Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1940: Nếu không, ngài suy nghĩ thêm một chút (2)

Trước chuyện lớn như thế, Jack gửi tin nhắn đến đều bị mọi người bỏ qua, mất kiên nhẫn lật qua, thậm chí còn không xem nội dung.

Đáng thương, Jack ở ngoài cửa trái chờ phải chờ, cũng không thấy có ai nhắn tin lại, quả thật giống như kiến bò trên lửa, đi tới đi lui, nôn nóng bất an.

Ngoài cửa, người giữ cửa của gia tộc Taylor thấy bộ dạng Jack như vậy thì thật sự tò mò nhưng cũng không dám hỏi.

Jack không đợi được tin nhắn trả lời, thấy từng người đi gọi điện thoại lại quay về, trên mặt ai nấy đề rạng rỡ như người chiến thắng vội vàng muốn quay về trong bữa tiệc.

- Miro, các người nói thành công chuyện gì mà vui vẻ như vậy?

Jack không nhịn được đuổi theo một người hỏi.

Người kia thấy Jack liền cười ha hả nói "không có gì". Anh ta không muốn nhiều lời, chân còn bước nhanh hơn vào trong phòng tiệc.

Jack thấy thế lập tức nhíu mày, lại tới gần một người khác...

Cứ vậy đi, Jack lại giống như người lang thang chặn người xin tiền, thấy người tới liền đuổi theo hỏi thăm.

Đáng tiếc là không ai dừng lại nói thêm với anh ta câu nào.

Liên tục hỏi thăm nhưng Jack vẫn không biết gì về chuyện xảy ra trong phòng tiệc.

Cuối cùng vẫn là Hannah nể tình mới dừng lại một lát, vội vàng nói với Jack vài câu.

- Jack, người anh đắc tội kia là thiên sứ của thần tài sản và cơ hội phái tới. Anh ta sẽ mang tới may mắn cực lớn cho mỗi gia tộc chúng tôi. Nếu như có thể, anh nhất định phải xin lỗi và cầu được anh ta tha thứ!

Hannah cũng không kịp giải thích về thân phận Bạch Tiểu Thăng đã vội vàng rời đi.

Jack trợn mắt há hốc mồm nhìn theo bóng lưng của Hannah, nghe cô ta nói mà trong lòng càng thêm nóng nảy.

Người có thể khiến cho Hannah hình dung như vậy tất nhiên phải là nhân vật cực kỳ đáng kính trọng!

Người có thể khiến cho cô ấy không nhắc tới tên họ thân phận, vậy lại càng đặc biệt không tầm thường hơn!

Jack trơ mắt nhìn Hannah đi vào trong, nhìn cánh cửa đóng lại trong đôi mắt chăm chú của anh ta giống như một cơ hội lớn đang đóng lại với anh ta vậy.

Hôm nay trở về như thế, gia tộc của anh ta sẽ không dễ dàng tha thứ cho anh ta được, đừng nói tới chuyện cạnh tranh vị trí tộc trưởng tương lai, thậm chí anh ta có thể sẽ bị đá ra khỏi trung tâm quyền lực.

Jack dường như đã dự đoán được tương lai bi thảm của mình, cả người đều thấy không ổn.

Cuối cùng, Jack cắn răng hạ quyết tâm, bước nhanh tới và kiên trì đẩy cánh cửa kia ra.

Rõ ràng cánh cửa không nặng nhưng Jack lại cảm giác quá sức giống như nó được đúc bằng sắt thép vậy.

Bên cạnh bàn tròn trong phòng tiệc.

Mọi người quay về chỗ đang mồm năm miệng mười, mỉm cười nói với Bạch Tiểu Thăng.

- Ngài Bạch, tôi đã đánh tiếng với bên nhà tôi, trong nhà sẵn sàng hợp tác với ngài. Chúng tôi không mong kiếm được lời nhiều, chỉ hy vọng có thể có một khởi đầu vui vẻ với bên ngài!

- Chúng tôi cũng vậy, nếu như cần thiết, chúng tôi thậm chí có thể dừng hợp tác hiện tại để bảo đảm hợp tác và giao lưu với bên các ngài!

- Cha tôi... tộc trưởng gia tộc tôi đã hứa hẹn sẽ đích thân đốc thúc tất cả hợp tác với bên phía các ngài!

...

Bầu không khí ở đó thật sự rất sôi động.

Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh cũng không nhịn được âm thầm liếc nhìn Bạch Tiểu Thăng, trong lòng khen ngợi.

Lúc đầu, Bạch Tiểu Thăng tìm Tây Nhã muốn danh sách của những người này, anh và hai người điều tra các hợp tác hiện tại của từng gia tộc, tìm kiếm cơ hội để có thể cắm tay vào. Anh còn tự mình gọi điện thoại đi khắp nơi nhờ trợ giúp, hai người còn tưởng anh quá mức khoa trương.

Cho dù cho những người này một chút ngon ngọt cũng không cần phải làm lớn như vậy.

Nhưng bây giờ Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh đã phục rồi.

Vừa rồi, Bạch Tiểu Thăng dùng thái độ rất hờ hững lại thuận miệng thúc đẩy một vụ làm ăn lớn của những gia tộc kia, kết hợp với truyền thuyết liên quan tới anh trong giới kinh doanh, quả thật đã đánh mạnh vào trong tâm lý của những người đang ngồi đây, dẫn tới ngay cả gia tộc sau lưng bọn họ cũng bị chấn động.

Dưới tình huống này, Bạch Tiểu Thăng nhắc lại còn có hợp tác lớn hơn nữa còn không phải bị mọi người tranh nhau theo đuổi à?

Tâm trạng của đám đông là một điều rất thần kỳ. Một khi có một số người biểu hiện sốt ruột không chịu được, phía sau tiếp phía trước sẽ vô hình trung kéo theo những người khác làm như vậy.

Đồng thời, tình hình còn càng lúc càng nghiêm trọng.

Đối mặt với sự nhiệt tình của mọi người, Bạch Tiểu Thăng nhoẻn miệng cười và cầm ly rượu lên, vô cùng hiền hoà nói:

- Mọi người là bạn của đám người Tây Nhã, vậy tất nhiên cũng là bạn của Bạch Tiểu Thăng tôi. Nếu mọi người nóng lòng hy vọng hợp tác với khu Đại Trung Hoa của tập đoàn Chấn Bắc chúng tôi, tôi tất nhiên sẽ không phụ sự chờ mong của mọi người.

- Mặt khác, ở trên phạm vi thế giới, chúng tôi cũng có một vài gia tộc siêu cấp, tập đoàn tài chính siêu cấp làm bạn liên minh. Tôi cũng có thể giới thiệu việc kinh doanh của bọn họ cho mọi người.

- Tóm lại một câu là cá nhân tôi đặc biệt chào mừng các vị lên chuyến tàu tốc hành của chúng tôi!

Bạch Tiểu Thăng nói lời này rất hay, tất cả mọi người đều vừa mừng vừa lo.

Bạch Tiểu Thăng nhìn ra được, mọi người cùng kiếm củi mới có thể ngọn lửa lớn, nhiều người mới có khả năng có sức lực lớn, kế hoạch liên minh thương mại trên thế giới của anh không sợ nhất chính là có thêm nhiều bạn liên minh.

Có người có thể cảm thấy bạn liên minh lớn mới xem là bạn liên minh, phía hợp tác tối thiểu cũng phải là tồn tại có thực lực ngang với mình, những tồn tại nhỏ yếu không đáng để hợp tác.

Thật ra, Bạch Tiểu Thăng thấy điều đó là sai lầm, tập hợp thật nhiều hợp tác nhỏ để cho bọn họ trở thành một khối, nếu như triển khai hoạt động thỏa đáng thì thậm chí còn vượt qua cả tồn tại lớn.

Mọi người xúc động trước lời Bạch Tiểu Thăng nói, tất cả đều nâng ly xúm quanh Bạch Tiểu Thăng.

Theo bọn họ thấy, một khi hợp tác với ngài Bạch này, chẳng những có thể hưởng thụ thị trường Châu Á, còn có thể có cơ hội làm bạn với các gia tộc và tập đoàn tài chính lớn thật sự trên phạm vi thế giới. Như vậy lại có ai không vui, có ai không kích động cho được!

Đây tuyệt đối là cơ hội làm cho gia tộc của mình nghênh đón một phát triển hoàn toàn mới.

Jack đang đẩy cửa bước vào cũng nghe được lời Bạch Tiểu Thăng nói.

Jack lập tức chấn động, ngơ ngác nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Jack đã từng nghe nói về cái tên Bạch Tiểu Thăng. Giống như những người bên ngoài, anh ta cũng biết Bạch Tiểu Thăng có rất nhiều bạn hợp tác ở trên phạm vi thế giới, thậm chí gia tộc bọn họ còn chuyên môn nghiên cứu qua hình thức triển khai hoạt động thương mại của Bạch Tiểu Thăng.

Nhưng anh ta không ngờ đây là bản thân anh!

Hoàn toàn chẳng giống gì với trong anh!

Mà mình không ngờ vào lần đầu tiên gặp mặt đã hoàn toàn đắc tội người này!

Trong lòng Jack khổ sở.

Đến bây giờ, Jack cũng không còn ngập ngừng nữa, bước nhanh tới.

Anh ta vừa qua như vậy liền khiến cho rất nhiều người nhìn thấy, vì thấy có nhiều người chú ý nên Bạch Tiểu Thăng cũng xoay mặt nhìn sang.

Khi nhìn thấy Jack, vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng vẫn bình tĩnh, chỉ có điều ánh mắt đã lạnh hơn rất nhiều.

Đám người Tây Nhã và Monica không nhịn được cẩn thận nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng. Dù sao Jack cũng là một người bạn của bọn họ, bọn họ không tiện đuổi anh ta ra ngoài.

Nhưng Jack đắc tội với Bạch Tiểu Thăng, vậy thì mình cũng không muốn đâm đầu vào chỗ chết. Nếu như Bạch Tiểu Thăng lên tiếng, bọn họ tuyệt đối sẽ không do dự, thậm chí sẽ không cầu xin cho anh ta.

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, là tôi có mắt không tròng! Là tôi tính tình thấp hèn! Tôi cố ý tới mong được ngài tha thứ!

Không ngờ Jack lại lớn tiếng nói như vậy ở trước mặt của mọi người,.

Sỉ nhục chính mình và mong được tha thứ, đồng thời cung kính cúi đầu với Bạch Tiểu Thăng ngay trước mặt mọi người!

Đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy biểu hiện này ở trên người Jack.

Cho dù là đám người Tây Nhã, Monica, Hannah cũng tuyệt đối không ngờ tới sẽ xảy ra chuyện như thế, không ngờ Jack lại nghĩ thông suốt rồi.

Mọi người nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh đối mặt với việc Jack "thẳng thắn thành khẩn" và cung kính cúi đầu, chờ anh ta ngồi dậy, anh mới nhìn vào mắt anh ta nói:

- Không ngờ ngài Jack còn có thể khiêm tốn như vậy.

Bạch Tiểu Thăng nói:

- Vậy tôi tiếp nhận lời xin lỗi của ngài.

Jack lập tức vui mừng.

- Bây giờ ngài có thể đi được rồi.

Bạch Tiểu Thăng lại thản nhiên nói.

Jack sửng sốt. Anh ta bỏ xuống mặt mũi của mình ở trước mặt mọi người, tỏ ra thấp kém cầu xin tha thứ, Bạch Tiểu Thăng cũng nói tha thứ cho anh ta nhưng vẫn bảo anh ta đi à?

Jack có cảm giác như mình đang nằm mơ.

Người bên cạnh yên tĩnh nhìn, không nói được lời nào.

- Ngài Bạch, tôi thật sự biết sai rồi. Tôi ở đây thành khẩn mong ngài tha thứ cho, cũng hy vọng ngài cũng cho gia tộc chúng tôi một cơ hội, đừng bởi vì tôi mà làm cho gia tộc chúng tôi phải nhận hậu quả không nên có.

Jack lại vội vàng nói ra suy nghĩ của mình.

Vừa rồi anh ta đã cố nén cảm xúc của mình để đổi lấy cơ hội cho gia tộc và tương lai cho mình, không nghĩ Bạch Tiểu Thăng lại không nhận bộ dạng này của anh ta!

Bạch Tiểu Thăng nhìn Jack chậm rãi nói:

- Ngài Jack, ở trên người ngài, tôi chỉ thấy bỉ ổi, giả dối, còn có rất nhiều điều không tốt khác. Chỉ có điều duy nhất mà tôi không thấy được là sự chân thành của ngài!

Bạch Tiểu Thăng lạnh lùng nói:

- Hơn nữa, ngài cho rằng Bạch Tiểu Thăng tôi là ai chứ? Lời tôi nói ra có thể không tính toán gì hết sao?

Khi hòa nhã thì giống như gió xuân thổi qua, khi lạnh lùng lại giống như giá rét giữa tháng ba.

Bạch Tiểu Thăng đang làm cho người ở đây biết anh dễ nói chuyện nhưng cũng rất có thể sẽ khó nói chuyện.

Điều kiện trước tiên là bọn họ đối xử với anh như thế nào.

Đây là rung cây dọa khỉ, để tránh những người này khoe khoang là bạn của mình, hoặc bạn của bạn mà chung sống tốt với nhau.

Mọi người cũng cảm nhận được uy thế do Bạch Tiểu Thăng phát ra nên không tự chủ được mà nín thở.

Có lần rung cây dọa khỉ này, sợ rằng về sau bọn họ đều sẽ phải cẩn thận một chút.

Lâm Vi Vi, Lôi Nghênh thấy vậy, cảm giác Bạch Tiểu Thăng đã đạt tới mục đích mong muốn thì lập tức mừng thầm.

Nhưng vì vậy mà hy sinh hết cơ hội hợp tác với gia tộc phía sau Jack thì hình như không đáng.

Bạch Tiểu Thăng từng phân tích qua với bọn họ, tiềm lực của gia tộc Jack rất kinh người, thậm chí có thể vượt qua gia tộc Taylor.

Nếu giết gà dọa khỉ mà hy sinh con chim đại bàng thì không khỏi đáng tiếc.

Nhưng nếu Bạch Tiểu Thăng đã quyết định, hai người Lâm Vi Vi và Lôi Nghênh tất nhiên sẽ không phản đối.

Thái độ của Bạch Tiểu Thăng làm cho vẻ mặt Jack trắng bệch, đầy chán nản.

Chuyện này thật sự không có khả năng xoay chuyển sao?

Lúc này, Bạch Tiểu Thăng âm thầm liếc nhìn Tây Nhã.

Lúc đầu Tây Nhã không kịp phản ứng, nhưng sau đó suy nghĩ đã lập tức nhìn Bạch Tiểu Thăng. Anh lại kín đáo dùng mắt ra hiệu cho cô, làm cho cô tin mình không nhìn nhầm.

Cho dù không biết Bạch Tiểu Thăng rốt cuộc muốn làm gì nhưng Tây Nhã vẫn lập tức áp dụng hành động.

Trong bầu không khí yên tĩnh, không người nào lên tiếng cho Jack, giờ phút thấy Jack đã sắp "đóng băng", Tây Nhã quyết đoán đứng dậy, đồng thời nói ra lời lẽ làm kinh động mọi người ở đây.

- Ngài Bạch, cho dù Jack có bất kính với ngài nhưng trước đây anh ta không biết thân phận của ngài, có câu nói người không biết không có tội, ngài cũng không cần chấp nhặt với anh ta làm gì.

- Còn nữa, tôi cho rằng bản tính của anh ta... cũng không quá tệ, làm người... cũng có mặt đáng khen, vẫn đáng để nhận được một cơ hội.

Tây Nhã mở miệng nói:

- Nếu không, ngài Bạch, ngài suy nghĩ một lát vậy?

Bạn cần đăng nhập để bình luận