Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1221: Ngươi cho rằng ngươi là ai

Bạch Tiểu Thăng cùng với Lý Nê, một trước một sau tiến vào gian phòng họp kia.

Một mặt khác, ở bên trong Giang Tôn cùng với năm sáu người nữa ngồi thành một hàng ở phía sau bàn hội nghị, đang vừa nói vừa cười.

Nụ cười hiển hiện trên khuôn mặt của Giang Tôn, dáng vẻ tựa hồ như được lợi không ít.

Những người khác ở bên cạnh cũng nở nụ cười bồi theo, không ngừng gật đầu đồng ý, giơ ngón tay cái lên tán thưởng đối với Giang Tôn. Tựa hồ như bọn họ đối với cái hạng mục lập nghiệp với mới vừa rồi của Giang Hào kia, rất là xem trọng.

Kỳ thực, những người này đều biết rõ từ trước.

Có người tên gọi Giang Hào, chính là anh em họ với Giang quản lý, tuy không ruột rà nhưng lại hơn hẳn anh em ruột. . .

Bọn hắn tự nhiên là đến đây để cho lãnh đạo chút mặt mũi. . .

Cái hạng mục lập nghiệp kia của Giang Hào, nghiêm chỉnh mà nói thì mặt tốt có bao nhiêu cũng không thể nói trước, còn về mặt nát, cũng không biết đường nào mà lần.

Trên không lo thì dưới lo làm quái gì. Khó khăn lắm có thể đạt được tiêu chuẩn hợp lệ, nói nghe còn được mà thôi.

Hai người Bạch Tiểu Thăng sau khi đi vào, thì lúc này đám người kia mới thu liễm lại tâm tình, nhanh chóng ngồi nghiêm chỉnh.

Ánh mắt của Giang Tôn nhìn quét qua.

Hắn liếc mắt một chút liền nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng ở sau lưng của Lý Nê.

Người em họ Giang Hào kia trước đây đã miêu tả qua cho hắn tướng mạo của người này, chỉ có điều khi đó là mời hắn hỗ trợ.

Mà vừa rồi, Giang Hào mượn cơ hội giải thích, đưa cho hắn một tờ giấy ghi chép, muốn hắn giáo huấn cái tên Lý Nê này.

Giang Tôn không biết rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng em hắn có thể trở mặt thành thù đối với bằng hữu, thì tin tưởng vững chắc, nhất định phải bắt cái tên Lý Nê này xin lỗi Giang Hào.

Nếu như không phải vậy, thì tại sao người em họ vô cùng "Nhân hậu" kia của hắn lại tức giận như thế.

Mình phải giúp cho Giang Hào ra ngụm ác khí này.

Ánh mắt của Giang Tôn dần nhắm lại, trong lòng thầm hạ quyết tâm.

- Hai vị là người lập nghiệp, vậy sách lược lập nghiệp của các vị đâu? Một người đang ngồi ở bên cạnh Giang Tôn rất hòa khí hỏi.

Lý Nê nhanh chóng móc ra tập tài liệu sách lược từ trong balo tùy thân ở bên cạnh đưa lên.

Cái phần sách lược kia, thời điểm Bạch Tiểu Thăng ở trong hành lang đã lật nhìn qua một lần, dưới sự trợ giúp của Hồng Liên nên đã ghi nhớ tất cả ở trong đầu.

Thậm chí hắn còn từ trong miệng của Lý Nê biết được đại khái nội dung cái phần kế hoạch lập nghiệp kia của Giang Hào.

Thẳng thắn mà nói, sách lược lập nghiệp của Lý Nê so với Giang Hào, xác thực có hơi kém một chút, nghiêm ngặt mà nói thì giống như năm mươi điểm cùng sáu mươi điểm vậy.

Một cái phương án thất bại, còn một cái vừa đạt tiêu chuẩn để nghiên cứu.

Ở trong hành lang, Bạch Tiểu Thăng cũng đã cùng Lý Nê phân tích một chút về cái hạng mục hoạt động thương mại hóa kia của hắn, đưa ra một bộ đầy đủ tư tưởng mới mẻ độc đáo và thú vị về thương mại, trong thực tế cũng là một quá trình mà Bạch Tiểu Thăng đã chải vuốt lại suy nghĩ của mình một cách chu đáo.

Sau khi nghe xong tất cả, trong lòng Bạch Tiểu Thăng cảm thấy, kỳ thực cái hạng mục này của Lý Nê vẫn có không gian để phát triển, tuy nhiên về mặt lợi nhuận trong thời gian ngắn có thể không lớn, nhưng xem xét đến lâu dài, thì đây cũng là một hạng mục tốt, tương đối đáng giá đầu tư.

Sau khi hoàn thiện mạch suy nghĩ của mình, thậm chí Bạch Tiểu Thăng cảm thấy khả năng kế hoạch lập nghiệp của Lý Nê có thể đạt được bảy mươi phần trăm.

Thậm chí vượt qua cái hạng mục kia của Giang Hào.

Mặc dù dựa vào Hồng Liên phụ trợ, nhưng Bạch Tiểu Thăng đối với chuyện này cũng đã hao tốn một phen tâm tư.

Tự nhiên đối đãi với kế hoạch này như vậy là vì xem nó như là một nửa cái tác phẩm của mình làm ra.

Cái phần sách lược kia của Lý Nê, trước tiên giao vào trong tay của Giang Tôn.

Giang Tôn chỉ lật xem một chút, liền bỏ trên bàn.

- Phần sách lược lập nghiệp này là của Lý Nê tiên sinh sao? Còn người bên cạnh ngươi là ai?

Tay Giang Tôn chỉ chỉ về phía Bạch Tiểu Thăng, lạnh lùng hỏi.

- Là đối tác.

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười, đơn giản trả lời chỉ ba chữ.

Từ thần sắc phản ứng của Giang Tôn, Bạch Tiểu Thăng cũng đã nhìn ra, hắn rõ ràng đối với cái hạng mục này của Lý Nê trong lòng mang theo kháng cự.

Còn chưa có nhìn, không có nghe, lập tức kháng cự rồi?

Xem ra, Giang Hào cũng đã chào hỏi qua hắn rồi.

Bạch Tiểu Thăng thầm nói.

- Vậy trong hai người các ngươi là ai đến trình bày?

Giang Tôn nhàn nhạt hỏi.

Lý Nê nhịn không được nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Thuyết trình chính là năng lực mà hắn yếu nhất.

- Vậy tôi tới đi.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Giang Tôn gật đầu, đưa tay ra hiệu Bạch Tiểu Thăng có thể bắt đầu.

Bạch Tiểu Thăng mở miệng, âm thanh không nhanh không chậm, vô cùng êm tai diễn giải.

Từ hiện trạng bộ môn lập nghiệp hành nghiệp nơi này, đến tương lai phát triển như thế nào, từ lúc ban đầu định vị nhóm khách hàng, đến hình thức tiếp thị, một đường nói ra.

Lý Nê nghe được như thế thì ánh mắt cũng có chút ngạc nhiên, bất khả tư nghị nhìn Bạch Tiểu Thăng.

Cảm giác hắn mới chính là chuyên gia.

Rõ ràng Bạch Tiểu Thăng không có lấy cái phần sách lược kia ra làm tham khảo, nhưng dính đến nội dung bên trong, quả thực là hạ bút thành văn, không có chút sai lầm nào.

Cái phần sách lược kia chính là tâm huyết mà Lý Nê dốc hết tâm can mới có được, vì vậy nội dung bên trong bản thân hắn là rõ ràng nhất,

Nhưng mà để cho hắn có thể trình bày giống như Bạch Tiểu Thăng dạng này, là chuyện không thể nào, hắn không nhất định có thể nói ra toàn bộ mà không có sai lầm nào.

Bạch Tiểu Thăng lại làm được.

Lý Nê nhìn hắn, như gặp người trên trời.

Chẳng qua Bạch Tiểu Thăng chỉ mới nghe qua một lần, lật nhìn qua một lần.

Chỉ thế thôi.

Sao có thể làm được như thế này.

Quả thực là —— Tên gia hỏa này, còn là con người sao.

Trong lòng Lý Nê kìm không được mà khẽ lầm bầm một tiếng.

Những người đang ngồi xét duyệt cùng với Giang Tôn kia, thời điểm mới đầu nghe nói sách lược lập nghiệp hành nghiệp này liên quan tới nghệ thuật pha chế trà bình Tử Sa, trong lòng có chút ý nghĩ khinh mạn, cảm thấy cũng không có bao nhiêu giá trị để đầu tư.

Nhưng mà dưới sự trình bày rành mạch rõ ràng của Bạch Tiểu Thăng, nghe đến sau cùng, những người kia vậy mà bộ dáng có chút hăng hái, thậm chí lắng nghe hết sức chăm chú.

Ngay cả bọn hắn cũng cảm thấy sách lược này có thể thực hiện.

Mới ban đầu Giang Tôn còn có thái độ mấy phần lười biếng, nhưng càng nghe về sau thì cũng ngăn không được mà ngồi thẳng người lên.

Chỉ có điều hắn lại không có cái thái độ mừng rỡ gì cả.

- Cái sách lược này yêu cầu bộ môn đầu tư bỏ vốn trên lý thuyết là khoảng ba triệu, nhưng mà tôi hy vọng có thể tăng thêm nguồn tài chính khoảng năm triệu đầu nhập vào.

Cuối cùng Bạch Tiểu Thăng nói.

Câu kết thúc sau cùng, khiến cho Lý Nê giật mình.

Năm triệu.

Bạch Tiểu Thăng bị điên rồi sao.

Tuy nhiên hắn nói quả thật rất tốt, phân tích rất thấu triệt vấn đề, chiếu theo đề nghị của hắn thì nguồn tài chính năm triệu. . . Cũng rất phù hợp.

Nhưng đó là những gì làm cho sự đầu tư của công ty kiếm được tiền thật.

Lý Nê nguyên bản nghĩ nhận được nguồn tài chính đầu tư đến một triệu rưỡi là tốt rồi, nhưng do Giang Hào mà khiến cho hắn đổi ý thành ba triệu, ban đầu đưa ra nguồn vốn cao một chút rồi có thể thương lượng giảm xuống, đàm phán hạ xuống chứ không ai chủ động tăng thêm cả.

Trong lòng của Lý Nê cũng quyết tâm đánh dấu ba triệu.

Nhưng mà hiện tại, Bạch Tiểu Thăng tốt rồi, trực tiếp tăng thêm hai triệu tài chính.

Quả thực là công phu sư tử ngoạm a. . .

Lý Nê nhịn không được nuốt một ngụm nước bọt.

Mấy người ngồi hai bên trái phải của Giang Tôn thì châu đầu ghé tai, dùng âm thanh trầm thấp nghị luận.

Thính lực của Bạch Tiểu Thăng dưới sự phụ trợ của Hồng Liên, tự nhiên nghe tất cả được rõ ràng.

- Thực ra tôi cảm thấy cái hạng mục này rất thú vị, năm triệu, kỳ thật vẫn rất hợp lý a. . .

- Tuy rằng yêu cầu nguồn tài chính đầu nhập hơi nhiều một chút, nhưng mà cái hạng mục bản thân tôi cảm thấy không có vấn đề, tôi cũng cảm thấy rất hứng thú. . .

- Có thể làm thử một phen, không thể nói trước rằng sẽ có kinh hỉ gì đó ngoài ý muốn. . .

Những người kia cũng ở bên cạnh nhao nhao tán thành.

Bạch Tiểu Thăng nhếch miệng hiện lên một nụ cười.

Hạng mục lập nghiệp sau khi trải qua suy nghĩ trau chuốt của hắn, thì cái giá này đáng để nghiên cứu.

Bạch Tiểu Thăng cũng có chút đắc ý nho nhỏ.

- Cái hạng mục như vậy thôi, ngươi lại muốn để cho chúng ta ném ra năm triệu?

Giang Tôn mở miệng.

Hắn cười lạnh một tiếng, sau đó cầm lấy phần sách lược ở trên bàn kia, ném về phía trước mặt của Bạch Tiểu Thăng bên kia. Tựa như là ném một đống rác rưởi vậy.

Lông mày của Bạch Tiểu Thăng khẽ nhíu lại.

- Ngươi cho rằng ngươi là ai a.

Giang Tôn dùng giọng điệu như là muốn trêu tức, khuôn mặt bày ra bộ dáng nghiêm túc hỏi Bạch Tiểu Thăng.

. . .

Trong hành lang.

Trước cửa phòng hội nghị, Giang Hào nở cười lạnh nhìn xem.

Cái tên Lý Nê này quả thực là đồ không biết sống chết, lại dám ngỗ nghịch với mình, vậy cái sách lược của hắn có thể thông qua mới là chuyện lạ.

Giang Hào chờ đợi xem náo nhiệt.

Không riêng gì hắn, Quách Nguyệt Diêu, Chu Tứ Phương, thậm chí rất nhiều người khác đều đang ngỏng đầu lên hóng hớt, chờ xem náo nhiệt.

Hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh thì yên lặng cùng nhìn về một phương hướng khác.

Ba phút đồng hồ trôi qua, không biết tình huống bên trong như thế nào.

Đang lúc này.

Ở một bên hành lang khác, vọt vào một nhóm người.

Người dẫn đầu tựa hồ như là một vị lãnh đạo, người đang xem kịch vui chen chúc trái phải hai bên, không ngừng xin chỉ thị từ hắn.

Người kia bước chân vội vàng, một đường vừa đi vừa phê duyệt, chờ đến khi tới bên này, nhìn thấy bên trong hành lang đang tụ tập rất nhiều người, người kia tùy ý nhìn lướt qua một chút, ánh mắt trong nháy mắt bị định trụ.

Thần sắc người kia lập tức sững sờ, đồng tử bỗng nhiên co rụt lại, trong ánh mắt có vẻ như không thể tưởng tượng nổi.

Sau đó, hắn hất đám người xung quanh ra, nhanh chân chạy vội qua.

Hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nghe được động tĩnh, liền liếc mắt nhìn qua, vừa mới bắt gặp hắn.

- Hai vị. . . Làm sao ở chỗ này?

Người kia giật mình nói.

Hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh nhìn nhau nở nụ cười, đứng người lên.

- Thật sự là khéo léo a. Diêu tổng.

Người tới chính là người lúc trước đại biểu cho công ty Tuyết Liên Vạn Hòa đi thành phố Nam Tự thông báo tuyển dụng, Phó Tổng giám đốc quản lý nguồn nhân lực, Diêu Vũ Thành.

Bạn cần đăng nhập để bình luận