Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 291: Thương Uyển Uyển



Rất nhiều trợ lý, bảo an chen chúc một chỗ, Tống Trường Không khuôn mặt mỉm cười, bồi tiếp một người phụ nữ dáng người uyển chuyển, đi vào tiệc rượu trong đại sảnh.

Người phụ nữ kia khuôn mặt tinh xảo không tì vết, tóc vén lên, trên người mặc một bộ váy dài màu trắng có đai lưng, theo từng bước chân, dưới váy ẩn hiện chiếc giày cao gót màu đen.

Trong bàn tay tinh tế trắng nõn của nàng, cầm một chiếc túi xách màu đen.

Cách ăn mặc đó, lộ ra vẻ phi thường cao khiết, phối hợp với da thịt trắng nõn, dáng đi ưu nhã của nàng. Làm cho nàng giống như một vị công chúa, lập tức hấp dẫn ánh mắt mọi người.

Thẳng thắn mà nói, tiệc rượu trong đại sảnh không thiếu mỹ nữ.

Ngoại trừ trên trăm vị người mới của phòng truyền hình điện ảnh, còn có những khuôn mặt nổi bật bên trong các phòng đều bị gọi tới.

Ở bên trong hai, ba trăm người, có thể xưng được là mỹ nữ, phải nói là rất nhiều, với lại loại hình nào cũng cũng có, trang phục từ nhiệt tình hỏa bạo đến thanh thuần, mỗi một cái đều không thiếu.

Phụ nữ ở loại trường hợp này, đều dùng hết khả năng chăm chút cách ăn mặc của chính mình, lại yêu cầu không giống bình thường.

Có thể nói, trăm hoa đua nở, không có người nào tuyệt đối vượt lên trên người khác.

Nhưng mà bây giờ, người phụ nữ này đi tới, ở toàn trường tất cả ánh mắt của những người đàn ông đều hội tụ tới, như là ánh đèn trên sân khấu, tất cả những người phụ nữ khác đều phai sắc hai điểm.

Nàng là Thương Uyển Uyển.

Tân tấn thiên hậu minh tinh điện ảnh trong nước, thậm chí bị truyền thông nước ngoài bình chọn là mỹ nữ có sức hút nhất Châu Á.

Vô số vinh hạnh đặc biệt cùng ở trên người, vô số hào quang làm bạn, trên mặt nàng mỗi lần mỉm cười đều lộ ra vô cùng tự tin, để cho người ta nhịn không được mê say trong đó.

Giờ phút này, Tống Trường Không cùng Thương Uyển Uyển cười cười nói nói đi tới.

Đối với người phụ nữ danh khí rất lớn, lại tuổi trẻ mỹ mạo này, Tống Trường Không giống như trẻ ra mười tuổi, trò chuyện vui vẻ, ăn nói hài hước.

- Ồ, hai vị phó tổng của chúng tôi đều đã đến!

Tống Trường Không liếc mắt nhìn thấy, Trần Trường Khoảnh, Bạch Tiểu Thăng đang lần lượt đi tới, đối với Thương Uyển Uyển cười nói.

Thương Uyển Uyển ở trước mặt Tống Trường Không, nở nụ cười ngọt ngào nói,

- Vừa nghe Tống tổng ngài nói qua, hai vị tuổi trẻ này vì cái gì có thể làm phó tổng, Uyển Uyển đương nhiên muốn kiến thức một chút phong thái của hai vị bọn họ.

Nói xong, Thương Uyển Uyển theo hướng Tống Trường Không chỉ nhìn sang.

Trần Trường Khoảnh đi phía trước, anh lãng suất khí, đi lại vững vàng hữu lực, vẻ mặt tự tin. Làm cho Thương Uyển Uyển nhịn không được hai mắt tỏa sáng, âm thầm gật đầu.

Mặc dù người đàn ông này tuổi không lớn lắm, nhưng là từ trên người tán phát khí thế không tầm thường, nhìn là biết xuất thân danh môn, nhân tài kiệt xuất dưới sự bồi dưỡng của gia tộc.

Ba mươi tuổi làm phó tổng, đúng là tuổi trẻ mà, tiền đồ vô hạn!

Thương Uyển Uyển tham gia vào giới âm nhạc nhiều năm, luyện thành một đôi "Hỏa Nhãn Kim Tinh", tự xưng là nhìn người cực kỳ chuẩn xác.

Ở đằng sau Trần Trường Khoảnh, còn có một người trẻ tuổi.

]

Lệnh Thương Uyển Uyển ngạc nhiên là, tuổi người này so với Trần Trường Khoảnh còn nhỏ hơn một chút, chắc hẳn là người nhắc đến trong miệng Tống Trường Không, phó tổng Bạch Tiểu Thăng.

Nhìn Bạch Tiểu Thăng, Thương Uyển Uyển ánh mắt nhiều thêm một vòng dị sắc.

Trần Trường Khoảnh là hào môn tử đệ, rất dễ phân biệt, bọn họ đều tiếp thụ qua chương trình học cùng hệ thống lễ nghi chuyên nghiệp, thời điểm mỉm cười lộ ra mấy cái răng, đều có tiêu chuẩn nghiêm khắc.

Trong lúc vẫy tay, thì càng không cần nói.

Người bình thường khả năng chỉ nhìn thấy, bọn họ suất khí, có phong phạm.

Nhưng đối với người cũng tiếp thụ qua loại lễ nghi huấn luyện như Thương Uyển Uyển, chỉ một chút là có thể nhìn ra khác biệt.

Mà vị Bạch phó tổng kia, hắn trong lúc vẫy tay vô cùng tự tin, cũng rất có khí độ. Nhưng không phải đi qua huấn luyện mà ra, giống như là một loại khí thế bộc phát từ bên trong, tự nhiên sinh ra.

Hắn vẻ mặt khác xa so với khi bị hệ thống huấn luyện qua, càng tự nhiên hơn, cũng càng thật hơn.

Nhưng cuối cùng ở một chút chi tiết, có chút tì vết, hẳn là không có bối cảnh gì lớn.

Một cái phó tổng hào môn, một cái phó tổng hàn môn.

Thương Uyển Uyển cười một tiếng.

Sớm nghe nói truyền thông Trung Kinh, lệ thuộc quái vật khổng lồ —— tập đoàn cấp Thế Giới Tập Đoàn Chấn Bắc. Công ty này tuyển chọn nhân tài không nhìn thân phận, chỉ nhìn năng lực.

Trăm nghe không bằng mắt thấy, thì ra hai người trẻ tuổi không có cùng xuất thân, cũng có khả năng đi lên cương vị trọng yếu như vậy.

Thương Uyển Uyển âm thầm cảm thán, từ tận đáy lòng có chút kính sợ Tập Đoàn Chấn Bắc.

Chỉ có không ngừng bảo trì sức sống, tuyển bạt nhân tài ưu tú nhất, tập đoàn mới có thể sừng sững ở đỉnh của thế giới, trăm năm thậm chí mấy trăm năm không đi xuống!

Cảm khái xong, Thương Uyển Uyển ở trong lòng âm thầm có dự định.

Đối với Trần Trường Khoảnh, nàng nhất định phải coi trọng. Gia tộc sau lưng của hắn, đều vô cùng có khả năng trở thành tài nguyên nhân mạch của mình, đối với sự phát triển trong tương lai của nàng, sẽ có lợi ích rất lớn!

Còn Bạch Tiểu Thăng, Thương Uyển Uyển chỉ là thuần túy thưởng thức, thưởng thức năng lực của hắn, thưởng thức khí độ của hắn. Nhưng mà, nàng cũng không có coi trọng từ tận đáy lòng giống Trần Trường Khoảnh như thế.

Dù sao, một người chỉ là phó tổng hàn môn, coi như lại xuất sắc, thì gia đình như thê, cũng hạn chế sự phát triển của hắn trong tương lai.

Thật đáng tiếc, nhưng đây là hiện thực.

Thời điểm Thương Uyển Uyển cảm khái, Trần Trường Khoảnh đã đi đến trước mặt nàng, trên mặt mỉm cười ôn hòa, hữu lễ.

- Vị này là Thương Uyển Uyển tiểu thư, Thương tiểu thư, vị này là phó tổng Trần Trường Khoảnh.

Tống Trường Không nở nụ cười trên mặt, từ bên cạnh giới thiệu.

- Ngài khỏe, Thương tiểu thư, nghe đại danh đã lâu!

- Không dám nhận, Trần tổng quá nâng đỡ rồi.

Hai người mỉm cười, nắm tay.

Tống Trường Không nhìn ở trong mắt, hơi xúc động.

Không hổ là danh viện xã giao cùng hào môn tử đệ, chỉ một cái nắm tay đơn giản, đều có thể nhìn ra được lễ nghi cùng tu dưỡng của hai bên.

- Vị này là phó tổng Bạch Tiểu Thăng, Bạch tổng, vị này là Thương Uyển Uyển tiểu thư.

Tống Trường Không nhìn thấy Bạch Tiểu Thăng tới, cho bọn họ giới thiệu.

- Bạch tổng.

Thương Uyển Uyển nhàn nhạt cười, lễ phép lại không mất khách sáo đưa tay qua, nhưng mà so với lúc nắm tay cùng Trần Trường Khoảnh, thiếu đi chút nhiệt tình.

- Thương tiểu thư.

Bạch Tiểu Thăng cười một tiếng, cùng nắm tay.

Bạch Tiểu Thăng không mở hệ thống công năng phụ trợ thứ ba —— hệ thống phân tích vẻ mặt sơ cấp, cũng có thể nhìn ra, vị Thương Uyển Uyển tiểu thư này đối với mình rõ ràng lãnh đạm hơn một chút so với Trần Trường Khoảnh.

Người phụ nữ như vậy, con mắt đều độc vô cùng, chỉ sợ nhìn ra mình cùng lão Trần khác nhau a.

Con cháu hào môn cùng xuất thân gia đình bình thường như mình đúng khác biệt, ở dưới con mắt của các nàng, chỉ sợ mình, cũng không phải là tài nguyên gì a.

Bạch Tiểu Thăng lơ đễnh cười cười.

Thương Uyển Uyển cho hắn là phổ thông không có chỗ dựa, mà nội tình của hắn, thì cho là Trần Trường Khoảnh thúc ngựa đều không đuổi theo kịp.

Nhưng mà, những thứ này, Bạch Tiểu Thăng cũng không thèm để ý.

Hắn thậm chí đối với Thương Uyển Uyển, đều không có nhiều hứng thú lắm, chỉ là hời hợt, coi như là hoàn thành trách nhiệm của phó tổng.

- Đến, Thương tiểu thư, tôi mang cô nhìn người mới của công ty bọn tôi, còn mong Thương tiểu thư dìu dắt nhiều hơn nha.

Tống Trường Không cười, chỉ về hướng những người mới.

Những người mới kia, lập tức hưng phấn không thôi, trông mong nhì bên này.

Dù sao, đó là đại minh tinh Thương Uyển Uyển, nếu như bị nàng chọn trúng, khen một câu, sau này cuộc sống rất có thể sẽ khác biệt.

Ở nơi xa, Lục Phạm Ngữ nhìn chằm chằm vào Thương Uyển Uyển, bên trong ánh mắt vô cùng sốt ruột, hắn thấy được, ngay cả Tống Trường Không đều tươi cười với người phụ nữ này.

Nếu như mình làm cho Thương Uyển Uyển nhìn với con mắt khác, thì ai có thể làm khó dễ được mình!

Lục Phạm Ngữ quả tim phanh phanh nhảy, hai mắt sáng rực.

Bạn cần đăng nhập để bình luận