Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1098: Đồ không biết xấu hổ



Trên điện thoại di động của Bạch Tiểu Thăng hiển thị tên người gọi đến, rõ ràng là Kevin, Tổng giám đốc của công ty Collinson ở Châu âu xa xôi.

Bạch Tiểu Thăng và hắn xem như bạn bè không tệ, trong suốt thời gian cả năm qua, Kevin cũng nhiều lần gọi điện thoại cho Bạch Tiểu Thăng.

Đương nhiên, mỗi lần chỉ cần em gái Kevin là Arrie ở bên cạnh, sẽ chỉ có thể nói nhiều nhất được vài phút, thì điện thoại di động đã bị cướp đi.

Mà chính bản thân Arrie cũng liên tục liên lạc với Bạch Tiểu Thăng.

Cho nên, một năm, hai năm không thấy, cảm tình giữa hai bên cũng chỉ có tăng lên chứ không giảm đi.

- Kevin, anh tìm tôi có việc gì sao?

Bạch Tiểu Thăng muốn uống trà, đặt điện thoại di động xuống trước mặt, tùy ý bấm loa ngoài, tay cầm tách trà uống.

- Không có chuyện thì không thể gọi cho cậu trò chuyện một, hai câu hả?

Trong điện thoại, Kevin hỏi lại.

Lâu lâu không gặp, Kevin nói tiếng Hoa càng ngày càng trơn tru.

Chợt nghe qua thấy gần như không khác với người trong nước.

Bạch Tiểu Thăng nhấp một hớp trà, lập tức cười một tiếng,

- Chỉ bằng vào lời nói này, giọng điệu của anh có vẻ hơi xấu hổ và yếu ớt, tôi cảm thấy anh không phải không có việc, mà là có phiền phức!

Qua một năm này, kỹ năng của Bạch Tiểu Thăng đã tăng cao, không chỉ có khả năng quan sát, mà còn có "Thính lực" .

Giọng nói cũng có thể truyền đạt nhiều cảm xúc và phản ánh những thay đổi trong nội tâm người nói.

Một khi trải qua rèn luyện một cách chuyên môn, mình rất dễ dàng phát hiện ra tâm lý của người nói chuyện cùng.

Đầu kia điện thoại, giọng nói của Kevin ngừng lại, lập tức cười khổ,

- Thật sự là không có cái gì có thể giấu được cậu.

- Đúng vậy, tôi đúng là đang gặp chút phiền phức.

Kevin thở dài, giọng điệu càng trở nên trầm thấp.

Bạch Tiểu Thăng cũng có thể tưởng tượng ra được, hình ảnh Kevin đang sa sút tinh thần.

- Anh gặp phải phiền toái gì, nói thử xem, có lẽ tôi lại giúp được anh.

Bạch Tiểu Thăng nói.

Nghe Bạch Tiểu Thăng, giọng điệu của Kevin cũng vẫn có vẻ thất vọng mệt mỏi.

- Nếu là chuyện khác, cậu còn có thể giúp một tay, thế nhưng mà hiện tại, tôi gặp phải phiền phức, thật sự phiền toái, cậu chưa hẳn có thể giúp đỡ được.

- Tuy nhiên, chuyện này thật sự có liên quan với cậu.

Cuối cùng, Kevin lại lẩm bẩm thêm một câu.

Sao, còn có liên quan đến mình?

Bạch Tiểu Thăng có chút hứng thú,

- Nói thử một chút xem, dù sao anh gọi cuộc điện thoại này, cũng đang muốn tìm người để kể khổ mà. Giúp được việc hay không thể giúp thì cứ để tính sau, cứ nói cho tôi nghe trước đi.

- Ok!

Kevin có vẻ mệt mỏi lên tiếng, lập tức lẩm bẩm nói,

- Làm sao tôi lại cảm thấy trong giọng nói của cậu giống như có vẻ cười trên nỗi đau của người khác chứ?

- Xem anh nói kìa, đâu có.

Bạch Tiểu Thăng nhếch miệng cười,

- Anh đừng vu oan cho tôi chứ!

Ánh mắt Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhắm lại, nhìn biểu hiện của Bạch Tiểu Thăng thay đổi trước mắt.

Cười trên nỗi đau của người khác. . .

Rõ ràng là có mà. . .

Tuy nhiên, Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng hiểu rằng, coi như lúc này Bạch Tiểu Thăng cười trên nỗi đau của người khác thì sau khi nghe xong, cũng sẽ dùng hết mọi khả năng để giúp đỡ Kevin.

Bạch Tiểu Thăng đối với bạn bè chính là như vậy, có thể cố gắng một phần sức lực, tuyệt đối sẽ không khoanh tay đứng nhìn.

Đương nhiên, nếu sự tình vượt ra ngoài khả năng của bản thân, Bạch Tiểu Thăng cũng sẽ không trả lời lung tung.

- Bên này, hiện tại tôi gặp rất nhiều phiền phức.

Bạch Tiểu Thăng nguyện ý nghe, Kevin liền kêu ca kể khổ.

- Đầu tiên là chúng tôi cùng truyền thông Trung Kinh hợp tác, qua một giai đoạn có vài lần đồng ý với thời gian tiết điểm điều khiển tinh vi, vào tuần trước đã hoàn thành tất cả các giai đoạn công tác. Sau đó, đến lần hợp tác tiếp theo, truyền thông Trung Kinh lại kết thúc hợp tác. Uhm. . . Thực ra dựa theo thỏa thuận, bọn họ có quyền hạn này.

Bạch Tiểu Thăng nghe được này tin tức, ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên.

- Theo tôi biết, các người đang hợp tác rất tốt, truyền thông Trung Kinh khai thác thị trường Châu u cũng coi như là thuận buồm xuôi gió, tại sao lại ngừng?

Bạch Tiểu Thăng hỏi.

- Ài!

Kevin thở dài một tiếng, trả lời vấn đề không được hỏi tới,

- Nền kinh tế đất nước các cậu phát triển thật sự mạnh mẽ đi lên, các ngành các nghề dùng cách nói đột nhiên nhảy vọt để hình dung, không một chút cường điệu! Tôi đã từng rất lạc quan về thị trường Trung Quốc, nhưng mà thật không nghĩ tới bên đó phát triển nhanh như vậy.

- Một công ty mới đã đưa ra một hợp tác mới với truyền thông Trung Kinh triển khai theo một cách hợp tác hoàn toàn mới, muốn liên hợp tiến vào nhiều mặt của thị trường Châu Mỹ và Châu u.

- Cậu có biết đại diện bên tôi đi truyền thông Trung Kinh tiến hành đàm phán, vị tân nhiệm quản lý Cao Tổng bên đó nói như thế nào không? Anh ta nói với đại diện chúng tôi rằng, trong hoàn cảnh toàn cầu hóa hiện tại, đơn thuần tiến vào một thị trường, bọn họ cảm thấy mô hình nhỏ bé, cần thêm thị trường Mỹ…

Trong lời nói của Kevin mang nụ cười cay đắng,

- Chúng tôi bên này bị chê. . . Có thể làm thế nào, tại thị trường Châu Mỹ, chính chúng tôi nỗ lực mấy lần, đều thất bại tan tác mà quay trở về. Không thể thỏa mãn nhu cầu của truyền thông Trung Kinh người ta còn hợp tác gì nữa!

Bạch Tiểu Thăng lại vô cùng ngạc nhiên, không nhịn được gãi gãi mặt.

Lần trước, hắn trở lại chốn cũ, về truyền thông Trung Kinh.

Chính là hắn ngẫu nhiên nói chuyện, trong tình hình quốc tế hiện này, mở cửa ra thị trường nước ngoài không thể chỉ nhìn vào một phía, tốt nhất là có thể đồng thời tiến lên nhiều mặt.

Chỉ là một cái đề nghị ngẫu nhiên, nhưng vị tân nhiệm Tổng giám đốc kia đối với mình tin tưởng đã làm theo.

- Tân nhiệm Tổng giám đốc truyền thông Trung Kinh, Cao Đại Chí nói hả?

Bạch Tiểu Thăng nói.

- Đúng vậy, là anh ta! Cậu biết anh ta sao?

Kevin lập tức phấn khởi, nhưng sau đó lại thở dài,

- Quen biết cũng không được, cho dù anh ta và cậu cùng một cái tập đoàn, cậu có chức vụ cao hơn anh ta, anh ta là bạn của cậu, có thể nghe lời cậu, cũng không được.

- Tôi nghe nói, bên đó bọn họ đã ký hợp đồng chính thức với công ty mới trong vòng mười năm!

Giọng nói của Kevin nghe giống như là đang nhai mướp đắng, đắng chát vô cùng.

- Chuyện đó, tôi đúng là muốn mà không giúp được rồi.

Bạch Tiểu Thăng nói đầy tiếc nuối.

Truyền thông Trung Kinh đã ký hợp động chính thức dài hạn, vậy hắn cũng không có biện pháp nào.

Cũng không thể để cho truyền thông Trung Kinh bội ước được?

Dựa vào cái gì.

Nhìn nhận từ chiến lược phát triển công ty, truyền thông Trung Kinh lại không có sai.

Còn nữa, hợp đồng mười năm, vẫn là phát triển thị trường ở hai châu lục lớn, cái giá phải trả cho việc hủy hợp đồng sẽ vô cùng to lớn.

Bạch Tiểu Thăng chỉ là đại sự vụ quan của tập đoàn, đâu có thể khiến cho công ty bên ngoài không cần bồi thường?

Đúng.

Cao Đại Chí tuy rằng tin tưởng quan điểm của mình, nhưng quyết định là ở chính bản thân anh ta thực hiện, mình cũng không khiến cho anh ta giải trừ hợp đồng với Collison. . .

Chuyện này, có lẽ là. . . Không liên quan với mình. Trong đầu Bạch Tiểu Thăng nghĩ thầm.

Bạch Tiểu Thăng cũng đang nghĩ về việc tạo dựng cơ sở cầu nối ở đây, lại cho Collison tìm công ty đối tác mới, coi như vô hình "Đền bù tổn thất" .

- Công ty thay thế bên anh hợp tác với truyền thông Trung Kinh có tên gọi là gì ?

Bạch Tiểu Thăng vừa nghĩ, một bên thuận miệng hỏi.

- Tôi nghe nói, gọi cái gì Tuyết Liên Vạn Hòa.

Kevin nói.

Tuyết Liên Vạn Hòa?

Bạch Tiểu Thăng ngạc nhiên.

Lý Khâu Sơn bọn hắn đẩy việc làm ăn của Coliison ra rồi?

Kevin không nhận ra Bạch Tiểu Thăng dừng lại, phối hợp trách móc nói,

- Thật không biết rõ công ty mới này, lấy ở đâu ra mối liên hệ.

- Ủy ban thành phố Trung Kinh bên cậu cho bọn họ chính sách ưu đãi chưa từng có!

- Tôn Bạch Trí Thắng bên kia, lại cung cấp hỗ trợ toàn bộ chuỗi số liệu!

- Nghe nói Đằng Vân cũng thường xuyên triển khai hợp tác cùng bọn họ, để cung cấp các con đường từ hải ngoại!

- Cậu nói thử xem, có đáng sợ hay không?

. . .

Kevin nói liên tục không ngừng nghỉ, kể về sự lợi hại của công ty có tên tiếng Hoa kỳ lạ kia.

Bạch Tiểu Thăng một bên nghe, một bên biểu hiện kỳ lạ.

Vốn chỉ là hắn vô tư nói một câu, khiến cho Collison bị hủy hợp đồng, hắn rất tiếc, nhưng mà còn chưa đến mức áy náy.

Dù sao hắn cũng vô tâm, không có gì hổ thẹn cả.

Nhưng mà, khi biết được bên giành đi mối hợp tác, lại là công ty của mình. . .

Bạch Tiểu Thăng bỗng nhiên có suy nghĩ trong lòng.

Chính là mình mang Tuyết Liên Vạn Hòa, Tôn Bạch Trí Thắng đi qua, tương đương với chính mình đoạt mối làm ăn của Kevin. . .

- Công ty mới này cũng không biết rõ ông chủ sau màn che là ai, nếu có cơ hội tôi muốn được nhìn thấy một lần, ở trước mặt cười, kính mời ông ta một chén rượu và nói một tiếng 'Lợi hại', nhưng trong lòng nhất định phải mắng ông ta một tiếng, 'Không biết xấu hổ'!

Kevin thở hổn hển, nói đến chỗ này, hắn không khỏi ra vẻ đắc ý,

- Tôi nói tiếng Hoa có phải rất tốt hay không?

Bạch Tiểu Thăng nháy mắt mấy cái, không phản bác được.

Người không biết xấu hổ kia đang cùng anh nói chuyện điện thoại đây này. . .

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cùng nghe, đều đã nghẹn cười đến nội thương.

- Điều này cũng chưa tính là gì, chúng tôi khai thác thị trường trong nước các người, cũng không phải là một cái dây, tuy nhiên phần còn lại của thị trường đã bị săn lùng, là một công ty gọi là tập đoàn Quốc tế Thăng Tĩnh hành động, thực ra không chỉ chúng tôi, còn nhiều công ty khác cũng rơi vào tình cảnh như thế.

- Chúng tôi tìm người đến trao đổi qua, cậu đoán ông chủ của tập đoàn Quốc tế Thăng Tĩnh nói thế nào không? Ông ta nói bọn họ là một cổ đông đầu tư của Tuyết Liên Vạn Hòa.

- Đồng minh đã nhìn trúng khối thị trường này, bọn họ tự nhiên muốn chung tay giúp đỡ.

- Cậu nói xem, Quốc tế Thăng Tĩnh là một cổ đông đấy, ông chủ sau màn của Tuyết Liên Vạn Hòa có phải là tên rất khốn kiếp hay không?

- Tiểu Thăng, cậu nói xem!

- Có kẻ nào bắt nạt người khác như bọn họ không?

Bạn cần đăng nhập để bình luận