Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 288: Anh đúng là muốn chết



Theo Bạch Tiểu Thăng cẩn thận thăm dò, lại giảng giải một phen, người xung quanh bừng tỉnh đại ngộ.

Cân nhắc tỉ mỉ lại, đúng thật là có lý!

Triệu Tiểu Huỳnh nếu muốn tố cáo Cao tổng thanh tra, nói xấu Cao Á, căn bản không có chỗ tốt gì.

Ngược lại, những chỗ tốt này, cuối cùng được cũng không phải là nàng, mà là Thu Nhã.

- Đúng vậy, Thu Nhã mới là người cùng Cao Á tranh giành vị trí nữ số hai thất bại. Coi như Cao Á không phù hợp với vị trí nữ số hai, chỉ sợ cũng không tới lượt Triệu Tiểu Huỳnh, mà là Thu Nhã.

- Mặc kệ từ góc độ nào mà nhìn, Triệu Tiểu Huỳnh đều không có lý do gì làm như thế, ngược lại là. . .

? O? O? @? @.... tiếng nghị luận thay nhau nổi lên, vô số ánh mắt dừng lại ở trên người Thu Nhã.

Thu Nhã, luống cuống.

Càng đáng sợ hơn là, Cao Á đột nhiên quát lên một tiếng "Là cô", làm cho Thu Nhã thiếu chút nữa kêu lên.

- Không, không phải tôi, những việc này đều là Triệu Tiểu Huỳnh làm, là cô ta.

Thu Nhã bối rối nói, sau đó chỉ vào Bạch Tiểu Thăng,

- Người này nói bậy bạ, mọi người không thể tin anh ta! Viết tin nặc danh, lại ở phía sau nói xấu Cao Á, đều là Triệu Tiểu Huỳnh làm!

Thu Nhã cãi lại một cách vô lực, liều lĩnh hướng về trên người Triệu Tiểu Huỳnh giội nước bẩn, ngược lại làm cho ánh mắt của mọi người trở nên nghiền ngẫm.

- Nếu như Triệu Tiểu Huỳnh bị lôi xuống, thì cô gái này sẽ có vị trí nữ số ba. Bảo sao, cô ta là muốn bảo đảm vị trí số ba tranh vị trí số hai!

Có người trào phúng nói.

Bây giờ, Thu Nhã dù nói cái gì, mọi người cũng không tin.

- Thu Nhã, cô hèn hạ, vô sỉ!

Triệu Tiểu Huỳnh tức giận chỉ vào Thu Nhã mắng.

- Thu Nhã, chuyện này, tôi sẽ để cho cha tôi điều tra thật kỹ, nghệ sĩ của truyền thông Trung Kinh chúng ta, sao có thể bỉ ổi như thế, căn bản cũng không xứng ở lại công ty!

Cao Á vẻ mặt âm trầm nói.

Tới giờ, nàng đã tin Bạch Tiểu Thăng.

Dứt lời, Cao Á có chút áy náy nhìn Triệu Tiểu Huỳnh,

- Tiểu huỳnh, chị. . .

- Chị Cao Á!

Triệu Tiểu Huỳnh ngăn không được nước mắt ủy khuất khóc ồ lên.

Cao Á mặt mũi tràn đầy áy náy giữ chặt tay của nàng, trên mặt càng áy náy hơn.

Nhờ có người đàn ông kia giúp Triệu Tiểu Huỳnh làm sáng tỏ.

Cao Á lúc này mới phát hiện, người đàn ông một mực khí định thần nhàn kia, vậy mà nhanh chân rời đi, đi về phía cửa đại sảnh của tiệc rượu, cùng với một người đàn ông khí thế bất phàm vừa từ bên ngoài đi đến, trò chuyện.

Một lát sau, hai người kia đồng thời đi tới.

. . .

Trần Trường Khoảnh lần này không có mang theo Vu Thanh, Mộ Dung Yến, để bọn họ ở lại trong phòng.

Thứ nhất, hắn chỉ là một cái phó tổng lại mang hai người trợ lý, trận thế vượt qua Tống Trường Không hiển nhiên không tốt.

Thứ hai, bộ phận trò chơi bên kia, còn có chút công việc cần giải quyết tốt, lưu lại một người thì sẽ rất bận rộn, không bằng liền dứt khoát lưu lại toàn bộ.

]

Trần Trường Khoảnh một người đến đây, vừa vào cửa đã bị Bạch Tiểu Thăng mặt mũi tràn đầy nhiệt tình chào đón.

- Trần tổng, đến sớm a!

Bạch Tiểu Thăng nhiệt tình nói.

- Bạch tổng cũng vậy a.

Trần Trường Khoảnh không mặn không nhạt chào lại.

Hắn cũng không có bởi vì thua ván cược, đối với Bạch Tiểu Thăng có địch ý.

Dù sao, phong độ, ở trong mắt Trần Trường Khoảnh là vô cùng trọng yếu.

Tôi sớm muộn sẽ triệt để thắng cậu, để cậu tâm phục khẩu phục! Trần Trường Khoảnh nhìn thật sâu vào Bạch Tiểu Thăng một chút.

Tên này, thật đúng là bảo trì bình thản, rõ ràng cũng không có chịu thua a. Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng.

- Trần tổng, đi, tôi dẫn anh đi nhìn một chút những người mới ở phòng truyền hình điện ảnh của công ty chúng ta! Đều là các tuấn nam mỹ nữ, để cho tiện giao lưu, tôi không có nói ra thân phận của mình, sợ mọi người câu nệ. Trần tổng anh lại khác biệt, mọi người đều biết rõ ràng, dù sao anh là lãnh đạo lớn.

Bạch Tiểu Thăng cười nói.

Trần Trường Khoảnh lườm Bạch Tiểu Thăng một chút, hừ lạnh một tiếng.

Bạch Tiểu Thăng không nói rõ thân phận, ngược lại khuyên hắn nói rõ ràng, đây là tính toán làm gì thế!

Muốn cho những người kia, đối với Trần Trường Khoảnh hắn kính nhi viễn chi sao.

Tôi mới sẽ không thỏa mãn nguyện vọng của cậu, cậu không nói, tôi cũng sẽ không nói! Trần Trường Khoảnh nói thầm trong lòng.

Bạch Tiểu Thăng mang theo hắn trở lại chỗ cũ.

Vừa vặn, bọn họ gặp Cao Á đang giận dữ mắng mỏ Thu Nhã,

- Hiện tại cũng đã làm sáng tỏ, cô không có lời gì có thể nói đi, Thu Nhã. Tôi khuyên cô, rời khỏi cạnh tranh vị trí nữ số ba đi! Tôi sẽ coi như cô là lạc đường mà biết quay lại, về sau ở công ty thành thật đối nhân xử thế, thì còn có thể tiếp tục ở lại!

Cao Á lời nói đầy chính nghĩa.

Trần Trường Khoảnh có chút nhíu mày, nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút.

Bên này náo nhiệt như thế, Bạch Tiểu Thăng nhưng không có nói với chính mình a.

Hay là màn trình diễn vừa ra?

- Trần tổng đến muộn, bỏ qua một trận trò hay.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, nhỏ giọng cùng Trần Trường Khoảnh nói qua một lần.

Trần Trường Khoảnh có chút kinh dị, có chút hứng thú nhìn những người này một chút. Từ góc độ cá nhân, hắn càng có mấy phần thưởng thức Thu Nhã.

Có mục tiêu, đồng thời vì mục tiêu có thể không tiếc thủ đoạn. Về phần ai đúng ai sai, công lý cùng đạo đức, cái đó bên thắng mới có quyền lợi nói ra.

Nếu như hôm nay Thu Nhã thắng, thậm chí về sau nổi tiếng lên, ai còn quan tâm nàng đã từng có chỗ bẩn gì hay không.

Nhưng mà, người phụ nữ này cuối cùng quá ngu, ngay cả tư cách làm việc cho mình đều không có.

Trần Trường Khoảnh âm thầm lắc đầu.

Hắn muốn làm tướng, nhưng không cần người ngu xuẩn.

- Cao Á, cô nói như thế, có hơi quá a!

Lục Phạm Ngữ không nói một lời, bỗng nhiên mở miệng.

Thu Nhã lùi lại đến sau lưng Lục Phạm Ngữ, vẻ hốt hoảng dần ổn định lại.

- Cho đến bây giờ, xác thực không có chứng cứ, có thể chứng mình rõ ràng những sự tình kia là Triệu Tiểu Huỳnh làm. Nhưng mà cũng không có chứng cứ, chứng minh rõ ràng những sự tình kia là Thu Nhã làm. Cô võ đoán như thế, không tốt a. Con gái Cao tổng có thể phán xét nghệ sĩ của công ty và tùy ý xử phạt sao. Cô dùng lời nói định đoạt, thế lúc nhà đầu tư hỏi Thu Nhã, cô cũng nói như thế sao?

Lục Phạm Ngữ không nói ra thì thôi, vừa nói ra liền áp chế Cao Á.

Cao Á tức giận, lại không thể đáp trả.

Cao Á nàng, là con gái Cao tổng giám không giả.

Nhưng mà, Lục Phạm Ngữ phân lượng so với nàng nặng hơn, với lại nặng hơn nhiều!

Những năm gần đây, hình tượng Lục Phạm Ngữ được người trẻ tuổi yêu thích, cuồng nhiệt truy phủng, dẫn đến ngay cả Cao tổng thanh tra đều đối với người nghệ sĩ này khách khách khí khí.

Với lại mấy cái nhà đầu tư lớn, đều vì Lục Phạm Ngữ mới đầu tư bộ phim truyền hình này, mà không phải Cao Á nàng.

Bây giờ, Lục Phạm Ngữ vừa mở miệng nói, bốn phía đám người đang thảo luận, lập tức im lặng.

- Vậy anh có ý gì?

Cao Á mặt không biểu tình hỏi.

Triệu Tiểu Huỳnh nhíu mày, cũng nhìn Lục Phạm Ngữ.

- Tôi ý tứ gì sao. Hôm nay việc này, coi như chưa từng xảy ra, Thu Nhã, Triệu Tiểu Huỳnh đều là bị vu hãm, chúng ta làm gì lại náo loạn ở đây, có đúng không hả. Chọn nhân vật nào, thì để đạo diễn, nhà đầu tư, cùng đại minh tinh Thương Uyển Uyển đến quyết định.

Lục Phạm Ngữ cười.

Ở trước mặt những nhân vật lớn kia, lời nói của hắn so với một cái tổng thanh tra còn muốn lớn hơn, lớn hơn rất nhiều!

Nghĩ như thế, Lục Phạm Ngữ càng ngạo nghễ.

Con gái tổng thanh tra tính là gì!

Tổng thanh tra, cũng tính là cái gì!

Lục Phạm Ngữ vênh váo hung hăng, lại nhìn Bạch Tiểu Thăng một chút, vẻ mặt liền trầm xuống.

Người đàn ông này nhiều lần cùng hắn đối chọi!

Lần này quyết không thể lại buông tha!

- Chuyện này xong rồi, nhưng mà anh ta, miệng nói lung tung, châm ngòi cho sự việc, hẳn là phải xin lỗi cùng chúng tôi!

Lục Phạm Ngữ cười lạnh chỉ Bạch Tiểu Thăng, lại nhìn Trần Trường Khoảnh bên cạnh hắn một chút.

- Còn có tên gay đứng bên cạnh hắn.

Lục Phạm Ngữ cười lạnh.

Trần Trường Khoảnh nhìn Lục Phạm Ngữ chỉ mình nói gay, trên mặt hiện lên vẻ giận giữ!

Tên này, anh đúng là muốn chết! Lúc trước tôi nếu chỉnh anh, sợ lão Trần lại cùng tôi đối đầu.

Bây giờ, cám ơn anh giải quyết vấn đề này cho tôi!

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, vẻ mặt u lãnh.

Lần này, hắn cũng không thể bỏ qua cho người này!

Còn có, thừa cơ tham gia vào phòng truyền hình điện ảnh!

Bạn cần đăng nhập để bình luận