Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 1626: Nhiệm vụ phá băng

Nhớ lại cuộc nói chuyện vừa rồi với Bạch Tiểu Thăng, mạch suy nghĩ của người trẻ tuổi kia nhanh, phạm vi tầm nhìn rộng, lời nói và hành vi càng đúng mực, lộ ra khí thế mà những chủ tập đoàn lớn như Lục Vân cũng không sánh kịp!

Cho tới bây giờ Hầu Doãn Thành vẫn không nhịn được gật đầu, trong mắt rất thưởng thức.

Lục Vân, Mã Tông Đình, Đổng Thiên Lộ, Vương Tuyền Thiên có người nào không phải lớn hơn Bạch Tiểu Thăng mười, hai mươi tuổi, đều là những đầu to lăn lộn ở trong giới kinh doanh chiến đấu đổ máu mà trưởng thành, nhưng lúc này, bọn họ đều bị người trẻ tuổi này khống chế cục diện, đủ thấy hắn rất không tầm thường!

- Đúng vậy, người này cho ấn tượng của tôi không tệ!

Cảnh Thiên Hạo cũng không nhịn được tán thành cách nhìn của Hầu Doãn Thành.

Cho dù anh ta chỉ mới gặp Bạch Tiểu Thăng, nhưng trước đây cũng đã tìm hiểu qua, lúc này vừa gặp, thật sự cảm giác hình tượng còn tốt hơn so với mình dự đoán rất nhiều.

- Trưởng ban Hầu, anh cảnh, người kia có tốt như các người nói sao?

Khương Cần Cần không phục, nói lầm bầm:

- Các người không thấy hắn tiễn chúng ta tới thang máy ân cần thế nào à? Tôi thấy hắn kém trầm ổn hơn những lão đại thật sự trong giới kinh doanh Lục Vân, Mã Tông Đình kia rất nhiều. Không đúng, hắn là nhờ chỗ dựa mà leo lên. . . Tôi nghe nói, chủ tịch hội đồng quản trị của tập đoàn Chấn Bắc cũng là họ Bạch đấy. . .

- Khương Cần Cần, đừng nói lung tung!

Hầu Doãn Thành quát.

Hầu Doãn Thành tất nhiên biết vì sao Bạch Tiểu Thăng nhiệt tình với mình như vậy, phương diện này có cả tình cảm với Quý Minh Dương.

Nhưng ông ta tất nhiên sẽ không giải thích với Khương Cần Cần về điều này.

Khương Cần Cần nghe vậy thì lập tức cong môi, không nói.

Nhưng trong ánh mắt cô ta vẫn nhìn nhận về Bạch Tiểu Thăng như vậy.

Cảnh Thiên Hạo không nhịn được nhún vai.

Con nhóc này chính là tính tình như vậy, cho dù ngoài miệng không buông tha người, nhưng không có ý nghĩ gì xấu.

- Chờ sau này, hai người qua lại với tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa bên kia nhiều hơn, tuyệt đối không thể trộn lẫn tâm tình của mình.

Hầu Doãn Thành lại căn dặn một câu.

Cảnh Thiên Hạo gật đầu.

Khương Cần Cần cũng miễn cưỡng gật đầu.

Nói một hồi, thang máy đến nơi.

Hầu Doãn Thành bước ra, miệng nói:

- Một lúc nữa, tôi trở về cục trước. Hai người một đi chuyến tới thành phố Ly Khâu, điều tra những công ty đã phát tài liệu cho hai người sáng nay, xem bối cảnh của bọn họ thế nào, ban ngành địa phương yêu cầu chúng ta đứng ra, các người đi một chuyến đi!

Cảnh Thiên Hạo, Khương Cần Cần lập tức lên tiếng trả lời.

Bên kia, Bạch Tiểu Thăng nói qua điện thoại cho Hạ Hầu Khải nghe từ đầu tới cuối chuyện liên quan tới Hầu Doãn Thành đến thăm, Hạ Hầu Khải cũng nghe được liền vô cùng phấn chấn, lúc này nói rõ sẽ làm tốt công việc liên hệ, đồng thời tham khảo sơ qua với Bạch Tiểu Thăng xem bọn họ cần yêu cầu một ít chính sách nâng đỡ trên phương diện nào.

Bạch Tiểu Thăng gọi điện thoại đến trưa, thậm chí lúc ăn cơm vẫn còn trò chuyện vài câu.

Sau khi ăn cơm xong, ba người Bạch Tiểu Thăng trở về trong phòng, bắt đầu thu dọn đồ đạc.

Liên tiếp đợi nhiều ngày như vậy, bọn họ cũng đến lúc rời khỏi Thiên Hỗ, quay về Lâm Thâm.

Lúc này, tập đoàn Chấn Bắc khu Đại Trung Hoa và khu Châu u, cùng nhà họ La, Đằng Vân, và Bắc Phong Holdings, tập đoàn Hạo Vũ đều thành lập liên hệ hợp tác quan trọng, tiếp theo chính là hành động thực tế.

Khi Bạch Tiểu Thăng thu dọn đồ đạc, trong đầu của anh bỗng nhiên vang lên giọng nói của Hồng Liên.

- Tuyên bố nhiệm vụ phá băng!

Đang thu dọn đồ đạc thì Bạch Tiểu Thăng nghe được âm thanh này lập tức ngẩn người.

Cái gọi là nhiệm vụ phá băng, thật ra là sau khi điểm của Bạch Tiểu Thăng tiến quá nhanh vào 70%, giai đoạn sau 30% có phần đông cứng, phải chờ sau khi hoàn thành Hồng Liên nhiệm vụ ban bố, mới phải giải đông mới tiếp tục thu hoạch điểm.

- Trong vòng ba tháng, kí chủ cần đi hai nước tùy ý trên đại lục, thành lập quan hệ hợp tác với cấp dưới của hai tập đoàn lớn, liền có thể “giải đông” điểm, một lần nữa khởi động điểm tăng lên.

Hồng Liên nói.

Bạch Tiểu Thăng âm thầm gật đầu.

Nhiệm vụ này muốn nói khó khăn thì thật sự chưa tính là khó khăn.

Hồng Liên bỗng nhiên nói tiếp:

- Xét thấy tất cả những gì ngài đã làm cho tập đoàn trước mắt. Nên ngài có thể lựa chọn tiếp nhận, hoặc từ chối nhiệm vụ! Lựa chọn khác nhau sẽ phát sinh hai trường hợp.

Hồng Liên nói tiếp làm cho Bạch Tiểu Thăng sửng sốt. Thường ngày cũng không có một câu như vậy.

Tiếp nhận nhiệm vụ liền tiếp tục, Bạch Tiểu Thăng biết.

Vậy nếu như từ chối thì sao. . .

Bạch Tiểu Thăng trực tiếp hỏi Hồng Liên:

- Nếu như, tôi không chấp nhận thì sao?

Hồng Liên tuyên bố nhiệm vụ, từ trước đến nay không có phần lựa chọn chấp nhận hay từ chối, cho dù có nghĩ đến, sợ rằng hậu quả cũng hết sức tồi tệ.

Nhưng lúc này, không ngờ Hồng Liên đặc biệt nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng tiếp nhận hay bỏ qua, còn biết phát sinh hai loại tình huống khác nhau, không trừng phạt, không có hậu quả xấu.

Bạch Tiểu Thăng tất nhiên muốn thử mình không chấp nhận sẽ như thế nào.

- Xin lỗi, cho phép tôi báo trước, nếu như ngài tiếp nhận thì nhiệm vụ sẽ như thế nào.

Hồng Liên đáp lại.

Điều này làm cho Bạch Tiểu Thăng sửng sốt.

Tôi tiếp nhận nhiệm vụ này sẽ như thế nào?

Còn có thể làm gì, lại không phải là hoàn thành nhiệm vụ, tiếp tục thu hoạch điểm, thăng cấp chứ còn gì?

Bạch Tiểu Thăng nghe cảm thấy không hiểu.

- Nếu như ngài tiếp nhận nhiệm vụ, dựa vào những hợp tác ngài dẫn dắt khu Đại Trung Hoa thành lập, liên kết bây giờ, sau khi nhiệm vụ phá băng kết thúc, điểm sẽ tăng mạnh, lập tức tới tiêu chuẩn thăng chức. Ngài làm giám đốc điều hành khu vực chưa đầy một năm, lại một lần nữa thăng chức, ban đầu từ khi tập đoàn sáng lập tới nay chưa bao giờ có, sẽ bị cao tầng trách móc, và các loại vấn đề không thể tham dự cổ phần, dẫn đến hơn ba trăm loại tình huống có khả năng uy hiếp xảy ra.

Hồng Liên nói.

Hơn ba trăm loại... tình huống có thể uy hiếp?

Cô làm sao tính ra được vậy! Bạch Tiểu Thăng cảm thấy buồn cười.

- Cho nên, ở trong quá trình thăng cấp tiếp theo, ngài sẽ nhận được các biện pháp trừng phạt, dẫn đến điểm thu hoạch trong giai đoạn tiếp theo sẽ giảm bớt 75%, nhiệm vụ tuyên bố tính toán sẽ nâng cao 800%.

Hồng Liên nói.

Bạch Tiểu Thăng thoáng ngây người, trong lòng bất đắc dĩ.

Không ngờ mình thăng cấp quá nhanh như thế, cũng bị xử phạt, hạn chế? Đây là đạo lý gì chứ?

Đây không phải là buộc mình phải bỏ qua nhiệm vụ sao?

Vậy mình còn tiếp nhận nhiệm vụ làm gì.

- Tiếp nhận nhiệm vụ, ngài sẽ không có nhiệm vụ thăng cấp, nhưng thăng chức trực tiếp hơn. Ngài cũng thu hoạch được chức vụ cao hơn, càng nhiều cơ hội hơn, còn được trợ giúp mạnh hơn, có nhiều thời gian chuẩn bị đánh vào giai đoạn sau.

Hồng Liên ở trong đầu Bạch Tiểu Thăng, tự nhiên biết hắn đang phỉ nhổ mình, lúc này tiếp tục giải thích.

- Được, cô nói với tôi xem nếu như tôi từ chối thì sẽ thế nào.

Bạch Tiểu Thăng nói thẳng.

- Nếu như anh từ chối nhiệm vụ lần này.

Hồng Liên nói:

- Sẽ làm kỳ đóng băng kéo dài tới một năm một năm rưỡi cũng không chừng. Trong lúc đó, bất kể anh làm ra thành tích gì, cũng không thu hoạch được điểm!

- Sau khi thời gian này kết thúc, nhiệm vụ phá băng tự động được giải trừ, trực tiếp thu được nhiệm vụ liên quan tới thăng chức, nếu như anh làm ra thành tích gấp ba lần so với trước mắt, cũng có thể miễn trừ nhiệm vụ thăng chức, trực tiếp thăng cấp!

- Bỏ qua nhiệm vụ trước mắt, trong giai đoạn sau ngài có thể giành được tốc độ điểm thưởng bình thường!

- Bỏ qua nhiệm vụ trước mắt, trong giai đoạn sau chức vụ của ngài trở thành trạng thái không thể khống chế!

- Bỏ qua nhiệm vụ trước mắt, giai đoạn tiếp sau ngài sẽ nhận được trợ giúp sẽ có loại hình hơi yếu!

Bạn cần đăng nhập để bình luận