Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1422: Huyễn kỹ lay động toàn trường (1)

Khi hai người nói chuyện, đại sư Owen đã giải thích tất cả yêu cầu cho Antonio, Antonio cũng gọi quản gia đến để sắp xếp.

Tửu trang to như vậy, không có dưới 100 người hầu và người giúp việc, nếu tất cả cùng làm, trong thời gian ngắn liền có thể bố trí xong xuôi.

Sau khi quản gia rời đi, ít phút sau liền dẫn theo người quay lại.

Các công nhân xếp thành một đội như đàn kiến, họ nhanh chóng đặt ba cái bàn dài trong hội trường. Chúng đều là những loại bàn nhập khẩu ở phương Tây, được phủ khăn trải bàn màu trắng. Các dụng cụ, nguyên liệu cũng được sắp ngay ngắn trên bàn.

Hiệu suất làm việc thật khiến người ta kinh ngạc.

Chưa đầy 10 phút, mọi thứ gần như đã được đưa đến, những thứ cần thiết khác cũng đang đến.

Đại sư Owen thấy mọi thứ gần như đã hoàn thành, mỉm cười ngạo nghễ nói với Bạch Tiểu Thăng, tự coi đó là hành động phong độ ngời ngời:

- Đây là vòng thi thứ nhất, chúng ta so về pha chế rượu, coi như nể mặt cậu là hậu bối, tôi chọn đấu lĩnh vực giỏi nhất của cậu đó!

Những lời hay ý đẹp này xuất phát từ đại sư Owen sao.

Lợi hại nhất là lời nói ra như vậy nhưng những người xung quanh không nhận ra bất cứ vấn đề gì.

Chỉ có Mạc Hân hơi nhíu mày.

Trên mặt Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh không có chút phản ứng.

- Nếu đã như vậy thì tôi sẽ không khách khí, còn cần đại sư Owen chỉ bảo nhiều hơn!

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, bước đến chiếc bàn dài thứ nhất.

Người ngoài nhìn phong thái của Bạch Tiểu Thăng sẽ không thể đoán được anh ta đang nghĩ gì.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh theo sát phía sau.

Đại sư Owen thấy thế, hừ nhẹ một tiếng, quay say Antonio tươi cười, làm động tác “mời”, rồi bước đi trước.

Antonio cười đáp lại, bước theo phía sau.

Mạc Hân, Demi Rose, Ellen, Phong Mạch Ngữ và Phong Mạch Yên với tư cách là giám khảo cũng bước theo.

Các khách mời sao có thể bỏ lỡ sự náo nhiệt này. Bọn họ ùa theo, chen lấn nhau xung quanh khu vực thi đấu.

Những người ở phía sau không thể nhìn thấy, vì thế bọn họ di chuyển đến chỗ người hầu và đứng lên bàn.

Cuối cùng, thậm chí có thêm vài chiếc bàn được kéo tới nhưng đứng cũng đầy người.

Ở bữa tiệc cao cấp như vậy lại xuất hiện cảnh này, thật sự buồn cười vô cùng, cũng đúng là hiếm thấy.

Có thể làm cho người phương Tây bỏ qua cách ứng xử nơi công cộng như vậy, có thể thấy trận đấu này hấp dẫn như thế nào!

Lúc đầu đại sư Owen đã nói, ván đầu tiên là thi về pha chế rượu, coi như ông ta đã nhường Bạch Tiểu Thăng một tay.

Vì vậy, trên chiếc bàn đầu tiên, có các dụng cụ pha chế, nhiều loại rượu vang cơ bản, rượu có mùi, nước có gas và nước trái cây.

Một số nguyên liệu dự phòng như bột bạch đậu khấu, bột cần tây, anh đào đỏ và vani cũng có sẵn.

Thậm chí còn có các nguyên liệu không nghĩ đến như hành tây, oliu, tương ớt và cả nước ép ớt.

Nếu như là các tửu trang khác thì họ sẽ không chuẩn bị những thứ này, nhưng tửu trang Filo thì khác, hơn nữa lần này là cuộc thi quan trọng, họ phải đảm bảo chuẩn bị đầy đủ mọi thứ.

Trên bàn xếp ngay ngắn đầy những chai và lọ, nhiều đến nổi khiến ai cũng hoa mắt.

E rằng một người pha chế lành nghề cũng phải làm việc chăm chỉ để nắm rõ cách pha chế các loại cooktail và tìm nguyên liệu.

- Nếu là thi đấu, mà lại là cùng với tôi, vậy tôi nghĩ rằng nên tăng độ khó.

Đại sư Owen nhìn Bạch Tiểu Thăng, chầm chậm bước từ đầu này sang đầu kia của cái bàn, ánh mắt quét qua những chai lọ, khóe miệng cong lên, trước mặt mọi người nói:

- Chúng ta sẽ không cần trợ lý, tự mình tìm nguyên liệu, mỗi người có ba phút chuẩn bị năm phút sau đó tiến hành điều chế, thấy thế nào?

Lời đại sư Owen nói, không có khách mời nào phản bác.

- Nơi này có tới biết bao nhiêu chai lọ và nguyên liệu? Có tới hàng trăm nguyên liệu. Chỉ cần tìm kiếm nguyên liệu thôi đã mất rất nhiều thời gian rồi.

- Tôi nghe nói rằng một người thợ bậc thầy thực sự, chỉ cần quét mắt qua, cộng với việc ngửi mùi hương bằng mũi liền có thể tìm ra thứ cần sử dụng từ hàng trăm nguyên liệu thô!

- Không thể nào, nói như vậy có phải quá khoa trương không.

- Tìm nguyên liệu không phải là khó khăn nhất, quan trọng là phải điều chế loại rượu nào, cao thủ thi đấu với nhau, có thể điều chế ra loại rượu mới chất lượng tối ưu chính là lợi thế lớn so với người còn lại.

- Ở đây sáng tạo ra một loại cooktail, còn muốn dùng nó để thi đấu! OMG! E rằng bậc thầy pha chế mới có lòng tin như vậy!

Các vị khách mời cảm thấy khó hiểu.

Đại sư Owen nghe vậy đắc ý mỉm cười.

Ở đây thể hiện kỹ năng của mình, tiện thể gây áp lực tâm lí đối với Bạch Tiểu Thăng.

Nói những gì cần chuẩn bị trong thời gian ba phút. Nhưng có một vấn đề lớn ở đây.

Tất cả mọi người không ai để ý đến, Bạch Tiểu Thăng là người pha chế đầu tiên, thời gian chuẩn bị thật sự chỉ có ba phút, thời gian điều chế chỉ có năm phút.

Nhưng đại sư Owen ở bên này, nhìn Bạch Tiểu Thăng chọn nguyên liệu đến điều chế, trong thời gian đó đủ để ghi nhớ vị trí của số nguyên liệu trên bàn rồi.

Với thị lực và khứu giác của đại sư Owen, thêm “thời gian chuẩn bị”, ghi nhớ vị trí nguyên liệu, nghĩ ra công thức loại rượu mới, điều này có thể giúp ông ta nắm chắc chín phần thắng!

Thấy đại sư Owen rất tự tin, mọi người đều không nghi ngờ.

Đôi mắt của hai anh em Phong Mạch Ngữ và Phong Mạch Yên sáng rực, cảm thấy lần này sẽ dễ dàng thắng.

Là người trong ngành, Ellen nhíu mày, phát giác được vấn đề trong này!

Nhưng đại sư Owen là thần tượng của hắn, Ellen muốn nói rồi lại thôi, cảm giác thật sự khó có thể nói ra.

Còn Mạc Hân, chân mày cau lại, định lên tiếng nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng.

Cô muốn quy tắc thi đấu nghiêm khắc và công bằng hơn.

Đúng lúc này, Bạch Tiểu Thăng mở miệng.

- Thời gian chuẩn bị là ba phút sao?

Bạch Tiểu Thăng nhìn về phía đại sư Owen, không nhanh không chậm, cười hỏi.

Sợ thiếu thời gian đúng không?

Vậy mình có thể cho cậu ta thêm một phút.

Đại sư Owen trên mặt hiện ý cười, chuẩn bị “rộng lượng” một chút.

Xem ra Bạch Tiểu Thăng cũng đã nhận ra vấn đề, cũng đúng, anh ta thông minh như vậy, làm sao lại không nhìn ra!

Mạc Hân trong lòng vui vẻ thầm nghĩ, cũng không định lắm lời.

Phong Mạch Ngữ và Phong Mạch Yên nhìn nhau, nở nụ cười chế giễu.

Hai người họ nghĩ, Bạch Tiểu Thăng muốn giảm độ khó.

Bọn họ đang chờ Bạch Tiểu Thăng nói xong yêu cầu, liền lên tiếng châm chọc.

- Tôi không cần thời gian chuẩn bị.

Tất cả mọi người nghĩ rằng, Bạch Tiểu Thăng muốn ra điều kiện có lợi cho mình, bỗng nhiên hắn lại thản nhiên nói một câu như vậy. Lập tức khiến đại sư Owen, Antonio và những người còn lại đều sững sờ.

Những khách mời ở xa đều tưởng mình đã nghe nhầm, liền quay qua nhỏ giọng hỏi người bên cạnh.

- Chàng trai trẻ kia nói cái gì vậy? Không cần thời gian để chuẩn bị sao?

- Tôi cũng nghe như thế, chắc không phải nghe lầm đâu.

Không cần thời gian để suy nghĩ và xem xét nguyên liệu sao?

Người này chắc hẳn điên rồi!

Ánh mắt của đại sư Owen trở nên sắc bén, nhìn Bạch Tiểu Thăng, lặp lại câu nói của anh ta:

- Cậu nói, cậu không cần thời gian chuẩn bị!

- Mặt khác, tôi sẽ tăng thêm độ khó.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, đưa tay lấy chiếc khăn ở bên cạnh:

- Tôi sẽ bịt mắt pha chế rượu.

Câu nói này khiến cho tất cả người có mặt đều giật mình, đại sư Owen vô cùng sững sờ.

Mạc Hân và những người khác không thể tin được, nghĩ rằng Bạch Tiểu Thăng đang đùa.

Đối mặt với hàng trăm loại nguyên liệu thô, không cần thời gian chuẩn bị, còn bịt kín mắt để pha chế?

Điều này có thể sao!

Người này có thể làm được như vậy sao!

Hội trường im lặng đến nổi có thể nghe được âm thanh chiếc kim rơi xuống đất, khuôn mặt đại sư Owen giật giật vài lần, lập tức gật đầu quyết tâm nói:

- Tốt lắm, nếu cậu bịt mắt, trong vòng năm phút có thể điều chế ra loại rượu “Cấp A”, coi như tôi thua!

Tửu Nghiệp hiệp hội có một đánh giá nội bộ với các loại rượu, Mạc Hân và Ellen biết điều này.

Rượu “Cấp A”, đã là cấp rượu bậc thầy rồi!

Giờ phút này, đại sư Owen vô cùng quyết tâm, ông ta không tin, người thi đấu với ông ta là thần tiên tái thế. Bịt kín mắt mà còn có thể tìm đúng nguyên liệu và còn điều chế ra được rượu tốt. Ông ngàn lần không tin!

- Có thể.

Bạch Tiểu Thăng vô cùng bình tĩnh khẳng định.

Nhưng loại bình tĩnh này khiến người ngoài nhìn vào có cảm giác chính là kiêu ngạo, tự cao tự đại.

- Chàng trai trẻ này thật quá khoa trương!

- Chuyện này, làm sao có thể?

- Anh ta có thể làm điều đó, tôi sẽ ăn hết cái bàn này.

- Tôi cũng không tin, anh ta nhắm mắt có thể điều chế ra loại rượu “Cấp A”!

Cả hội trường ồn ào hơn bao giờ hết.

Những người ủng hộ đại sư Owen, không ai tin điều này!

Trên đời này, làm sao có thể có người tài giỏi như vậy.

Chính Antonio cũng không tin vào điều mình nghe được.

Phong Mạch Ngữ và Phong Mạch Yên lại cười nhạo.

Ngay cả người ủng hộ Bạch Tiểu Thăng như Mạc Hân và Ellen cũng không dám tin.

Chưa kể những người này, cả Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng bị sốc.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, phớt lờ ánh mắt của người khác, lấy tay gấp khăn thành một dải, quấn một vòng quanh đầu.

- Để tôi, cậu tự đeo, tôi không an tâm.

Bên cạnh, Phong Mạch Ngữ bỗng nhiên lên tiếng.

Đối với yêu cầu này, Bạch Tiểu thăng chỉ cười, đưa chiếc khăn về phía Phong Mạch Ngữ.

Trước mặt mọi người, Phong Mạch Ngữ bước lên phía trước, cẩn thận đem khăn gấp lại, còn tự đưa lên mắt kiểm tra, đảm bảo không nhìn thấy gì, mới đưa cho Bạch Tiểu Thăng.

Lúc này, mọi người thấy Bạch Tiểu Thăng nhắm hai mắt lại, được che kín, không thể nhìn thấy gì.

Mọi người bất giác mong chờ! Họ muốn thấy kỳ tích xảy ra.

Hoặc là nhìn chàng trai trẻ này làm trò lố bịch.

Bạn cần đăng nhập để bình luận