Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2223: Tình hình biến hóa kịch liệt (1)

Sau khi tiễn Crow - phó bí thư trưởng thương hội "Đông Cốc", Bạch Tiểu Thăng gọi Lôi Nghênh, giao danh sách và tài liệu nhận được cho anh ta, bảo anh ta đi một chuyến tới cảng liên quan, qua kiểm tra xem xét tình hình số vật tư kia.

Thủ tục, tài liệu cũng không có vấn đề, thỏa thuận trao tặng cũng không có vấn đề, còn từng trao đổi qua, phản ánh tình hình với Hầu Doãn Thành, Bạch Tiểu Thăng cũng không quá để bụng về chuyện này.

Lôi Nghênh nhận lệnh rời đi, Bạch Tiểu Thăng theo thông lệ sắp xếp việc khảo sát.

Buổi sáng chỉ có hai doanh nghiệp cần đi khảo sát, trong đoàn thương nghiệp có ba, năm người cảm thấy hứng thú, Bạch Tiểu Thăng lại sắp xếp cho bọn họ lên đường trước.

Buổi chiều, mới là tập trung lại và lên đường khảo sát chính.

Chờ tất cả đều đã sắp xếp hoàn tất đâu vào đấy, Bạch Tiểu Thăng cũng muốn nghỉ ngơi một chút, tất cả cũng tới gần buổi trưa.

Ban đầu còn tưởng hôm nay cũng là một ngày bình yên, kết quả Bạch Tiểu Thăng vừa định đi ăn cơm lại nhận được một cuộc điện thoại.

Người gọi điện thoại tới là Lôi Nghênh, anh ta đi máy bay đến cảng thành phố liên quan, tìm được số vật tư do thương hội "Đông cốc" quyên tặng. Tất cả đều được chất đống thành từng thùng. Theo nhân viên quản lý nói, số vật tư có khoảng hai ngàn năm trăm một thùng đựng hàng.

- Sao có thể nhiều như vậy được?!

Bạch Tiểu Thăng nghe vậy cũng giật mình. Anh nhớ trên danh sách do ngài Crow cho anh xem chỉ có một nghìn thùng đựng hàng mới đúng.

Chênh lệch này đã hơi lớn rồi!

- Tôi đã hỏi qua nhân viên công tác bên này, số vật tư đúng là nhiều như vậy. Cho nên tôi vội vàng gọi điện cho anh, xem có xuất hiện vấn đề ở đâu không.

Lôi Nghênh nói trong điện thoại.

Bạch Tiểu Thăng lập tức gật đầu:

- Được, tôi biết rồi, bây giờ tôi sẽ đối chiếu thẩm tra với bên thương hội kia. Lôi Nghênh, anh đã cực khổ rồi, anh nhanh đi ăn cơm đi.

- Đã xảy ra vấn đề rồi sao, anh Tiểu Thăng?

Bạch Tiểu Thăng bỏ điện thoại xuống, Lâm Vi Vi ân cần nói.

Cô ở bên cạnh, cũng nghe được đôi câu vài lời.

- Số lượng hàng hóa không đúng, còn không phải là ít. Mà là tròn một ngàn năm trăm thùng đựng hàng!

Bạch Tiểu Thăng nhíu mày nói.

- Một ngàn năm trăm... chênh lệch nhiều như vậy sao!

Lâm Vi Vi cũng giật mình.

Bạch Tiểu Thăng lật tìm danh thiếp của Crow. Cả buổi sáng này, tấm danh thiếp kia vẫn nằm yên tĩnh ở trong ngăn kéo, không nghĩ tới lại phải nhanh chóng dùng tới như vậy.

Bạch Tiểu Thăng bấm số gọi qua nhưng rất nhanh liền nhíu mày.

- Sao vậy, anh Tiểu Thăng?

Bên cạnh, Lâm Vi Vi hỏi vội.

Bạch Tiểu Thăng để điện thoại xuống, trầm giọng nói:

- Cái số này không tồn tại!

- Làm sao có thể không tồn tại chứ?!

Lâm Vi Vi không thể tin nổi nói.

Ngài Crow mới tới vào buổi sáng, tấm danh thiếp kia cũng là mới, ông ta chắc chắn không thể thay số nhanh như vậy được.

Bạch Tiểu Thăng híp mắt lại. Đến bây giờ, anh có một dự cảm xấu.

- Hồng Liên, tìm cho tôi số điện thoại của hội trưởng văn phòng thương hội Đông Cốc!

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng thầm nói.

- Được.

Hồng Liên lên tiếng trả lời, đồng thời Bạch Tiểu Thăng đã biết được số điện thoại.

Nhưng không đợi Bạch Tiểu Thăng gọi điện ra, cửa văn phòng của anh đã bị người thô lỗ đẩy ra, sau đó một đám người tràn vào.

- Các người làm gì thế?!

Lâm Vi Vi kịp phản ứng đầu tiên, lập tức lớn tiếng quát.

Những người tiến vào đều mặc lễ phục, vẻ mặt nghiêm túc, nhìn giống như là nhân viên công vụ.

Đối mặt với tiếng quát hỏi của Lâm Vi Vi, không ai trả lời. Nhưng một lát sau, những người này lại tách ra hai bên, một người từ phía sau đi lên.

Lâm Vi Vi nhận ra được người này chính là ngài Wagner trước đây đã tới tìm Bạch Tiểu Thăng.

Lúc này vẻ mặt ngài Wagner không cảm xúc, đi tới gần Bạch Tiểu Thăng và giơ một tay về phía sau, có người phía sau liền đưa một tờ giấy qua.

Ngài Wagner đưa tài liệu này qua cho Bạch Tiểu Thăng, Lâm Vi Vi nhìn, miệng nói:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, bây giờ ngài bị nghi ngờ có liên quan tới một vụ án buôn lậu thương nghiệp, nghi ngờ làm tổn hại tới loại ích của ba mươi bốn doanh nghiệp nhà nước. Chúng tôi phải đi dùng tới quyền của bộ thương mại để điều tra ngài, hy vọng ngài phối hợp.

Lâm Vi Vi vừa nghe Wagner nói vậy thì lập tức trợn tròn mắt.

Vụ án buôn lậu gì chứ?

Còn muốn điều tra Bạch Tiểu Thăng à?

- Ngài Wagner, ngài phải hiểu rõ, chúng tôi là đoàn thương nghiệp được mời tới, vừa đến nước ngài thì làm sao có thể liên quan tới vụ án buôn lậu gì chứ?

Lâm Vi Vi lên tiếng cho Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng híp mắt lại, anh cũng muốn biết vấn đề xuất hiện ở chỗ nào.

Hơn nữa, việc điều tra này tới cũng quá nhanh đi. Ngài Wagner thậm chí đã làm xong thủ tục xin điều tra, đúng là "Thần tốc"...

Bạch Tiểu Thăng bình tĩnh nhìn Wagner.

Ông ta nhìn thấy vẻ mặt Bạch Tiểu Thăng như vậy thì không nhịn được cười thâm trầm, nhìn như trả lời Lâm Vi Vi nhưng thật ra là nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch Tiểu Thăng, có phải ngài đã tiếp nhận vật tư do một người tự xưng là phó bí thư trưởng thương hội Đông Cốc hay không? Người đó là một tội phạm thương mại, giả mạo quản lý cao cấp trong thương hội lớn của nước tôi, đã lừa gạt hơn ba mươi doanh nghiệp. Chúng tôi vẫn luôn tìm ông ta, mãi đến sáng hôm nay mới bắt được ông ta. Chúng tôi lục soát được một tập tài liệu đã được ngài ký tên trên người ông ta, cho nên mời ngài theo chúng tôi quay về để tiếp nhận điều tra. Về phần ngài có phải là đồng bọn của ông ta hay không thì cá nhân tôi không muốn tin tưởng lắm.

Lâm Vi Vi nghe được tên của Crow thì lập tức trợn trừng mắt.

Buổi sáng, người này vừa tới tiếp xúc với Bạch Tiểu Thăng, còn quyên góp một số vật tư.

Nhưng không ngờ, ông ta hóa ra là kẻ giả mạo, còn kéo cả Bạch Tiểu Thăng dính líu vào!

Chỉ có điều, chuyện này cần phải nhanh chóng làm sáng tỏ mới được.

Lâm Vi Vi nhìn về phía Bạch Tiểu Thăng.

Bạch Tiểu Thăng kéo ngăn kéo ra và lấy ra một tập tài liệu do Crow giao cho anh, đẩy về phía trước:

- Ngài Wagner, ngài giải thích những cái này thế nào?

- Những thứ này là do Crow cầm tới chỗ chúng tôi vào buổi sáng, nói là muốn quyên tặng một số vật tư cho bên chúng tôi.

Lâm Vi Vi cũng lên tiếng nói:

- Thủ tục đầy đủ, không có vấn đề gì!

Wagner thò tay ra cầm những tài liệu này nhưng không hề xem mà đưa cho cấp dưới phía sau cất đi.

- Crow kia là một chuyên gia làm giả, thứ ông ta giả mạo, thậm chí có thể lừa được cả kiểm tra từ máy tính. Điều này chẳng thể chứng minh được điều gì cả. Chỉ có điều ông ta đã tự mình thừa nhận, nói đã mua chuộc được ngài Bạch Tiểu Thăng giúp ông ta vận chuyển vật tư đến Trung Quốc, cho nên chúng tôi mới xuất hiện ở đây!

Lâm Vi Vi lập tức sốt ruột.

Đây không phải là trợn mắt nói mò sao!

Bạn cần đăng nhập để bình luận