Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 525: Muốn chết cùng một chỗ thì tác thành cho bọn hắn!



Mục Bắc Thần nói chuyện điện thoại xong với thị trưởng Tô Xu liền để điện thoại di động xuống, lưng tựa vào trên thành ghế, khuôn mặt không có cảm xúc gì, trong ánh mắt còn có chút xa xăm.

Hắn đang tự hỏi một ít chuyện.

Văn phòng của Mục Bắc Thần rất lớn, chiếm đến tận một nửa diện tích của tầng này. Một phòng làm việc lớn như vậy có lẽ đã vượt qua khỏi tưởng tượng của người bình thường rồi!

Văn phòng của hắn được trang hoàng rất tinh xảo, người hiểu rõ nội tình sẽ biết, phòng làm việc này không chỉ lớn, mà còn rất xa hoa.

Có thể nói, ở trong phòng này từ những thứ nhỏ nhất như một cái ốc vít hay một cây bút, thì đó đều là đồ của nhãn hiệu tốt nhất, chủng loại đắt nhất.

Lúc trước, tham dự vào công việc thiết kế văn phòng này đã có đến mười lăm nhà thiết kế đỉnh cấp trong nước và ngoài nước. Từ chuyện lớn là phương hướng dương âm, đến chuyện nhỏ là cách bài trí đồ dùng, đều đã được tính toán, nghiên cứu một cách rất tỉ mỉ.

Mục Bắc Thần là một người tinh thông mưu đồ, nhưng cũng ưa thích tính toán!

Sau khi tính toán, mưu đồ xong liền tiến hành ra chiêu.

Hắn vừa ra tay thì giống như một kiếm bổ trời cao, công kích rất bá đạo, tấn công trực tiếp vào chỗ yếu kém của kẻ địch, một kích tất thắng, chưa hề thất thủ lần nào.

Mục Bắc Thần là một người rất tỉnh táo, trầm ổn, bá đạo, sự bá đạo của hắn tích lũy theo thời gian mười năm là thương đạo độc tôn tại thành phố Lang Bắc.

Cốc cốc cốc.

Cửa phòng làm việc bị nhẹ nhàng gõ vang.

Lập tức, Mục Bắc Thần từ trong trầm tư lấy lại tinh thần, sau đó trầm giọng nói,

- Vào đi!

Cửa phòng làm việc bị đẩy ra, một người đàn ông có vóc người mảnh khảnh cầm theo vài tờ tài liệu bước vào. Hắn nhìn qua thì đã hơn ba mươi tuổi, khuôn mặt luôn treo nụ cười, còn hai mắt thì lúc nào cũng híp híp lại.

Hắn là trợ lý của Mục Bắc Thần —— Liễu Nguyệt.

- Mục tổng, Đồng Thế Thiên Thành đã bắt đầu phản kích rồi.

Liễu Nguyệt đi tới, đem tài liệu trong tay đưa lên cho Mục Bắc Thần.

Mục Bắc Thần tiếp nhận, hơi nhìn lướt qua, sau đó khóe miệng nhếch lên một nụ cười lạnh.

Trong thị trường truyền thông của tỉnh An Giang, Truyền Thông Thiên Chinh của bọn hắn độc tôn ở thành phố Lang Bắc, còn lại bảy cái bên trong mười ba cái thành phố địa cấp đều đã bị bọn hắn xâm chiếm hơn một nửa thị trường.

Thị trường còn sót lại của năm thành phố địa cấp khác, cũng đang bị bọn hắn tiến dần vào bên trong.

Cái công ty Đồng Thế Thiên Thành này, có thể xưng là nhân tài kiệt xuất trong giới truyền thông của thành phố địa cấp thứ tám kia.

Bây giờ, bọn họ đang phải đối mặt với sự tiến công của Truyền Thông Thiên Chinh, nên cũng đã không kìm nén được phải bắt đầu triển khai hành động chống lại.

Đúng là muốn chết, tưởng mình là công ty lớn ở nơi đó là có thể cùng bọn hắn đối đầu sao?

Truyền Thông Thiên Chinh một khi đã làm dáng, công khai tiến vào thị trường nào đó thì chắc chắn đã ngầm chuẩn bị thật tốt tất cả mọi việc rồi.

Trước đây những thành phố Địa cấp kia cái nào mà chả không có công ty truyền thông, thậm chí còn có vài công ty tiến hành liên hợp, tài nguyên thương chính đều đã xuất hiện, muốn ngăn cản sự tiến công của bọn hắn!

Nhưng đến cuối cùng, không có một cái nào còn sống!

Cái công ty Đồng Thế Thiên Thành này còn cho là mình có thể lật lên được bọt nước gì sao.

- Vùng vẫy giãy chết.

Liễu Nguyệt chỉ đánh giá bằng bốn chữ này.

Ở trước mặt của Mục Bắc Thần, chỉ có những người rất được tin cậy, người rất có năng lực, mới có thể tùy tính phát ra tiếng như thế.

Còn những người khác cũng chỉ có thể cung kính, cúi đầu lắng nghe.

- Vậy thì bắt đầu đi.

Mục Bắc Thần chỉ nói ra một câu.

Bọn họ đã tiến hành phân tích đối với Đồng Thế Thiên Thành dài đến một năm trời, đồng thời cũng đã tiến hành công tác chuẩn bị những hành động ám sát chuyên môn nhằm vào bọn họ trong thời gian một năm này, đến bây giờ tên đã được đặt lên dây cung.

Những năm này, Truyền Thông Thiên Chinh có thể nói là dùng tốc độ một năm một thành phố, thu mua công ty, chiếm thị trường, không người nào có thể ngăn cản.

- Nhưng mà có một tin tức mới vừa truyền tới, công ty Đồng Thế Thiên Thành trái lại đánh ra một chiêu ngoài ý muốn, bọn họ liên hợp với một công ty truyền thông của thành phố gần nhất, tạo thành một liên minh vượt thành phố, ý đồ ngăn cản chúng ta.

Vẻ mặt của Liễu Nguyệt không thay đổi, cười nói.

Mục tiêu ban đầu giờ lại tạo thành chiến tuyến liên thành phố, cái công ty Đồng Thế Thiên Thành này cũng coi như có tính đột phá cùng sáng tạo cái mới.

- Thế sao, ngược lại cũng rất giỏi đó chứ!

Mục Bắc Thần lật tới trang tài liệu phía sau, trên khuôn mặt lại lộ ra một nụ cười mỉm.

Điều này giống như từ bên trong một việc không thú vị phát hiện niềm vui thú riêng.

Nói cho cùng thì công ty Đồng Thế Thiên Thành này kỳ thật không yếu chút nào!

Nó thậm chí là công ty lớn số một số hai của nơi đó, nếu không phải do hàng ngũ trình báo ở ngành truyền thông có truyền thông Trung Kinh của thành phố Trung Kinh cùng Truyền Thông Thiên Chinh của thành phố Lang Bắc, thì bọn họ thậm chí có khả năng được đề danh!

Chính phủ nơi đó biết rõ không có khả năng tranh giành được với Trung Kinh cùng Lang Bắc nên đã đưa một công ty ở ngành nghề khác lên.

Loại công ty lớn này ở trong miệng của Mục Bắc Thần cùng Liễu Nguyệt lại trở thành một miếng thịt nằm trên thớt!

Bây giờ con mồi đang ngoan cố chống cự, người ta đã chạy đến thành phố khác tìm kiếm giúp đỡ, việc này cũng khiến cho bọn họ có chút ngoài ý muốn.

- Phần phía sau của tài liệu trong tay ngài là công ty mà Đồng Thế Thiên Thành đã tiến hành liên hợp, chúng tôi đã tiến hành phân tích đối với bọn họ, công ty này sẽ là mục tiêu của chúng ta sang năm hoặc là năm sau nữa!

Liễu Nguyệt nói.

Mục Bắc Thần mở ra.

Trong tất cả các công ty của An Giang, nơi có thể có được đoàn đội phân tích khổng lồ thì chỉ có Mục Bắc Thần!

Đoàn đội của Ron trong tay của Bạch Tiểu Thăng không có tại An Giang, đồng thời đối tượng nghiên cứu của bọn họ là trên toàn cầu.

Đoàn đội của Mục Bắc Thần thì có chút khác biệt, cái đoàn đội này đã được thành lập hơn mười năm, nó có mặt khắp mười ba thành phố của tỉnh An Giang, mục đích không chỉ riêng nghiên cứu thị trường mà còn coi tất cả công ty truyền thông là mục tiêu, sau đó lặp đi lặp lại nghiên cứu các loại phương án, thậm chí còn sắp xếp "Nội ứng" vào!

Mục Bắc Thần từ mười năm trước liền đã có mưu đồ, mong chờ thành lập một nhà công ty truyền thông có thể tung hoành khắp tỉnh An Giang.

Sau mười năm nữa, mục tiêu của hắn là cấp cả nước!

Lại về sau, liền là cấp Thế Giới!

Từ cái này liền nhìn ra được, Mục Bắc Thần là một người rất có dã tâm!

- Bây giờ chúng ta đang tiến hành trình báo công ty kiểu mẫu cấp tỉnh, chuyện này đối với chúng ta cũng đồng dạng rất quan trọng! Vì vậy, trong khoảng thời gian này chúng ta có nên hoãn lại một chút hay không?

Liễu Nguyệt nói,

- Đương nhiên, ý kiến này tôi cũng không tán thành. Điều tôi vừa nói là ý kiến của trưởng thư ký xử!

- Lúc nào đến lượt bọn họ có ý kiến thế.

Mục Bắc Thần cũng không ngẩng đầu lên, hừ lạnh một tiếng rồi nói,

- Những người như bọn họ chỉ cần làm tốt việc phân tích là được, quyền quyết định là ở tôi!

Mục Bắc Thần rất bá đạo, làm cho hai mắt của Liễu Nguyệt sáng lên, trong lòng không khỏi gật đầu.

Trên người của Mục Bắc Thần tràn đầy loại khí chất quả quyết, bá đạo, đồng thời còn có một loại mị lực cá nhân rất lớn.

- Bây giờ, chúng ta phải làm thế nào?

Liễu Nguyệt hỏi.

Mục Bắc Thần cầm tài liệu trong tay ném lên bàn, vẻ mặt tràn đầy lạnh lùng.

- Nếu bọn hắn muốn chết cùng một chỗ thì liền tác thành cho bọn hắn là được.

Mục Bắc Thần nói.

Chỉ một câu nói hời hợt như thế.

Đôi mắt của Liễu Nguyệt không nhịn được lóe lên ánh sáng,

- Ý của ngài là. . .

Đáp án, trong lòng Liễu Nguyệt đã biết.

- Đã có phân tích, có phương án, bây giờ lại còn muốn tôi dạy cho các người phải làm như thế nào nữa sao?

- Đối với hai nhà công ty này, nếu bọn họ đã tụ cùng một chỗ vậy thì chúng ta sẽ ra tay cùng một lúc. Ăn hết Đồng Thế Thiên Thành, nhà còn lại thì tiến hành phá tan cho tôi!

Giọng nói của Mục Bắc Thần đầy sự bá đạo, cũng không giải thích mà nói,

- Đoàn đội của chúng ta phải tính ra cần ném vào bao nhiêu thì tăng thêm gấp đôi số đó cho tôi!

- Tăng gấp đôi? Sợ là tất cả vốn lưu động của công ty chúng ta cộng lại cũng không đủ được!

Liễu Nguyệt nói,

- Nếu ít một chút thì. . .

Mục Bắc Thần ngẩng đầu lên, lạnh lùng nhìn thẳng vào hắn.

- Từ lúc nào phải nhờ anh dạy tôi làm việc!

Giọng nói của Mục Bắc Thần rất lạnh lẽo, lại sắc như đao.

- Vâng ạ.

Liễu Nguyệt cúi đầu xuống.

Cửa phòng làm việc bỗng nhiên bị đẩy ra mà không có tiếng gõ cửa, một người mặc bộ quần áo cổ quái sải bước tiến vào.

Mục Bắc Thần nhìn đối phương một chút, vậy mà lại đứng người dậy, sau đó nhỏ giọng nói với Liễu Nguyệt,

- Ra ngoài đi.

- Vâng.

Liễu Nguyệt vội vàng đáp ứng thanh, sau đó rời đi.

Lúc đi ngang qua người kia, dựa theo lệ cũ Liễu Nguyệt không chào hỏi, cũng không nhìn thẳng.

Vừa rồi hắn còn lo lắng không đủ tiền.

Bây giờ, tiền đưa tới rồi!

Bạn cần đăng nhập để bình luận