Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 443: Nghi thức bấm máy



Đối với nghi thức bấm máy của truyền hình điện ảnh, Bạch Tiểu Thăng có chút hiếu kỳ!

Hắn chỉ thấy qua trên TV một chút, tựa hồ còn phải thắp hương khấn vái cái gì đó nữa.

Đương nhiên, làm gì cũng có luật lệ, làm cái gì cũng có tiêu chuẩn nhất định.

Hắn là một người ngoài nghề, tự nhiên không thể bình luận, càng không thể khoa tay múa chân.

Lúc bắt đầu lên xe, Bạch Tiểu Thăng liền quyết định, từ bây giờ sẽ tự biến mình thành một cái khôi lỗi*, lão Cao kêu hắn làm thế nào thì hắn sẽ làm theo như thế đó.

*Là con rối.

Tối thiểu nhất, nhất định không được làm sai.

Nghi thức bấm máy được diễn ra tại địa điểm quay cảnh quay đầu tiên của đoàn làm phim. Nơi đó cách truyền thông Trung Kinh ước chừng một giờ đi xe.

Nghe nói nơi đó là một hạng mục thành thị tổng hợp vừa mới hoàn thành. Có văn phòng, có con đường mua sắm, mặc dù chưa có chính thức đi vào sử dụng nhưng có thể làm nội cảnh để quay phim, với lại nơi đó cũng vô cùng xinh đẹp.

Nghe như thế Bạch Tiểu Thăng cũng có chút chờ mong.

Khi đến nơi vừa mới xuống xe Bạch Tiểu Thăng đã ngẩng đầu nhìn qua, nhìn thấy những tòa nhà mới tinh cao ngất thật có điểm đặc sắc, cảm giác chúng hiện đại, khoa học kỹ thuật, lại vô cùng thời thượng.

- Nơi này rất tốt.

Bạch Tiểu Thăng khen ngợi một câu.

Hắn vừa nhìn qua kịch bản, nơi này cho hắn ấn tượng, cùng miêu tả bên trong kịch bản cảm giác vô cùng tương tự.

- Cái này may mắn mà có Văn Thanh!

Cao Đại Chí cảm khái nói.

- Tên tiểu tử này, dùng thời gian nửa tháng, ngựa không dừng vó đi tới tất cả các hạng mục có văn phòng, đường phố mua sắm ở Trung Kinh một lượt! Cuối cùng, chọn được chỗ này!

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy cũng cảm khái nói một câu.

- Người thành công là người có đại nghị lực.

Cao Đại Chí rất tán thành.

- Kỳ thật, trước đây cũng có chút vấn đề nhỏ xảy ra, thời điểm phía chúng ta cùng người phụ trách hạng mục này thương lượng với nhau, bọn họ mới đầu cũng không đồng ý. Dù sao phẩm chất của hạng mục này ngài cũng nhìn thấy đó họ còn thiếu chút tiền này sao?

- Vậy cuối cùng làm sao thông qua?

Bạch Tiểu Thăng hiếu kỳ hỏi.

- Nói đến cũng kỳ quái, vào đêm hai ngày trước, người phụ trách cái này hạng mục này đột nhiên gọi điện thoại cho Văn Thanh, nói là bọn họ đồng ý, bất quá thời điểm chúng ta quay hãy giới thiệu một chút về hạng mục của bọn họ, theo tôi thấy khả năng là bọn họ đã nghĩ thông suốt, muốn mượn bộ phim này của chúng ta để quảng cáo cho bọn họ.

Cao Đại Chí kể lại sự việc.

Cái này cũng bình thường thôi.

Bạch Tiểu Thăng nghe xong gật gật đầu.

Hai người vừa nói chuyện vừa đi vào bên trong hạng mục.

Những nhân viên của các phòng ban liên quan đang gấp rút chuẩn bị cho nghi thức bấm máy.

Hai người đi được một đoạn thì có hơn trăm người chạy ra đón tiếp bọn họ.

Một cái đoàn làm phim, từ đạo diễn, sản xuất, diễn viên, đến quay phim, ánh đèn, lại đến trang trí, trang phục, trang điểm, ghi âm, đạo cụ, giao thông, biên tập rất nhiều người có thể bằng cả mười phòng ban gộp lại.

Nhưng đây cũng mới chỉ là một bộ phận người.

Càng đi về phía trước, tiến về phía thảm đỏ Bạch Tiểu Thăng đã nhanh chân đi trước, Cao Đại Chí chậm lại một bước bị bỏ lại phía sau.

Phóng viên của truyền thông Trung Kinh và phóng viên ở những nhà truyền thông khác, cầm máy ảnh xông lên quay, chụp Bạch Tiểu Thăng, ánh đèn flash sáng lên liên tục.

Đây giống như là đang đi trên thảm đỏ thật sự.

Bạch Tiểu Thăng bước đi trầm ổn, ngẩng đầu nghênh tiếp ánh mắt của mọi người, trên mặt nở nụ cười.

Họ toàn là người quen!

Thương Uyển Uyển, Dương Thiến Nhi, Triệu Tiểu Huỳnh, Văn Thanh, Cao Á. . .

Ngoài ra, còn có những người tới trước một bước như Lâm Vi Vi, Trần Trường Khoảnh và tổng thanh tra của các phòng ban. . .

- Mấy vị lãnh đạo khu chính ủy sắp đến rồi, còn có những người giới văn nghệ, những người tai to mặt lớn của giới bình luận điện ảnh, cũng sắp đến rồi. . .

Cao Đại Chí cười giảng giải cho Bạch Tiểu Thăng một chút...

Bạch Tiểu Thăng vừa nghe vừa gật gật đầu, những người trong danh sách khách quý đều rất tốt, hắn đã xem qua, tự nhiên biết rõ.

Bạch Tiểu Thăng đi về phía đám người đó, ôm quyền chắp tay cười nói với bọn họ.

- Hôm nay là ngày đại hỉ, tôi cũng cầu chúc các vị quay phim thuận lợi!

Bạch Tiểu Thăng nở nụ cười thân thiết, hiền hoà tự nhiên không có một chút khí thế áp bức.

Đám người cũng ôm quyền chắp tay với Bạch Tiểu Thăng nói vài câu cát tường, sau đó vây quanh hắn cùng đi vào bên trong hạng mục.

Xa xa, Bạch Tiểu Thăng liền thấy sân khấu được dàn dựng với màu đỏ thẫm, tranh chữ đỏ thẫm, cờ cũng đỏ thẫm luôn.

Hết thảy đều màu đỏ, vui mừng hớn hở.

Bạch Tiểu Thăng nhìn thấy trên sân khấu đã được bày sẵn đầy đồ tế phẩm trên bàn dài, có các vạc nước thô, lư hương đồng thau cổ xưa, xa xa liền có thể ngửi được một cỗ nhang khói.

Ngoài ra, ở một góc sân khấu còn trưng bày rất nhiều máy quay phim, máy giám thị, cũng cột vải màu đỏ. Lấy ý nghĩa trừ tà tránh hung.

Bạch Tiểu Thăng cùng mọi người đi qua, vừa đứng vững, liền thấy một người trung nhiên hơi mập mạp có vẻ mặt tươi cười từ trong đám người chen chúc tời đưa tay qua nhiệt tình nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài chắc là tổng giám đốc của truyền thông Trung Kinh Bạch Tiểu Thăng tiên sinh đúng không! Ai nha, thất kính thất kính! Không, phải là hoan nghênh, hoan nghênh a!

- Ngài khỏe không.

Bạch Tiểu Thăng cũng cười một tiếng, tới nắm tay.

Người này rất lạ mặt.

Cao Đại Chí tranh thủ thời gian giới thiệu cho Bạch Tiểu Thăng.

- Vị này chính là người phụ trách hạng mục này, Chu Bát Bình tiên sinh.

Chu Bát Bình?

Bạch Tiểu Thăng nghe xong liền nghĩ đến chu lột da. . .

Cũng không biết cha ông ta tại sao lại đặt cho ông ta cái tên này. . .

Đó cũng chỉ là một suy nghĩ thoáng qua thôi, Bạch Tiểu Thăng cũng lập tức nở nụ cười nói.

- Nói đến, còn phải cảm tạ Chu tiên sinh có thể dàn xếp một chỗ tốt như thế này cho chúng tôi quay phim.

- Ngài khách khí, ngài khách khí!

Chu Bát Bình tranh thủ thời gian cười nói.

- Vậy cũng là cả hai cùng có lợi, cả hai cùng có lợi đi!

Người phụ trách hạng mục này tựa hồ đối với chuyện này vô cùng nhiệt tình, rất khó tưởng tượng được so với những lời Cao Đại Chí nói là ban đầu hắn không đồng ý.

Bạch Tiểu Thăng cùng Chu Bát Bình hàn huyên hai câu.

Bên kia, khách quý cũng lần lượt tới. Chu Bát Bình rất thức thời, cáo lui ly khai.

Bạch Tiểu Thăng chuyển hướng sang những người khách quý.

Lần quay phim này truyền thông Trung Kinh có mời một nhóm tai to mặt lớn.

Những người đang đến không phải là tiền bối trong giới văn nghệ, thì cũng là nghệ thuật gia phê bình điện ảnh râu tóc bạc phơ, trong đó còn có người của khu thị chính, khu lãnh đạo.

Làm tổng giám đốc truyền thông Trung Kinh cũng phải để ý, phần lớn khách quý Bạch Tiểu Thăng không cần tự mình tới đón, chỉ có những lãnh đạo cực kỳ trọng yếu, hắn mới đi qua nghênh đón.

Thời gian không đến một tiếng, nhóm khách quý đã đến cũng gần như đầy đủ.

Bạch Tiểu Thăng không khỏi cảm khái.

Hắn trước kia tại Thiên Nam, cũng tổ chức hoạt động như thế này không chỉ một lần, những người lãnh đạo một ngày trăm công ngàn việc, rất nhiều người cho dù đáp ứng, nhưng đến lúc đó lại bị sự vụ quấn thân, tới không được, nếu đến được cũng là đến rất trễ.

Bạch Tiểu Thăng còn có gặp qua trong một đợt hoạt động bởi vì có một số lãnh đạo chưa đến kịp làm cho hoạt động bị trì hoãn tận hai giờ.

Trước mắt, truyền thông Trung Kinh tổ chức hoạt động hoàn toàn không có ai đến trễ.

Cách giờ khai mặc một tiếng mọi người đã đến đông đủ!

Vẫn là công ty lớn tốt hơn! Bạch Tiểu Thăng thấy vậy cũng cảm khái một phen.

Hoạt động chính thức bắt đầu.

Đọc lời chào mừng, biểu diễn, nghi thức, diễn thuyết làm từng bước mọi chuyện đều thuận buồm xuôi gió.

Ở một tòa nhà cao tầng nào đó bên trong hạng mục.

Tại một của sổ sát đất có hai người đang cầm kính viễn vọng, tràn đầy phấn khởi thưởng thức nghi thức bấm máy này.

Hai người đó chính là cha con Doãn Đông Phong và Doãn Hạo Nhiên.

- Thật là một trận chiến lớn a, có nhiều nhân vật cấp cao tới như vậy!

Doãn Hạo Nhiên cảm khái.

- Không hổ là công ty lớn, chỉ cần dựng một cái sân khấu thì có từng đống đại nhân vật đến kiếm củi a!

- Lửa càng vượng càng tốt!

Doãn Đông Phong nhịn không được cười lạnh.

- Lát nữa sẽ đem tên họ Bạch này nướng lên!

Bạn cần đăng nhập để bình luận