Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2441: Ép hết tất cả mọi người ở đó (1)

Giây phút thấy ba người Bạch Tiểu Thăng, có thể nói là tâm trạng Gembe, Subdu, Jonas đều khác nhau.

Gembe, Subdu còn tốt một chút, chỉ kinh ngạc, ngỡ ngàng không thể nào hiểu được.

Gembe chỉ biết Lâm Vi Vi, Subdu lại biết ba người kia đi cùng nhau.

Nhưng hai người đều không nghĩ ra, vì sao Zakri cũng quen biết những người này.

Mà Zakri gọi bọn họ tới cuộc gặp mặt bí mật, quan trọng như vậy là định làm gì?

So với hai người, trong lòng Jonas lại chấn động, ngạc nhiên và khủng hoảng.

Jonas biết thân phận của Lôi Nghênh, đây chính là trợ lý của tổng giám đốc sự nghiệp Bạch Tiểu Thăng do tập đoàn phái xuống, hẳn luôn ở bên cạnh Bạch Tiểu Thăng.

Mà vừa rồi, sau khi Lôi Nghênh xuất hiện liền tránh sáng bên, nhường lại không gian có người phía sau.

Từ trên hành động này đã cho thấy, thân phận và địa vị người phía sau còn cao hơn anh ta!

Jonas trực tiếp tập trung chú ý tới Bạch Tiểu Thăng.

Từ trước tới nay, trong tập đoàn vẫn đồn về Tổng giám đốc sự nghiệp trẻ tuổi nhất là người Trung Quốc, vô cùng trẻ tuổi, trong các cuộc họp thường niên thường dẫn theo hai trợ lý, một người đàn ông cao lớn vạm vỡ, một cô gái xinh đẹp đầy khí chất, cả hai đều là gương mặt Trung Quốc...

Tất cả… đều ăn khớp.

Jonas chỉ cảm thấy đầu óc chấn động, thật muốn hôn mê.

Người trẻ tuổi trước mắt này… chẳng lẽ... chính là tổng giám đốc sự nghiệp của tập đoàn, Bạch Tiểu Thăng!

Nhưng không phải anh a đã đi La Gordes sao? Cô Phil còn đuổi theo cơ mà. Tại sao cậu ta lại xuất hiện ở đây!

Hay ngày từ đầu, cậu ta đã không rời đi, vẫn ở bên này nhưng chờ tới bây giờ mới lộ diện...

Vậy cậu ta rốt cuộc có chuyện gì mà phải che giấu tung tích như vậy...

Đến bây giờ, Jonas vẫn không hiểu nữa thì ông ta đúng là quá ngu ngốc rồi. Người có thể ngồi trên chức tổng giám đốc của công ty Ice Spring Valley, ông ta tất nhiên là người thông minh.

Cho nên ông ta lập tức hiểu rõ.

Bạch Tiểu Thăng muốn điều tra chuyện ở đây, hoặc nói là điều tra ông ta!

Trong nháy mắt, trên trán Jonas đã lấm tấm từng giọt mồ hôi lớn như hạt đật.

Lúc này, Jonas ngược lại hi vọng mình là một kẻ ngu si, cái gì cũng không nhìn ra, phản xạ quá chậm, tối thiểu sẽ không phải chịu sự giày vò như bây giờ.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười chào Zakri, sau đó nhoẻn miệng cười với mọi người, thu hết vẻ mặt cùng phản ứng của tất cả mọi người ở đó. Anh dẫn theo Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh đi tới, ngồi xuống ba chiếc ghế để trống.

Một bên của Bạch Tiểu Thăng là Zakri, một bên khác là Lâm Vi Vi, bản thân anh ngồi đối diện Subdu.

Bên kia của Lâm Vi Vi là Lôi Nghênh, Lôi Nghênh lại ngồi sát Jonas.

Trước khi ngồi xuống, Lôi Nghênh còn cười với ẩn ý sâu xa với Jonas.

Jonas muốn trả lời bình thường nhưng không sao nặn ra được một nụ cười nào, bởi vì sợ hãi mà cơ mặt cứng đờ.

- Ngài Subdu, sao cô Lâm...

Gembe liếc nhìn Lâm Vi Vi, không nhịn được nghiêng đầu về phía Subdu hỏi nhỏ.

Subdu nhìn phía đối diện, sắc mặt hơi trầm xuống.

- Ngài Zakri, có chuyện gì vậy? Tại sao trong cuộc gặp riêng giữa chúng ta lại xuất hiện người ngoài chứ!

Subdu trực tiếp nhìn Zakri quát.

Người… người ngoài à?

Gembe ngẩn người, lại không nhịn được liếc nhìn Lâm Vi Vi, trong lòng lập tức bất an.

Những người này tính là người ngoài, vậy người đẹp kia có tính không?

Ngày đó cô ta luôn đi theo ở bên cạnh ngài Subdu, chuyện xảy ra sau đó có hơi "kỳ lạ", nhưng ngài Subdu cũng chưa từng giải thích với ông ta.

Zakri cười ha hả trả lời Subdu nói:

- Ngài Subdu, nếu ngài có thể ngồi ở đây, vậy tôi nghĩ bọn họ tôi cũng có thể. Ngồi ở đây lại không có người ngoài!

Subdu nhíu mày, ánh mắt lúc sáng lúc tối, cười lạnh nói:

- Không có người ngoài, anh xác định chứ? Mấy người này tham dự vào cuộc gặp mặt, bọn họ có thân phận gì? Anh dám nói bọn họ là người mình có tư cách ngồi ở đây sao?!

Lúc này bọn họ có thể ngồi bên nhau, bàn chuyện quan trọng, không thể có sơ suất gì.

Nếu Zakri không cho ra một lời giải thích, Subdu không định nể mặt bất kỳ người nào.

Cho dù trong số những người đối diện còn có người đẹp Trung Quốc kia.

Hơn nữa, vẻ cứng rắn của người phụ nữ kia đã đánh nát ấn tượng người phụ nữ dịu dàng yếu đuối trong suy nghĩ của anh ta.

Ra tay vừa thâm hiểm lại nhẫn tâm, trực tiếp đưa hai cấp dưới của mình vào bệnh viện, tới bây giờ cảnh tượng thê thảm đó dường như vẫn còn hiện rõ ràng trước mắt anh tat.

Người phụ nữ như vậy, có cho anh ta mượn thêm một trăm lá gan cũng không dám yêu.

Hơn nữa, cho dù Subdu có chơi đùa yêu đương nhưng chuyện nào nặng chuyện nào nhẹ, anh ta vẫn biết rất rõ ràng.

Zakri chưa mở miệng, Bạch Tiểu Thăng đã mỉm cười nói:

- Ngài Subdu, sao ngài mau quên như vậy, chúng ta còn ngồi cùng một máy bay tới thành phố Domido đấy, lúc ấy chúng ta cũng xem như trò chuyện với nhau rất vui vẻ, sao bây giờ lại trở mặt xem như người xa lạ chứ?

Thấy Bạch Tiểu Thăng ngông nghênh ngồi đối diện mình, hoàn toàn không xem mình là người ngoài, còn "lôi kéo làm quen" với mình, Subdu lại có cảm giác phiền muộn không nói nên lời.

Trước đây, anh ta không để ý tới người ẻo lả này, chẳng qua chỉ nể mặt chị họ Amido mà thôi, cộng thêm tên ẻo lả này có một bạn gái xinh đẹp đi cùng, trong lòng mình nhất thời ngứa ngáy mới ôn hòa một chút.

Tên ẻo lả Trung Quốc này còn thật sự xem mình làm nhân vật lớn, dám nói với mình như vậy!

Subdu thật sự tức giận tới mức nghẹn lời.

- Anh có thân phận gì chứ?!

Subdu hất cằm, mặt lạnh hỏi Bạch Tiểu Thăng:

- Anh cũng xứng nói tới quan hệ với tôi ở đây à? Anh đừng tưởng rằng nể mặt Amido thì tôi phải để ý tới anh! Chị họ tôi từng có đầy đàn ông, không thiếu một mình anh!

Subdu không hề khách sáo nói ra mấy câu sau, ánh mắt lạnh lùng liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng đến Lôi Nghênh, lại đến Lâm Vi Vi.

- Ba người không có tư cách xuất hiện ở đây, bây giờ lập tức rời đi cho tôi!

Subdu muốn đuổi những người này đi trước, sau đó sẽ tính sổ với Zakri.

Zakri chính là một người trung gian, cũng dám kéo người ngoài vào cuộc, đúng là không coi mình là người ngoài, thật sự không biết rõ thân phận địa vị của mình!

Subdu quyết định, sau này sẽ nói chuyện với ông chủ lớn nào đó trong công ty.

Bất kể thế nào, sau lần này lại phải thay Zakri!

Lúc này, ở trong mắt Subdu, tất cả mọi người đang ngồi đây chỉ có mình là có thân phận cao nhất, đáng kính trọng nhất, nên lúc này đứng ra, quyết đoán khống chế cục diện.

Subdu cho rằng những lời lẽ này rất khí thế, Gembe không nhìn anh ta, không phải là muốn lấy lòng mà là ánh mắt khác thường.

Gembe đã kịp phản ứng.

Không ngờ người phụ nữ Châu Á đối diện kia không phải là thư ký của ngài Subdu, cũng không liên quan gì tới thân tín cả.

Vậy lúc trước cô tới nhiều lần, còn tìm đọc nhiều tài liệu quan trọng của công ty, vậy mà mình đều đồng ý!

Thế thì có thể xảy ra chuyện không?

Gembe lập tức đứng ngồi không yên.

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng đối mặt với Subdu, ngông nghênh dựa vào ghế, mỉm cười bắt chéo hai chân, mười ngón đan nhau đặt ở trên đùi, làm gì có dáng vẻ sẽ nghe lời mà rời đi chứ?

Không chỉ anh, Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh bên cạnh vẫn ngồi đàng hoàng, hình như xem lời Subdu nói như không khí vậy.

- Không nghe thấy lời tôi nói sao? Hay tôi phải bảo người đuổi các người ra ngoài!

Subdu thấy thế thì thật sự tức giận.

Không coi anh ta ra gì, điều này tuyệt đối không thể nhịn được.

- Ngài Subdu, ngài Zakri đã nói chúng tôi là người có liên quan, anh còn không tin. Vậy không bằng...

Bạn cần đăng nhập để bình luận