Thừa Kế Hai Ngàn Tỉ

Chương 2183: Tình huống bất ngờ (2)

Bạch Tiểu Thăng cười, vừa muốn biểu thị cảm ơn, lại thấy Dương Nhất Sơn nháy mắt nói:

- Ngài Bạch, ngài không mời tôi vào trong ngồi một lát sao?

Lúc này Bạch Tiểu Thăng mới phản ứng được, từ nãy đến giờ, mọi người còn đang đứng ở cửa trò chuyện đấy.

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười áy náy và làm một động tác mời, nói:

- Cô Dương, mời vào.

Dương Nhất Sơn lập tức cười thản nhiên và đi vào.

Lâm Vi Vi đứng ở bên cạnh, không nhịn được liếc nhìn vòng eo lắc lư của cô ta và khẽ nhíu mày.

Trước đây cô không cảm thấy thế nào, lần này không biết sao cô nhìn người phụ nữ này lại thấy "không được tự nhiên", không quá thuận mắt.

- Vi Vi, lấy cốc cà phê.

Bạch Tiểu Thăng ngược lại không phát hiện ra sự khác thường của Lâm Vi Vi, dặn dò.

Khi Lâm Vi Vi gật đầu, trên mặt có chút không vui.

Dương Nhất Sơn ngồi lại ở chỗ Bạch Tiểu Thăng hơn nửa giờ, cười cười nói nói với Bạch Tiểu Thăng.

Cuối cùng, Dương Nhất Sơn nhìn đồng hồ thấy đã khuya, mới không mấy tình nguyện đứng dậy tạm biệt.

Trước khi đi, Dương Nhất Sơn còn thành khẩn nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Ngài Bạch, Nhà họ Dương chúng tôi có vài người bạn trong giới kinh doanh Karan. Nếu như các người ở đây có vấn đề gì, không ngại nói một tiếng, nếu chúng tôi có thể sẽ hết lòng trợ giúp! Dù sao bây giờ chúng ta cũng là bạn hợp tác!

Thấy nhà họ Dương chủ động lấy lòng, Bạch Tiểu Thăng tất nhiên biểu thị cảm ơn một hồi.

Sau khi tiễn Dương Nhất Sơn đi rồi, Lâm Vi Vi không nhịn được lầm bầm nói với Bạch Tiểu Thăng:

- Chúng ta vừa có xung đột với nhà họ Dương, ép bọn họ cúi đầu, cô cả nhà họ Dương này lại chạy tới xum xoe, cảm giác thật là lạ...

Cái này có gì là lạ chứ?

Bạch Tiểu Thăng lập tức cười:

- Người ta tới lấy lòng cô, cô còn mất hứng. Được rồi được rồi, cô về nghỉ sớm đi. Hôm nay, cô không thấy mệt sao?

Lâm Vi Vi mím môi, không lên tiếng.

- Đi ngủ sớm một chút, ngủ muộn sẽ bị thâm quầng mắt, ngày mai xấu thì làm sao đi với chúng tôi được.

Bạch Tiểu Thăng trêu.

Lâm Vi Vi lập tức sợ hãi, chào Bạch Tiểu Thăng một tiếng và vội vàng rời đi.

Đêm nay, trước khi đi ngủ không thể thiếu được chuyện đắp mặt nạ, cũng sẽ tốn nhiều thời gian đấy.

Bạch Tiểu Thăng nhìn theo bóng lưng vội vàng rồi đi của Lâm Vi Vi mà không khỏi mỉm cười.

Trở lại phòng của mình, Bạch Tiểu Thăng thật sự cảm thấy thể xác và tinh thần đều mỏi mệt, sau khi rửa mặt sơ qua, anh liền ngả đầu vào gối và ngủ say.

Suốt đêm không nói chuyện.

Ngày hôm sau, Bạch Tiểu Thăng dậy thật sớm để chuẩn bị, sau đó cùng mọi người trong đoàn thương nghiệp đi ăn sáng xong thì chiếc xe tới đón bọn họ cũng đến.

Người tới dẫn đội chính là Miro, anh ta vẫn lái chiếc xe RV bắt mắt của mình.

Tiểu vương quốc Karan có diện tích nhỏ, từ đầu nam đến đầu bắc cũng chỉ lái xe cũng hơn sáu giờ, hơn nữa những thành phố có kinh tế phát triển tương đối tập trung, lần này khảo sát sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.

Bạch Tiểu Thăng theo lệ cũ được Miro kéo lên xe của anh ta.

Sau khi lên xe, Miro còn cố ý nhắc nhở Bạch Tiểu Thăng, nói có thể dẫn theo tùy tùng của mình đi cùng.

Lời nói có phần ám chỉ.

Hơn nữa người này còn mãi không đóng cửa xe, vẫn thò đầu tìm kiếm bên ngoài.

- Ngài Miro không cần chờ nữa. Chỉ một mình tôi lên xe của ngài thôi, những người khác còn có việc phải làm.

Bạch Tiểu Thăng mỉm cười nói:

- Nếu như người ngài muốn mời không phải là tôi, vậy tôi lại xuống xe vậy.

- Không không, tôi tất nhiên là mời ngài rồi!

Miro cười ha hả, kéo Bạch Tiểu Thăng vào bên trong, sau đó lưu luyến bảo người đóng cửa xe.

Nói là muốn trò chuyện về kế hoạch hành trình nhưng thật ra trên con đường này Miro và Bạch Tiểu Thăng vẫn nói về người đẹp ở các nước trên thời gian.

Bạch Tiểu Thăng đã vài lần cố nói về vấn đề chính nhưng không có kết quả thì cũng đành thôi.

Miro không chỉ trò chuyện về người đẹp, vẫn hỏi khéo về sở thích của phụ nữ Trung Quốc, lại hỏi vòng sang Lâm Vi Vi.

Cuối cùng, Bạch Tiểu Thăng rõ ràng trả lời qua loa lấy lệ với anh ta nhưng anh ta căn bản vẫn không cảm thấy lúng túng.

Gặp phải một người như thế, Bạch Tiểu Thăng cũng rất bất lực.

Thật may là bọn họ đã nhanh chóng tới chỗ địa điểm khảo sát đầu tiên.

Bạch Tiểu Thăng vừa xuống xe liền tỏ ra rất có hứng thú tham quan, không phải vì gì khác, chính là muốn trốn Miro xa một chút.

Chỗ địa điểm này có bốn doanh nghiệp, trong đó ba nhà là nhà xưởng.

Bạch Tiểu Thăng chú ý thấy khi những doanh nghiệp này tiếp đón, các công tác được sắp xếp chặt chẽ, giới thiệu cũng đặc biệt lời ít mà ý nhiều.

Chắc là có người đã đánh tiếng với bọn họ trước.

Vậy người này phải là Miro bên cạnh.

Xem ra, mặc dù Miro có thời điểm không đáng tin cậy, nhưng trên công việc vẫn không tệ.

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng này không khỏi có cái nhìn mới về anh ta.

Sau khi khảo sát ở đây xong, mọi người di chuyển không ngừng, lên xe xuất phát.

Trên đường, Miro lại dây dưa với Bạch Tiểu Thăng, tán gẫu một vài chuyện không cần thiết...

Trong lòng Bạch Tiểu Thăng lặng lẽ xóa bỏ những ấn tượng mới về anh ta.

...

Cứ như thế, mọi người tới thành phố thứ hai, khảo sát ở địa điểm khảo sát thứ hai xong liền dùng một bữa ăn phong phú.

Sau khi nghỉ ngơi sơ qua, bọn họ lại một lần nữa xuất phát.

Tính ra, bọn họ đã xem qua bảy tám doanh nghiệp.

Trên đường đi tới thành phố thứ ba, Miro vẫn cười nói với Bạch Tiểu Thăng về những người đẹp, làm cho anh thấy hơi mệt mỏi muốn ngủ.

Nhưng vào lúc này, Miro lại nói với Bạch Tiểu Thăng về vấn đề chính:

- Ngài Bạch, chúng ta cũng đã xem qua rất nhiều doanh nghiệp, tôi thấy rất nhiều người trong đoàn thương nghiệp các ngài đều có biểu hiện rất hứng thú, xem ra lần này hai bên chúng ta hợp tác tất nhiên phải có quy mô không nhỏ rồi.

Không ngờ Miro đột nhiên trở nên "Nghiêm túc", Bạch Tiểu Thăng mỉm cười, nói:

- Điều này là chuyện tốt đối với hai bên chúng ta.

Miro gật đầu:

- Hai bên đều thỏa mãn, nhưng hợp đồng được ký ngay tại hiện trường vẫn ít. Tôi biết đây là vì doanh nghiệp hai bên có một ít nội dung chậm chạp không thể quyết định.

Bạch Tiểu Thăng cũng để ý đến vấn đề này nên lập tức gật đầu.

- Tôi nghe nói ngài Bạch ở trong đoàn thương nghiệp khá có danh vọng, ngài hình như không chỉ là người dẫn đầu đoàn thương nghiệp, còn được người bên này cùng đề cử làm người phát ngôn, lại giống như hội trưởng, minh chủ của thương hội.

Lời nói này làm cho Bạch Tiểu Thăng sửng sốt nhìn anh ta.

Bạch Tiểu Thăng được mọi người ngầm thừa nhận là minh chủ, công nhận thân phận này nhưng cũng không có chứng nhận gì ở ngoài mặt, chỉ có biểu hiện ra manh mối trong lúc mọi người khảo sát.

Không ngờ Miro tự nhiên chú ý thấy được!

Xem ra hắn không chỉ là một vai diễn phụ.

Cũng đúng, người có thể được giới kinh doanh Karan phái người ra, làm sao có thể đơn giản được!

Bạch Tiểu Thăng bị biểu hiện của anh ta trên đường đi làm cho quên mất.

Miro cười hì hì nói:

- Thật ra tôi không dối gạt ngài, ngài Bạch, trước khi các người tới, tất cả bạn bè trong giới kinh doanh Karan đề cử tôi ra, cũng ý nghĩa bọn họ để cho tôi làm đại diện toàn quyền. Nói thế nào đây, tôi không dối gạt ngài, ở trên phương diện hợp tác, tất cả doanh nghiệp phía bên chúng tôi đều cùng tiến cùng lùi, cũng chính là hai bên chúng ta là chỉnh thể với chỉnh thể. Tôi nói, ngài có thể hiểu không?

Bạch Tiểu Thăng nhìn chằm chằm vào người dọc đường đi luôn nói chuyện trêu đùa với mình, hoàn toàn không đứng đắn này, sau đó chậm rãi nói:

- Tôi đã hiểu! Ngài Miro nói là trước khi chúng tôi tới, doanh nghiệp bên phía các ngài thật ra đã tập trung lại, mà ngài lại đại biểu cho bọn họ, chúng tôi khảo sát thì khảo sát, muốn hợp tác lại phải hợp tác lớn mà không phải là hợp tác với từng doanh nghiệp, mà là phải bàn bạc chỉnh thể với các ngài, có phải là ý này không?

- Đúng đúng, cũng có thể hiểu như vậy.

Miro cười hì hì nói.

Nói ngắn gọn thì Miro đã đoàn kết giới kinh doanh Karan lại với nhau thành một chỉnh thể để đấu với bên phía Bạch Tiểu Thăng.

Kể từ đó, trừ khi đoàn doanh nghiệp Trung Quốc muốn không bàn bạc thành công một hợp tác nào, bằng không phải làm ra thỏa hiệp nhượng bộ ở trên phương diện nào đó, trên ngành nào đó của bọn họ!

Nếu như một đơn hàng kinh doanh cũng không bàn được, vậy sợ rằng nửa đoàn thương nghiệp của đám người Bạch Tiểu Thăng sẽ phải gánh vác trách nhiệm phá hỏng tình hữu nghị của hai quốc gia!

Bạch Tiểu Thăng không khỏi có vài phần kính trọng đối với Miro.

Bạch Tiểu Thăng nói với ẩn ý sâu xa:

- Hóa ra ngài Miro không để lộ tài năng!

Đây chính là tình hình mà ngay cả Bạch Tiểu Thăng cũng không ngờ tới.

Bạn cần đăng nhập để bình luận