào, ít nhất đã thu hút ánh mắt của mười mấy hai mươi người đấy. Những người đó lại đều là đồng nghiệp của cô, về sau nếu cô trở thành giám đốc điều hành, không thiếu được sự ủng hộ của bọn họ.

Trong khi nói chuyện, hai người đã đi về phía khu sô pha trong góc.

Clark khẽ hừ một tiếng, lạnh lùng nói:

- Những người ở đây lúc này còn chưa có ai lọt vào mắt của tôi.

- Vậy làm sao cô biết được tôi chính là một ngoại lệ chứ?

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói.

Clark nghe vậy liền quan sát Bạch Tiểu Thăng từ trên xuống dưới, cười:

- Cậu nhìn qua rất trẻ tuổi, nhưng tôi cũng rất trẻ tuổi. Cho nên, trông mặt mà bắt hình dong là ngu ngốc. Trên người cậu có khí chất mà sợ rằng mọi người ở đây đều không có.

Chẳng lẽ, cô ta đoán ra được thân phận của mình.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thầm nghĩ.

Mặc dù mình và cô ta chưa từng gặp mặt, nhưng nghĩ đến mình ở Bộ sự nghiệp thứ sáu hẳn cũng rất nổi tiếng.

Bạch Tiểu Thăng không phải là người thích tự luyến, nhưng sự thật chính là như vậy.

- Một năm qua, Bộ sự nghiệp thứ sáu chúng tôi mới thành lập nhiều doanh nghiệp, nhân tài quản lý thiếu thốn, phu nhân Margaret đệ trình tổng bộ điều động rất nhiều thanh niên tài ba từ Châu Á, Châu u tới giao cho trọng trách, hễ là người quản lý trên năm mươi tuổi thì không cần. Nói vậy, cậu chính là người đầu tiên." Clark nói với vẻ chắc chắn.

Bạch Tiểu Thăng trước sau để ý tới sắc mặt, tâm trạng của Clark, phát hiện cô ta hoàn toàn không nói dối.

Đối phương thật sự không biết thân phận của anh.

Thật ra chuyện liên quan tới điều động người tài giỏi trẻ tuổi tới giao trọng trách mà Clark mới nói, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên có biết rõ, còn biết ý định của phu nhân Margaret khi chọn lựa như vậy.

Trẻ tuổi cũng có nghĩa là có tiến thủ tinh thần, đáng sợ hơn là có một bầu nhiệt huyết, còn hy vọng tạo ra công trạng.

Bọn họ cũng không giống những người trung tuổi nổi tiếng nhiều năm lại lo lắng nhiều, những người này từ lâu đã chọn đứng vào hàng ngũ, rất khó lựa chọn lại.

Còn có, các thế lực cũng không ngờ Margaret dám trọng dụng người trẻ tuổi, không thể nào sớm bố cục được.

Từ các phương diện, điều này cũng xem như là sách lược thông minh.

Bạch Tiểu Thăng cười nói:

- Cô Clark đúng là rất thông minh.

Clark khẽ cười nói:

- Đoán những điều này không phải là sở trường của tôi, tôi am hiểu kinh doanh và quản lý hơn quyết định sách lược và lựa chọn.

Khi nói lời này, Clark cũng không hề khoa trương.

Trong đầu Bạch Tiểu Thăng lấy ra những thành tích có liên quan tới phương diện kinh doanh của cô ta, không khỏi gật đầu.

- Thật ra, tôi suýt nữa nghĩ cậu chính là nhân vật trong lời đồn đại, tổng giám đốc sự nghiệp từ Châu Á tới đấy.

Clark bỗng nhiên mỉm cười nói.

- Vậy vì sao tôi lại không phải chứ?

Bạch Tiểu Thăng cười hỏi.

Clark liếc mắt nhìn anh, nói:

- Tôi cảm giác anh ta hẳn phải lớn tuổi hơn cậu một chút, cũng cần phải nghiêm túc và khí phách hơn. Cậu quá thích cười.

Bạch Tiểu Thăng khẽ sờ mũi.

- Còn nữa, người ta bây giờ hẳn đang ở ngoài biển cách đây cả ngàn dặm, cho dù tới, làm sao có thể ngu ngốc tới mức bị chặn ở bên ngoài. Đường đường là tổng giám đốc sự nghiệp không cần mặt mũi nữa sao? Cho dù là phu nhân Margaret cũng tuyệt đối không cho phép tình huống đó xảy ra.

Clark mỉm cười nói.

Bạch Tiểu Thăng còn có thể nói gì ngoài thở dài một tiếng.

- Cô nói rất đúng, anh ta tới, làm sao có thể ngu ngốc để người ta ngăn cản ở bên ngoài chứ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận